Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 117

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau khi Tống Thời Cầm dặn dò tiểu nhị mang trà lên cho Thẩm Nam Chi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Xem ra hôm nay đã tìm được cách tạm thời tránh né, nhưng cứ thế này cũng không phải là biện pháp, hắn vẫn phải nghĩ cách để Lục Oánh đừng đeo bám mình như vậy nữa.

Tống Thời Cầm ngồi một mình trong đại sảnh suy nghĩ cách thoát khỏi Lục Oánh, thì cửa trước đột nhiên truyền đến một tiếng bước chân dồn dập. hắn giật mình hoàn hồn, còn tưởng Lục Oánh đã đến sớm như vậy.

Hoảng loạn quay đầu lại, lại thấy Lục Văn với dáng người cao lớn đang sải bước đến, sắc mặt âm trầm, như đang kìm nén một bụng tức giận.

Lục Văn nhìn lướt qua đại sảnh, không thấy bóng dáng của Thẩm Nam Chi, đáy mắt càng thêm u ám, cuối cùng nhìn về phía Tống Thời Cầm, giọng nói lạnh lẽo: "Nàng ấy đâu?"

Thẩm Nam Chi ngồi trong gian phòng trên lầu cảm thấy hơi không thoải mái, nàng cũng không phải chưa từng ở lại quán trà lâu, nhưng trước giờ đều ngồi ở đại sảnh dưới lầu, thứ nhất là nàng không có nhiều tiền để tiêu xài ở gian phòng, thứ hai là dù là nghe kể chuyện hay gửi thư, cũng không cần thiết phải ở trong gian phòng.

Thế nhưng vừa rồi nàng chỉ nghĩ đến việc có thể ở lại đây lâu hơn một chút, không cần phải về nhà đối mặt với Lục Văn, Tống Thời Cầm vừa đề nghị, nàng liền đi theo lên lầu.

Trên lầu quán trà nhỏ không có mấy gian phòng, thậm chí có vài căn phòng trông không giống gian phòng cho khách, ngược lại giống nhà kho hoặc phòng khác.

Thẩm Nam Chi nhìn lướt qua căn phòng, trong lòng đoán không biết phải tốn bao nhiêu tiền, lại đột nhiên nhìn thấy trên tường có một bức tranh sơn thủy.

Ánh mắt Thẩm Nam Chi dừng lại, kinh ngạc bước về phía bức tranh. Tranh thì nàng không biết, nhưng nét chữ bên cạnh bức tranh lại luôn khắc sâu trong lòng nàng, kiểu gì cũng không quên được.

Đây chẳng phải... nét chữ của người bạn kia sao?

Thẩm Nam Chi giật mình, nhìn thêm vài lần, lại nhanh chóng liếc thấy những cuốn sách trên giá sách, có vài cuốn sách ở trang đầu cũng có nét chữ của người đó. Nàng không dám tùy tiện lật xem, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là đã phát hiện ra rất nhiều dấu vết của người đó.

Những suy nghĩ nghi ngờ trong lòng dần trở nên sáng tỏ, nàng thậm chí còn nghĩ đến một suy nghĩ không thể tin được.

Chẳng lẽ, Lục Oánh chính là người bạn vẫn luôn trao đổi thư từ với mình sao?!

Sao có thể chứ...

Tuy trong lòng phủ nhận suy nghĩ hoang đường này, nhưng rất nhanh lại có những suy nghĩ khác giải thích cho tất cả những điều này.

Người đó chưa bao giờ tiết lộ thân phận và giới tính, nghĩ lại thì có lẽ thân phận của người ấy không tiện cho người khác biết, Tống Thời Cầm quen biết Lục Oánh, Lục Oánh cũng biết quán trà hẻo lánh này.

Cùng với việc giúp đỡ trong lễ tế thần lần đó, và việc xuất hiện ở trong th

ành giúp nàng giải vây mấy hôm trước, dường như tất cả đều có lời giải thích.

Còn những bức thư hồi âm tưởng chừng lạnh lùng nhưng thực chất lại ân cần khoanh tròn những lỗi sai cho nàng, lại còn ra vẻ ghét bỏ trách móc nàng không chịu khó học hành, nhưng lại nhắc nhở nàng nên hỏi thêm người nhà, cảm giác vừa kiêu ngạo vừa quan tâm này, hoàn toàn trùng khớp với ấn tượng của nàng về Lục Oánh.

Vì vậy, Tống Thời Cầm sắp xếp cho nàng ở trong gian phòng này chờ đợi, là bởi vì đây là gian phòng mà Lục Oánh thường dùng, lần đó Tống Thời Cầm đã nói, người bạn kia đang ở trong gian phòng trên lầu.

Tất cả đều trùng khớp.

Tuy Thẩm Nam Chi cảm thấy không thể tin được, nhưng hoàn toàn không tìm được lý do nào để phản bác sự thật này.

Vừa nghĩ đến khuôn mặt xinh xắn của Lục Oánh, trong lòng nàng bỗng đập thình thịch, vui mừng, ngạc nhiên, cảm động, an ủi, đủ loại cảm xúc đan xen trong lòng, nàng thực sự không biết phải cảm ơn Lục Oánh như thế nào, cũng vô cùng may mắn vì mình có cơ hội quen biết một người bạn như Lục Oánh.

Thẩm Nam Chi đứng trước giá sách, tay chân luống cuống nhìn nét chữ trên sách hết lần này đến lần khác, không dám tùy tiện lật xem, nhưng cũng không nỡ rời mắt, không ngờ một tiểu cô nương nhỏ nhắn như Lục Oánh lại có thể viết được nét chữ đẹp và mạnh mẽ như vậy.

Nỗi buồn tủi vì những bức thư trước đây bị coi như là trò cười đã tan biến, Thẩm Nam Chi thậm chí còn suy đoán trong lòng, có lẽ Lục Oánh để nàng mang bồ kết đến quán trà, chính là muốn mượn cơ hội này dần dần tiết lộ thân phận của mình. Tuy không biết tại sao Lục Oánh đột nhiên muốn nói cho nàng biết thân phận thật của mình, nhưng Thẩm Nam Chi cũng không còn hoảng sợ và bài xích như trước nữa.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Đây là lần đầu tiên nàng kết bạn, Lục Oánh cũng đối xử tốt với nàng, chỉ trong chốc lát, hình ảnh Lục Oánh vốn không thân thiết lắm trong lòng nàng đã được tô vẽ thêm vô số điều tốt đẹp. Thẩm Nam Chi thậm chí còn có chút nóng lòng muốn gặp Lục Oánh, mặc dù nàng còn chưa nghĩ ra nên nói câu đầu tiên với nàng ấy như thế nào.

Đột nhiên, có tiếng động truyền đến từ cửa, tiếng bước chân rõ ràng là đang hướng về phía gian phòng, dù sao bên cạnh cũng không có phòng nào khác để đi.

Chẳng lẽ Lục Oánh đến rồi!

Trong lòng Thẩm Nam Chi mừng rỡ, tuy có chút căng thẳng, nhưng niềm vui mừng đã chiếm ưu thế, vội vàng đi về phía cửa, chưa đợi tiếng động đến gần hoàn toàn, liền mở cửa trước.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 117
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...