Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 194

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Ngươi. . . . . .” Hoàng thượng có chút ít không thể tin, hắn cánh chủ động nói ra?

Vẻ mặt Lâu Lan vẫn là không gợn sóng không sợ hãi, vẻ mặt đạm nhìn không ra bất kỳ tâm tình, nói xong những lời này hắn liền rời đi, trước khi đi hắn nói lại một câu: “Từ này, thần không tham gia bất cứ chuyện gì trong triều.” Chức vị Tể tướng này hắn vốn không muốn làm, hiện tại Tiểu Tân vừa mới mang thai, từ quan trở về phủ mới có nhiều hơn thời gian chăm sóc nàng.Mặc dù không biết Lục Uyển làm như thế là vì sao, nhưng là hắn cũng không khỏi không cảm ơn nàng cho mình một lý do thật tốt để từ quan.

Lục Uyển rúc vào trong ngực hoàng thượng khóc nhìn bong lưng hắn rời đi, khóe môi câu khởi nở nụ cười như ý.

Trên đường từ hoàng cung trở về,Lâu Lan vẫn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, trước kia hắn ngồi trên xe ngựa chưa bao giờ để ý như lần này, nhưng mà hôm nay hắn nhìn ra cảm thấy tất cả đều tốt đẹp, ví như hai bên đường nhỏ náo nhiệt, ví như khuôn mặt tươi cười của tiểu hài tử, tất cả tất cả hắn hắn đều đặt vào trong mắt sau đó trở về nói với Tiểu Tân và Tiểu hài tử.

Lâu phủ, bên trong vườn, cảnh sắc dồn nhã.

Trên bàn đá có hai người ngồi đang vui vẻ nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng ăn dưa và trái cây, sau đó cười ha ha. Lâu Lan ra dấu bảo Diêu Định không cần quấy nhiễu các nàng, mà mình thì đứng rất xa ở hành lang nhìn dáng vẻ các nàng nói chuyện .

“Ha ha ha, tỷ là làm sao nhận ra muội nha ? !” Tra Tiểu Tân vừa cười vừa ăn chuối tiêu,dáng vẻ nàng ăn so với người khác thật là không giống, người khác ăn là tình thơ ý hoạ, nàng thì rất máu tanh, giống như chuối tiêu là người giết cha nàng, hung hăng cắn xuống, lại dùng lực nuốt xuống, bất quá nhìn qua như vậy nhưng khả ái cực kỳ.

Tô Tiểu Lê vui vẻ phun vỏ hạt dưa, một đôi mập được nheo lại tới trong đôi mắt tràn đầy nụ cười, đắc ý nói: “Tỷ còn không biết muội sao? ! Ngươi vừa nghĩ ý xấu thì ánh mắt sẽ tự giác hướng bên trái nhìn. . . . . . Không đúng, là bên trái, ngươi bây giờ nhìn chính là bên phải. . . . . .”

“Ha ha, là bên phải sao?” Tra Tiểu Tân cười đáp lời sau đó dùng sức nhìn về phía bên phải.

“Chết cười tỷ nha, muội đừng làm nửa, vạn nhất con ngươi chuyển đi vào chỉ có thể nhìn đến hai người tròng trắng mắt nhất định hư!” Tô Tiểu Lê cười bò tới trên bàn không ngốc đầu lên được, thỉnh thoảng chao ôi.

“Bất quá nếu biết muội nữ giả nam trang theo đuổi tỷ,tỷ tại sao không đâm phá chuyện này nha?” Tra Tiểu Tân tò mò chống càm ngắm nàng nói, trong miệng cũng không trống không, không ngừng nhét đồ ăn.

“Muội có ý tốt tỷ làm sao nhẫn tâm cự tuyệt?” Tô Tiểu Lê cảm khái nói, đồng thời đỏ mặt ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Huống chi, tỷ từ đó đến giờ không có người theo đuổi qua, cho nên muốn biết một chút.” Tra Tiểu Tân cười phun, cho nên trong miệng một chút ngổn ngang .

“Trời ơi! Muội tại sao không lựa đồ giống nhau ăn nha, làm sao muội thích toàn bộ gộp vào trong miệng.” Tô Tiểu Lê chịu không được kêu to, tay còn đi nhặt hạt dính trên mặt, nhưng trong đôi mắt tất cả đều là nụ cười.

Hai người hỉ hả, rất là náo nhiệt.

Lâu Lan cứ như vậy lẳng lặng đứng ở hành lang nhìn hai người bọn họ nói chuyện phiếm hàn huyên bộ dạng đáng yêu, khóe môi một chút xíu nhếch lên, đang lúc này hạ nhân đi qua nhìn thấy hắn lập tức hành lễ, lúc nói chuyện lại để Tiểu Tân nghe được, cho nên Tiểu Tân quay đầu lại nhìn hắn lộ ra nụ cười sáng lạn,một đôi con ngươi trong suốt rất là hồn nhiên. Lâu Lan nhìn nàng cười sau đó quay đầu.

“Diêu Định.”

“Dạ, Vương gia.” Diêu Định bận rộn đi tới bên cạnh hắn cúi đầu chờ căn dặn.

“Ngày mai không cần mỗi sáng sớm chuẩn bị ngựa xe, nếu có đại thần trong triều tìm đến nhất định từ chối, bổn vương và triều đình không có liên quan đến nhau nửa.” Lâu Lan thản nhiên nói, thần sắc ung dung hiếm có.

Diêu Định kinh ngạc ngẩng đầu: “Tại sao? Vương gia ngài. . . . . .” Chẳng lẽ Vương gia đã xảy ra chuyện gì sao? ! Không thể nào nha, thực lực Vương gia không thể nào có người có thể uy hiếp được hắn? ! Nhưng mà làm sao lại không tảo triều? !

“Bổn vương từ quan về nhà.”

“Nhưng mà. . . . .”

Lâu Lan không kiên nhẫn phất tay, giọng nói nhàn nhạt: “Đủ rồi, ngươi đi xuống, đem chuyện Bổn vương căn dặn làm tốt là được.” Diêu Định do dự mà còn muốn nói gì nữa nhưng cuối cùng gật đầu rời đi.

Cầu hình vòm, hồ sen, liễu rủ, tạo thành một hình ảnh thanh nhã.

Lâu Lan bước nhẹ đi tới bên cạnh Tra Tiểu Tân, bỗng nhiên ngồi xổm xuống cầm tay nàng, quả nhiên lạnh như băng, khẽ nhíu mày nhìn lại nàng, vẻ mặt đau lòng: “Thật lạnh.”

Trong không khí có nhu tình mật ý tản ra , ấm áp tốt đẹp.

“Không lạnh.” Tra Tiểu Tân đỏ mặt lắc đầu, tay của hắn không có giống như trước lạnh như băng, cho nên, có thể sưởi ấm cho nàng.

Lâu Lan trầm mặc nắm chặt tay nàng khẽ vuốt, sau đó ngẩng đầu lên: “Gả cho ta.” Một đôi mắt phượng hàm chứa nhu tình đưa mắt nhìn nàng, giống như có thật sâu lực hấp dẫn làm người ta không cách nào né ra. Hắn thực đã kỹ trên đường đi, từ quan, cưới nàng, sau đó cùng nhau mong đợi cục cưng ra đời, cứ như vậy cùng nàng bình bình đạm đạm, vui vẻ cả đời.

Tra Tiểu Tân ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn.

Phản ứng đầu tiên của Tô Tiểu Lê là chạy tới nhiệt liệt vổ tay: “A! Vương gia muốn kết hôn Tiểu Tân!” Nàng vổ tay tất cả gia đinh thị nữ bên cạnh cũng vổ tay hoan hô, nhất thời náo nhiệt vô cùng.

Tra Tiểu Tân cảm động hốc mắt đều đỏ, mặc dù lời cầu hôn rất đơn giản cũng không lãng mạn nhưng rất an tâm, nàng khẽ gật đầu, sau đó hai người ôm thật chặc.

Đại niên ba mươi, cả thành treo đầy đèn.

Nếu nói chuyện vui chính là Lâu Lan và Mộc Xuân Phong đồng thời đám cưới.

Chuyện vui mừng có thể nói là chấn động cả Kỳ quốc, trong lúc nhất thời những người kia tụ chung một chổ bàn luận rối rít, người Lâu Lan cưới chính là vương phi bị hắn vứt bỏ phi đồng thời cũng bị Mộc Xuân Phong bỏ rơi, mà Mộc Xuân Phong cưới giống như trước cũng là lấy vương phi mình vứt bỏ,các người bàn luận rối rít, chẳng lẻ các vương gia đều cưới phi tử bị mình vứt bỏ? !

Quần áo mới không bằng cũ,người mới không bằng người cũ,cho nên cũ luôn là tốt.

Ngày này, cả Lâu phủ đều vui mừng, khắp nơi tràn đầy tiếng hoan hô, chúc mừng, lễ vật … Lại càng không cần phải nói, thiếu chút nữa làm hạ nhân trong Lâu phủ mệt chết.

Thân là tân lang Lâu Lan và Mộc Xuân Phong ở bên ngoài phòng chiêu đãi khách, ai ngờ người đến đây nối liền không dứt, đưa xong một người thì tới một người, cho đến ban đêm còn chưa có động phòng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 194
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...