Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 46

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thẩm Nam Chi mấp máy môi, dưới lời nói mập mờ của Lục Hằng, nhất thời không biết nên nói gì, chỉ có thể khẽ gật đầu với Đường Đông, sau đó liền cụp mắt xuống, giảm bớt sự tồn tại của mình.

Đường Đông nhướng mày, cũng không nói thêm gì nữa, quay sang chắp tay hành lễ với Lục Hằng, sau đó đi dặn dò người phía dưới cầu thang chuẩn bị nhổ neo khởi hành.

Đường Đông đi rồi, Lục Hằng dường như đang suy nghĩ điều gì đó, im lặng đứng tại chỗ.

Thẩm Nam Chi theo bản năng ngước mắt nhìn quanh thuyền, những người nữ nhân xinh đẹp được những người nam nhân trung niên không phù hợp với tuổi tác ôm vào lòng, hai nam thanh niên tuấn tú tay cầm bình rượu đứng sát rạt nhau, cùng với một công tử mặc cẩm y đang một mình nghịch đồ vật trong tay như đang chờ đợi điều gì đó.

Thẩm Nam Chi do dự một chút, vẫn cứ mạnh dạn phá vỡ sự im lặng, hỏi Lục Hằng: "Thế tử, yến tiệc hôm nay, ta cần phải làm gì?"

Lục Hằng hoàn hồn, lại nhìn Thẩm Nam Chi một cái, rất nhanh lại dời mắt đi: "Không cần làm gì cả, đợi lát nữa thuyền chạy rồi, sẽ có người dẫn nàng vào phòng, nàng cứ ngoan ngoãn ở trong đó là được, nếu có người đến gõ cửa, nàng cứ nói rõ thân phận của mình, còn lại thì đừng nói nhiều, đừng hỏi nhiều, càng không được rời khỏi phòng nhìn thấy những thứ không nên nhìn, đợi đến khi yến tiệc kết thúc, ta sẽ đến tìm nàng, khi đó cùng nhau về phủ."

Giọng nói của Lục Hằng lạnh lùng không chút phập phồng, giống như đang giao nhiệm vụ cho hạ nhân, khiến trong lòng Thẩm Nam Chi có chút khó hiểu, càng cảm thấy ngột ngạt.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Ý của hắn là sẽ không dẫn nàng đi giới thiệu với các vị khách có mặt, nhưng lại muốn nàng tự mình nói cho người khác biết thân phận của mình, đây là ý gì Thẩm Nam Chi không hiểu, nhưng rõ ràng đây là cách làm khiến nàng khó xử.

Còn yến tiệc mà nàng đã cẩn thận trang điểm, chuẩn bị thật lâu hôm nay, chỉ cần nàng ở trong một căn phòng không người suốt cả buổi tối là được, vậy thì nàng cần gì phải xuất hiện ở đây.

Những lời khác Thẩm Nam Chi không còn tâm trí suy nghĩ nữa, chỉ cảm thấy tay chân lạnh toát, càng cảm thấy bản thân thật nực cười.

Nhưng nàng đã ở đây rồi, môi trường xa lạ ồn ào khiến nàng bất an, trong khoảnh khắc im lặng, neo thuyền đã được nhổ lên, thân thuyền từ từ chuyển động, xung quanh vang lên tiếng reo hò, như thể có điều gì đó vui vẻ sắp xảy ra.

Thẩm Nam Chi quay mặt đi, đáp lại một tiếng gần như không nghe thấy: "Vâng, ta biết rồi."

Giữa những âm thanh hỗn tạp, Lục Hằng lại nghe rõ câu trả lời của Thẩm Nam Chi, buồn bã và bất lực, như thể đang kìm nén rất nhiều cảm xúc không thể giải phóng, khiến lòng hắn run lên, bỗng nhiên mất đi hứng thú với yến tiệc mà mình mong đợi từ lâu, muốn thay đổi kế hoạch ban đầu.

Nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại lý trí, hôm nay hiển nhiên không phải là tình huống có thể dẫn Thẩm Nam Chi đi cùng, dẫn nàng theo, chẳng qua là để che mắt người khác, thuận tiện ứng phó với mệnh lệnh không cho hắn qua lại với Đường Đông của Từ thị.

Trong lòng hắn không thể phủ nhận việc Thẩm Nam Chi hôm nay khiến hắn rung động, thậm chí cả những suy nghĩ muốn nhanh chóng thoát khỏi cuộc hôn nhân này trước đây cũng tiêu tan không ít vào lúc này, nhưng chuyện hôm nay tất nhiên không thể bỏ dở, cũng chỉ có thể tiếp tục hành động theo kế hoạch, đợi sau khi hắn vui chơi thỏa thích hôm nay, hắn cũng không phải là không thể cân nhắc giữ Thẩm Nam Chi lại, sau này tự nhiên sẽ có nhiều thời gian ở bên nàng hơn.

Nghĩ như vậy, trong lòng Lục Hằng thoải mái hơn rất nhiều, khóe môi cong lên, khẽ nhếch lên: "Ừ, vậy ta sẽ cho người dẫn nàng vào phòng trước, nếu thấy nhàm chán, cũng có thể gọi người lấy sách cho nàng đọc."

Mặc dù Lục Hằng đã dịu giọng đi một chút, nghe có vẻ như rất quan tâm đến cảm nhận của thê tử mình, nhưng Thẩm Nam Chi vẫn cúi đầu không có phản ứng gì, có lẽ Lục Hằng còn không biết nàng không biết chữ, cho dù biết, chắc cũng là vô cùng chán ghét.

Thẩm Nam Chi khẽ gật đầu coi như đáp ứng, cùng lúc Lục Hằng rời đi, ánh mắt rơi vào góc lan can của con thuyền, một bóng lưng mờ ảo dưới ánh hoàng hôn xuất hiện trong tầm mắt.

Thẩm Nam Chi sững sờ, dường như cảm thấy bóng lưng này có chút quen mắt, thậm chí rõ ràng cảm thấy người này có vẻ không hợp với những người khác đến dự tiệc.

Vừa rồi chỗ đó đã có người đứng sao? Hình như nàng không nhìn thấy.

Đợi đến khi tia nắng cuối cùng phía tây khuất bóng, Thẩm Nam Chi nhìn lại lần nữa, bóng dáng kia đã chìm khuất trong đám đông.

Gian phòng phụ ban ngày đã âm u mù mịt, khi màn đêm buông xuống lại giống như một khu vui chơi bí mật và hấp dẫn.

Ánh nến được bao phủ bởi chụp đèn hắt bóng lung linh lên tường, nét mặt mọi người mờ ảo, tiếng nhạc dường như lấn át cả tiếng nói chuyện, chỉ khi kề sát cơ thể nhau, ghé sát tai nhau, mới có thể phả hơi thở nóng bỏng vào cổ, khơi dậy gợn sóng lay động lòng người.

Rượu mạnh hòa quyện trong bầu không khí ái muội, Lục Văn ngồi một mình ở bàn trong góc, đầu ngón tay gõ nhẹ mặt bàn, dường như đang chờ đợi điều gì đó đến.

Đây vốn là một vị trí cực kỳ kín đáo, nếu không cố ý nhìn, hầu như không ai chú ý đến còn có một người ngồi ở đó, chỉ là ánh sáng dường như cũng lưu luyến dung nhan tuấn tú của hắn, ánh nến vụn vặt thỉnh thoảng quét qua gương mặt góc cạnh của hắn, như phủ lên vẻ ngoài lạnh lùng của hắn một lớp viền vàng dịu dàng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 46
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...