Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 17

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Cái gì?!” Lâu Lan và Tra Tiểu Tân đồng thanh hét lên, nói xong liền nhìn lại đối phương, Lâu Lan thấy trong mắt Tra Tiểu Tân nước mắt càng ngày càng nhiều, đau lòng ôm nàng vào trong ngực dịu dàng dỗ: “Ngoan, đừng khóc.” Sau đó nhìn Diêu Định hét to: “Còn không mau cút khỏi mắt bổn vương!”

“Dạ dạ, vương gia.” Diêu định sợ mất hồn liền bỏ chạy.

“Ngoan, đừng khóc nữa.” Thấy nàng khóc không ngừng, Lâu Lan vừa phiền muộn vừa đau lòng, lại hôn lên nước mắt nàng.

Tra Tiểu Tân tâm loạn như ma, nữ nhân kia mang thai! Mang thai hài tử của hắn, tâm nàng quặn đau, tại sao lại biến thành dạng này, thấy hắn quan tâm nàng, Tra Tiểu Tân khàn khàn hỏi: “Ngươi định làm như thế nào?”

Lâu Lan nhíu mày trầm tư chốc lát, chăm chú nhìn nàng trịnh trọng nói: “Nàng biết ta không thương nàng ta, nhưng nàng hiện tại mang đứa nhỏ ta phải cho nàng một danh phận, bất luận như thế nào, đứa nhỏ là vô tội.” Thấy trong mắt Tra Tiểu Tân hiện lên cảm xúc bị thương, hắn ôm chặt nàng lẩm bẩm nói: “Ta không thể cướp đoạt nàng quyền làm mẹ của nàng, cũng không thể đoạt đi tánh mạng đứa nhỏ, nàng có thể hiểu cho ta không?”

Hắn ôm nàng chặt như vậy,chặt đến run rẩy, nàng biết hắn sợ bản thân mất đi nàng, tâm mềm nhũn, Tra Tiểu Tân nâng lấy mặt hắn: “Ta biết, ta biết, ngươi hiện tại đi xem nàng đi, dù sao một nữ nhân vừa biết bản thân mang thai mà tướng công lại không bên người chắc rất khổ sở.” Hắn vừa đáp lời làm nàng cảm động, thân là vương gia hắn nắm quyền toàn bộ Kỳ quốc lại tôn trọng mỗi một người dân, hắn nói đúng hắn không thể cướp đoạt quyền làm mẹ của nàng ấy, cũng không thể đoạt đi tánh mạng dứa nhỏ, nhưng là, nàng thật sự rất khổ sở.

Đưa mắt nhìn nàng chốc lát, Lâu Lan hôn lên trán nàng ưng thuận hứa hẹn: “Ninh nhi, trong lòng ta người ta yêu vĩnh viễn đều là nàng, xem nàng xong ta lập tức trở về.” Nói xong lại hôn nàng sau đó rời đi.

Ninh nhi, hắn gọi nàng là Ninh nhi.

Tra Tiểu Tân che ngực quặn đau lệ rơi đầy mặt, ôm nàng cũng tốt, hôn nàng cũng tốt, lời ngon tiếng ngọt cũng tốt, Người hắn yêu tên là An Ninh mà không phải là nàng.

Khi ngươi yêu ta.. ta không thương ngươi.

Khi ngươi không thương ta …ta lại yêu ngươi.

Tra Tiểu Tân chờ thật lâu vẫn không thấy Lâu Lan quay trở lại sau lại nghe Thu Dung nói sau khi rời phòng Lục Uyển thì Hoàng Thượng triệu hắn tiến cung, sau đó mấy ngày hắn đều không trở về. Trong lòng phiền loạn Tra Tiểu Tân hoài nghi bản thân mắc chứng uất ức, thấy nàng mỗi ngày rầu rĩ không vui Thu Dung chọn một ngày thật tốt cùng nàng uống trà.

“Muội muội, ngươi không cần như vậy? Cho dù Lục Uyển mang cốt nhục vương gia ” Thu Dung thấy tin thần Tiểu Tân không được tốt nên an ủi nàng

“Ở chỗ này nói chuyện không tiện, tốt hơn chúng ta trở về phòng đi!

Hôm nay Vương gia bị thương mọi người đều đến Vân Hoang Các trông coi ,

cũng không có người trông ta và muội” Thu Dung dò xét bốn phía rồi nhìn

nàng nói.

Tra Tiểu Tân dùng sức gật đầu, hai người nắm tay rời đi.

Ở một gian nhà xa hoa lộng lẫy trong phòng chật nít người, sắc mặt mọi

người lo lắng không yên, Lâu Lan nằm trên giường hôn mê bất tỉnh, ở trên người ngoài hồng y ra là khuôn mặt tuấn tú trắng bệch không có thần

sắc, ngay cả môi cũng tái nhợt.

“Hôm nay, nếu các ngươi không trị hết bệnh cho Vương gia, ai cũng đừng nghĩ còn sống mà đi ra ngoài!”

Thập TamVương gia nói, sắc mặt tối sầm , Những thái y kia nghe xong lời

nói của hắn toàn bộ quỳ rạp xuống đất, sợ tới mức run lẩy bẩy.

Hoa Nguyệt ngồi ở bên giường nghi ngờ khó hiểu:“Lạ lùng thật , giữa ngực

Vương gia có trúng tên, chân tại sao lại bị rắn độc cắn?!”

Thái y nghe xong lời của nàng vội đáp:“ Bẩm Hoa phi nương nương, trúng tên

thần có thể chữa được, chỉ là chất độc kia thôi ! Trước kia chưa bao giờ gặp qua loại độc này , sách thuốc cũng không có ghi lại, thần cho là

……”

“Vô lý ! Bản thân là thái y có người bị thương lại không chữa trị được ? Còn làm thầy thuốc làm gì ?!” Thập Tam Vương gia phẫn nộ lật ngã bàn, chén ngọc vỡ trên đất, mọi người run run không dám nói nửa câu , hắn nhướng mày cương quyết:“Cho các ngươi thời gian hai ngày, trị

không hết cho Lâu Lan Vương cả nhà liền chôn cùng!”

“Thập Tam

Vương gia bớt giận, Vương gia cát nhân thiên tướng sẽ không có chuyện gì , chẳng qua là ……” Hoa nguyệt nói đến đây giọng nói đột nhiên trầm, căm giận nói:“Nếu không phải do tiện nhân An Ninh kia!”

Thập Tam Vương gia nghe được hai chữ “An Ninh” ánh mắt biến sắc có phần sâu hiểm , sâu xa nói:“Là độc, sẽ phải trừ.”

“Ngươi không sợ Vương gia?” Hoa Nguyệt trong lòng cao hứng nhưng vẫn quan tâm

bộ dáng, hận không thể sớm đem nàng đi giết , đến lúc đó chỉ sợ tra ra

đối với mình không có lợi! Dùng Thập Tam Vương gia trừ nàng đúng không

còn gì tốt hơn !

“A, trên đời này ta không có sợ gì! Huống chi,

chỉ là một nữ nhân thôi, vương huynh cũng sẽ không vì thế mà để trong

lòng .” Thập Tam Vương gia nói xong nhìn thoáng qua nam tử nằm ở trên

giường , ý vị thâm trường (đầy hứng thú).

trên mặt Hoa Nguyệt

hiện lên nụ cười, rất nhanh lại biến mất, bàn tay giấu trong tay áo nắm

chặt lại , hừ! Cái đinh trong mắt nếu đã trừ đi , thì gai đâm trong thịt cũng phải nhổ đi luôn !!!

Mất ngủ cả đêm

Thu Dung sáng

sớm nói muốn đi thăm Vương gia, trong phòng vắng vẻ chỉ còn lại có một

người là Tra Tiểu Tân, nàng ngồi ở bên cạnh bàn chống cằm trầm tư, đêm

qua Thu Dung hầu như đem hết mọi chuyện nói với nàng . Thì ra An Ninh và Lâu Lan từ nhỏ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, có thể năm nàng

mười lăm tuổi ấy ở lễ hội hoa đăng, gặp được một nam nhân tao nhã, hai

người liền yêu đối phương. An Ninh hy vọng Lâu Lan có thể giúp nàng cùng nam tử kia , ai ngờ Lâu Lan vì tình sinh hận, không chỉ phái người đem

nam nhân kia đuổi khỏi kì quốc còn bắt nàng lấy về nhà, sau đêm động

phòng liền đem nàng bỏ rồi lại nhốt nàng tại nhà tranh âm u ẩm ướt,

không cho phép nàng rời đi! Toàn bộ kì quốc mọi người biết An Ninh là

phi tử bị vứt bỏ của Lâu Lan, cho nên toàn bộ Lâu phủ ngay cả hạ nhân

cũng đối với nàng không hoà nhã . Càng làm cho người ta thở dài là cha

mẹ An Ninh khi biết tất cả chuyện thì tức chết, mà ngay cả lần cuối cùng đưa tiễn cha mẹ An Ninh nàng cũng không có mặt……

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 17
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...