Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút

Chương 92

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

------------------Editor: Mèo-------------------

Lâm Tích Lạc lái xe, vô mục đích chạy trên đường.

Một lát sau, Trịnh Dục Phong gọi điện tới, "Lý Tư Phàm gọi điện cho tôi."

Lâm Tích Lạc khinh miệt gợi lên một tia cười lạnh, "Làm sao vậy, Trịnh Dục Phong, có phải cảm thấy rất kinh ngạc khi được tôi gọi về?"

Đầu dây bên kia không để ý đến châm chọc khiêu khích của hắn, "Lâm Tích Lạc, muốn hợp tác với tôi lật đổ Cố thị, quyết định này của cậu khiến tôi cảm thấy phi thường ngaoif ý muốn.

Nhưng tôi lại không rõ, rốt cục cậu vì sao lại muốn làm như vậy?"

Màu đen thâm thúy trong mắt, ý tứ đùa cợt không chút nào che dấu, "Mục đích? Tôi thì có mục đích gì chứ? Hiếm khi mới làm chuyện tốt một lần, lại còn bị người khác nghi thần nghi quỷ, Trịnh Dục Phong, cậu không tin tôi đến thế cơ à."

Trịnh Dục Phong xem thường kéo dài âm điệu, "Tin tưởng cậu? Tôi vì sao phải tin cậu cơ chứ?"

"Trịnh Dục Phong, tâm tình hôm này của tôi vô cùng không tốt, không có thời gian cùng cậu quanh co lòng vòng, " Lâm Tích Lạc cau mày, tiếng nói ủ dột lặng yên vô ngần, "Lão già Cố Hiển này sớm hay muộn tôi cũng đem ông ta giải quyết, chẳng qua suy nghĩ của chúng ta vừa lúc trùng nhau."

Trịnh Dục Phong như trước vẫn không tin lời Lâm Tích Lạc nói, tiếp tục truy vấn, "Ông ta đối với cậu có gì không tốt? Một khi truyền ra ngoài, người trong S thành sẽ nhìn cậu với ánh mắt gì đây? Bọn họ nhất định sẽ nói cậu lấy oán trả ơn, bội bạc, dù sao, ông ta cũng coi như là bố vợ tương lai của cậu."

Ánh mắt Lâm Tích Lạc xơ xác tiêu điều, một tia ngoan lệ chợt lóe qua, " Vậy thì thế nào? Ông ta hợp tác với đối thủ cạnh tranh lật đổ Lâm thị, thủ hạ của ông ta còn đánh Tô Chính Lượng, tôi không muốn ông ta làm ra những điều tương tự.

Nếu tôi không giải quyết ông ta sớm, Lâm thị vĩnh viễn bị ông ta nhòm ngó."

"Lâm Tích Lạc, cậu quả nhiên lãnh khốc vô tình, chỉ tiếc vị hôn phu như hoa như ngọc kia của cậu sẽ thương tâm muốn chết.

Nói đi, muốn tôi làm như thế nào?"

Lâm Tích Lạc nhắm mắt suy nghĩ, thật lâu sau, thanh âm ủ dột, ở trong khoang xe nhỏ hẹp vang lên, "Trịnh Dục Phong, cậu nghe cho kỹ...".

truyện đam mỹ

Vài ngày sau, Cố thị bị phát hiện vi phạm các quy định trong một số hạng mục đang được tiến hành ở S thành và một số thành phố khác, trốn thuế, hối lộ các quan chức địa phương để được đấu thầu đầu tư.

Đồng thời, có vài người tuồn ra tin mấy vị giám đốc tham ô, phần lớn tiền tham ô thì đầu tư vào các hạng mục nước ngoài của Cố thị, số còn lại thì rơi xuống đâu không rõ.

Ngay lập tức, toàn bộ nhân tâm S thành hoảng sợ, cố phiếu Cố thị nhanh chóng sụt giá, nhóm cỗ dân* thấp thỏm lo âu, sôi nổi đem toàn bộ cổ phiếu có trong tay bán ra, tình hình trước mắt của Cố thị rất đang lo ngại.

( * Người chơi cổ phiếu đó)

Rất nhanh, lại có người công bố Cố thị ở trong xã hội đen rửa tiền, phần lớn tài chính bên trong lai lịch không rõ.

Mà còn, một người tự xưng là cháu trai bên ngoại của Cố Hiển tiết lộ với truyền thông, gã cùng với Cố Hiển tương giao nhiều năm, lợi dụng thân phận của mình thay Cố Hiển làm rất nhiều chuyện trái pháp luật, bao gồm cả chuyện tẩy tiền đen, buôn bán thuốc phiện, cảnh sát đã bắt đầu tiến hành điều tra.

Rất nhanh, cảnh sát đã đem toàn bộ chuyện bên trong Cố thị điều tra đến nhất thanh nhị sở, mà còn liên quan tới rất nhiều án kiện kinh tế từng xảy ra rất nhiều năm trước đó, hoặc là công ty của Cố Hiển trực tiếp can dự, hoặc là gián tiếp.

Trong thời gian ngắn ngủi, mọi người nói đến chữ "Cố" đều biến sắc, cùng Cố Hiển và một số công ty liên quan tới ông ta phân định rạch ròi, không hẹn cùng nhau tuyên bố ngưng hẳn hợp tác với Cố thị, toàn bộ hạng mục đầu tư của Cố thị đều bị tòa án niêm phong, chờ đợi cảnh sát điều tra rõ, sau đó sẽ định đoạt.

Đối với chuyện này, mọi người khó tránh khỏi đối với Cố thị tăng thêm phỏng đoán, cho rằng Lâm thị tất nhiên sẽ thoát không khỏi liên quan.

Sau khi Trịnh gia gặp chuyện không may, Cố thị gia tộc ở S thành chiếm địa vị rất quan trọng cũng xảy ra chuyện, mà Lâm thị tập đoàn lại có quan hệ rất chặt chẽ với Cố thị, vẫn sừng sững không ngã giữa phong ba bão táp, mà còn càng ngày càng hưng thịnh.

Truyền thông khắp nơi cùng phóng viên sôi nổi đối với Chủ tich tập đoàn Lâm thị Lâm Tích Lạc tiến hành vô số phỏng vấn cùng âm thầm theo dõi điều tra, muốn tìm tòi đến cùng.

Nhưng mà, bọn họ phát hiện, người đứng đằng sau chuyện này, lại là một người khác, càng khiến cho bọn họ kinh ngạc hơn, người kia lại chính là Trịnh Dục Phong.

Đem chuyện Lâm thị cùng Cố thị liên kết lại với nhau, mọi người mới bừng tỉnh.

Lúc trước, Trịnh - Cố hai nhà nhân lúc Lâm thi rơi vào khốn cảnh muốn hợp tác thâu tóm, chỉ tiếc Lâm thị không vì đó mà phá sản, ngược lại còn dục hỏa trùng sinh, cũng khiến cho Trịnh gia phá sản.

Cố thị chẳng những không giúp Trịnh gia vượt qua cửa ải khó khăn, ngược lại bỏ đá xuống giếng, người Trịnh gia mới ghi hận trong lòng, mới đạo diễn vở kịch này nhằm khiến Cố thị phá sản.

Cố Hiển trăm triệu lần không ngờ rằng ông ta tung hoành thương giới nhiều năm như vậy, nhất thời sơ suất, lại rơi vào kết cục thảm hại như thế.

Bất quá, bách túc chi trùng tử nhi bất cương*, Cố Hiển có thể ở S thành lăn lộn nhiều năm như vậy, tất nhiên không dễ dàng bị quật ngã.

Ông ta đã chừa cho mình một đường lui, chính là hôn sự giữa con gái mình và Lâm Tích Lạc.

( * rết trăm chân, chết vẫn đứng vững)

Lúc trước, Cố Hiển từng cùng Lâm baba ước định, bất luận phát sinh chuyện gì, cho dù Cố thị phá sản, Lâm Tích Lạc đều phải cùng Cố Hân Di kết hôn, mà sính lễ là toàn bộ tài sản của Cố thị.

Tuy rằng tài sản của Cố thị đã bị xung vào công quỹ, nhưng Cố Hiển ở nước ngoài có vài hạng mục hùn vốn với người nước ngoài, bởi vì là cùng người khác hùn vốn, hơn nữa cảnh sát cũng không tra ra trong đó có vấn đề gì, bởi vậy không tiến hành niêm phong.

Cố Hiển tin rằng, chỉ cần con gái của mình gả vào Lâm gia, Cố thị sẽ có cơ hội trở mình, cho nên, cho dù đối mặt với cảnh sát gọi triệu tập, ông ta cũng không chút nào sợ hãi.

Ngược lại, ông ta còn vô cùng nhàn nhã đối mặt với cảnh sát, gọi cho Lâm Tích Lạc.

"Tích Lạc, gần đây khỏe chứ?"

Lâm Tích Lạc nghe được đầu dây bên kia truyền đến tiếng của Cố Hiển, mày cau lại, "Nhờ bác Cố chiếu cố, con gần đây rất tốt, nhưng sao đột nhiên bác lại gọi cho con vậy?"

Đôi mắt âm hiểm của Cố Hiển nheo lại, "Bác đang được mời đến cảnh cục uống trà, nghĩ đến khoảng thời gian này có lẽ không gặp được con, Tích Lạc, liền muốn gọi điện tới hỏi thăm con.

Nếu Tích Lạc con vẫn khỏe, vậy bác Cố cũng an tâm."

"Bác Cố đã lớn tuổi, đến nơi đó cần phải bảo trọng thân thể, cha con hai ngày trước còn nhắc tới ngài, ông ấy đối với chuyện của bác vô cùng thông cảm.

Chỉ tiếc, bác Cố, chuyện của ngài quá lớn, cha con cũng không có cách nào giúp ngài, Tích Lạc chỉ có thể ở trong đây thay mặt cha xin lỗi ngài."

"Tích Lạc, con quá khách khí rồi, bác Cố có thể có ngày hôm nay, còn không phải nhờ con ban tặng sao.

Cậu cho rằng chỉ bằng cậu cùng Trịnh Dục Phong với vài tên tiểu tử kia có thể lật đổ tôi sao, vậy thật quá xem thường tôi rồi."

Lâm Tích Lạc mím môi, "Tích Lạc không biết ngài đang muốn ám chỉ cái gì, thỉnh bác Cố nói rõ."

Cố Hiển cười khan vài tiếng, "Tích Lạc, cậu thông minh như thế lẽ nào không hiểu tôi nói cái gì sao? Nói cho cậu biết, Cố Hiển này không phải dễ đối phó, cậu đừng quên, bảo bối Hân Di của tôi sắp kết hôn với cậu."

Màu đen trong mắt Lâm Tích Lạc hiện lên tia ngoan lạnh, "Bác Cố, con đương nhiên còn nhớ rõ, chẳng qua, Hân Di có thể kết hôn cùng con hay không, chuyện này còn phải chờ xem cô ấy có phúc khi này không đã."

Khuôn mặt mập mạp của Cố Hiển run rẩy, "Lâm Tích Lạc, lời này của cậu là có ý gì?"

Lâm Tích Lạc hơi hơi câu môi, lộ ra một tia ý vị sâu sa, cười lạnh, "Con gái của ngài mưu đồ bắt cóc Tô Chính Lượng, còn muốn lấy sổ sách, con chưa tính toán với cô ấy đâu."

Người bên kia điện thoại quả nhiên nóng nảy, ông ta lắp bắp hỏi han, "Hả...!Cái gì? Chuyện khi nào? Sao tôi lại không biết?"

"Vậy thì phải để con gái bảo bối của ngài đến giải thích cho ngài vậy, bác Cố, đi đường cẩn thận."

Không đợi đối phương phản ứng, Lâm Tích Lạc liền cúp điện thoại.

Cố Hiển, muốn lợi dụng Cố Hân Di để khống chế tôi sao, kiểu suy nghĩ như vậy cũng chỉ có ông mới nghĩ ra được, chỉ đáng tiếc, chuyện con gái ông làm, hình như đã vượt xa tưởng tượng của ông rồi..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 52: Không hẹn mà gặp
Chương 53
Chương 53: Chiến tranh lạnh
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 77: Xuất quỹ (1)
Chương 78
Chương 78: Xuất quỹ (2)
Chương 79
Chương 79: Đại náo quán bar
Chương 80
Chương 80: Bị thương
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 111: Bất an
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 92
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...