Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 216

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Không thể nhận thua, không thể.

Nàng cố nén không thể hô hấp đau khổ bị chết nghẹn, mặt cũng vinh quang tột đỉnh .

Gia Luật Hằng biết nàng quật cường hắn cũng không nóng vội, hắn hôn dọc theo xương quai xanh của nàng xuống phía dưới,đầu lưỡi để lại nước bọt mỗi một nơi lướt qua, mãi cho đến nàng trúng câu.

“Không được! Gia Luật Hằng…” Tra Tiểu Tân mở miệng lớn tiếng phản kháng, thanh âm có chút khóc nức nở, miệng vừa mở ra không khí liền tiến vào, nàng dùng miệng để hít thở, vừa hô hấp được một nửa hắn đột nhiên hôn mạnh lên môi nàng, lưỡi bá đạo chui vào trong khoang miệng nàng quấy lung tung, giảo đến môi nàng không ngừng chảy ra nước bọt, sau đó Gia Luật Hằng lại đem tất cả liếm sạch sẽ, miệng thỉnh thoảng mở lớn hôn môi hoặc cằm nàng, lưỡi thì trên da thịt nàng qua lại chọn lựa,hết sức mềm mại.

“… A…” Tra Tiểu tân bị hắn hôn miệng phát ra thanh âm, hai tay muốn đẩy hắn nhưng mà dùng một chút lực liền bị hắn hôn đến mất đi khí lực, ngực không ngừng phập phồng , hô hấp dồn dập.

“Ngoan, đừng sợ, ta sẽ thật dịu dàng.” Hắn dùng răng cắn xé môi nàng nói giọng khàn khàn, sau đó ngón tay kéo dây lụa che khuất ánh mắt nàng ra, quả nhiên, thấy hai tròng mắt hàm chứa lệ quang, hoang mang vô tội, bộ dạng này lại càng làm cho người ta nổi lên ý tưởng giày vò nàng.

“Gia Luật Hằng, không tiếp tục nửa được không …” Nàng khóc cầu hắn, không ngừng lắc đầu, mái tóc cột lại trong nháy mắt tản ra, xõa trên chăn đỏ thẫm, vô cùng xinh đẹp.

Trong mắt của Gia Luật Hằng hiện lên một tia không đành lòng, nhưng vẫn là nhẹ nhàng hôn nước mắt của nàng dỗ dành nói: “Đừng khóc, ta sẽ không làm nàng tổn thương.” Quả thật, hắn từ khi vào phòng đến bây giờ hắn đều không có nghĩ tới muốn chân chính tiến vào thân thể của nàng, bởi vì hắn biết một khi hắn làm như vậy về sau hắn và nàng sẽ không còn là bạn bè nửa, ngay cả kẻ địch cũng không thể nào. Hắn chẳng qua chỉ muốn hôn môi và thân thể của nàng, vuốt ve, đem tình yêu của bản thân thông qua da thịt nhắn đến nàng.

Cho nên hắn một lần nữa không ngừng hôn nàng.

Hắn hôn dọc theo cổ đi đến xương quai xanh, mê ly dưới ánh đèn, xương quai xanh tinh xảo giống một khối bạch ngọc trong sáng tốt nhất, con ngươi đen kia bị tiêm nhiễm sương mù si mê nhìn, hắn kìm nén không được hôn lên, đầu lưỡi dọc theo xương quai xanh, răng cũng bắt đầu không thành thật, lúc động tình liền dùng sức cắn cài cái, đau đến Tra Tiểu Tân thở ra hơi.

“… Đau…” Nàng hô, nước mắt không ngừng chảy xuống, nàng muốn lớn tiếng khóc lại sợ chọc giận hắn,hắn sẽ đối với nàng và Tiểu Vương Tử không tốt, nhưng mà thân thể để một người nam nhân khác hôn nàng lại cảm thấy rất xin lỗi Lâu Lan, mâu thuẫn như thế, vật lộn như thế.

Ngẩng đầu nhìn nàng giương cằm lên còn hai tròng mắt mê ly bởi vì động tình nên híp lại, môi đỏ mọng khẽ nhếch, run lên mềm mại như hoa cánh hoa,hạ thân của Gia Luật Hằng căng thẳng, môi dán lên môi nàng càng dung lực cắn mút, cảm nhận được thân thể nàng vô lực hắn bắt lấy hai tay nàng khoát lên trên cổ, sau đó vật cứng nóng rực kia để ở trong bắp đùi nàng, thỉnh thoảng ma sát.

“A…” Tra Tiểu Tân kinh ngạc kêu to ra tiếng, tâm loạn như ma,ngoại trừ khóc nàng cái gì cũng không thể làm. Bằng tâm mà nói, hắn chăm sóc nàng và Tiểu vương tử năm năm, ân tình năm năm,nàng luôn muốn trả nhưng không biết trả như thế nào.

Gia Luật Hằng phát ra hơi thở nặng nề, nhân cơ hội đưa lưỡi vào trong miệng nàng thậm chí rút ra rồi vào lại trong, khiến cho Tra Tiểu Tân ngẩng đầu, nước bọt dọc theo khóe môi nhỏ giọt xuống xương quai xanh, sau lại chậm rãi giọt xuống chăn,màn hương diễm này vừa đúng bị Gia Luật Hằng thấy,hắn phút chốc nheo lại con ngươi, lưỡi hung hăng tiến vào cổ họng của nàng Tra Tiểu Tân khó chịu nức nở ra tiếng, giống thú con lếch thếch lại càng kích khởi dục vọng của hắn,tay của hắn dọc theo nước bọt lướt qua cọ sát hạ nhiều nơi cho đến trước ngực nàng mới dừng lại,nắm vật mềm mại liền dùng lực xoa nắn, dồn lại thành các loại hình dạng.

“A… Gia Luật Hằng, đau…” Trong miệng nàng phát ra tiếng khóc giống như sinh ngâm, trong lòng tràn ngập khuất nhục.

Nghe được nàng động tình còn kêu tên hắn “Gia Luật Hằng”, Gia Luật Hằng hôn càng cuồng nhiệt, đem lưỡi nàng ngậm vào trong miệng lặp lại nhiều lần,đầu lưỡi còn còn cuốn lưỡi nàng làm nó run rẩy sau đó dùng răng cắn chậm rãi ma sát, kỹ thuật của hắn cao làm cả người của Tra Tiểu Tân xụi lơ như nê, thân thể trắng mịn bởi vì nóng ran trở nên đỏ bừng, giống như tôm bị lột vỏ.

“Ngoan, không đau, không đau.” Hắn trấn an nàng lại dùng lực ở trên môi nàng cắn một cái mới thỏa mãn buông ra, ngay sau đó nàng còn chưa kịp phóng thích cảm giác đau trên môi thì nụ hoa hồng nộn bị người đó dùng sức mút lấy , lực đạo mạnh đến nổi muốn đem nó ăn vào trong bụng, Tra Tiểu Tân đau bèn đưa tay lên lưng hắn loạn trảo, khóc thút thít ra tiếng.

“Đau quá! Đau quá.” Nàng khóc nhưng lại khống chế không được thân thể phản ứng, so với bị lăng trì còn khó chịu hơn.

Hắn nghe tiếng khóc nàng tim mới hơi mềm, vươn tay nắm giữ vật mềm mại bên kia của nàng dịu dàng ấn nhẹ, ngón tay nắm nụ hoa chậm rãi chà xát làm cho nó đứng thẳng, đồng thời bên này dùng răng cắn xuống, cả hai cảm giác đau đều ập đến làm Tra Tiểu Tân phát ra một tiếng sinh ngâm mất hồn, hai chân không tự chủ vòng qua bên hông của hắn.

“Nàng muốn ta xoay nắn,hay là ăn vào?” Giọng nói của hắn dịu dàng nhưng giọng cười lại hết sức tà ác, không ngừng cắn gò ngực trắng mịn ,lưu lại màu đỏ hôn ngân, đầu lưỡi vòng quanh hạt đậu đỏ một vòng chơi đùa, tê tê dại dại làm ý chí nàng tản ra, làm Tra Tiểu Tân Thiếu chút nửa điên rồi.

Nàng ngẩng mặt thở hào hển thật lâu sau mới cúi đầu nhìn hắn, rơi lệ: “…” Ngực nàng thực đã bị hắn cắn sưng lên, nhất là hai nụ hoa đỏ hồng kia, thật đã sưng to đến chảy máu, nàng không chịu nổi hắn làm như vậy nha .

Nhìn thấy nàng chảy nước mắt con ngươi của Gia Luật Hằng ngầm hạ, hôn trụ ở ngực nàng liền tùy ý cắn cắn lên, hơi thở nặng, từng cái từng cái nụ hoa thực đã đứng

thẳng, mà tay của hắn ở trên bụng bằng phẳng vòng quanh, từng chút từng chút đi lên, ý thức được hắn muốn làm gì Tra Tiểu Tân vội vã mở miệng ngăn cản, ai ngờ bị hắn nhìn thấy,răng ở trên nụ hoa non mềm hung hăng cắn xuống đau đến nàng thở ra hơi, lời nói ra miệng ngược lại hóa thành sinh ngâm.

Tay hắn ở bụng nàng dao động đi xuống,Tra Tiểu Tân giật mình một cái, lập tức khép chặt hai chân xấu hổ nhìn hắn, khóc thút thít: “… Gia luật… Hằng… Van cầu ngươi dừng lại…” Lúc nãy đã là cực hạn của nàng, nếu còn tiếp nữa, nàng thật sự không biết về sau nàng đối mặt bản thân còn có Lâu Lan như thế nào.

“Ngoan, thả lỏng.” Trong miệng hắn còn hàm chứa dịu dàng, mị nhãn như tơ nhìn nàng, nghĩ đến Tiểu Vương Tử nàng nhịn xuống tất cả ủy khuất, hai chân run rẩy khẽ mở ra, mà ngón tay thon dài của hắn nhân cơ hội xen vào giữa hai chân, hô hấp không khỏi căng thẳng, giọng nói khàn khàn: “Đừng sợ, thả lỏng.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 216
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...