Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 34

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đột nhiên bị Đình Phong hỏi vậy khiến Khả

Hân ngây ra như phống, thậm chí cô còn quên

luôn cơn đau ở hai cánh tay vì bị anh túm chặt

Cô mím môi không biết trả lời thế nào nên ánh

mắt bất giác cụp xuống không dám nhìn anh

“Thế nào, không dám nói? Hay là không

muốn nói?“ Giọng Đình Phong vang lên đầy cay

đắng. Nhìn ánh mắt trốn tránh của Khả Hân, lòng

anh co rút vì đau đớn. Lẽ ra anh không nên hỏi

câu ngu xuẩn này trong khi đã biết rõ câu trả lời

Đúng vậy, tại sao lại không hối hận chứ, vốn

dĩ bản thân có cơ hội thuộc về một người đàn

ông dịu dàng hơn, ấm áp hơn nhưng không ngờ

lại bị rơi vào tay một tên ác ma lạnh lùng độc ác

như anh.

Nếu đổi lại là Đình Phong, suốt bốn năm trời

bị một kẻ hành hạ về cả thể xác lẫn tinh thần,

anh cũng sẽ chán ghét và hối hận thôi. Làm sao.

có thể quên được khoảng thời gian như sống

trong địa ngục này, và càng đừng nói đến việc

yêu thương kẻ đó.

Đình Phong không biết bản thân bị làm sao

vậy, lẽ ra sau khi biết sự thật này thì anh phải trút

giận ngay lên đầu Khả Hân, phải tra hỏi cô

những điều anh muốn làm sáng tỏ, phải chì chiết

cô si tâm vọng tưởng đối với Nhật Dương.

Bản thân anh cũng đã nghĩ đến chuyện sẽ

nổi giận như thế nào khi gặp Khả Hân, nhưng trớ

trêu thay, nhìn thấy nụ cười tươi rói và ánh mắt

dịu dàng của cô ở công viên Hải Dương, anh

bỗng mất hết can đảm, cơn tức giận cũng nhanh

chóng tan biến mà thay vào đó là cảm giác

hoang mang không biết phải bắt đầu như thế

nào. Chính vì thế anh lựa chọn cách làm bộ

“Rõ ràng là ngày đó chính em tìm cách leo.

lên giường của tôi, bây giờ em có tư cách gì hối

hận?“ Đình Phong lạnh lùng nói, phớt lờ ánh mắt

bị tổn thương của Khả Hân.

Anh căm ghét cảm giác chua xót đang trào

dâng trong lồng ngực vì đã từng đối xử tệ bạc

với cô, trong khi đó đây đâu phải lỗi tại anh, là do

bản thân cô làm sai, chính cô cùng với người anh

trai khốn kiếp của cô lừa anh nên cô mới phải

nhận quả đắng. Việc bị anh chán ghét và oán

hận là hết sức bình thường, cho dù cô hối hận thì

cũng đã muộn rồi.

Tuy nhiên, đâu phải lúc nào anh cũng đối xử

tệ với cô, từ khi quyết định mở lòng ra anhđã

không còn để tâm đến chuyện quá khứ nữa. Là

lừa anh cũng được, muốn bước vào gia đình giàu

có để ăn sung mặc sướng hay giúp đỡ anh trai

cũng được, chí ít trong mấy năm nay Khả Hân

luôn dịu dàng bao dung anh, tha thứ cho anh

ngay cả khi bị anh làm tổn thương. Vì lẽ đó nên

không biết từ lúc nào anh đã bắt đầu chìm trong

sự ôn nhu của cô không thể tự thoát ra

Khả Hân cảm thấy trái tim đau đớn đến nỗi

khiến cô không thở nổi. Sau bốn năm trời anh

vẫn không thể tha thứ cho cô sao? Không cảm

nhận được tình cảm của cô dành cho anh sao?

Cố gắng kìm nén cảm xúc để không rơi nước

mắt, Khả Hân cắn rằng kéo Đình Phong vào

dâng trong lồng ngực vì đã từng đối xử tệ bạc

với cô, trong khi đó đây đâu phải lỗi tại anh, là do

bản thân cô làm sai, chính cô cùng với người anh

trai khốn kiếp của cô lừa anh nên cô mới phải

nhận quả đắng. Việc bị anh chán ghét và oán

hận là hết sức bình thường, cho dù cô hối hận thì

cũng đã muộn rồi.

Tuy nhiên, đâu phải lúc nào anh cũng đối xử

tệ với cô, từ khi quyết định mở lòng ra anhđã

không còn để tâm đến chuyện quá khứ nữa. Là

lừa anh cũng được, muốn bước vào gia đình giàu

có để ăn sung mặc sướng hay giúp đỡ anh trai

cũng được, chí ít trong mấy năm nay Khả Hân

luôn dịu dàng bao dung anh, tha thứ cho anh

ngay cả khi bị anh làm tổn thương. Vì lẽ đó nên

không biết từ lúc nào anh đã bắt đầu chìm trong

sự ôn nhu của cô không thể tự thoát ra.

Khả Hân cảm thấy trái tim đau đớn đến nỗi

khiến cô không thở nổi. Sau bốn năm trời anh

vẫn không thể tha thứ cho cô sao? Không cảm

nhận được tình cảm của cô dành cho anh sao?

Cố gắng kìm nén cảm xúc để không rơi nước

mắt, Khả Hân cắn răng kéo Đình Phong vào

trong phòng, đẩy anh ngồi xuống ghế và lôi ra

một tập giấy cùng một cây bút, sau đó bắt đầu

viết gì đó.

Hôm nay cô muốn nói chuyện thẳng thắn với

Đình Phong để giải quyết nỗi ám ảnh trong lòng

anh bấy lâu nay và cũng để anh biết suy nghĩ

thực sự của cô là gì

Thấy Khả Hân cúi đầu viết, nước mắt đảo.

quanh hốc mắt nhưng không rơi xuống thành

giọt, Đình Phong bỗng muốn ôm cô vào lòng,

vuốt ve mái tóc và hôn lên đôi mắt của cô,

nhưng anh chỉ dám yên lặng chờ đợi điều cô sắp

nói.

Từng phút trôi qua, trong phòng chỉ vang lên

tiếng sột soạt của cây bút đang lướt trên trang

giấy. Viết xong, Khả Hân nhắm mắt lại, từng giọt

nước mắt lăn dài xuống hai gò má, cô đẩy tờ giấy

về phía Đình Phong.

Cúi đầu nhìn những nét chữ mảnh mai

nhưng ẩn chứa sự cứng cỏi đáng kinh ngạc của

Khả Hân, Đình Phong cảm thấy lòng nặng trĩu.

Hít một hơi sâu, anh bắt đầu đọc thật kỹ từng

câu từng chữ trên đó.

“Anh hỏi em có hối hận khi làm vợ anh

không? Thực ra câu trả lời là có nhưng hoàn toàn

không phải như anh nghĩ. Suốt bốn năm trời làm

vợ anh, cảm giác này chỉ xuất hiện vào những lúc

em tuyệt vọng nhất.

Em cũng là người bằng xương bằng thịt,

cũng biết đau và cảm thấy tủi thân khi bị chồng

xa lánh nên đôi lúc suy nghĩ muốn thoát khỏi

cuộc sống này. Nhưng sau đó em lại thấy luyến

tiếc.

Em luyến tiếc những khoảng thời gian em

cảm thấy hạnh phúc khi được ở bên cạnh anh,

được yêu anh, được quan tâm đến anh, và nhất

là biết ơn anh đã cho em một món quà vô cùng

quý giá, đó chính là con trai của chúng ta.

Có lẽ anh luôn oán hận em ngày đó lừa anh

để tiếp cận anh. Em không phủ nhận là việc bản

thân đã làm. Nhưng có bao giờ anh suy nghĩ, em

làm vậy là vì lý do gì không?”

Đọc đến dòng cuối cùng, Đình Phong siết

chặt tờ giấy trên tay, anh ngẩng lên nhìn cô gái

trước mặt. Khả Hân nở một nụ cười đẫm nước

mắt, lúc này cô xinh đẹp đến kinh người nhưng

cũng quật cường đến khiến người ta phải đau

lòng.

Đình Phong bắt đầu hồi tưởng lại quá khứ,

quả thực anh chưa bao giờ muốn tìm hiểu rõ

ràng chuyện xảy ra ngày đó. Ngay khi biết được

bản thân bị trúng thuốc và thấy một cô gái ngồi

trên giường đang vươn tay muốn chạm vào anh,

anh cười lạnh, đàn bà muốn leo lên giường của

anh vô số kể, nhưng họ mới chỉ dám dừng lại ở

việc mồi chài anh chứ không ai dám sử dụng

mưu kế hèn hạ này, không ngờ anh lại anh em

nhà này chơi một vố đau vậy.

Chính vì thế sau khi chiếm đoạt Khả Hân,

anh chỉ cảm thấy hết sức ghê tởm. Đúng là vì

tiền mà con người có thể bất chấp liêm sỉ để làm

ra những điều đáng khinh này.

Nhưng đến bây giờ, anh mới tự hỏi, thực sự

là ngày đó cô âm mưu lừa anh lên giường chỉ để

có cuộc sống giàu sang phú quý sao? Tất cả tình

yêu của cô đối với anh trong mấy năm nay là cô

diễn kịch sao?

Đột nhiên nghĩ lại chuyện này,Đình Phong

nhận ra rất nhiều lỗ hổng mà trước đây anh

không để ý hoặc khinh thường để ý. Anh vốn là

người một khi nhận định điều gì thì rất khó thay

đổi. Chính vì thế, khi biết rằng Khả Hân dùng

cách bì ổi để buộc anh không thể không giúp

anh trai cô xóa nợ, anh đã tự ghim vào đầu mình

cái suy nghĩ cô chính là loại đàn bà âm độc, mưu mô.

Anh nhớ vẻ mặt sợ hãi của Khả Hân khi bị

anh tóm lấy đè lên giường, thô bạo đòi lấy lần

đầu của cô mặc cho cô khóc lóc cầu xin anh

dừng lại, nhưng vì không thể phát ra bất kỳ âm

thanh nào nên chỉ lắc đầu liên tục và dùng đôi

tay yếu ớt để bảo vệ bản thân

Anh cũng nhớ đến khi anh đã thỏa mãn

buông tha cô, cô nằm trên giường, ánh mắt vô

hồn. Chỉ đến khi bị anh miệt thị khinh khi ánh

mắt ấy mới hướng về phía anh, đau đớn và cam chịu.

Đình Phong bỗng ôm lấy trái tìm, một ý nghĩ

đáng sợ hiện ra trong đầu. Chẳng lẽ anh làm sai

rồi sao?

“Khả Hân, nói cho tôi tất cả những điều em

biết, toàn bộ sự thật, về chuyện đêm hồm đó.”

Đến lúc này anh không thể tiếp tục sống

trong mơ hồ, nếu đúng là ngày đó Khả Hân có

nỗi khổ tâm riêng nên mới phải làm thế, thì bốn

năm nay anh đã đối xử với cô tệ bạc biết bao

nhiều. Sự hối hận bắt đầu gặm nhấm trái tim anh

khiến nó đau nhói. Nhưng không sao, tất cả còn

thể thay đổi

Khả Hân cắn môi đặt bút viết tất cả những

điều cô biết được, sự thật mà cô đã biết vào cái

đêm kinh hoàng nhất trong cuộc đời

Càng viết nước mắt rơi càng nhiều đến nỗi

Khả Hân cảm thấy bàn tay run rẩy không thể tiếp

tục. Những hồi ức mà cô không bao giờ muốn

nhớ lại bống ùa về trong đầu cô.

Đó là một buổi tối, chị dâu Ngọc Lan hớn hở

mang một bộ váy cực kỳ đẹp vào yêu cầu Khả

Hân mặc. Chị cũng không để ý đến vẻ mặt phản

đối của cô, ép cô ngồi xuống trang điểm.

“Trời ạ, Khả Hân nhà ta đúng là mỹ nhân mà,

kể ra mà không bị câm thì thừa sức đi thi hoa

hậu” Chị ta nói vẻ tiếc nuối nhưng ánh mắt lại có

chút ghen ghét khiến Khả Hân cúi đầu. Người chị

dâu này của cô từ trước đến nay luôn thích so bì

với cô về nhan sắc.

“Tại sao hôm nay em phải ăn mặc như thế

này?“ Khả Hân ra dấu hỏi, ở nhà này anh trai và

chị dâu đều có thể hiểu chút ký hiệu tay đơn

giản của người câm điếc.

“Còn để làm gì nữa, tất nhiên là giúp em đi

đổi đời và cũng giúp công ty nhà mình thoát khỏi

nguy cơ phá sản.” Ngọc Lan cười đến híp mắt,

ánh mắt chị ta nhìn Khả Hân giống như cô là con

gà đẻ trứng vàng.

Khả Hân cảm thấy hoảng sợ, cô túm chặt lấy

chiếc váy đang mặc trên người, thân thể run rầy

dữ dội. Dù đã biết sẽ có một ngày mình phải

thực hiện theo lời hứa đối với anh trai nhưng cô.

không ngờ ngày đó đến nhanh như vậy. Suốt thời

gian qua cô luôn hỉ vọng nguy cơ của công ty

được giải trừ. Anh trai cô sẽ không cần đem thân

thể cô ra để trao đổi nữa. Nhưng hôm nay, mọi hi

vọng của cô bị dập tắt khiến cô rơi nước mắt vì

tuyệt vọng.

“Khóc lóc cái gì chứ, nói cho cô nghe, vị

khách này vô cùng quan trọng, cô liệu mà cư xử

cho đúng mực, đã hứa gì với anh Bảo rồi thì nhớ

kỹ mà làm, nếu để hỏng việc thì cái nhà này chết

đói cả lũ. Khi đó đừng trách chị dâu là tôi không

niệm thân tình máu mủ.”

Ngọc Lan ngoa ngoắt chống nạnh chỉ vào

Khả Hân khiến cô vội vàng lắc đầu và lau nước

mắt. Không dám nhìn ánh mắt oán độc của chị

dâu, Khả Hân cắn môi để ngăn nỗi sợ hãi và đau

đớn cùng cực trong lòng.

Nếu đã đến nước này, cô không còn đường

lui nào khác, mọi hi vọng của gia đình đều đặt

lên vai cô. Nghĩ đến cha mẹ đã chết, Khả Hân

bỗng cảm thấy kiên cường hơn. Chỉ một lần này

thôi, cô cần báo đáp công ơn dưỡng dục và sự

che chở của anh trai. Trinh tiết là thứ gì chứ, liêm

sỉ là thứ gì chứ, so với tình thân quan trọng hơn sao?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 6: Phát hiện Buổi sáng, Khả Hân tỉnh dậy với
Chương 7
Chương 8
Chương 8: B
Chương 9
Chương 9
Chương 9: ;
Chương 9: i
Chương 10
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67: …Âm thướng.
Chương 67: ..äm thương mại
Chương 68
Chương 69
Chương 69: Theo đõi
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 87: V…ầi
Chương 88
Chương 88: … đoạn clip bẩn Ý
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 95: ; Tr
Chương 95: ; Trự
Chương 96
Chương 97
Chương 97: V….
Chương 97: V… tần lời r
Chương 97: V.. tắt
Chương 97: V… rắn |
Chương 97
Chương 98: ; Người L
Chương 98: Người
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204: Cảm xúc dao động
Chương 204
Chương 205: Sự kiện quan trọng
Chương 205
Chương 206: Lột mặt nạ
Chương 206
Chương 207: Nỗi đau cùng cực Đau.
Chương 207
Chương 208: Vạch trần quá khứ
Chương 208
Chương 209: Tâm sự của Khả Hân
Chương 209
Chương 210: Một lần mềm lòng, vạn lần sai
Chương 210
Chương 211:  : Điên cuồng
Chương 211
Chương 212: Nhận người
Chương 212
Chương 213: Kích động
Chương 213
Chương 214: Hành hạ
Chương 214
Chương 215: Cách chức
Chương 215
Chương 216: Cướp đoạt
Chương 216
Chương 217: Bà Kim Nhã nổi giận
Chương 217
Chương 218: Theo đuổi vợ cũ “Bốp, bốp.
Chương 218
Chương 219: Gặp gỡ
Chương 219
Chương 220: Mặt dày
Chương 220
Chương 221: Điều kiện Sự cố chấp của Đình Phong khiến Khả Hân bất lực.
Chương 221
Chương 222
Chương 222: Đánh người
Chương 223
Chương 223: Tâm tư
Chương 224
Chương 224: Cá cược
Chương 225: Đoàn tụ
Chương 225
Chương 226: Ngày đầu làm công
Chương 226
Chương 227: Giao dịch với con trai
Chương 227
Chương 228: Nhận trái đắng
Chương 228
Chương 229: Denis Trần trở về
Chương 229
Chương 230: Bí mật trong quá khứ
Chương 230
Chương 231: Buông tay
Chương 231
Chương 232: Hạnh phúc ngắn ngủi
Chương 232
Chương 233: Nguy hiểm
Chương 233
Chương 234
Chương 234: Gục ngã
Chương 235: Kết thúc
Chương 236: Trở về Một năm sau.
Chương 237: Hạnh phúc nơi cuối con đường

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 34
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...