Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 91

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hơi thở Hoàng Ly dồn dập, trong lòng dâng

lên một trận mừng như điên. Khuôn mặt đẹp trai

kia, thân hình cao lớn kia, khí chất lạnh lùng kia,

còn ai khác ngoài Đình Phong.

Bốn năm qua đi, anh vẫn chẳng có gì thay

@đồi tó chăng chỉ là thành thục, trầm ổn hơn

fướể. Điều này càng khiến khí chất của anh trở

nên mê hoặc hơn bao giờ hết.

Thật là ông trời cũng giúp cô, còn đang tính

toán xem nên tạo ra cuộc gặp gỡ “vô tình” với

Đình Phong như thế nào, chẳng ngờ anh lại tự

động xuất hiện trước mắt.

Nếu không tranh thủ cơ hội trời cho này, cô

cũng thật xin lỗi vận may của bản thân.

Mặc dù trong lòng vô cùng vui Sướng,

nhưng bể ngoài, Hoàng Ly lại tỏ ra hoảng loạn.

Cô vội vàng quay mặt đi, bước nhanh về hướng

khác giống như muốn tránh mặt anh. Th

Vừa chạy, Hoàng Ly vừa âm thẩm cầu.

nguyện và đếm: Một, hai, ba…

“Hoàng Ly.”

Đình Phong cất tiếng gọi và tức khắc chạy

theo kéo cánh tay của Hoàng Ly. Anh cũng

không biết tại sao bản thân lại làm vậy mặc dù

đã hạ quyết không gặp lại cô.

Có lẽ, sự xuất hiện đột ngột của Hoàng Ly

„khiến những tình cảm chôn sâu nơi trái tim anh

{dâng Ïên mãnh liệt.

Bốn năm trời, anh nhớ cô biết bao.

“Đình Phong”

Giọng nói trong trẻo ngọt ngào đến thấm

vào ruột gan khiến lòng dạ Đình Phong rối như tơ

VÒ.

Nhớ thời gian đau khổ vì Hoàng Ly bỏ đi,

mỗi đêm anh đều tưởng tượng ra giọng nói êm ái

của cô, bảo rằng: Đình Phong, em nhớ anh.

Cuổi cùng, anh cũng có thể nghe lại được

giọng nói của ngày xưa ấy. Chỉ đáng tiếc, lòng

người thay đổi, cô đã trở về nhưng mọi chuyện _

đã khác xưa.

..

Quán cafe nhỏ cạnh bệnh viện. |

.Người yêu ơi anh có nhớ những kỳ niệm

ngọt ngào khi đôi ta sánh bước bên nhau. Lời

hẹn thể ngọt ngào còn đó mà sao bây giờ trái tìm

anh đổi thay….”

Những giai điệu sâu lắng của một ca khúc

th! ÿêu vang lên bân tai Đình Phong khiến lòng

anh nặng trĩu.

Đối diện với anh, Hoàng Ly cũng chăm chú

thưởng thức ca từ của bài hát. Thỉnh thoảng, cô

len lén nhìn phản ứng của Đình Phong. Cô muốn

đợi anh lên tiếng trước.

Không phụ sự kỳ vọng của Hoàng Ly, Đình

Phong chợt mở lời:

“Mấy năm nay em khỏe không?”

Câu hỏi của Đình Phong làm thân thể Hoàng

Ly hơi cứng đờ. Từ bao giờ anh trở nên khách khí

với cô như vậy?

Cô cứ nghĩ rằng, sau bốn năm gặp lại, điều

đầu tiên mà Đình Phong sẽ nói là: Hoàng Ly, tại.

Sao ngày đó em bỏ đi không lời từ biệt?

“Không tốt.

Hoàng Ly lắc đầu, đôi mắt rưng rưng. Những

giọt lệ dâng đẩy trong hốc mắt nhưng kiên

cường không chịu rơi xuống, càng làm cho người

ta có cảm giác đau lòng.

Quả nhiên Đình Phong cau mày, vội vàng

iuafl [âm hỏi:

“Có chuyện gì sao? Em nói đi“

Hoàng Ly bỗng ngẩng đầu lên, cắn môi nói:

“Đình Phong, anh còn quan tâm đến em ư2”

Nhìn đôi mắt long lanh xinh đẹp chất chứa hi

vọng của Hoàng Ly, Đình Phong bối rối. Anh

quay mặt ra cửa sổ, thở dài:

“Em không cần thử anh, nói đi, mấy năm

qua em sống thế nào?

Nghĩ tới điểu gì đó, giọng nói của Đình

_ Phong trở nên thay đổi:

“À, nghe nói em đã trở thành nghệ sĩ múa

nổi tiếng, chúc mừng em.”

“Phong…”

Hoàng Ly bắt đầu khóc, không phải giả bộ

kìm nén nữa mà khóc thật. Cô nhận ra trong lời

nói của Đình Phong có chút mỉa mai, cay đắng và

cả sự tỉnh táo đến rợn người.

Là cô sai khi từ bỏ anh để đến một vùng trời

>%8ilạ. Không có sự che chở của anh, cô mặc cho

ñhaUðÏ ta dẫm đạp. Thậm chí, để có thể bò lên vị

trí như hiện tại, cô không tiếc đánh đổi…

Nhưng vậy thì sao chứ?

Không phải anh cũng đã phản bội cô?

Dù còn yêu cô nhưng anh vẫn chấp nhận

sống cùng với một người phụ nữ khác. Con trai

của họ cũng lớn bằng số năm mà anh và cô chia

xa.

Hoàng Ly bỗng nhiên oán hận Khả Hân.

Thanh Sơn đã từng nói, Đình Phong chỉ yêu duy

nhất một mình cô. Nếu không phải tại Khả Hân

dùng thủ đoạn bỉ ổi, có lẽ lần này trở về anh đã

dang tay ôm lấy cô một lần nữa rồi.

Cầm giác hận thù bắt đầu ăn mòn trái tim

của Hoàng Ly, ánh mắt cô lóe lên một tia lạnh lẽo

nhưng nhanh chóng biến mất mà thay vào đó là

vẻ nhu nhược, đáng thương.

“Em hối hận”

Ba chữ “em hối hận” của Hoàng Ly như tảng

đá lớn rơi vào trong lòng Đình Phong khiến nó

dây sóng mãnh liệt.

Anh quay mặt đối diện với Hoàng Ly, nhìn cô

bằng ánh mắt lạnh như băng khiến cô rùng mình.

“Em cảm thấy bốn năm đằng đẵng không

một tin tức, em quay trở về nói với tôi là em hối

hận, điều này có nghĩa lý gì sao?”

Sau đó, giống như những nỗi đau đớn, dẫn

vặt, buồn tủi trong quá khứ tràn về khiến Đình

Phong bùng nổ:

“Em có biết. Ngày đó, em chỉ để lại một tin

nhắn rồi biến mất, tôi đã như thế nào không?”

“Giống như một thằng điên lao vào cơn mưa

như trút để chạy đi tìm em. Lúc đó tôi có một –

suy nghĩ duy nhất, chỉ cần em trở về nói với tôi

một câu, tôi sẽ hoàn toàn chiều theo tất cả ý

muốn của em, kể cả đợi em đi du học trở về.”

“Năm đầu, năm hai, năm ba, rồi năm tư, tình Ỉ

Yêu của tôi với em không một chút thay đổi,

Thậm chí vì em, tôi còn đối xử tệ bạc với Khả

Hân biết bao.

Nhớ đến những lần mình hành hạ Khả Hân,

hả hê nhìn cô khóc trong tủi nhục. Đình Phong

BẬN không thể tát cho anh vài cái.

Ñhất là anh còn dùng Hoàng Ly để chì chiết

Khả Hân mỗi lần ân ái với cô trên giường. Giờ

nghĩ lại, quả thực anh ngay cả cẩm thú cũng

không bằng.

“Đình Phong, nghe em giải thích.”

Hoàng Ly nóng nảy nói. Cô không thể để

Đình Phong tiếp tục có khúc mắc với mình. Cô

có thể thu phục bà Kim Nhã thì cũng có thể làm

điều đó với Đình Phong.

Anh còn hận tức là còn yêu cô.

Suy nghĩ này giúp. Hoàng Ly như được. tiếp.

thêm sức mạnh. Cô rơi lệ kể cho anh nghe:

những lời giống như đã từng nói với bà Kim Nhã,

kể thêm chuyện bốn năm ở Anh cô gặp khó khăn

như thế nào. Tất nhiên là cô cũng khéo léo dấu

đi những chuyện xấu xa mình làm.

Trong không gian vắng lặng, chỉ có giọng

nói thánh thót mềm mại của Hoàng Ly vang lên.

Nói xong, cô hồi hộp chờ đợi thái độ của

Đình Phong. Chỉ cần qua được cửa ải lần này, cô

#ế Thể chắc chắn chiếm lấy trái tim anh một lần

nữa.

Gương mặt Đình Phong vẫn lạnh tanh,

nhưng Hoàng Ly nhạy cảm phát hiện được ánh

mắt anh dịu xuống. Cô vui mừng quá đối, thấp

thỏm dò hỏi:

“Phong, anh có thể tha thứ cho em không?”

Đình Phong không nói gì mà chỉ quan sát

Hoàng Ly. Đây là mối tình đầu của anh, cũng là

người con gái anh vừa hận vừa yêu.

Không thể phủ nhận rằng sau khi nghe cô

giải thích chuyện bỏ đi bốn năm trước, anh có

chút xiêu lòng. 1

Tuy nhiên, hiện tại anh đã có Khả Hân, có cu

Bin, có một gia đình yên ấm dù đang bị Khả Hân

hiểu lầm. Anh trân trọng những điều đó nên dù

cảm động anh cũng không thể đón nhận tình Ì

cảm của Hoàng Ly một lần nữa. l

Điểu đó sẽ chỉ làm cả cô lần Khả Hân tổn

thương.

Cổ gắng đè nén sự chua xót trong lòng,

Đình Phong trả lời:

Chuyện đã qua, không nhắc lại nữa. Phải

rồi, tại sao em lại tới bệnh viện?”

Đình Phong đột nhiên đổi đề tài khiến Hoàng

Ly phát ngốc. Không phải sau khi nghe cô nói

xong anh sẽ tỏ ra đau lòng vì những gì cô đã gặp

phải, hoặc chí ít cũng an ủi cô ư?

Biểu hiện bình thản như đang nói chuyện với

người lạ thế này là thế nào?

Mọi chuyện bắt đầu nằm ngoài sự suy tính

của mình khiến Hoàng Ly hoang mang, đồng thời

có cảm giác bất an. Nhưng vì Đình Phong hỏi,

nên cô vẫn phải trả lời:

“Em đưa bé Bin vào viện thăm Khả Hân.”

“Cái gì?”

Sắc mặt Đình Phong biến đổi trong nháy

mắt. Anh túm lấy bàn tay Hoàng Ly với một sức.

mạnh khiến cô phải nhíu mày vì đau.

“Em đã gặp Khả Hân? Tại sao em biết cô ấy.

đang nằm viện?”

“Đình Phong, buông em ra, đau quá…”

“Nói:

Đình Phong phớt lờ vẻ nhăn nhó của Hoàng

Ly, tìm anh đập thình thình, sự sợ hãi đột nhiên

dâng lên trong lòng.

“Là bác Kim Nhã nhờ em đưa bé Bin đến. Tối

qua bé Bin ngủ ở nhà ông nhà nội, sáng nay tỉnh

dậy thì khóc lóc đòi gặp mẹ. Bác Kim Nhã có hẹn

với mấy người bạn nên nhờ em mang bé tới bệnh

viện.”

“Em còn đến nhà ba mẹ anh? Em tới đó làm

gì?

1

l Không ngờ mẹ anh cũng đã biết Hoàng Ly –

trở về, còn mời cô đến nhà chơi. Điều này thật vô

lý bởi anh biết rằng bà ghét Hoàng Ly còn hơn cả

Khả Hân.

Có lẽ Hoàng Ly cũng đoán được suy nghĩ

của Đình Phong, cô vội nói:

“Anh đừng hiểu lầm, em tình cờ gặp và giúp.

bác Kim Nhã chứ không phải cố tình đến gặp mẹ

anh. Em cũng không có ý định tìm anh vì em biết

anh đã kết hôn. Sự xuất hiện của em có thể

@EHlÊh Khả Hân khó chịu.”

“Sở dĩ nói tất cả chuyện này chỉ vì em không

muốn giữ trong lòng điều làm em đau khổ suốt

mấy năm rời xa anh.

“Khả Hân…cô ấy biết em là ai không?“

Đình Phong hỏi một cách tuyệt vọng.

Chuyện của Ngọc Nhi còn chưa giải quyết xong,

hiện tại đến Hoàng Ly cũng xuất hiện trước mặt

Khả Hân. Không biết cô ấy sẽ đối mặt với chuyện

này như thế nào, đối xử với anh ra sao.

Không được, anh phải gặp Khả Hân ngay lập.

tức. ì

Đình Phong đột nhiên đứng lên và bỏ đi

luôn, thậm chí còn không thèm đợi Hoàng Ly trả

lời khiến cô như bị sét đánh, bất động luôn tại

chỗ.

“Đình Phong, anh đi đâu vậy.” Hoàng Ly vội

gọi với theo nhưng Đình Phong đã nhanh chóng

biến mất.

Cô muốn chạy theo thì một anh chàng phục

vụ đã tới chặn một bước và yêu cầu cô thanh

†oán tiền.

Ánh mắt hắn ta nhìn cô như thể chế giễu cô

muốn quyt tiền khiến Hoàng Ly tức giận đến nỗi

suýt chút nữa cắn nát răng ngà.

Chết tiệt, Đình Phong lại dám bỏ cô đi để

tìm Khả Hân sao?

Hoàng Ly cố gắng đè nén cơn tức trong

lòng, vẻ mặt lại bình thản như cũ. Xem ra lần này

cô thất bại, lần sau cần tính toán cẩn thận hơn.

Đồng thời, cô cũng nhận ra Đình Phong

không hề chán ghét Khả Hân như lời Thanh Sơn

đã nói.

Điều này làm hồi chuông cảnh tỉnh trong _.

lòng Hoàng Ly vang lên mãnh liệt. Không được,

©ô tuyệt đối sẽ không để con câm đó cướp mất

anh một lần nữa.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 6: Phát hiện Buổi sáng, Khả Hân tỉnh dậy với
Chương 7
Chương 8
Chương 8: B
Chương 9
Chương 9
Chương 9: ;
Chương 9: i
Chương 10
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67: …Âm thướng.
Chương 67: ..äm thương mại
Chương 68
Chương 69
Chương 69: Theo đõi
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 87: V…ầi
Chương 88
Chương 88: … đoạn clip bẩn Ý
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 95: ; Tr
Chương 95: ; Trự
Chương 96
Chương 97
Chương 97: V….
Chương 97: V… tần lời r
Chương 97: V.. tắt
Chương 97: V… rắn |
Chương 97
Chương 98: ; Người L
Chương 98: Người
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204: Cảm xúc dao động
Chương 204
Chương 205: Sự kiện quan trọng
Chương 205
Chương 206: Lột mặt nạ
Chương 206
Chương 207: Nỗi đau cùng cực Đau.
Chương 207
Chương 208: Vạch trần quá khứ
Chương 208
Chương 209: Tâm sự của Khả Hân
Chương 209
Chương 210: Một lần mềm lòng, vạn lần sai
Chương 210
Chương 211:  : Điên cuồng
Chương 211
Chương 212: Nhận người
Chương 212
Chương 213: Kích động
Chương 213
Chương 214: Hành hạ
Chương 214
Chương 215: Cách chức
Chương 215
Chương 216: Cướp đoạt
Chương 216
Chương 217: Bà Kim Nhã nổi giận
Chương 217
Chương 218: Theo đuổi vợ cũ “Bốp, bốp.
Chương 218
Chương 219: Gặp gỡ
Chương 219
Chương 220: Mặt dày
Chương 220
Chương 221: Điều kiện Sự cố chấp của Đình Phong khiến Khả Hân bất lực.
Chương 221
Chương 222
Chương 222: Đánh người
Chương 223
Chương 223: Tâm tư
Chương 224
Chương 224: Cá cược
Chương 225: Đoàn tụ
Chương 225
Chương 226: Ngày đầu làm công
Chương 226
Chương 227: Giao dịch với con trai
Chương 227
Chương 228: Nhận trái đắng
Chương 228
Chương 229: Denis Trần trở về
Chương 229
Chương 230: Bí mật trong quá khứ
Chương 230
Chương 231: Buông tay
Chương 231
Chương 232: Hạnh phúc ngắn ngủi
Chương 232
Chương 233: Nguy hiểm
Chương 233
Chương 234
Chương 234: Gục ngã
Chương 235: Kết thúc
Chương 236: Trở về Một năm sau.
Chương 237: Hạnh phúc nơi cuối con đường

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 91
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...