Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 115

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tra Tiểu Tân cả người đều thở dài nhẹ nhỏm,quả nhiên nam nhân đều dùng nửa thân dưới suy xét vấn đề,nàng kiên định gật đầu: “So với trân châu thật đúng là !” Chưa nói xong lại thêm vào câu: “Hơn nữa ngươi không cần học tiếng cầm thú cũng có thể ôm mỹ nhân.”

“Cầm thú…” Người nào đó nghe hai chữ đó xong cười đến hai mắt híp lại thành một đường sắc bén.

“Hì hì,con mèo ,con chó không phải là cầm thú sao? Tóm lại việc này không nên chậm trễ hay là chúng ta về nhà ngươi sớm một chút để thương luợng đại kế tán gái đi!” Tra Tiểu Tân thấy hắn muốn phát hỏa liền nhanh như chớp chạy về Mộc vương phủ.

Mộc Xuân Phong nhìn bóng dáng nàng khóe môi chợt hiện lên một nụ cười, hắn làm sao thích nữ tử Ninh Thanh kia,hắn chỉ muốn cùng nàng có nhiều thời gian ở cùng một chỗ,hắn cố ý không nói rõ nguyên nhân.Mà Ninh Thanh chẳng qua là một cái cớ thôi.

Ôn nhu kế hắn còn muốn áp dụng nhưng mục đích thì không giống như lúc đầu.

Cùng Mộc Xuân Phong nói xong tán gái đại kế khi trở về nhà đã tới chạng vạng ,Tra Tiểu Tân mua rất nhiều đồ ăn vặt mang về nhà,khi bước vào nhà nhìn thấy bên trong một đống hỗn độn mà người khởi xướng chính là người đang ở nơi đó lục tung lên.

“Nơi này không có…”Gia Luật Hằng vừa tìm vừa nói ,lôngmày nhăn lại thật sâu, nhập tâm quá mức nên không phát hiện có người đứng ở cửa .

Tra Tiểu Tân đem tất cả đồ ăn vặt đặt lên bàn sau đó đi đến bên cạnh chụp bả vai hắn nói: “Như hoa, ngươi đang làm gì vậy?”

Đang suy nghĩ sâu xa đột nhiên bị người khác vỗ vai Gia Luật Hằng cảnh giác ngoái đầu nhìn lại,thấy Tra Tiểu Tân nghi ngờ khó hiểu nhìn mình lòng mới buông lỏng ha ha: “A, không có đâu,ta nhìn thấy một cái con gián sợ ngươi gặp phải hoảng sợ nên mới đi tìm .”Hắn làm sao có thể nói cho nàng biết hắn định tìm trên người nàng có vương bài của Lâu Lan không?

“Thật sao?” Tra Tiểu Tân nheo lại mắt hỏi,đi đến gần hắn.

Gia Luật Hằng mặc dù trong lòng trống không nhưng giọng nói vẫn kiên định: “Thật!” Chẳng lẽ nàng phát hiện cái gì? Nếu nàng phát hiện cái gì, nghĩ tới đây tay lại chuẩn bị ra chiêu.

“Thật..thật…thật …sao?” Nàng lại từng bước đến gần.

“Thật.” Hắn lặp lại,chẳng qua là trong lời nói không ở có ý cười,nếu như nàng đi thêm một bước, hắn liền… Giết nàng.

Thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc chọc không được,Tra Tiểu Tân khoát tay: “A,thì ra là thế nhưng ngươi không cần tìm nữa,ta đã thấy rồi.” Nói xong liền ngồi xuống ăn đùi gà, nàng vừa chính là thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc cho nên muốn chọc hắn.

Chẳng qua là thuận miệng nói đại chẳng lẽ có thật?Gia Luật Hằng không tin hỏi lại: “Thật sao?”

“Thật mà,đang ở trước mặt ta nha.”

“Ở trước mặt…” Gia Luật Hằng nói xong liền nghe được nàng cười nhìn mình,lúc này mới chợt hiểu ra,hiểu nàng muốn trêu chọc mình.Mới Thả lỏng hạ đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống cùng hưởng thụ mỹ thực,thỉnh thoảng tán thưởng.

Tra Tiểu Tân vừa gặm đùi gà vừa cùng hắn nói chuyện bản thân lúc còn bé,ví dụ như không cẩn thận dùng gạch chọi trúng đầu của tiểu muội hàng xóm,hay là tò mò đi trộm đồ để không bị phát hiện nên trộm một quả cam,kết quả sau khi trở về bị ba ba hung hăng đánh mông,hoặc là bởi vì không có tiền dùng vì thế trộm lấy tiền của mẹ cố ý ném trên đất, sau đó lại vui vẻ nói bản thân nhặt được bạc,vì thế chuồn ra ra ngoài mua đồ ăn, chuyện này thật sự là rất ngốc nghếch…..

Hai người cứ như vậy vui đùa trò chuyện,mặt trời dần dần hạ xuống.

Vân Hoang các.

Lâu Lan im lặng ngồi ở trước bàn đọc sách,ánh nến chiếu ra ấn lên khuôn mặt tuấn tú,hồng y như máu,xinh đẹp giống như màu sắc đêm tối,cả cảnh đêm bên ngoài cũng không che dấu được.

Không khí yên tĩnh có chút bất an.

Diêu Định quỳ trên mặt đất nơm nớp lo sợ nói: “Theo thám tử báo cáo,Gia Luật Hằng không ở Ấp quốc mà tung tích của An Ninh đến giờ vẫn không rõ. “Có trời biết khi hắn biết được tin tức này còn dự cảm xấu như thế nào,hắn cảm giác mình nói xong tin tức kia sẽ bị vương gia giận dữ lập tức ban chết.

Tra xét gần nửa năm,sử dụng tất cả lực lượng thậm chí ngay cả hắn chỉ tìm tin tức một người mà cũng tìm không ra .

Nàng giống như là biến mất ở trên đời này.

Lâu Lan ngắm bức họa trên bàn,tay vuốt ve khắp nơi,trong mắt phượng hẹp dài giống như không có vẻ đau xót hiện lên,tức giận cũng không rống to mà là trầm mặc không nói. Lần đầu tiên hắn cảm thấy mệt mỏi, hắn cảm thấy hắn được quyền sở hữu tất cả đều là vô ích bởi vì bọn chúng không giúp hắn tìm được nữ tử kia.

Diêu Định tâm thần không yên quỳ dưới đất thật lâu, đang muốn mở miệng nhận tội thì Lâu Lan lại mở miệng bảo hắn lui ra, hắn mong như thế còn không được, lập tức chạy đi.

Khi cửa khép lại, bên trong trống trải càng thêm yên tĩnh chỉ còn lại hồng ảnh cô độc.

Trên giấy Tuyên Thành vẽ một nữ tử đang nhướng mày mỉm cười,áo trắng,tóc dài, con ngươi đen, nàng đang đứng ở bên cạnh ao cá,trong ao nước trong suốt hiện lên ảnh ngược của nàng với bầu trời anh biếc và hoa sen,mà một hạt bụi nhỏ cũng không dính lên,thuần khiết như bạch liên.

Khớp xương ngón tay rõ ràng chậm rãi xoa nhẹ lên gò má nữ tử, khẽ run,Lâu Lan cảm thấy ngực có một cảm xúc muốn phát tiết lại không thể nào phát tiết ra,chỉ có thể sờ qua lại giống như tưởng phát tiết lại không thể nào phát tiết, chỉ có thể qua lại xuyên qua, giống như thấu tim phổi.

“Bích sắc khó nén xuân,Thanh Trì mở miệng cười.”

Thật lâu sau,đôi môi đỏ ửng môi khẽ nhếch lên thì thào một câu, ánh mắt hắn giống như muốn đem hết giấy Tuyên Thành cắn nuốt trong bóng tối ấy,mắt phượng bởi vì mở to quá lâu nên hiện nhiều tơ máu,có thể hay không chỉ cần không nháy mắt nàng sẽ theo bức tranh đi ra xuất hiện trước mắt.

Gió không tiếng động theo cửa sổ thổi vào,thổi bay một góc trang giấy, một đầu tóc đen rối loạn.

Tình cảnh này thật bi thương,người nào nói hắn không si tình?

Thu Các.

“Tiểu Thu,tỷ thấy thân thể có tốt hơn chút nào không?” Lục Uyển ngồi bên giường quan tâm nói,từ sau vụ rơi hồ lần trước đến giờ cả ngày Thu Dung đều nằm trên giường, thật nhiễm khí lạnh thật, thân thể không bằng lúc trước.

Thu Dung nhìn nàng miễn cưỡng cười, an ủi nói: “Tiểu Lục,tỷ tốt lắm,cám ơn muội mỗi ngày đều đến thăm ta.” Nói xong lại bắt đầu ho khan,ho đến nỗi làm cho người khác cho rằng nàng thân thể suy yếu đến nỗi bất cứ lúc nào cũng có thể bẻ gãy.

Lục Uyển thấy thế lập tức đưa một chén nước ấm cho nàng, tay nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng nàng,lời nói có ý sâu sa: “Tiểu Thu thay ta rơi xuống hồ,ân huệ này ta nhất định trả gấp đôi.”

“Tiểu Lục,muội còn giận tỷ tỷ sao?Đừng như thế,muội…”

“A,tỷ cái gì cũng không cần nói,cứ nằm ở đây nghỉ ngơi thật tốt.” Lục Uyển cũng không trả lời trước mặt nàng,đợi nàng nằm xuống sau đó nheo mắt cười: “Có thể lên làm hoa khôi thanh lâu,nàng ta cho rằng ta thật sự dựa vào bề ngoài sao?Đúng là quá ngây thơ rồi!”

Trong buổi nói chuyện Thu Dung nghe nàng có ý muốn trả thù,đang muốn khuyên thì bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ.

“A! Lục Uyển!Tiện nhân ngươi!Ta muốn giết ngươi!Giết ngươi! ! !”Giọng nói cuồng loạn ấy không phải là của Hoa Nguyệt sao?

“Tiểu Lục,tỷ…..?” Thu Dung mơ hồ cảm thấy có chuyện không hay giữ chặt tay áo nàng lo lắng hỏi.

Lục Uyển mép môi quyến rũ cười càng sâu,nhìn nàng cười tinh nghịch: “Ta chỉ là dặm thêm lớp phấn hoa tàn cho nàng mà thôi.”

“Cái gì?Hoa tàn?” Thu Dung vẻ mặt đột nhiên biến, hoa tàn là một loại mẫn cảm, một khi tiếp xúc làn da sẽ nổi chi chít những điểm đỏ,nếu như không cởi ra thì tương đương với hủy dung!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 115
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...