Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Về Làm Điền Chủ

Chương 3

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Không sao chứ" Hạ Thần xoa xoa chỗ Triệu Tiểu Mộc bị đánh trúng, cả người y cứng đờ một chốc mới phản ứng lại, lắc đầu.

Lúc này, hắn đảo mắt một lược khắp phòng, nơi này là phòng đựng tạp vật đi.

Nơi hắn nằm là một tấm ván gỗ mục nát, bên trên phủ một lớp rơm mỏng, nơi này là phòng ở là giường ngủ của Hạ Thư An a.

Hắn đã thành thân rồi mà cũng không thể xây cho hắn một căn nhà cỏ hay phân một gian phòng nhỏ cũng được.

Trong ký ức, căn nhà của Hạ gia này có ba gian, vợ chồng Hạ Long Thanh một phòng, Hạ Hoàng Bình một phòng, Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Anh cũng được phân mỗi người một phòng, Hạ Nương cùng Hạ Hồng chung một phòng. Phòng tạp vật cho hắn.

Được rồi! Từ từ tới.

Đang muốn tìm cơ hội ra ngoài để uống chút linh tuyền giờ thì có rồi. Phải nhanh chóng đi mới được.

Đứng lên vận động một chút, thân thể có chút hư nhược nhưng bởi vì quanh năm suốt tháng phải làm việc cực nhọc nên cũng không đáng lo lắm, chỉ cần chăm sóc tốt chút là được. Người hơi gầy.

Đang định ra ngoài thì hắn lại bị ai đó kéo lại, đảo mắt liền nhìn thấy Triệu Tiểu Mộc trên tay cầm một cái dao lưỡi khá dài, lại dày đã cũ kĩ, lại còn bị ố vàng.

Cái này chặt bao lâu mới được một cây?

Cây dao này Hạ Thư An hay dùng để đốn củi, hắn từng nói với Lưu thị muốn mua một cây búa. Và sau đó là một trận mắng cùng một trận đòn, nào là phá gia chi tử, nào là ăn hại, vô dụng.

Tay nắm áo hắn của Triệu Tiểu Mộc có chút run "ta có thể đi cùng ngươi không?"

Ánh mắt mong chờ nhìn chằm chằm hắn.

Đây là sợ mình đi bị ngất giống hôm qua? Hay là sợ bị ở nhà sẽ bị đánh mắng?

Hắn nghĩ một lúc, dù thế nào cũng không thể để y ở nhà. Hắn vào núi tìm đồ rừng ăn cũng không thể để tức phụ mình ở nhà chịu đói còn bị đánh mắng.

Đã tới nơi này, người này cũng là người sẽ sống với mình cả đời. Mà biểu hiện của y mấy ngày nay cũng rất tốt, rất biết che chở.

Sau này cũng không thể để cho người khác ức hiếp tức phụ mình.

Triệu Tiểu Mộc thấy hắn không trả lời trong lòng có chút mất mát, y sợ sức khỏe này của hắn, vào núi không biết có về được hay không, mà y ở nhà lát nữa liền sẽ bị đánh.

Y cúi đầu định buông tay liền nghe hắn nói "được"

Y lập tức mỉm cười, ôm cây dao đi theo hắn. Ra khỏi phòng, hắn đưa tay lấy cây dao, tay còn lại kéo tay y.

Y có chút căng thẳng, nhưng không muốn vùng ra. Nếu hắn tức giận nói không chừng sẽ không cho y đi cùng.

Mà từ ngày thành hôn đến giờ, hôm nay là ngày đầu tiên hắn có cử chỉ thân mật với y.

"Nhà lão đại, ngươi định đi đâu? Trong nhà còn bao viêc đang chờ ngươi làm"

Vừa ra tới sân đã nghe tiếng Lưu thị nói

"Hắn đi vào núi với ta" bỏ lại một câu, Hạ Thần kéo tay Triệu Tiểu Mộc đi ra ngoài, bỏ lại phía sau tiếng gào rống của Lưu thị.

Hạ Thần đang suy nghĩ, xem lúc trở về thì nên đem theo vũ khí nào để đối phó đám người nhà này.

Có nên lấy súng ra cho mỗi kẻ một phát nát sọ hay không?

Nào ngờ tức phụ hắn lại đưa cho hắn cây dao này.

Ha hả, tức phụ hắn thật hiểu hắn a.

Lát nữa kiếm gì đó ăn xong, uống chút linh tuyền nghĩ nghơi thoải mái rồi đi mài lại cái cây rựa này cho sắt, như thế thì chặt đầu mới dễ chứ.

Nghĩ xong, hắn cong môi nở nụ cười quỷ dị.

Một số thôn dân đang làm việc dưới ruộng có người nhìn thấy hắn kéo tay Triệu Tiểu Mộc, cũng nhìn thấy được nụ cười kia chợt đánh cái rùng mình.

Đây là Hạ Thư An nhà Hạ gia sao?

Hắn vừa mới cười, mà nụ cười kia thật đáng sợ a.

Người ta bất ngờ cũng phải đi. Hạ Thư An bị khi dễ, ức hiếp. Lúc đầu còn đi chơi với một vài người, lại bị nhị đệ hắn nói đông nói tây. Cuối cùng đám người kia không chơi cùng hắn nữa.

Tuy vậy có một người cũng không phải ghét hắn như những người kia. Đôi khi cũng giúp đỡ hắn một chút. Người kia là Lĩnh Thanh, người giúp cõng hắn về nhà.

Ai giúp hắn hắn nhớ. Những kẻ ức hiếp Hạ  Thư An trước đây.

Một kẻ hắn cũng không tha.

Đi đến chân núi, hắn cũng không có buông tay Triệu Tiểu Mộc ra. Trong không gian hắn có rất nhiều đồ ăn, nhưng lại không thể ở trước mặt y mà mang ra.

Thôi thì vào núi xem có đồ rừng gì ăn rồi tính sau.

Đi được một lúc, hắn để y ngồi lên một tảng đá dặn dò "ngươi ngồi yên ở đây, không được đi đâu. Ta đi vào trong xem thế nào, sẽ quay lại ngay"

"Ngươi cẩn thận chút, ta nghe nói bên trong có thú dữ. Hay ta đi cùng ngươi đi"

Không được a! Ngươi đi thì làm sao ta lấy đồ cần dùng ra dùng được

"Ngươi ngoan ngoãn ngồi đây đi. Ta rất nhanh sẽ trở lại"

Bị hắn nhìn chằm chằm, y chỉ có thể gật đầu.

Hắn đi sau vào trong, xác định an toàn, liền chặt một ống trúc, nhẹ tay đưa vào không gian, trong ống trúc liền xuất hiện đầy nước.

Hắn ừng ực uống hơn phân nữa. Lại đến bên cạnh suối vóc một ít nước vào pha loãng linh tuyền ra. Hắn không thể để y uống linh tuyền nguyên chất. Nếu không y chắc chắn sẽ phát hiện dị trạng.

Từ từ bồi bổ cho y cũng không sao, nhưng hắn phải mạnh lại ngay nếu như không chỉ có thể cúi đầu để người mắng chửi.

Mà Hạ Thần hắn không phải là Hạ Thư An mặc người sắp xếp.

Hắn lấy ra từ trong không gian một nỏ tiễn tự chế. Với hắn, chế vũ khí là một niềm vui cực lớn, thời gian không chấp hành nhiệm vụ, hắn có thể cả ngày trong không gian chế tạo vũ khí.

Kể cả thuốc nổ hắn cũng có một lô a. Muốn nổ tung cái thôn nhỏ này hắn cũng chỉ cần một phần trong số hắn có.

Nỏ tiễn nhanh chóng cùng chuẩn xác giết chết hai con gà rừng cùng một con thỏ hoang.

Mỗi người ăn một con gà cùng nửa con thỏ cũng đủ no.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 3
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...