Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 180

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khả Hân ở trong phòng đọc sách nói chuyện với Nhật Dương gần hai giờ đồng hồ mới trở ra.

bất Cát Tiên nhìn thấy Khả Hân không bộc cảm xúc gì, cũng không tiện hỏi mà bước đến bên chị, chờ đợi Khả Hân lên tiếng.

“Chúng ta về thôi.” Cơ mặt của Khả Hân giãn ra, mỉm cười với Cát Tiên. Sau đó hai người bước lên xe và trở về.

Cát Tiên nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Khả Hân dường như có tâm sự nên nhịn không được bèn dò hỏi: “Julia, có chuyện gì không ổn sao?” Vì vừa rồi cô không bám theo Khả Hân vào bên trong nên không biết nội dung cuộc trò chuyện giữa Khả Hân và Nhật Dương. Cô có chút lo lắng Nhật Dương nói gì đó làm tổn thương chị.

“Mọi chuyện đều tốt đẹp, em đừng lo.” Khả Hân nhoẻn miệng cười và trấn an Cát Tiên. Bất chợt, cô nghĩ tới điều gì đó, vội vàng bảo Cát Tiên: “Tiên, đưa chị đến trường tiểu học Apollo.“ Cát Tiên hơi sửng sốt khi nghe thấy lời yêu cầu của Khả Hân. Trường tiểu học quốc tế Apollo chính là nơi Hoàng Đĩnh Vũ, con trai của chị và Đình Phong theo học.

Đoán ra được mục đích của Khả Hân, Cát Tiên ngập ngừng mở miệng nói: “Chị…chị muốn gặp thằng bé sao, chị không sợ thân phận bị bại Cô biết ý nghĩa của bé Bin trong lòng Khả Hân. Có thể nói, trên đời này, người Khả Hân yêu thương nhất chính là cậu con trai này.

Bốn năm qua, cô nghe Khả Hân kế rất nhiều về cậu bé này. Mỗi lần nhắc đến sự thông minh lém lỉnh của bé Bin, ánh mắt Khả Hân lấp lánh những tia sáng rực rỡ, vẻ mặt tràn đầy thương yêu.

Tuy nhiên, sau đó, chị sẽ rơi vào cảm giác u trường tiểu học quốc tế Apollo.

Khoảng hơn ba mươi phút sau, chiếc xe đậu.

trước cổng trường. Ngôi trường rất lớn và đẹp đế, được thiết kế theo phong cách độc đáo. Chỉ cần nhìn qua là biết trường học cao cấp dành cho con cái nhà giàu.

Khả Hân bước xuống, dặn dò Cát Tiên vài điều rồi nhanh chân đi vào. Ngay lập tức cô bị một người bảo vệ ngăn lại: “Xin hỏi cô là ai? Muốn vào trường làm gì?”

Đã chuẩn bị sẵn lý do nên Khả Hân nói một cách thoải mái: “Chào anh, em là phụ huynh của một bé trong trường. Hôm trước, bé nhà em quậy quá bị cô giáo bắt viết kiểm điểm mời phụ huynh lên gặp nên hôm nay em qua. Anh cho em vào luôn nhé kẻo cô đợi.”

Khả Hân nở nụ cười cực kỳ xinh đẹp khiến người bảo vệ trẻ tuổi ngây người. Gương mặt hắn lập tức đỏ lên, ngây ngô cười đáp lại và gật đầu như đảo tỏi: “Vậy cô mau mau vào đi, trẻ con đùa nghịch là bình thường mà, nhiều cô giáo cứ làm quá lên bắt mời phụ huynh này nọ.” Khả Hân gật đầu cảm kích người bảo vệ, sau đó đi vào trong khuôn viên trường. Cô căn thời gian rất chuẩn, chỉ khoảng hơn năm phút nữa là đến giờ ra chơi, lũ trẻ sẽ ùa ra ngoài và cô có thể tìm thấy bé Bin.

Lúc mới bước vào trường, Khả Hân đã cẩn thận quan sát sơ đồ các lớp học. Cô nhanh chóng đi tới dãy nhà của học sinh lớp ba, đứng một góc tương đối kín đáo và chờ đợi.

“Reng, reng, reng.” Đúng năm phút sau, tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ giải lao vang lên. Bầu không khí yên lặng bỗng trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.

Từ khắp các lớp, học sinh ùa ra như đàn chim vỡ tổ. Tiếng cười đùa, la hét, kêu gọi nhau làm Khả Hân cũng cảm thấy vui lây.

Cô hết sức chăm chú tìm kiếm một bóng dáng nho nhỏ mà mình ngày nhớ đêm mong. Tuy.

ở bên Mỹ vài năm, nhưng từ lâu cô đã vận dụng thế lực của tổ chức Dark, cho người theo dõi cuộc sống của bé Bin.

Ảnh và video của thằng bé được gửi đều đặn đến tay cô, giúp cô có cảm giác được nhìn thấy quá trình trưởng thành của con trai.

Vài phút trôi qua, Khả Hân bắt đầu lo lắng khi không nhìn thấy bé Bin ra ngoài, có lẽ thằng 6ế Bòn ở trong lớp.

Ñghĩ vậy, Khả Hân định bụng sẽ bước ra ngoài và tới tận lớp học của bé Bin, đứng ngoài cửa lén lút quan sát con mình.

Ngay khi cô chuẩn bị rời khỏi nơi ẩn nấp, bỗng nhiên một hình ảnh xuất hiện trước mắt cô, khiến cô phải vội vã lùi trở về.

Hai bàn tay run rẩy bám chặt bức tường bên cạnh, đôi mắt Khả Hân mờ đi vì những giọt nước mắt dâng lên trong hốc mắt.

Cuối cùng, cô cũng trông thấy con trai rồi.

$o với các bạn cùng trang lứa, chiều cao của bé Bin vượt trội hơn hẳn nên khiến cậu có vẻ chững chạc hơn.

Khuôn mặt bớt đi vẻ ngây thơ non nót, thay vào đó là các đường nét bắt đầu sắc sảo hơn.

Chỉ cần nhìn qua là đủ biết tương lai ngoại hình của cậu sẽ xuất sắc đến mức nào.

Khả Hân tham lam nhìn con trai không chớp mắt. Thấy bé Bin được rất nhiều bạn nữ vây xung.

quanh rủ đi chơi nhưng cậu hầu như không phản ứng, chỉ lạnh lùng đứng một chỗ, bộ dạng giống liệt người nào đó làm Khả Hân không biết vui hay buồn.

Ngày xưa, lúc bé Bin còn nhỏ, điều cô lo lắng nhất chính là sau này, cậu sẽ học theo vài cá tính không tốt của ba mình. Hiện tại, e rằng điều cô lo lắng đã trở thành sự thật.

Bất chợt, Khả Hân thấy một nhóm khoảng ba, bốn bé trai chạy tới gần bé Bin và đám con gái.

Cậu bé có thân hình mập mạp đi đầu hất cằm, bộ dạng kiêu căng ngạo mạn nói: “Ê, Đình Vũ, hai tuần nữa là đến đại hội thể thao thành phố rồi. Lần này là ba hay mẹ mày đến để cổ cũ cho mày thế?”

Thấy vẻ mặt bé Bin đen lại, ánh mắt tràn đầy khó chịu, cậu ta rất đắc ý, cười hì hì nói tiếp: “Ồ, xin lỗi nhé, tao quên mất là mày làm gì có mẹ. Mà ba mày bận rộn thế chắc cũng chả đến, cùng lắm thì sai trợ lý tới cổ động cho mày.

Chà, chà, thật tội nghiệp.” Cậu bé mập vừa nói xong thì nhóm con trai điên khùng rú lên cười ầm ï. Giữa lúc đó, một bé gái tất xinh, thắt nơ con bướm đứng ra quát vào mặt cả đám: “Đăng Khoa, bạn im đi, sao bạn suốt ngày.

gây chuyện với Đình Vũ thế. Lần trước cũng tại bạn nói xấu mẹ bạn ấy nên Đình Vũ mới ra tay.

đánh bạn và bị cô giáo phạt. Bạn quá đáng vừa thôi chứ.” “Phải đấy, bạn cùng lớp với nhau mà lúc nào cũng chỉ biết chọc ghẹo Vũ, bạn thật sự quá đáng ghét rồi. Chúng mình không thèm chơi với bạn nữa đâu.” “Đúng, đúng, bạn Đăng Khoa chỉ biết bắt nạt người khác, trong khi Đình Vũ vừa học giỏi lại tốt bụng, hôm trước còn giúp mình giải bài tập toán. Mình chỉ thích chơi với Vũ thôi.

Đám con gái bắt đầu hùa nhau bảo vệ bé Bin, đanh đá phản ứng lại cậu nhóc mập mạp kia, khiến cậu tỏ ra cực kỳ tức tối.

Đăng Khoa không cam lòng, hét lên trước mặt mọi người.

“Hừ, các bạn thì biết cái gì, ba mình nói, mẹ nó lã người xấu. Mấy năm trước làm hại người ta gã Bị thương nặng đến mức suýt bị tống vào tù.

Sau đó lại gian díu với chú ruột nó bị mọi người bắt được. Chính là…” “Câm miệng.” Đến lúc này, bé Bin thực sự tức giận. Ánh mắt cậu lạnh băng, tiến lại gần phía đám Đăng Khoa khiến bọn chúng hơi sợ hãi lùi lại.

“Mày…mày định làm gì? Mày mà đánh tao thì đừng trách tao mách cô giáo và ba tao.” Tuy nhiên, bé Bin dường như không thèm để ý. Bàn tay cậu cuộn chặt thành nắm đấm, đột nhiên vung tay lên.

*Á…á….á” Đăng Khoa vội ôm lấy đầu, gương mặt xám xịt hét lên. Nhưng lập tức, cậu ta nghe thấy những tiếng cười xung quanh vang lên: “Ha…ha…ha, đúng là đồ nhát gan. Đĩnh Vũ còn chưa thèm đụng đến mà bạn Đăng Khoa đã gào toáng lên rồi” Ìuc này, Đăng Khoa mới nhận ra mình bị bé Bịn Chơi xỏ, cáu kỉnh chỉ vào mặt cậu, gầm rú: “Mày nhớ mặt tao đấy. Trong đại hội thể thao, ông bà, bố mẹ sẽ đến cổ cũ cho tao, để xem khi đó mày có ai đến cổ vũ. Đồ không mẹ.” Dứt lời, Đăng Khoa hầm hầm bỏ đi, nhóm con trai đằng sau cũng lục tục bám theo.

“Vũ đừng buồn, mặc kệ lời của bạn Khoa di.” Cô bé thắt nơ đứng gần bé Bin nhất vội lên tiếng an ủi cậu nhưng nhanh chóng nhất vọng vì bé Bin quay đầu bước di, chỉ ném lại một câu: “Các bạn ở đây chơi đi, tôi muốn qua đó một mình, đừng bám theo tôi.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 6: Phát hiện Buổi sáng, Khả Hân tỉnh dậy với
Chương 7
Chương 8
Chương 8: B
Chương 9
Chương 9
Chương 9: ;
Chương 9: i
Chương 10
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67: …Âm thướng.
Chương 67: ..äm thương mại
Chương 68
Chương 69
Chương 69: Theo đõi
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 87: V…ầi
Chương 88
Chương 88: … đoạn clip bẩn Ý
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 95: ; Tr
Chương 95: ; Trự
Chương 96
Chương 97
Chương 97: V….
Chương 97: V… tần lời r
Chương 97: V.. tắt
Chương 97: V… rắn |
Chương 97
Chương 98: ; Người L
Chương 98: Người
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204: Cảm xúc dao động
Chương 204
Chương 205: Sự kiện quan trọng
Chương 205
Chương 206: Lột mặt nạ
Chương 206
Chương 207: Nỗi đau cùng cực Đau.
Chương 207
Chương 208: Vạch trần quá khứ
Chương 208
Chương 209: Tâm sự của Khả Hân
Chương 209
Chương 210: Một lần mềm lòng, vạn lần sai
Chương 210
Chương 211:  : Điên cuồng
Chương 211
Chương 212: Nhận người
Chương 212
Chương 213: Kích động
Chương 213
Chương 214: Hành hạ
Chương 214
Chương 215: Cách chức
Chương 215
Chương 216: Cướp đoạt
Chương 216
Chương 217: Bà Kim Nhã nổi giận
Chương 217
Chương 218: Theo đuổi vợ cũ “Bốp, bốp.
Chương 218
Chương 219: Gặp gỡ
Chương 219
Chương 220: Mặt dày
Chương 220
Chương 221: Điều kiện Sự cố chấp của Đình Phong khiến Khả Hân bất lực.
Chương 221
Chương 222
Chương 222: Đánh người
Chương 223
Chương 223: Tâm tư
Chương 224
Chương 224: Cá cược
Chương 225: Đoàn tụ
Chương 225
Chương 226: Ngày đầu làm công
Chương 226
Chương 227: Giao dịch với con trai
Chương 227
Chương 228: Nhận trái đắng
Chương 228
Chương 229: Denis Trần trở về
Chương 229
Chương 230: Bí mật trong quá khứ
Chương 230
Chương 231: Buông tay
Chương 231
Chương 232: Hạnh phúc ngắn ngủi
Chương 232
Chương 233: Nguy hiểm
Chương 233
Chương 234
Chương 234: Gục ngã
Chương 235: Kết thúc
Chương 236: Trở về Một năm sau.
Chương 237: Hạnh phúc nơi cuối con đường

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 180
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...