Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 11

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thẩm Nam Chi chợt nhận ra, lẽ ra nàng phải cùng Lục Hằng về nhà, Thẩm Vĩnh Quang và Thôi Anh Tú làm chuyện có lỗi với nàng, làm sao có thể không coi trọng chuyện này, chỉ sợ đêm qua còn lo lắng không biết hôm nay phải đối mặt với Lục Hằng như thế nào.

Nhưng Lục Hằng đã không đến.

Thẩm Nam Chi cụp mắt che đi vẻ cô đơn thoáng qua trong đáy mắt, nhẹ giọng nói: "Thế tử hôm nay có việc bận không thể đi cùng, ta thay chàng ấy vấn an phụ mẫu là được rồi, vào phủ trước đi."

Vừa nói ra, mấy hạ nhân trước cửa đều hít một hơi lạnh, nhìn nhau, nhất thời không ngờ lại là tình huống này.

Ngày về nhà mẹ đẻ, vậy mà chỉ có một mình nàng, Thẩm Nam Chi đương nhiên biết mọi người đang nghĩ gì, nhưng nàng cũng không biết làm thế nào, nếu có thể, nàng thậm chí còn không muốn về nhà hơn cả Lục Hằng.

Không muốn đối mặt với sự soi mói của phụ mẫu, không muốn đối mặt với vẻ mặt khác nhau của người khác khi thấy nàng rơi vào cuộc hôn nhân này.

Nhưng nàng không thể làm như Lục Hằng, không màng đến lễ nghi tập tục, cũng không thể cãi lời sự độc đoán của phụ mẫu.

Thở dài một tiếng, Thẩm Nam Chi bước vào đại sảnh.

Ngước mắt lên liền chạm phải ánh mắt của Thẩm Vĩnh Quang và Thôi Anh Tú, Thẩm Cận Nhu không có mặt ở đây, nghĩ đến chắc là vì nghĩ Lục Hằng sẽ đến, nên cố tình cho nàng ta tránh mặt.

Thẩm Nam Chi đi vào trong, khẽ hành lễ: "Phụ thân, mẫu thân."

Thẩm Vĩnh Quang nhíu mày, vẫn nhìn ra ngoài dò xét, quả nhiên không còn ai khác, lúc này mới xác định Lục Hằng thật sự không đến, thở phào nhẹ nhõm, nhưng giọng điệu vẫn có chút khó chịu: "Sao con lại về một mình? Lục gia có biết chuyện con về nhà một mình không? Vừa rồi trên đường có ai nhận ra đó là xe ngựa của tân nương phủ Quốc công về nhà mẹ đẻ không?"

Thẩm Nam Chi mấp máy môi, bị bộ dạng chất vấn của Thẩm Vĩnh Quang hỏi đến cúi đầu, nhỏ giọng đáp: "Con đã dặn dò dùng xe ngựa kín đáo một chút, chắc là không ai nhận ra, còn Lục gia..."

Giọng Thẩm Nam Chi càng ngày càng nhỏ, nàng không cảm thấy mình sai, nhưng lại không biết tại sao Lục Hằng không đi cùng nàng, mà người bị trách mắng lại là nàng.

Chưa đợi nàng nói xong, Thôi Anh Tú đã không còn kiên nhẫn nghe nữa, không còn kiên nhẫn, cũng không cần phải giữ vẻ đoan trang nữa, liền ngắt lời nàng: "Thôi thôi, ông hỏi con bé làm gì, chẳng lẽ ông còn tưởng Lục gia phát hiện ra người cưới về là Nam Chi, sẽ vui mừng đến Thẩm phủ cảm tạ ông sao? Không đến gây sự với chúng ta là may rồi, không đến cũng tốt, đỡ phải lo lắng."

Thẩm Nam Chi nghe vậy, trong lòng chùng xuống, như có tảng đá lớn đè xuống, khiến nàng gần như không thở nổi.

Thẩm Vĩnh Quang sắc mặt hơi dịu đi, nhưng vẫn có chút bất mãn nói: "Nhưng hôn sự này cả thành Trường An đều biết, bà xem cái tên Lục Hằng đó đêm tân hôn làm cái trò gì, hôm nay lại để Nam Chi về nhà một mình, chỉ sợ cả thành Trường An đang đem chuyện này ra làm trò cười cho Thẩm gia chúng ta, bà bảo ta làm sao ngẩng mặt lên được!"

Thôi Anh Tú quát: "Hạnh phúc cả đời của con gái ông quan trọng hay thể diện quan trọng! Cứ lải nhải mãi mấy câu đó, nếu không phải ông đắc tội với thế lực của Tam hoàng tử trên triều, thì Hoàng thượng sao lại dễ dàng đồng ý lời cầu hôn của phủ Quốc công như vậy, ông suýt nữa đã hại Cận Nhu cả đời ông có biết không!"

Thẩm Vĩnh Quang bị Thôi Anh Tú mắng đến không nói được nửa lời, im lặng cũng coi như là đồng ý với lời nói của Thôi Anh Tú.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Thẩm Nam Chi vẫn thường nghĩ, muội muội được nuông chiều từ nhỏ, cả đời này sẽ như thế nào, sẽ sống rực rỡ ra sao, sẽ hạnh phúc viên mãn biết bao, chỉ là nàng chưa từng chứng kiến cuộc sống như vậy, đương nhiên trong lòng cũng không thể nào tưởng tượng ra được.

Vậy còn cả đời của nàng thì sao?

Bộ dạng này của Thẩm Vĩnh Quang và Thôi Anh Tú không khác gì trước khi nàng xuất giá, vẫn thiên vị, vẫn coi nàng như không khí, thật ra nàng nên quen rồi mới đúng, nhưng hôm nay vẫn không nhịn được cảm thấy tủi thân và đau lòng, thậm chí trong lòng còn nảy sinh chút phản kháng hiếm thấy.

Rõ ràng là nàng đã hy sinh bản thân để bảo vệ Thẩm gia, để Thẩm gia không cần kháng chỉ, cũng không cần gả Thẩm Cận Nhu cho Lục Hằng, nhưng tại sao bọn họ có thể đương nhiên như vậy, không hề có chút áy náy nào với nàng, thậm chí một chút thương xót cũng không có.

Trong lúc im lặng, Thôi Anh Tú quay mặt đi như chú ý đến dáng vẻ cúi đầu ủ rũ của Thẩm Nam Chi, mấp máy môi, có chút không tự nhiên nói: "Nam Chi, con cũng đừng buồn, con tự biết, có được cuộc hôn nhân này, đối với con mà nói đã là may mắn lắm rồi, con cũng đã hai mươi ba tuổi rồi, bây giờ vất vả lắm mới gả được, thì hãy an phận làm tốt bổn phận Thế tử phi của con, cái tên Lục Hằng đó sau này có thể là không có tiền đồ gì, nhưng may mà còn có phủ Quốc công chống lưng, chỉ cần hắn ta không gây ra chuyện gì lớn, thì cả đời này của con cũng không lo cơm ăn áo mặc."

Khi Thôi Anh Tú nói những lời này, Thẩm Vĩnh Quang ở bên cạnh khịt mũi khinh thường.

Tình hình hiện tại của phủ Quốc công như thế nào, Thẩm Nam Chi có thể không rõ lắm, nhưng Thẩm Vĩnh Quang làm quan trên triều nhiều năm sao có thể không nghe thấy gì.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 11
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...