Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tẩu Tẩu, Hãy Ở Bên Ta Đi

Chương 79

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nàng là tẩu tẩu của hắn, việc này trái với luân thường đạo lý. Lục Văn vẫn luôn là người của Lục gia. Nàng không chỉ muốn rời khỏi Nhạn Sơn, mà còn muốn rời khỏi Lục gia.

Đến một nơi không ai biết nàng, đến một nơi nàng cũng có thể sống như người bình thường.

Nàng lặng lẽ dời mắt đi, cái giá mà Lục Văn muốn, nàng không trả nổi. Đó chỉ là vực sâu đen tối và lạnh lẽo hơn.

Không nhìn Lục Văn nữa, nhưng nàng vẫn cảm thấy có một ánh mắt rơi trên người mình, khiến sống lưng nàng cứng đờ, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh, dự cảm chẳng lành trong lòng càng lúc càng mãnh liệt, luôn cảm thấy như sắp có chuyện gì xảy ra.

Đêm xuống, nàng nằm trên giường trằn trọc không ngủ được.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Ngày mai mọi người sẽ khởi hành về Trường An, nhưng nàng thật sự không muốn bị bỏ lại một mình ở đây. Nàng đang tính toán xem liệu có cơ hội nào để lặng lẽ đi theo đoàn xe khi họ rời đi hay không, hoặc liệu nàng có thể nhân lúc mọi người di chuyển để tránh ánh mắt của người khác, dù phải đi bộ xuống núi cũng được.

Nhưng nàng chưa từng làm chuyện như vậy, trong đầu nàng hỗn độn, không thể nghĩ ra một kế hoạch rõ ràng nào.

Nếu như, tổ trạch Nhạn Sơn biến mất thì tốt rồi.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện khiến nàng sững sờ, nàng thật sự càng nghĩ càng thấy hoang đường.

Tổ trạch Lục gia đã có lịch sử hàng trăm năm, Lục gia luôn rất coi trọng tổ trạch. Nàng không thể trốn thoát cũng là vì địa thế tổ trạch hẻo lánh lại được canh phòng nghiêm ngặt, không ai sẽ nhắm vào vùng đất hoang vu này, tổ trạch rộng lớn như vậy cũng không thể nói không còn là không còn.

Trong bóng tối, nàng khẽ thở dài, đang suy nghĩ lung tung thì chợt nhận ra trong dường như có tiếng động gì đó đang chuyển động.

Nàng đột nhiên nín thở, âm thanh dường như vọng lại từ xa, nếu không lắng nghe kỹ sẽ dễ nhầm là ảo giác, nhưng nghe kỹ thì thật sự có thể nhận ra sự khác thường.

Âm thanh này giống như... thứ gì đó đang cháy.

Nàng ngồi dậy khỏi giường, lúc này đã là đêm khuya, mọi người trong nhà đều đã nghỉ ngơi, xung quanh không có động tĩnh gì nên nàng càng nghe rõ âm thanh đó.

Cho đến khi nàng nhanh chóng đi đến bên cửa sổ, nàng mới thấy bên ngoài dường như có ánh lửa đang bập bùng. Mái hiên che khuất một phần, nhưng rõ ràng đây không phải là ánh sáng ban đêm.

Chỉ trong chốc lát, dường như nhiệt độ xung quanh đều tăng lên. Khi nàng mở cửa phòng, bên ngoài sân đã khói mù mịt, vài ngôi nhà không có người ở xa xa đang bốc cháy dữ dội, dù cách một khoảng, vẫn khiến người ta cảm thấy như sắp bị ngọn lửa lan nhanh này nuốt chửng.

Trong lúc hoảng loạn, xung quanh vang lên tiếng kêu kinh hãi của người làm: "Cháy rồi! Biệt viện cháy rồi! Mau xách nước tới!"

Tiếng ồn ào đánh thức càng nhiều người, nhưng không ai biết ngọn lửa bùng lên như thế nào. Đến khi mọi người phát hiện ra thì lửa đã bốc cháy dữ dội.

Mọi người đang chạy toán loạn, ở một nơi khác xa biệt viện nhất, lại có lửa bốc lên. Nơi đó gần từ đường, nếu không nhanh chóng dập lửa, e rằng bài vị của tổ tiên Lục gia sẽ bị thiêu rụi thành tro bụi.

Nàng vội vàng khoác áo ngoài chạy ra sân, toàn bộ tổ trạch có thị vệ dập lửa, cũng có nha hoàn, người hầu chạy tán loạn khắp nơi.

Trong hỗn loạn, nàng thấy Từ thị đầu tóc rối bời, khoác áo ngoài, kêu thất thanh: "Sao lại đột nhiên cháy! Mau dập lửa! Dập lửa!"

Lửa quá lớn, lần này đến Nhạn Sơn cũng không mang theo nhiều người, tốc độ dập lửa nhất thời không thể theo kịp tốc độ lan rộng của đám lửa.

Nếu còn ở lại sẽ bị lửa bao vây, nàng hoảng hốt, xách váy chạy theo đám đông ra khỏi nhà.

Đằng sau là tiếng ồn ào hỗn loạn của mọi người, nhưng khi đang chạy, ở góc đường không xa dẫn đến cổng chính, nàng nhìn thấy Lục Văn đang lặng lẽ đứng đó như đang chờ đợi điều gì đó.

Vẻ thờ ơ của hắn dường như hoàn toàn tách biệt với đám cháy này, mà sân của hắn vốn ở phía trong cùng, cách nơi này xa nhất, nhưng lúc này hắn ăn mặc chỉnh tề, thần sắc bình tĩnh, dường như đã chuẩn bị từ trước.

Trong lòng nàng không kiềm chế được mà lại nhớ đến những lời Lục Văn nói với nàng.

Chẳng lẽ, đám cháy này...

Nàng giật mình, động tác chậm lại một chút, có người vỗ vội vàng va vào người nàng chạy trốn, nàng mất thăng bằng, suýt ngã, nhưng một bàn tay to lớn mạnh mẽ đã giữ lấy cánh tay nàng, nàng mới đứng vững lại.

Nàng ngẩng đầu lên, không biết từ lúc nào Lục Văn đã đi đến trước mặt nàng, dường như người mà hắn đang đợi ở đó chính là nàng.

Giữa hỗn loạn, không ai chú ý đến hai bóng người đứng rất gần nhau, hơi thở của Lục Văn phả vào mặt nàng, đôi mắt đen láy phản chiếu dáng vẻ hoảng hốt của nàng, nhưng đáy mắt lại bình tĩnh, khiến suy đoán hoang đường trong lòng nàng dường như đã được chứng thực.

"Đệ đã làm gì..." Nàng khẽ mở môi, lẩm bẩm.

Khóe môi Lục Văn khẽ động, bàn tay nắm lấy tay nàng từ từ trượt xuống, móc lấy ngón tay nàng, giọng nói trầm thấp mê hoặc: "Đón nàng về."

Nàng nhìn Lục Văn với vẻ khó tin, nhất thời khó có thể kết hợp ấn tượng ban đầu về Lục Văn với người nam nhân đang nhìn nàng bằng ánh mắt điên cuồng lúc này.

Hắn nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng tim nàng đập liên hồi, lồng n.g.ự.c đập thình thịch, như thể có thứ gì đó bị kìm nén trong lòng muốn trào ra. Dưới tay áo, những ngón tay bị hắn móc lấy truyền đến hơi lạnh từ đầu ngón tay hắn, khiến suy nghĩ của nàng càng mất kiểm soát, quên cả giãy giụa, cũng quên cả xung quanh lúc này người đến người đi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 79
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...