Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

Chương 183

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bên trong không gian, một bầu không khí lặng ngắt thật kỳ quái.

......!Sự việc rốt cuộc tại sao lại phát triển đến nước này cơ chứ?

Ngẫm lại bọn họ tới chỗ này không bao lâu, từ một vài câu đọc ra, cộng thêm sự nghiệm chứng của các đương sự ở cùng nhau (chủ yếu là Hàm Quang Quân), đã xác nhận mối tình có một không hai này tương lai chắc chắn sẽ chấn động Tu chân giới, ngoài sách được mọi người công nhận hai người nhão nhão dính dính, trong sách hai người lại là một trận gập ghềnh trắc trở ngươi không nói, ta không biết, lúc tất cả mọi người cho rằng bọn hắn sẽ cứ mãi tiếp tục như vậy, thì sự thông suốt của Di Lăng lão tổ sau khi uống rượu chính là bước tiến vượt bậc bí mật kèm theo con cua đồng...

Xét thấy bước tiến triển này quá mức riêng tư, để duy trì phong phạm phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ nóicủa đệ tử thế gia, để không kích thích vị tông chủ họ Giang nào đó giống như bị sét đánh trúng, chếttrân ngay tại chỗ, càng để bảo vệ cho trưởng bối Lam gia cấp bậc trân quý sắp sửa đạp đất phi thăng, những người còn lại sau khi yên lặng trao đổi ánh mắt một phen, quyết định làm như cái gì cũng chưa nghe thấy, A di đà phật, cứ thế bay theo gió.

Nhưng cố tình một người trong vụ nhào nặn thành một khối lại không nghĩ như vậy, thậm chí đầy mặt cảm xúc lẫn lộn, "Không phải chứ, Lam đại ca tại sao ngươi có biểu tình này, người bị chiếm tiện nghi là ta á, thúc phụ ngài đang tức giận cái gì?" Nói một hồi hình như lại phát hiện ra một việc gì đó khủng khiếp, lại bắt đầu tự mình kinh ngạc thất sắc, lẩm bẩm nói: "Đúng nha, cho nên làm thế nào lại biến thành ta bị chiếm tiện nghi vậy? Chẳng lẽ bổn lão tổ thật sự là cái người bị gả ra ngoài kia?"

Lại là chính mình toàn thân lây nhiễm mùi hương của Lam Trạm, lại là dấu tay dấu cắn, thật sựkhông ngăn được hắn lung lay suy nghĩ của mình á!

Lam Vong Cơ - người chiếm tiện nghi:...

Lam Khải Nhân:...!Lão phu hoàn toàn không thấy được trấn an một chút nào hết!!

Lam Hi Thần: Vô Tiện ngươi đột nhiên sửa lại cách xưng hô làm cho người làm huynh trưởng ta đây hoàn toàn trở tay không kịp nha.

Mọi người: Làm sao đến bây giờ ngươi mới có giác ngộ này?

Ôn Tình quả thực hận không thể đem toàn bộ kim châm trên người đâm vào cái đầu gỗ của người này, nhưng không thể vì quá khó, chỉ đành duỗi tay chọc mạnh của cái người đã chết ở bên cạnh mình, "Ngươi nói ngươi đó, chà cái gì mà chà, cạo cái gì mà cạo, họ Ngụy đã bị người ta chiếm tiện nghinhư vậy, để lại một vài chứng cứ phạm tội của người Lam gia thì làm sao, ai biểu ngươi chu đáo!"

Ừ, vẽ hình người nhỏ hôn môi trên bức tường ở đường phố Vân Mộng, cùng với cả tên lẫn họ, và chữ viết không thể nào phủ nhận thì thật sự coi như là chứng cứ phạm tội.

Ngụy Vô Tiện: Tình tỷ, ngươi đây là bất bình cho ta, hay là chỉ cây dâu mắng cây hòe vậy hả?

Sau khi phục hồi tinh thần lại, thấy mọi người đều lộ ra biểu tình một lời khó nói hết, ngay cả Lam Vong Cơ cũng không ngoại lệ, Ngụy Vô Tiện bỏ qua một bên kết luận chưa xác định của đời này, dựđịnh sau này tái chiến vấn đề gả cưới, rồi thuận miệng nói: "Dừng lại, chúng ta cũng không phải làđạo lữ giúp đỡ nhau tu luyện đơn thuần, giữa hai người đương nhiên phải có một chút quan hệ gần gũi nào đó, hay là Lam Trạm ngươi chưa chuẩn bị sẵn sàng? Không đúng nha, việc ngươi đè ta lên thân cây, động tác vô cùng hung hãn ở Bách Phượng Sơn đó, chính là không chút lưu tình..."

"Ngươi câm miệng!" Giang Trừng từ phía sau rống lên tiếng gầm quen thuộc, "Có tin LÃO TỬ kếtliễu ngươi ngay bây giờ không, ngươi không biết xấu hổ nhưng Giang gia chúng ta vẫn còn cần thể diện đó!"

Ngụy Vô Tiện xoay người qua nhìn thử, quả nhiên gương mặt của Giang đại tông chủ đã hoàn toàn nứt ra, ngay cả nắm tay cũng siết chặt kêu lên răng rắc, toàn bộ chỉ còn thiếu một mồi lửa là khẩu đại pháo có thể lập tức bùng nổ.

Ngụy Vô Tiện: "......!ĐM, đừng tới đây, ngươi định làm gì ta?"

Giang - đại pháo - Trừng, ngồi yên tại chỗ không hề nhúc nhích: "......"

Lam Vong Cơ - người đã từng không chút lưu tình chủ động đánh lén, giờ phút này trở thành pháo đàicủa người nào đó: "......"

Hiểu Tinh Trần đỡ trán, thì thào nói: "Vô Tiện sư điệt bản lĩnh như thế, khó trách có thể trở thành người đứng đầu ma đạo, vua của quỷ đạo."

Tống Lam vẫn mặt đơ như cũ, ngữ khí cũng không hề thay đổi, "Ngược lại ta cảm thấy, so với sự ngập ngừng muốn nói lại thôi của Hàm Quang Quân, hành động này của Ngụy công tử thật là gọn gàng dứt khoát, tuy cũng là một kết quả nửa vời." Nhưng biện pháp trực tiếp này không nên phơi bày ra trước mặt mọi người.

Hiểu Tinh Trần:...!Không nghĩ tới ngươi lại là Tống đạo trưởng kiểu này.

Còn nữa, đoán chừng, ngươi và ta có lẽ không phải đang nói về cùng một chuyện?

Tiết Dương thảnh thơi nghe diễn, đây thật đúng là một vở tuồng xứng đáng để khắp nơi vui mừng vui nha.

Nhiếp Hoài Tang – cũng là người xem diễn: Tuy rằng xác thật thú vị, nhưng các ngươi thật sự không xem xét đến việc nghe tiếp hả?

[Ngụy Vô Tiện cũng không biết nên nói gì cho tốt, nói: "Ngươi...!haizz!" Hắn ngồi xuống ở cạnh góc tường, thở dài: "Ta muốn uống rượu." Ôn Ninh lập tức nói: "Ta đi mua."

Ngụy Vô Tiện kêu: "Quay lại! Ngươi chạy cái gì." Ôn Ninh lại quay về: "Tìm rượu..."

Ngụy Vô Tiện nói: "Ta nói ngươi nha...!Ta chỉ thuận miệng nói một câu vậy thôi, ngươi thật sự đi tìm, ngươi lại không phải là người hầu của ta." Ôn Ninh nói: "Ta biết mà." Ngụy Vô Tiện nói: "Lại nói, ngươi có tiền không?" Ôn Ninh nói: "Không có......" Ngụy Vô Tiện nói: "Nhìn đi! Ta biết ngay mà!"

Ôn Ninh hâm mộ nói: "Nhưng mà, trên người Lam công tử có thật nhiều...!thật nhiều tiền...!Rất tốt."

"Haizz." Ngụy Vô Tiện gõ trán vào vách tường vài cái, liên tiếp "Haizz" vài tiếng, nói: "Thôi.

Sau này ta không bao giờ uống rượu nữa." Ôn Ninh ngẩn người: "Tại sao?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Uống rượu hỏng chuyện.

Ta muốn kiêng rượu." Ôn Ninh khóe miệng giật giật.

Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi đây là có ý gì, không tin à." Ôn Ninh ngập ngừng nói: "Không có, không có...!Bất quá, năm đó không phải tỷ tỷ đã nghĩ đủ mọi biện pháp, cũng không làm cho công tử kiêng rượu được đó sao..."

"Ha ha, ha ha." Ngụy Vô Tiện nghĩ tới, nói: "Biện pháp nàng ta nghĩ ra còn không phải là dăm ba bữa lại dùng kim đâm lên người ta sao?"].

Truyện Bách Hợp

Nguỵ Vô Tiện - người mới vừa định cư trên Loạn Táng Cương không bao lâu còn chưa kịp đếm được mấy vò rượu: Làm thế nào lại cảm thấy có gió lành lạnh thổi lên người ấy nhỉ?

Giang Trừng: Hừ, người nào đó không cần phải khóc vì nghèo trong tương lai.

Tuy rằng người Lam gia thoạt nhìn có vẻ là thanh tu hòa thượng, nhưng lại là có tiền, nếu không, 400 lưới phược tiên, cũng không thể nói đền là đền.

Để thay đổi tâm trạng, Giang Yếm Ly cẩn thận nhớ lại độ tuổi mà sư đệ nhà mình bắt đầu trộm uống rượu, cùng với tửu lượng được luyện ra trong thời gian ngắn ngủi, cuối cùng đành phải thừa nhận, aTiện kiêng rượu ư? Không có khả năng...

Đương nhiên là không có khả năng, ngẫm lại người nào đó trong thời gian đi học, ngay ngày đầu tiên bởi vì lệnh cấm rượu trong phạm vi Vân Thâm, đã đánh nhau với Lam Vong Cơ - người đang đi tuần tra.

Bất quá, Kim Tử Hiên chợt lóe lên suy nghĩ, giống như đã tìm ra được phương pháp phá vỡ thái độ củ chuối của Ngụy Vô Tiện.

Rốt cuộc, Rượu ngon uất kim hương của Lan Lăng, chén ngọc rót đầy ánh hổ phách.

Rượu ngon của Lan Lăng bọn họ có thể nói là nổi danh thiên hạ.

Nhiếp Hoài Tang: Có thể suy đoán rằng, Di Lăng lão tổ động tâm với Hàm Quang Quân, là vì tình vàvì tiền, Quỷ tướng quân tôn trọng Hàm Quang Quân, là vì sức mạnh và vì tiền hay không?

Thấy Quỷ tướng quân ở bên cạnh lại bị dạy dỗ thành ra chim cút, Nhiếp Hoài Tang - người từ nhỏ đến lớn đều là gia tộc có tiền, thật sự không thể hiểu được rối rắm của hai người Ngụy, Ôn.

Nhiếp Minh Quyết: Sau khi trở về, cần phải thanh toán các khoản nợ cho đàng hoàng.

[Cười đủ rồi, Ngụy Vô Tiện bỗng nói: "Ôn Ninh, ngươi có nghĩ tới, sau khi những chuyện lung tung rối loạn này đều qua đi, ngươi sẽ định làm gì không?" Ôn Ninh ngẩn ra, nói: "Sẽ làm gì á?" Hiện giờ trên đời này, Ôn Ninh đã không còn lại một người thân nào, thậm chí ngay cả người quen cũng không có mấy người.

Từ trước đến giờ y không giỏi tự ra quyết định, càng không có sự quyết đoán.

Không phải đi theo sau lưng Ôn Tình, thì là đi theo sau lưng Ngụy Vô Tiện, ngoại trừ như thế, đại khái y cũng không biết nên đi đâu, còn có thể đi đến nơi nào.

Nhưng Ngụy Vô Tiện vẫn luôn hy vọng, y có thể tìm được con đường của riêng mình.

Nhưng nói ra, thật giống như là đang đuổi y đi.

Lại nghĩ, Ôn Ninh không biết đi chỗ nào, còn hắn thì biết hay sao? Ban đầu ở chung với Lam Vong Cơ, hắn căn bản không suy nghĩ đến vấn đề này, đương nhiên cảm thấy, sẽ cứ luôn tiếp tục như thế, không có gì thay đổi.

Nhưng sau tối hôm nay, có lẽ rốt cuộc hắn và Lam Vong Cơ sẽ không thể khôi phục lại mối quan hệ như vậy nữa.

Rời khỏi Lam Vong Cơ, một mình tiêu dao tứ hải lang thang khắp nơi dường nhưcũng không phải là không được.

Nhưng có một giọng nói trong lòng Ngụy Vô Tiện đang nói với hắn một cách rõ ràng: Không được.

Những lời nói hươu nói vượn của hắn ở Kim Lân Đài lúc trước đã thật sự ứng nghiệm.

Ngụy Vô Tiệncủa hiện tại, sẽ không thể rời khỏi Lam Vong Cơ được.

Ngụy Vô Tiện thở dài một tiếng, sống không còn gì luyến tiếc nói: "Ta muốn uống rượu." Hắn càng nghĩ càng chán nản chồng chất, sự sốt ruột không có chỗ phát tiết cuối cùng hóa thành lửa giận tràn ngập, nhảy dựng lên, nói: "Mẹ kiếp.

Ôn Ninh, đi!"

Ôn Ninh nói: "Đi đâu?" Ngụy Vô Tiện nói: "Đi tìm vận đen!"]

Ngụy Vô Tiện đọc vừa hơi có chút ngọt ngào lại vừa hận rèn sắt không thành thép, chúng ta đúng làđạo lữ có thể thế này thế kia, đương nhiên một tấc cũng không rời.

Chẳng qua, tại sao chỉ riêng ta không rời khỏi Lam Trạm được, tiểu cũ kỹ lại chẳng quan tâm gì cơ chứ?

Lam Vong Cơ nhẹ giọng nói: "Đã sớm rời đi không được."

Ngụy Vô Tiện cả kinh: "Cái gì?" Chẳng lẽ lại nói ra lời trong lòng?

Lam Vong Cơ cũng không lặp lại, chỉ nói: "Nơi trái tim bình an, đó là nơi trở về." Mà tim của ta, chỉ nằm trên người của ngươi.

......

Mạnh Dao âm thầm suy đoán mình chính là ngọn nguồn của cái vận đen kia, lập tức túa mồ hôi lạnh, không phải chứ, các ngươi không cạo những hình vẽ gây xấu hổ ở trên tường kia hay sao? Bằng không tiếp tục lén uống rượu đi chứ, hơn nửa đêm đi tìm vận đen, không sợ bị vận đen quấn thân hả?.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 183
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...