Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 207: Nỗi đau cùng cực Đau.

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đình Phong ôm lấy ngực, thân thể lảo đảo tưởng chừng như muốn gục ngã. Sự thật liên tiếp bị phanh phui làm anh mất đi năng lực chịu đựng.

Ơn đau đớn đến mức tận cùng làm anh hít thở cũng khó khăn chứ đừng nói là đứng vững.

Chuyện bị Hoàng Ly lừa gạt như một thằng ngốc cũng không khiến Đình Phong đau bằng việc phát hiện ra những hành động khốn nạn của mình đối với Khả Hân.

Hoàng Minh Khang nói đúng, là chính anh hại chết con của họ, bức Khả Hân đến mức phải nhảy sông tự sát.

Trớ trêu thay nguyên nhân lại vì một đứa trẻ không có liên quan gì đến mình mà anh nhẫn tâm đẩy cô đến mức sảy thai, lại bỏ mặc cô nằm thoi thóp trong đau đớn và tuyệt vọng.

Khả Hân hận anh là đúng. Bản thân anh cũng hận không thể giết chết mình ngay lập tức.

Giá như thời gian có thể quay trở lại, anh chắc chắn sẽ không bao giờ hành động ngu xuẩn như thể nữa.

Đáng tiếc trên đời không có cái gọi là “giá như”. Khí phát hiện ra sự thật thì cũng đã muộn rồi… Chỉ trách anh mờ mắt đến mức bị lừa bao nhiêu năm mà cũng không phát hiện ra bộ mặt thật của Hoàng Ly.

Ẩn dưới vẻ dịu dàng, lương thiện đó không ngờ lại là sự tàn nhẫn, độc ác đến mức làm người ta ghê sợ.

Thủ đoạn của Hoàng Ly thật sự rất tỉnh vi nên mới có thể khiến mọi người xung quanh bị lừa cho thê thảm như thế.

Thì ra đêm đó anh và Hoàng Ly không phát sinh bất cứ chuyện gì. Mọi chuyện đều là dối trá.

Hai kẻ đó đã bày ra một cái bẫy hoàn hảo để anh chui đầu vào, tự nguyện vứt bỏ người con gái quan trọng nhất với mình.

Máu chảy thành giọt xuống đất. Những mảnh thủy tính còn ghim vào da thịt đau nhói nhưng Đình Phong dường như không cảm nhận được, hoặc cũng có thể cơn đau này chẳng thấm tháp gì so với cơn đau đớn đang gặm nhấm trái tim anh từng giây, từng phút.

Bên cạnh Đình Phong, bà Kim Nhã run bần bật.trên ghế. Gương mặt xám ngoét cực kỳ đồng điệu Với bộ áo dài cách tân trên người. Chưa bao giờ bà trải qua tình cảnh khủng khiếp như bây giờ. Thế giới xung quanh giống như đảo lộn hết rồi Âm mưu, ân oán, dối trá, thị phi xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Chúng nhồi vào đầu óc bà Kim Nhã, buộc bà phải tiếp nhận khi chưa được chuẩn bị.

Hậu quả chính là bà Kim Nhã bàng hoàng đến mất đi sự nhạy bén thường ngày, mặc kệ cho đám đông hỗn loạn thế nào bà cũng không chú ý đến.

Nếu trước buổi lễ kỷ niệm này có ai dám nói Hoàng Ly một câu không tốt, bà sẽ chẳng ngần ngại ném cho người đó một ánh mắt khinh bỉ.

Trên đời này ai cũng có thể là kẻ xấu, chỉ duy nhất đứa con dâu trong lòng bà là hiền lành, lương thiện và si tình.

Nhưng những hình vừa xuất hiện trên màn hình lớn như cái tát mạnh vào mặt bà, vào niềm tin mà bà dành cho Hoàng Ly, vào cả sự cao ngạo tự cho là nhìn thấu nhân tâm của bà Giờ phút này, Đình Phong và bà Kim Nhã hoàn toàn chìm trong cảm xúc của mình, khiến cho mọi chuyện càng trở nên bung bét.

Ông Nam vì quá xấu hổ nên đã rời khỏi đây từ bao giờ, ném lại cục diện bế tắc cho vợ con mà không hề biết rằng hai người cũng đang lâm vào cảnh khốn khổ khốn nạn.

Tuy nhiên, người chịu hậu quả nặng nề nhất về tinh thần hiện tại chính là Hoàng Ly.

Hầu như những chuyện xấu xa, ghê tởm nhất cô từng làm đều bị công khai trước tất cả mọi người.

Hàng trăm phóng viên thi nhau chụp lấy chụp để hình ảnh của cô. Ánh sáng từ máy quay chĩa thẳng vào mặt cô, lột trần vẻ xấu xí nhất mà cô luôn che đậy một cách hoàn hảo.

Vẻ phấn khích hiện lên trên khuôn mặt mỗi người. Ai cũng không ngờ một buổi lễ long trọng như thế này bỗng biến thành một dịp để phơi bày góc khuất của Hoàng Ly, gương mặt đang được săn đón nhất hiện nay trong giới giải trí Một scandal chấn động lớn như vậy đảm bảo sẽ vô cùng thu hút nếu được đặt lên trang nhất của mọi tờ báo.

Trong tích tắc, chút lý trí ít ỏi quay trở về với Hoàng Ly, khiến cô run rẩy đứng dậy gào lên với đám người phía trước: “Cút đi, không được phép chụp, đó không phải sự thật. Có kẻ muốn hãm hại tôi.” “Khốn kiếp, là ai? Là ai dám dựng lên những điều dối trá này để hạ nhục tôi?“ Bỗng nhiên, Hoàng Ly quay đầu lia lịa như muốn tìm kiếm ai đó chịu trách nhiệm cho  chuyện này. Đáng tiếc, dù có mong muốn cỡ nào cô cũng không thể biết được chủ nhân tạo ra vở kịch đặc sắc này là ai.

Nhìn vẻ điên cuồng của Hoàng Ly qua mắt kính thời trang che khuất nửa khuôn mặt, Khả Hân khẽ cong môi thành một nụ cười hài lòng.

Cô đang đứng ở một góc nhỏ phía trên tầng, nơi vô cùng kín đáo nhưng vẫn có thể quan sát được hết diễn biến ở hội trường phía dưới.

Khoảnh khắc này Khả Hân đã chờ đợi bốn năm rồi. Vào truyện one ở google để đọc nhanh nhất.Bốn năm dài đẳng đẵng với những nỗi đau chỉ riêng mình cô biết Hiện tại, Hoàng Ly cũng có thể nếm trải được cảm giác bị mọi người quay lưng là như thế nào.

“Julia, mọi dấu vết đã được xử lý gọn ghẽ, đảm bảo chuyện ngày hôm nay sẽ không bị ai phát hiện là do chúng ta làm.” Cát Tiên nhanh chóng bước đến nói thầm vào tai Khả Hân. Khuôn mặt cô bừng bừng phấn khích, vết sẹo bên má cũng trở nên dễ coi hơn nhiều.

Những đoạn clip bí mật này là bọn họ thu thập được từ lão Khang và Nhật Dương.

Hoàng Minh Khang cất giấu rất kỹ những bằng chứng đó. Vốn dĩ lão muốn dùng chúng để khống chế Hoàng Ly, không ngờ vẫn lọt vào tay bọn họ.

Khả Hân thực sự phải biết ơn lão Khang khi giúp cô chuẩn bị những thước phim cực kỳ sống động này để lật mặt Hoàng Ly.

Ÿ vậy, ngoài chuyện tạo ra vụ tai nạn khiến thằng con trai độc đinh của lão nằm liệt giường, trả thù chuyện lão gián tiếp bày mưu hại cô và Nhật Dương thì Khả Hân không thèm đụng đến một cọng tóc của lão, Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là cô sẽ ra tay ngăn cản chuyện người khác muốn xử lý lão, điển hình như một người.

“Cát Tiên, người đó đã đến chưa?” Nghe thấy Khả Hân hỏi, Cát Tiên nhìn đồng hồ, ước lượng thời gian một chút rồi nhe răng cười một cách rất chỉ là đắc ý.

“Em nghĩ là tới rồi, đợi một lát nữa vở kịch mới sẽ bắt đầu. Trời, em hóng quá.” Khả Hân gật đầu, cúi xuống nhìn Hoàng Ly vẫn như kẻ điên đứng giải thích với đám phóng viên và khách khứa xung quanh.

Nếu cô ta nghĩ chuyện đến đây là kết thúc thì sai lầm rồi, bởi vì bây giờ mới chính là sự khởi đầu.

Ánh mắt Khả Hân đột nhiên lướt qua chỗ Đình Phong, nhìn bàn tay đẫm máu cùng bộ dạng bị đả kích mạnh của anh, không hiểu sao trong lòng chẳng có một chút vui sướng mà chỉ thấy toàn là bị ai Cô đã từng yêu người đàn ông này biết bao, cho dù bị anh hiểu lầm, khinh thường, đối xử tàn nhẫn vẫn một lòng một dạ hi vọng anh quay đầu lại.

Nhưng tiếc thay, sự bao dung, hy sinh của cô chỉ đổi lấy thương tổn chồng chất. Đình Phong sẵn sàng tin vào người khác, tin vào đôi mắt mình chứ không chịu tin cô.

Bây giờ thì anh đã phải gánh lấy hậu quả.

Nỗi đau cô từng trải qua, hiện tại anh có thể từng chút cảm nhận.

Khả Hân buộc mình rời mắt khỏi bóng dáng khiến cô đau lòng đó. Cô tự nhắc nhở bản thân không được phép mềm lòng. Con đường trả thù đã đi đến tận đây rồi, cô tuyệt đối không thể lùi bước.

Hai bàn tay cuộn thành nắm đấm, Khả Hân nhắm mắt lại để che dấu cảm xúc bi thương chợt thoáng qua khi trông thấy Đình Phong.

May mắn là Cát Tiên đang chú ý động tĩnh phía dưới hội trường nên chẳng đoán được suy  nghĩ của cô.

“Tới rồi” Cát Tiên khẽ reo lên. Cô đè nén sự phấn khích trong lòng, ghé sát lại nói với Khả Hân.

Khả Hân gật đầu tỏ vẻ đã biết, khoanh tay nhìn chằm chằm nhóm người đang di chuyển cực nhanh vào hội trường, hay chính xác là phía trên sân khấu nơi Hoàng Ly đang đứng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 6: Phát hiện Buổi sáng, Khả Hân tỉnh dậy với
Chương 7
Chương 8
Chương 8: B
Chương 9
Chương 9
Chương 9: ;
Chương 9: i
Chương 10
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 50: Hoàng Ly
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 67: …Âm thướng.
Chương 67: ..äm thương mại
Chương 68
Chương 69
Chương 69: Theo đõi
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 87: V…ầi
Chương 88
Chương 88: … đoạn clip bẩn Ý
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 95: ; Tr
Chương 95: ; Trự
Chương 96
Chương 97
Chương 97: V….
Chương 97: V… tần lời r
Chương 97: V.. tắt
Chương 97: V… rắn |
Chương 97
Chương 98: ; Người L
Chương 98: Người
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204: Cảm xúc dao động
Chương 204
Chương 205: Sự kiện quan trọng
Chương 205
Chương 206: Lột mặt nạ
Chương 206
Chương 207: Nỗi đau cùng cực Đau.
Chương 207
Chương 208: Vạch trần quá khứ
Chương 208
Chương 209: Tâm sự của Khả Hân
Chương 209
Chương 210: Một lần mềm lòng, vạn lần sai
Chương 210
Chương 211:  : Điên cuồng
Chương 211
Chương 212: Nhận người
Chương 212
Chương 213: Kích động
Chương 213
Chương 214: Hành hạ
Chương 214
Chương 215: Cách chức
Chương 215
Chương 216: Cướp đoạt
Chương 216
Chương 217: Bà Kim Nhã nổi giận
Chương 217
Chương 218: Theo đuổi vợ cũ “Bốp, bốp.
Chương 218
Chương 219: Gặp gỡ
Chương 219
Chương 220: Mặt dày
Chương 220
Chương 221: Điều kiện Sự cố chấp của Đình Phong khiến Khả Hân bất lực.
Chương 221
Chương 222
Chương 222: Đánh người
Chương 223
Chương 223: Tâm tư
Chương 224
Chương 224: Cá cược
Chương 225: Đoàn tụ
Chương 225
Chương 226: Ngày đầu làm công
Chương 226
Chương 227: Giao dịch với con trai
Chương 227
Chương 228: Nhận trái đắng
Chương 228
Chương 229: Denis Trần trở về
Chương 229
Chương 230: Bí mật trong quá khứ
Chương 230
Chương 231: Buông tay
Chương 231
Chương 232: Hạnh phúc ngắn ngủi
Chương 232
Chương 233: Nguy hiểm
Chương 233
Chương 234
Chương 234: Gục ngã
Chương 235: Kết thúc
Chương 236: Trở về Một năm sau.
Chương 237: Hạnh phúc nơi cuối con đường

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 207: Nỗi đau cùng cực Đau.
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...