Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 126

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thẩm Nam Chi nghĩ, có lẽ sẽ không còn ai kiên nhẫn với nàng như Lục Văn nữa, mà nam nhân như hắn, nàng làm sao có thể xứng.

"Đệ quá tốt, nhưng mà ta..."

Thẩm Nam Chi cuối cùng cúi đầu xuống, nàng thật sự không thể giống như người bình thường ngẩng cao đầu mà đường hoàng nhận lấy tình yêu của một người, dù sao đó là điều nàng chưa từng có, nhưng khi thật sự có một người như vậy xuất hiện trước mặt nàng, chút tự tin khó khăn lắm mới dấy lên của nàng sẽ nhanh chóng bị sự tự ti đã ăn sâu bén rễ từ lâu áp chế xuống.

Mà đây cũng là sự thật, nàng không biết chữ, không có học thức, không có kiến thức, thậm chí cũng chẳng có đầu óc gì, vậy thì hắn thích nàng ở điểm nào, lại sẽ thích nàng bao lâu.

Những lời phía sau không còn tiếng động, bên trong xe ngựa cũng chìm vào một mảnh yên tĩnh, như thể Lục Văn cũng ngầm thừa nhận suy nghĩ của nàng.

Ngón tay co lại nắm chặt lấy vạt áo, Thẩm Nam Chi không ngẩng đầu lên được, nàng đã không chỉ một lần cảm thấy xấu hổ và phiền muộn vì sự bất tài của mình, nhưng lại chưa từng có lúc nào giống như bây giờ, hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Đây là tâm trạng mà ngay cả khi quen biết vị bằng hữu kia cũng chưa từng có.

Lâu sau, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng Lục Văn hít sâu một hơi, sau đó nghe thấy hắn như đang bất đắc dĩ nói nhỏ: "Rất vui vì trong mắt nàng ta tốt như vậy, nhưng nàng có biết con người thật sự của ta là như thế nào không?"

Thẩm Nam Chi ngẩn ra, không hiểu gì cả: "Con... con người thật sự của đệ..."

"Mẫu thân ta là kỹ nữ thanh lâu..." Lục Văn khẽ mở môi mỏng, ánh sáng trong mắt dần dần mờ đi, khi nhắc đến những chuyện này, không khỏi khiến đoạn quá khứ đó lại hiện lên trước mắt.

Lục Văn như muốn tiếp tục nói, Thẩm Nam Chi nghe vậy lại đột nhiên cứng đờ người, lên tiếng cắt ngang: "Đó đều là chuyện quá khứ rồi, đệ nhắc đến những chuyện này làm gì, ta biết, nhưng ta không cảm thấy có gì cả, đệ đối xử tốt với ta, che chở ta, hướng về ta, sẽ khen ngợi ta, sẽ cười với ta, dạy ta đọc sách viết chữ, cũng dạy ta cách nhìn thế giới rực rỡ, những điều này là đủ rồi, đệ như vậy, trong mắt ta đã là rất tốt rồi."

Thẩm Nam Chi không biết quá khứ của Lục Văn, nhưng chuyện mẫu thân ruột của hắn lại từng nghe nói qua trước đây, nàng biết những người ở Quốc Công phủ nhìn hắn như thế nào, càng có thể tưởng tượng gánh trên vai thân phận nặng nề này, nhất định đã trải qua rất nhiều chuyện không tốt.

Chỉ là sức tưởng tượng của nàng có hạn, không biết những chuyện cụ thể đó rốt cuộc là gì, nàng thật sự muốn biết, muốn hiểu rõ quá khứ của Lục Văn, muốn biết tất cả của hắn, nhưng cũng không muốn lột mở vết thương của Lục Văn, để hắn tự hạ thấp bản thân mình như vậy, để hắn khi nhắc đến những chuyện này ánh mắt lại u ám không rõ như thế.

Xuất thân không thể lựa chọn, nhưng không có nghĩa là hắn thấp kém hơn người khác.

"Xuất thân không thể lựa chọn, nhưng không có nghĩa là ta là người vô dụng." Giọng nói trong trẻo của Lục Văn đột nhiên vang lên, trùng khớp với lời nói trong lòng Thẩm Nam Chi, khiến Thẩm Nam Chi giật mình, nhìn hắn chằm chằm, nhất thời hơi há miệng lại không biết phải nói gì mới phải.

Lục Văn đưa tay vuốt ve khuôn mặt của nàng, sắc tối trong mắt dần dần dịu lại, lực đạo trên tay nhẹ nhàng, như đang vuốt ve bảo vật trong lòng, là bảo vật khó tìm mà hắn tìm được, dù chính nàng cũng không biết sự tỏa sáng của mình.

"Những điều u ám mà nàng nghĩ, chẳng qua chỉ là lớp màn che phủ lên mặt nàng thôi, không có học thức, chỉ là nàng chưa có cơ hội để học, sau này ta sẽ dạy nàng, nàng sẽ đọc sách viết chữ, sẽ làm thơ vẽ tranh, nếu nàng muốn học, ta đều sẽ dạy nàng, kiến thức không rộng chỉ vì nàng từng bị giam cầm trong một vùng trời nhỏ bé, nhưng đó không phải là lỗi của nàng, mà giờ nàng đã bước ra khỏi vùng trời đó, thế gian rộng lớn, nàng muốn đi đâu, ta đều cùng nàng đi, nàng rụt rè nhút nhát, chỉ là chưa có kinh nghiệm và dũng khí để đối mặt với những điều này, không ai sinh ra đã là như vậy, khi nàng thật sự nhìn thấy ánh sáng của chính mình, sẽ không còn muốn cúi đầu nữa, ngẩng cao đầu đón ánh mắt của người khác, chỉ cần thời gian thôi."

Thẩm Nam Chi chỉ cảm thấy khóe mắt bắt đầu cay cay, nàng chưa từng nghĩ trong lòng Lục Văn, mình lại là như vậy, mà những suy nghĩ phức tạp mà nàng nghĩ, đều bị hắn bóc tách ra từng chút một, cuối cùng hòa vào giọng nói trầm thấp của hắn, hóa thành sự dịu dàng xoa dịu những gập ghềnh trong lòng, cuối cùng làm dịu tâm trạng của nàng, nở rộ ánh sáng rực rỡ nơi đầu tim.

"Muốn biết quá khứ của ta không?"

Thẩm Nam Chi theo bản năng muốn lắc đầu, trực giác mách bảo nàng rằng những điều đó nhất định sẽ không nhẹ nhàng tươi sáng, nhưng nàng lại nhịn không được muốn biết, muốn biết quá khứ của hắn, xoa dịu vết thương của hắn, có lẽ hắn đã giữ kín trong lòng rất lâu rồi.

Thẩm Nam Chi đưa tay đặt lên mu bàn tay của Lục Văn, hơi nghiêng đầu cảm nhận nhiệt độ lòng bàn tay hắn, như đang đưa ra một quyết định trọng đại trong lòng: "Ta muốn biết, muốn biết quá khứ của đệ, muốn biết tất cả của đệ."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 126
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...