Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 206

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mộc Xuân Phong nhịn nổi đau trên người đau đi lên phía trước dùng sức cho hắn một quyền,Lâu Lan trúng quyền cả người ngã xuống đất,đầu gục xuống, Mộc Xuân Phong lập tức phái người đưa thi thể Thu Dung chuyển đi cũng căn dặng mọi người mai tang cho nàng, sau đó hắn lớn tiếng rít gào: “Nàng thực đã chết! Đã chết!”

Lâu Lan nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, máu trên trán chậm rãi chảy xuống, ánh mắt lung lay.

“Đệ biết huynh muốn nhanh tìm được Tiểu Tân! Đệ cũng rất muốn tìm được! Nhưng nếu huynh tiếp tục điên điên khùng khùng như vậy, không có ý trí, cả đời này huynh sẽ không tìm được nàng! ! !” Mộc Xuân Phong lớn tiếng lăng nhục , nói xong con ngươi cũng bắt đầu ẩm ướt, giọng nói trầm xuống: “Nàng sẽ không chết , sẽ không chết .” Thời điểm nói những lời này chính hắn cũng cảm thấy chột dạ,chỉ sợ nàng đã… Thu Dung là ngươi duy nhất biết chân tướng, nhưng mà nàng đã chết.

Muốn tìm một người không biết sống hay chết giống như mò kim đáy bể.

Lâu Lan lẳng lặng nghe, máu trên trán đã ngưng kết thành một dấu vết dữ tợn.

Trong long của Mộc Xuân Phong đau thắt hắn không dám nghĩ nửa , nhẹ nhàng đi lên phía trước ngồi xuống, giọng nói khàn khàn: “Vương huynh, tin tưởng đệ,đệ nhất định giúp huynh tìm được nàng.” Hắn vừa nói xong Lâu Lan đột nhiên đứng dậy chạy như điên ra ngoài,y phục màu đỏ thoáng cái biến mất không thất.

Trời sụp đất nứt.

Ngoại thành có một căn nhà cũ nát, đất ngói tường đất.

Tiếng thương nhân lui tới nối liền không dứt, bởi vì nơi này thuộc Kỳ quốc, đương nhiên là tháng trước nơi này vẫn là của Ấp quốc , chẳng qua là sau khi Lâu Lan mang binh chiếm lĩnh . Nơi này tài nguyên phong phú,lại gần đại mạc, có rất nhiều thương nhân muốn mua ngựa mua bò sẽ đến nơi này, chẳng qua nơi này thường thì cát vàng đầy trời làm cả người đều dính bụi, cho nên rất ít người chọn đến đây du ngoạn.

Chiếc bàn lầu hai,có một nam nhân khuôn mặt anh tuấn đang uống rượu trong chén, tay kia cầm một phong thơ,con ngươi thâm thúy nhìn đánh giá.

“Vương tử, tin nói như thế nào ?”Một nam tử vẻ mặt quan tâm ngồi đối diện hắn hỏi,.

Gia Luật Hằng nhẹ nhàng cười đem tờ giấy cầm trong tay ném cho hắn sau đó lười nhác tựa vào ghế, nhắm lại hai mắt: “Xem ra, hiện tại Kỳ quốc chỉ là một thành không .”

“Thật tốt quá! Thật tốt quá!” Nam tử nhìn xong thư trong tay cả khuôn tươi cười, ha ha nói: “Lâu Lan Vương gia bị thê thiếp tranh giành đem cả Lâu phủ đốt sạch, nữ nhân hắn yêu nhất cũng chết trong ngọn lửa ấy! Hiện tại Lâu Lan vương nhất định là cái xác không hồn, đánh mất ý chí.” Nói xong ánh mắt sáng lên nhìn Gia Luật Hằng: “Vương tử, không bằng chúng ta nhân cơ hội đi tấn công Kỳ quốc đi? !”

Gia Luật Hằng như trước nhắm mắt lại không nói lời nào, môi nhếch lên , lá thư này mang cho hắn nhiều tin tức tốt, nhưng mà, hắn không nghĩ tới tin tức tốt sau đó là tin nàng chết, nàng tại sao… chết.

“Vương tử, chúng ta mang binh tấn công, bọn họ nhất định khó lòng phòng bị, đến lúc đó vương tử thống nhất hai nước Kỳ_Ấp,hoàn thành bá vương nghiệp! ! !” Người nọ vẫn hưng phấn nói,không có phát hiện vẻ mặt của Gia Luật Hằng u ám.

Gia Luật Hằng chỉ cảm thấy thái dương thật đau,hắn cảm thấy thật khó thở.

“Vương tử, thuộc hạ nguyện ý là người đầu tiên đi.” Người kia càng nói càng dũng cảm, bắt đầu thấy chết không sờn .

“Việc đó nói sau.” Nàng mới vừa chết, hắn không có tâm tình đánh giặc, huống hồ, trong lòng hắn không tin nàng thật sự chết, nàng khả ái như vậy ông trời nhất định phù hộ, làm sao có thể dễ dàng chết. Cho nên, hắn muốn tìm nàng trước sau đó mới tấn công Kỳ quốc, hiện tại Kỳ quốc đánh hay không đánh thật đã giống nhau , hoàng thượng không có chí hướng,Lâu Lan là cái xác không hồn, quan trọng nhất bây giờ là phải tìm được nàng, đào ba thước đất cũng phải tìm, cho dù chỉ là…….Tro cốt!

Đợi cho hắn chính thức đăng cơ, sẽ cưới nàng làm hậu, dù là tro cốt.

“Vương tử…” Thấy Gia Luật Hằng đứng dậy muốn đi ra ngoài, người kia đi theo phía sau ồn ào không ngừng, kỳ quái , hiện tại đúng là thời cơ cực tốt, vương tử vì sao không tiến công? ! Không thể tưởng tượng!

Hai người một trước sau khi ra khỏi phòng trọ, liền hướng xe ngựa dừng ở ven đường đi đến, người nọ đi đến cởi bỏ dây cương, miệng còn không quên tiếp tục lải nhải, Gia Luật Hằng cảm thấy phiền, che lỗ tai làm như không nghe, đúng lúc này nghe được cửa thành chỗ truyền đến một trận ồn ào, không khỏi hứng thú đi đến.

“Mẹ ! Các người tại sao leo lên xe ngựa của ta nha? ! Muốn hù chết ta sao! Nếu không phải trong người ta hết tiền muốn vào trong lấy thức ăn , chỉ sợ các ngươi sẽ theo ta về nhà nha!” Một nam tử khôi ngô hung dữ gào thét nữ tử quỳ trước mặt hắn.

Tô Tiểu Lê khóc cầu hắn: “Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Ta không phải cố ý .” Nàng và Tra Tiểu Tân liên tục ở trong xe ngựa ngây người mấy ngày, dựa vào đồ ăn trong xe ngựa mới sống đến hôm nay.

Người chung quanh lại nghị luận, có người thậm chí bắt đầu cười vang muốn nàng lấy thân báo đáp, Gia Luật Hằng không nhẹ không nặng chau lại lông mày, nàng kia nhìn qua hẳn tuổi không còn nhỏ ,cũng may thân hình nhỏ gầy, khuôn mặt thanh tú, hơn nữa giờ phút này khóc sướt mướt làm cho người ta cảm thấy đáng yêu, cũng xứng với nam tử khôi ngô kia.

“Vương tử, xe chuẩn bị xong, chúng ta đi thôi.” Người nọ đã ngồi trên lưng ngựa, Gia Luật Hằng nhún nhún vai, leo lên ngựa.

Nam tử khôi nghe Tô Tiểu Lê khóc càng tức: “Bồi tiền! Ta không thích nữ nhân! Ta thích nam nhân!”

“Van cầu vị đại nhân này , xin ngươi thương xót đi, tavà tiểu thư nhà ta cũng là bất đắc dĩ.” Tô Tiểu Lê cố gắng nói .

“Mẹ, đừng nói nửa , không đền ta bắt ngươi đi báo quan!” Nam tử khôi ngô không kiên nhẫn đưa tay muốn bắt nàng.

Trong tình thế cấp bách Tô Tiểu Lê la lớn: “Tiểu thư nhà ta biết vương tử Ấp quốc Gia Luật Hằng!” Tuy rằng nhiều thành đã thuộc Kỳ quốc, nhưng người lui tới nơi đây đa phần là Ấp quốc , nhắc tới hắn, hẳn là sẽ có người trợ giúp. Quả nhiên, nàng vừa nói, hiện trường yên tĩnh một chút,chiếc xe ngựa đi qua cũng chậm lại, Gia Luật Hằng nhấc màn xe lên nhìn nàng kia, mi là mi, mắt là mắt, nhìn qua có vài phần quen thuộc nhưng mà không biết là ai, phu xe hỏi hắn có muốn dừng hay không, hắn nói không cần, lại buông mành, không khỏi cười lạnh, nàng kia thật có tâm cơ, tính dùng tên của hắn để tránh nguy hiểm.

“Mẹ ! Lấy Gia Luật Hằng áp lão tử! Lão tử không sợ!”Nam tử khôi ngô vừa nghe xong càng phát cáu, cảm thấy bị nàng đùa giỡn , bước đến cỗ kiệu muốn đem Tra Tiểu Tân đang mê man lôi ra: “Lão tử hôm nay đem tiểu thư nhà ngươi mang đi!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 206
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...