Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

Chương 196

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hiểu Tinh Trần và Tống Lam cảm thán lòng người thoái hoá, thế đạo phù phiếm, đồng thời bất bình cho sư điệt, lại trao đổi một vài câu đôi nhân xử thế nên chỉ lo cho thân mình, hay là âm thầm biến đổi, khiến thói quen cũ trở nên tích cực hơn.

Tiết Dương chỉ cảm thấy hai tên đạo sĩ thúi này đầu óc có vấn đề, trong mắt gã, những người gọi là chính nghĩa đó là buồn cười nhất, miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, nhưng trong bụng chẳng qua cũng toàn là những tâm tư dơ bẩn, căn bản là hết thuốc chữa, sảng khoái nhanh nhẹn thừa nhận cuộc đời này vốn chính là cá lớn nuốt cá bé không được hay sao? Quả thực là không nói nổi.

Lam Khải Nhân đối với sự lẫn lộn đầu đuôi, không có lòng theo chính đạo của các thế gia, sau khi vô cùng đau đớn, đành ký thác kỳ vọng vào thế hệ tiếp theo của huyền môn, tương lai tiên môn bách gia vẫn là ở trên người các thiếu niên; Càng xác định người Lam gia phải làm gương tốt, cũng nghiêm khắc yêu cầu quyết tâm của thế hệ sau, Nhiếp Minh Quyết sau khi lần lượt nhìn đệ đệ nhà mình và Mạnh Dao một cái, tỏ vẻ cực kỳ tán đồng.

Nhiếp Hoài Tang:......

Mạnh Dao:......

Ngụy Vô Tiện:......!Tương lai Lam gia sẽ biến thành cái dạng gì a!

[Nhắc đến Nhiếp Minh Quyết, vẻ mặt Lam Hi Thần thay đổi.

Nụ cười của Kim Quang Dao cũng ngưng lại một chút, tiếp theo, liền đứng lên.

Hắn điều tức xong, thử thử các ngón tay trái, năm ngón tay rốt cuộc có thể cử động tự nhiên, lập tức nói: "Điểm danh và xuất phát." Tô Thiệp nói: "Dạ!" Hai tên tăng nhân một trái một phải giữ lấy Lam Hi Thần, đang định mở cửa lớn ra, Kim Quang Dao bỗng nhiên nói: "Ta ngược lại quên mất" Hắn quay sang Lam Hi Thần, nói: "Tính ra, linh mạch bị phong bế của Trạch Vu Quân cũng sắp giải rồi."...!Hắn đi đến trước người Lam Hi Thần, nói: "Đắc tội." Hắn đang định vươn cánh tay tới, bỗng nhiên một thứ gì đó màu trắng nặng nề ngã xuống trước mặt.

Kim Quang Dao cảnh giác tránh xa ra, tập trung nhìn kỹ, đó lại là một khối thân thể trắng bóng! Một nữ nhân cả người trần trụi quỳ rạp trên mặt đất, úp mặt xuống, thân thể và tứ chi uốn éo, làm như muốn bò về hướng Kim Quang Dao.

Tô Thiệp đâm ra một kiếm, nữ nhân kia hét lên một tiếng, bỗng nhiên toàn thân bốc cháy.

Ả ta đứng lên, nghiêng ngả lảo đảo tiếp tục vươn tay về hướng Kim Quang Dao.

Thân thể và gương mặt đều bị cháy đen trong ngọn lửa, nhưng vẫn luôn có thể nhìn ra được sự oán độc tột cùng trong đôi mắt đó.

Tô Thiệp lại chém một kiếm khiến ả tan thành mây khói.

Kim Quang Dao lùi về phía sau chưa được mấy bước, thì vướng vào một thứ, quay đầu nhìn, lại là hai cơthể đang dây dưa, một người duỗi tay nắm được mắt cá chân của hắn.

Lúc này, phía sau truyền đến một tiếng huýt sáo, Tô Thiệp oán hận kêu lên: "Ngụy Vô Tiện!"

Không biết từ khi nào, trên bức tượng Quan Âm trong điện Quan Âm, đã bị người ta lấy máu tươi vẽ mấy đạo bùa chú cuồng loạn.

Mắt trận của ngôi miếu Quan Âm, đúng là nằm trong điện Quan Âm này.

Mà hiện giờ mắt trận đã bị Ngụy Vô Tiện lợi dụng lúc người ta không phòng bị mà xoá đi, đồ vật trấn ở bên trong, đang cuồn cuộn tuôn trào không dứt ra bên ngoài!

Bỗng nhiên, Kim Lăng la hoảng lên: "Chuyện gì thế này?" Giang Trừng dùng tay không ngừng vỗ mạnh trên người cậu, hoá ra vạt áo của cậu lại tự nhiên bốc cháy.

Mà Kim Lăng vẫn coi như còn tốt, có vài tên tăng nhân lửa cháy khắp người, kêu thảm thiết lăn lộn đầy đất...!Những thân thể trần truồng cả nam lẫn nữ đó chịu sự điều khiển của Ngụy Vô Tiện, cũng không công kích đám người Giang Trừng Kim Lăng, nhưng Kim Lăng vẫn dựng Tuế Hoa phía trước người, nói: "Đây rốt cuộc là cái thứ gì, ta chưa từng thấy qua..." những tà ám trần như nhộng, không biết liêm sỉ như vậy!]

Mọi người: →_→

"......" Đối với những ánh mắt đầy tính ám chỉ của bọn họ, Ngụy Vô Tiện cảm thấy thực oan uổng, nói: "Các ngươi đều nhìn ta như vậy làm cái gì, bổn lão tổ chỉ là là dùng nguyên liệu ngay tại chỗ, phá trận pháp, thả ra những tà ám bị trấn áp ra mà thôi, những tiểu quỷ bên cạnh mà ta quen dùng tuyệt đối không có mấy thứ quần áo không nghiêm chỉnh thế này!"

Mạnh Dao: Tà ám bị trấn áp trong miếu Quan Âm không đứng đắn như thế, còn làm khó ngài thả bọn họ ra để tạm sử dụng, đúng là rất xin lỗi.

Mọi người xem như tiếp nhận lời giải thích của hắn, tạm thời không đề cập tới nguồn gốc của tà ám, chung quy lại là một vài oan hồn lệ quỷ chết trong tay Kim Quang Dao, chỉ là tà ám ở đây một khi mở ra phong bế liền tràn tới ào ạt, lại vô cùng oán độc đối với Kim Quang Dao, chỉ sợ là không thể độ hóa, diệt sạch, không còn cách nào mới lập ra trận pháp lớn này, xây miếu Quan Âm để trấn áp, không ngờ đã bị Ngụy Vô Tiện sử dụng một cách dễ dàng như trở bàn tay, điều này làm cho trong lòng bọn họ có chút phức tạp không nói nên lời.

Lam Khải Nhân đặc biệt âu sầu, năm đó Ngụy Vô Tiện còn là một thiếu niên hư hỏng không chịu nổi, đương nhiên hiện giờ cũng thực hư hỏng, nhưng khi đó từng nói độ hóa không được, tại sao không lợi dụng, đến giờ ông vẫn chưa tìm ra lời biện giải nào ngoài sự phản phệ, giờ phút này người thầylà ông đây đã học được một bài học thích đáng.

Mà, vứt bỏ thành kiến để xem, Ngụy Vô Tiện thật sự cực kỳ giỏi về đánh giá tình hình, tận dụng mọi thứ.

Tiết Dương lại một lần nữa hâm mộ ghen tị căm hận đối với thủ đoạn khống chế tà ám xuất thần nhập hóa của Di Lăng Lão Tổ.

[Kim Quang Dao trong mắt bốc hỏa, đánh ra một chưởng, ánh lửa nứt toạc, rốt cuộc hắn xông tới trước tượng Quan Âm, đang định lau đi những nét vẽ bùa của Ngụy Vô Tiện, thắt lưng chợt lạnh đi.

Giọng nói Lam Hi Thần khe khẽ truyền đến: "Đừng nhúc nhích."

Kim Quang Dao vẫn đợi để phản kích, Lam Hi Thần lại đánh một chưởng lên lưng hắn.

Kim Quang Dao nói: "Trạch Vu Quân...!Ngươi, đã khôi phục linh lực." Lam Hi Thần còn chưa trả lời, bội kiếm Nan Bình của Tô Thiệp ở bên kia đã đâm về phía Ngụy Vô Tiện, ai ngờ, đánh trúng một thanh kiếm có ánh sáng tương tự, linh quang lưu chuyển trên thanh kiếm này lại càng trong trẻo sáng rõ hơn.

Tị Trần! Hai kiếm va chạm vào nhau, Nan Bình thế nhưng bị gãy làm đôi!

Trong phút chốc, hổ khẩu của Tô Thiệp nứt toạc chảy máu đầm đìa, khớp xương trên cánh tay đó cũng kêu lên răng rắc.

Chuôi kiếm rơi xuống đất, gã dùng tay trái che cánh tay phải lại, sắc mặt như tro tàn.

Lam Vong Cơ thì một tay cầm Tị Trần, tay kia ôm eo Ngụy Vô Tiện, đem hắn ra phía sau để bảo vệ.

Ngụy Vô Tiện thật ra không cần y bảo vệ, nhưng vẫn rất là hưởng thụ mà phối hợp dựa vào trên người y.]

Mọi người: Tình huống phản kích nghiêm trọng biết bao nhiêu......!Câu cuối cùng kia là cái quỷ gì?!

Di Lăng Lão Tổ giỏi giang một mình chiến đấu với 5000 tu sĩ, huyết tẩy Bất Dạ Thiên đâu, cái người hưởng thụ mà phối hợp dựa vào kia thật sự là Ngụy Vô Tiện sao? Nhưng mà đảo mắt nhìn lại Nguỵ Vô Tiện ở trước mắt đang dính trên người Hàm Quang Quân, lột cũng lột không ra kia, yên lặng phủ nhận suy đoán hiến xá nhầm người......

Không sai, chính là cái tên gia hoả một khi lòng khao khát nổi lên, là không màng đến tình huống này!

Kim Quang Dao và Tô Thiệp đang nghiêm túc đánh trả một cách khẩn cấp như vậy hẳn là phải niệm thêm mấy lần Vãng Sinh Chú, dù sao có đối thủ như thế rất có thể bị chọc tức đến mức chết không nhắm mắt.

Mạnh Dao:......!Khống chế Di Lăng Lão Tổ thật là nước cờ sai.

Hoàn toàn không chú ý biểu tình của những người khác là như thế nào, Ngụy Vô Tiện đọc rất hăng hái, lại muốn trêu ghẹo, càng thêm dán sát vào Lam Vong Cơ, lôi kéo góc áo của y lắc lắc, nói đùa: "Nhị ca ca, đều sẽ ôm eo, nhưng có danh phận là khác liền nha ~"

Lam Vong Cơ siết chặt cánh tay đang ôm bên hông người nào đó, hai tay cũng đan xen vào nhau ở trước bụng, rũ mắt ý bảo: Vẫn luôn đang ôm.

Ngụy Vô Tiện: Lam Trạm ngươi ghẹo ta!

Lam Hi Thần:......

[Một loạt biến cố đều xảy ra trong ánh sáng của lửa và sấm sét, chỉ vài cái chớp mắt, những tu sĩ Lan Lăng Kim thị đó lúc này mới phản ứng lại.

Nhưng mà...!Người đứng đầu bị khống chế, tất cả bọn họ đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Lam Hi Thần đang muốn nói chuyện, sắc mặt của mọi người trong điện Quan Âm lại bỗng nhiên thay đổi.

Lam Hi Thần nói "Ngụy công tử, ngươi...!ngươi thu lại mấy thứ này trước đi"...!Mọi người chưa bao giờ thấy những hung linh dâm uế không chịu nổi như thế, Lam Hi Thần quay mặt đi không nhìn, sắc mặt Giang Trừng xanh mét, trên mặt Kim Lăng thì đỏ đỏ trắng trắng.

Ngụy Vô Tiện nhìn Lam Vong Cơ bên cạnh, nghĩ thầm để một người lúc niên thiếu xem Xuân Cung đồ cũng thẹn quá hoá giận như thế phải nhìn những thứ này thật sự quá đáng, giải thích: "Mục đích ban đầu của ta chỉ là thả những tà ám hắn trấn ở trong miếu Quan Âm ra, có thể kéo dài được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nào biết sẽ thả ra mấy thứ này..."]

Ngụy Vô Tiện cho Lam Vong Cơ một ánh mắt tranh công, trong rất nhiều người với đủ loại vẻ mặt đặc sắc ngoạn mục như thế ở hiện trường, mà hắn chỉ nhớ đến Lam Trạm ngay cả Xuân Cung đồ cũng không dám xem đó nha, có phải nên khen ngợi một chút không? Lại nói tiếp, nhớ đến cuốn Đông cung cực phẩm năm đó, lại đối chiếu đến quan hệ hiện giờ của hai người, cũng quá lạc đề rồi phải không? Ừm, trở về lại tìm mấy quyển Long Dương đồ nhỉ?

Lam Vong Cơ:......

Mọi người:......

[Lúc này, Lam Vong Cơ chỉ nhìn thoáng qua những oán linh đó rồi cũng thu hồi ánh mắt giống như Lam Hi Thần, nhìn sang hướng khác nói hai chữ: "Lửa lớn." Ngụy Vô Tiện lập tức gật đầu, nghiêm trang nói: "Phải.

Những oán linh này đều là bị thiêu chết.

Xem ra địa phương này đã từng có một trận lửa lớn, thiêu chết không ít người, sau đó Kim tông chủ vì giấu tai mắt của mọi người, và vì trấn áp những người bị thiêu chết mà hoá thành hung linh, tự mình xây dựng một ngôi miếu Quan Âm ở chỗ này."

Lam Hi Thần nói: "Kim tông chủ, trận lửa này, có liên quan tới ngươi không."

Giang Trừng lạnh lùng nói: "Những oán linh đó hận hắn thấu xương, còn có thể không liên quan sao!"

Lam Hi Thần nói: "Kim tông chủ......!Có thể giải thích một chút ngọn nguồn không?"

Kim Quang Dao không nói, khớp xương ngón tay hơi trắng bệch.

Ngụy Vô Tiện nói: "Xem ra Kim tông chủ là không chịu nói."

Hắn nhấc tay lên, một thi thể nữ nhân trần truồng lập tức xuất hiện ở dưới tay hắn.

Ngụy Vô Tiện đặt tay lên đỉnh đầu đen thui của nữ nhân đó, nói: "Nhưng, ngươi không nói, thì ta không có cách để biết hay sao?"

Vừa cộng tình, còn chưa kịp mở mắt, Ngụy Vô Tiện đã phát hiện chính mình bị vây quanh giữa một đống mùi son phấn ập vào mũi...!Hắn mở mắt ra, nhìn thấy trước mặt, là một tòa đại sảnh coi như xahoa lộng lẫy, rất là rộng lớn, giữa sảnh có mười mấy chiếc bàn tròn lớn, ở mỗi bàn đều có vài người khách ngồi uống rượu, còn có vài nữ tử rất xinh đẹp...!Vừa thấy là biết địa phương nào.

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: "Những người bị thiêu chết trong miếu Quan Âm này, thế mà lại là nữ tử hầu rượu.

Khó trách các oán linh đó đều là trần truồng, chỉ sợ tất cả đều là kỹ nữ và khách làng chơi."]

Chỉ vừa nghe xong đoạn đầu của lần cộng tình này, cũng đã có thể công bố rõ ràng thân phận của những tà ám bị trấn áp sau đó được Ngụy Vô Tiện thả ra, dù sao đi nữa, trước khi sửa tên thành Kim Quang Dao, ngọn nguồn đại danh đỉnh đỉnh của cái tên Mạnh Dao đã sớm lan truyền lưu rộng rãi.

Mạnh Dao khẽ giật khóe miệng, trên mặt còn có thể nhìn ra nụ cười, nhưng trong mắt lại tràn đầy hờ hững.

Quả nhiên, những gì hắn từng cố hết sức muốn che giấu, cuối cùng cũng không che giấu đượcmột chút nào..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 196
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...