Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Biện Ái Pháp Tắc - Trương Linh Tây

Chương 178

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Xe Kỳ gia vẫn như mọi lần đậu bên lề đường, Kỳ Tham bỏ vali vào cốp sau, Vệ Linh nhìn bóng lưng cô thầm nghĩ, mỗi lần nàng tới Kỳ gia đều được nghênh đoán, xe chạy thẳng vào trong, nhưng khi Kỳ Tham tới đây, xe chỉ đậu bên ngoài hoặc dừng trước cửa lớn, chỉ chuyện đơn giản thế này cũng khiến nàng cảm thấy có lỗi với Kỳ Tham, thậm chí là Kỳ gia.

Tâm hổ thẹn, sau khi hai người lên xe, Vệ Linh đã chủ động hôn má Kỳ Tham.

Ngược lại khiến Kỳ Tham kinh ngạc: “Tình huống này là sao?”

“Không có gì.” Vệ Linh mỉm cười nói.

Bay hai tiếng, Vệ Linh và Kỳ Tham tới một thành thị mỹ lệ ven biển, chỗ này không phải địa điểm Kỳ Tham đến trước kia, vì lẽ đó Vệ Linh không đề cập tới chuyện cô và Giai Giai đã từng đi du lịch biển. Hiện tại Kỳ Tham gần như hoàn toàn quên sự tồn tại của Giai Giai, người nhà cô cũng không hề nhắc đến, nên Vệ Linh không có ý định nhiều chuyện, mắc công Kỳ Tham đau lòng khổ sở.

Kỳ gia có chi nhánh khách sạn ở đây, Kỳ Tham chọn một phòng sang trọng nhất, quan trọng nhất là hướng ra biển, bên ngoài còn có hồ bơi nhỏ, lướt qua bể bơi chính là bãi cát dài, đứng bên cửa đổ có thể ngắm mặt trời mọc và mặt trời lặn, tầm nhìn bao la, đúng là chỗ thích hợp để ngắm cảnh thư giản.

Kỳ Tham thấy Vệ Linh vừa vào phòng liền bước tới cửa sổ nhìn phong cảnh bên ngoài tới ngẩn người, cô biết nàng rất thích, vui vẻ lên tiếng đề nghị: “Ở chỗ này ngắm nhìn không bằng xuống dưới đi dạo giẫm lên cát, tôi đã dặn phòng bếp chuẩn bị hải sản, đến lúc đó có thể ngồi cạnh biển thưởng thức!”

“Khách sạn gia đình nên mặc Tham dằn vặt.” Vệ Linh quay đầu nhìn Kỳ Tham, không biết cô đổi áo thun quần short lúc nào, không khỏi kinh ngạc cười nói: “Vậy em đi thay quần áo, Tham chờ em.”

Kỳ Tham nhìn Vệ Linh cẩn thận vào phòng nhỏ đóng cửa lại, cười lắc đầu suy nghĩ nữ nhân này quá ngượng ngùng!

Vệ Linh mang theo phong cách Âu Mĩ bước ra, Kỳ Tham không nhịn hô lên đẹp quá! Nhất định lôi kéo nàng đứng cạnh cửa sổ để cô chụp hình lưu lại.

Ánh tà chiều bao trùm bãi biển, nhưng làn sóng cũng không coi là nhỏ, một tay Kỳ Tham nắm tay Vệ Linh, một tay cầm dép của hai người đi dọc bãi biển, dấu chân hai người in dọc một đường. Kỳ Tham dừng bước nghiêng đầu nhìn làn váy Vệ Linh phất phới trong gió, dáng người uyển chuyển lộ rõ, trong lòng cảm khái trên thế giới này lại có người mỹ lệ hơn cả thiên nhiên.

“Tham nhìn cái gì mà xuất thần như vậy?” Vệ Linh cảm giác Kỳ Tham không tiếp tục đi, nên cũng dừng lại quay người nhìn, thấy cô đứng đó khẩn người, liền mỉm cười nghiêng đầu đặt câu hỏi.

Kỳ Tham bước hai bước tới trước mặt Vệ Linh, bỏ dép xuống dang tay ôm nàng nói: “Tôi đang nghĩ, đời này có em làm bạn gái, chắc chắn đã dùng phúc khí cả đời để đổi lấy.”

“Nếu Tham thật sự nghĩ thế, vậy Tham phải quý trọng.” Vệ Linh cũng ôm ngược lại, ôn nhu dặn dò.

“Vâng, nhất định tôi sẽ dùng quãng thời gian còn lại làm em vui vẻ hạnh phúc.” Kỳ Tham nâng cằm Vệ Linh lên, ôn nhu hôn nàng.

Sau khi đi dạo thưởng thức phong cảnh, hai người hưởng dụng bữa tối hải sản do khách sạn chuẩn bị... Mặt trời lặn thì trở về phòng. Vệ Linh tắm xong đổi vào áo tắm màu trắng cao cấp, ngồi bên giường xem tin tức trên TV. Kỳ Tham tắm rửa cũng mặc áo tắm trắng bước ra, đến trước mặt nàng chắn tầm nhìn, đắc ý mở hai tay ra nói: “Đồ tình nhân!”

Vệ Linh cười nhìn Kỳ Tham mặc áo tắm lỏng lỏng lẻo lẻo, cổ trệ xuống khoét sâu chữ V đến ngực, không nhịn được giơ tay giúp cô sửa lại: “Chú ý hình tượng.”

Kỳ Tham thuận thế cúi người ôm nàng: “Chỉ có hai chúng ta cần gì phải chú ý hình tượng. Đúng rồi đột nhiên nhớ, em còn thiếu tôi một trận đòn.”

Vệ Linh giật mình ‘A’ một tiếng: “Tại sao Tham muốn đánh em?”

Kỳ Tham cười, kề bên tai Vệ Linh nói: “Không bằng làm theo lời ba em nói, cùng em làm cái gì... Cái gì nha... A... Chuyện vớ va vớ vẩn?”

Vệ Linh dở khóc dở cười đánh bả vai cô: “Kỳ Tham, đừng mượn thời cơ chửi bới ba em.”

“Bất kể thế nào, ở trước mặt ông ấy có thể dẫn em đi, đã coi như tiến bộ lắm rồi! Hơn nữa là hai chúng ta đi hưởng tuần trăng mặt.” Kỳ Tham nửa chống lên giường nhìn nàng bán manh: “Không làm chút gì đó, luôn cảm thấy uổng phí lần du lịch này.”

Vệ Linh nhịn cười xoa gương mặt tuấn tú: “Nói nhiều lý do như vậy, thật ra thời điểm Tham đưa em đi du lịch đã tính toán muốn làm cái gì rồi đúng không?”

Kỳ Tham nhanh chóng nhướn mày: “Haizzz... Bạn gái quá thông minh, tương lai đúng thật có khiêu chiến rất lớn.”

Vệ Linh triệt để bật cười, chủ động hôn cô, sau khi triền miên kết thúc, mới nói: “Thật ra, hôm nay hơi mệt mỏi, bình minh ngày mai không phải chúng ta phải đi lặn nước sao? Ngủ sớm được không?”

“Vậy chuyện vớ va vớ vẩn phải làm sao bây giờ?” Kỳ Tham cố ý giả vờ đưa ra yêu cầu, dáng vẻ đáng thương vô cùng.

Vệ Linh tiếc sắt không thể mài thành kim, đâm đâm gáy nàng, đặc biệt nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi miễn cưỡng đồng ý: “Ngày mai, hoặc ngày kia, hoặc ngày kia nữa... Rồi nói.”

Kỳ Tham đáp lời: “Tuy đáp án này quá mức ba phải, nhưng cuối cùng cũng có chút hy vọng.”

Vệ Linh nghe vậy cười cười không nói, lại hôn Kỳ Tham một hồi, rồi lùi lại nằm xuống giường, kéo chăn đắp lên người, điều chỉnh góc độ phù hợp tiếp tục coi TV.

Kỳ Tham không thể làm gì khác đành phải bò lên giường nằm xuống cùng Vệ Linh coi tin tức, sau đó đột nhiên hỏi: “Ai, em nói xem, ba em bình thường không?”

“Tham lại muốn nói gì đây?” Vệ Linh khó hiểu nhìn Kỳ Tham.

Kỳ Tham trả lời: “Hôm nay, thời điểm ba em nhìn em đi theo tôi, biểu hiện đó... Thật không cách nào hình dung được. Em đã từng nghe chưa, người làm ba luôn luôn có chút luyến ái với con gái. Tôi cảm thấy ba em cũng có.”

“Tại sao lại nói ba em như vậy? Làm ba mẹ lo lắng con gái yêu sai đối tượng, sợ đường tình con mình gặp sự cố, không phải rất bình thường sao?” Vệ Linh giải thích: “Về phương diện này ba mẹ Tham không có dặn dò gì sao?”

Kỳ Tham suy nghĩ, rồi quả đoán trả lời: “Không có! Gần đây nhà tôi chỉ nói, tôi không được tùy tiện ra ngoài gieo tai họa cho người khác.”

Được rồi, quả nhiên cách giáo dục mỗi nhà mỗi khác... Vệ Linh có cảm giác bị cả gia tộc Kỳ gia đánh bại, cười dựa bả vai cô nói: “Đúng đó, không phải em là một trong những người bị Tham gieo tai họa sao?”

“Ừm! Ngoan ngoan.” Kỳ Tham ôm Vệ Linh cười rất hài lòng: “Trở về hai chúng ta lại cùng gieo tai họa cho ba em!”

Lại chọc bệnh tim ba em tái phát! Vệ Linh cười khổ trong lòng thầm nghĩ.

Sáng sớm hôm sau, Kỳ Tham và Vệ Linh đi ca nô hướng ra biển rộng tới vùng nước lý tưởng dành cho khách du lịch lặn nước, do hẹn trước với chuyên gia, nên công tác chuẩn bị đã hoàn tất xong xuôi từ trước.

Vệ Linh rất chuyên nghiệp chọn bộ quần áo màu lam nhẹ nhàng dễ dàng mặc đồ lặn bên ngoài, đang chuẩn bị mọi thứ mới nhận ra Kỳ Tham buồn rầu đứng nhìn dụng cụ lặn, nhanh chóng lên tiếng: “Quên hỏi, Tham biết lặn nước không?”

“... Tôi không biết.” Kỳ Tham trả lời rất nhanh: “Nhưng tôi cảm thấy rất xa lạ... Em lặn nước thế nào?”

Phương diện này Vệ Linh rất tự tin cười nói: “Em đã có giấy chứng nhận lặn nước chuyên nghiệp.”

Kỳ Tham nuốt ngụm nước bọt tiếp tục đánh giá dụng cụ trước mặt: “Được rồi, vừa nghe đã biết thế nào.”

“Nếu Tham không xác định năng lực của mình, vậy để đảm bảo an toàn, chúng ta thực hiện quá trình dành cho người mới lặn, trước tiên em dẫn Tham tới vùng nước cạn thử xem.” Vệ Linh nhấc lên dụng cụ lặn nước cồng kềnh đưa cho cô.

Kỳ Tham đành phải nghe ý kiến của Vệ Linh, hai người lần lượt thay đổi quần áo lặn. Tiếp theo Vệ Linh ân cần săn sóc thay Kỳ Tham đeo thiết bị cần thiết khi lặn.

Tuy có Vệ Linh chuyên nghiệp bên cạnh, đồng thời còn thêm hai phụ đạo viên theo cùng giám sát toàn bộ quá trình và bảo vệ, nhưng Kỳ Tham vẫn lo lắng vấn đề an nguy. Vệ Linh biết cô lo lắng nên đặc biệt hướng dẫn tỉ mỉ những trọng điểm cần thiết: Nhất định phải chú ý hô hấp, nàng nhiều lần yêu cầu Kỳ Tham thực hiện lại các động tác để mình xem xét, sau khi cảm thấy không sai xót rồi kiểm tra trang bị trên người cô lần nữa, lúc này mới an tâm làm động tác OK với hai phụ đạo viên.

Kỳ Tham thở dài một hơi, cô nghe bình khí sau lưng vang lên một tiếng, cả người hầu như vuông góc chìm vào nước biển.

Cũng không biết chìm xuống bao nhiêu mét, thân thể trong dòng nước u lam biểu hiện trạng thái lơ lửng, Kỳ Tham cẩn thận làm theo lời dặn dò của Vệ Linh, điều chỉnh hô hấp xong mới thấy an tâm, mở to hai mắt liền nhìn thấy dãy san hô tuyệt đẹp, còn có một đàn cá nhỏ bơi lòng vòng, tóc của cô trổi nổi tự do trong nước, thỉnh thoảng còn ở trước mặt quét tới quét lui.

Kỳ Tham cảm thán thế giới dưới đáy biển đúng là một khung cảnh khác... Ngắm nhìn một hồi liền quay đầu tìm Vệ Linh và phụ đạo viên.

Vệ Linh ở cách Kỳ Tham không xa, nàng cũng nhìn cô cười cười, rất nhanh lướt tới bên cạnh ra dấu chỉ chỉ lên trên, ý hỏi cô muốn lên không?

Kỳ Tham cảm giác thân thể vẫn thoải mái, nên lắc lắc đầu ra dấu muốn tiếp tục lặn xuống.

Vệ Linh nhẹ nhàng gật đầu chỉ hàng san hô sâu bên dưới, phụ đạo viên nhanh chóng bơi lại điều chỉnh thiết bị sau lưng Kỳ Tham.

Kỳ Tham cảm giác có luồng lực kéo mình xuống dưới, tùng san hô cùng bầy cá gần ngay trước mắt. Vệ Linh đưa tay làm động tác, cô cũng học làm theo, bầy cá bị quấy nhiễu, nhanh chóng theo khe hở bơi đi chỗ khác.

Kỳ Tham đánh bạo tới gần tùng san hô hơn nữa, lúc này cô mới phát hiện bên dưới làn nước biển màu xanh lam còn có lớp cát màu trắng tinh cùng từng khối từng khối san hô rời rạc tạo thành. Kỳ Tham ra dấu với Vệ Linh lần nữa, liền lặn sâu xuống muốn lấy mấy tảng đá màu trắng làm kỷ niệm.

Ngón tay vừa chạm vào lớp đất cát, do lặn sâu áp lực tăng lên, đột nhiên Kỳ Tham cảm giác màng nhĩ đau đớn, đồng thời cơn nhức đầu ập tới, trong nháy mắt đó cô hốt hoảng, bàn tay tùy tiện nhắm hòn đá nhỏ siết chặt trong lòng bàn tay, nhưng cùng lúc đó, hai bên huyệt Thái Dương nhức nhói vô cùng, khiến cả người cô co giật trong nước biển. Kỳ Tham hoảng sợ muốn báo cho Vệ Linh bên cạnh biết tình trạng không tốt của mình, nhưng hoảng loạn quên mất đang ở dưới nước, vừa mở miệng nước biển lập tức vọt vào lá phối...

“Ba, mẹ, gia gia đi đâu rồi?” “Gia gia không bao giờ về nữa sao?” “Tiểu Tham, tới đây ăn lạp xưởng!” “Con ghét người nhà họ Vệ!” “Chị con đâu? Chị con đâu?” “Đại tiểu thư Bạch gia là ai?” “Sau khi lớn lên con muốn làm luật sư.” “Đại tiểu thư Vệ gia đang diễn thuyết.” “Chúng ta không thể làm tới tốt nhất nhưng cũng không thể để ai tùy tiện bắt nạt.” “Tại sao cô muốn làm luật sư có tiếng?” “Chị hai!” “Kỳ gia các người đều xuất thân là lưu manh côn đồ!” “Thư tình? Người đẹp muốn tặng tôi sao?” “Giai Giai sẽ rất ngoan nghe chị hai không khóc.” “Kỳ Tham! Cô là một luật sư xấu xa.” “Bất cứ chuyện gì cũng nên làm theo đúng tâm của mình.” “Cô quá ngông cuồng tự đại!” “Không hổ là cháu gái Kỳ lão đại.” “Kỳ Tham...”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 178
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...