Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tráo Thê: Tổng Tài Bức Hôn

Chương 84

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Chào tổng giám đốc, chào phó tổng.” Phù Dung đi cùng với Mạc Tử Thâm vào công ty DSM, những người nhân viên lập tức cúi đầu chào hỏi.

Mạc Tử Thâm vẫn cười cười trêu ghẹo vài cô bé xinh đẹp.

Phù Dung đi bên cạnh mặt lạnh tanh.

Mọi người trong công ty thi nhau đồn Phù Dung và Mạc Tử Thâm là một cặp.

Phù Dung thở dài, nếu Mạc Tử Thâm thật sự là người yêu cô chắc cô phải đem ‘cái đó’ của anh ta cắt bỏ thì mới yên tâm nổi quá.

Người đàn ông này là một tên trăng hoa, gái gú xung quanh không bao giờ thiếu.

Phù Dung nhìn về phía Mạc Tử Thâm đang ôm vai một cô em vui vẻ nói chuyện.

Nhìn cái bộ mặt háo sắc của anh ta, cô cảm thấy nhức đầu.

Tên này bao giờ mới có thể trưởng thành được đây chứ?

“Mạc Tử Thâm, anh vào phòng làm việc ngay cho tôi.”

Phù Dung gầm lên một tiếng rồi chủ động mở cửa phòng tổng giám đốc mà đi vào trước.

“Haizz, tiếc quá.

Vợ anh gọi anh vào làm việc rồi.

Hôm khác chúng ta nói chuyện tiếp nhé.”

Mạc Tử Thâm lưu luyến vuốt nhẹ trên vai của người con gái, sau đó thì nghiêm chỉnh đi vào phòng làm việc.

“Em gọi tôi có chuyện gì à?”, Mạc Tử Thâm nhìn Phù Dung đang ngồi bên máy tính, vui vẻ mà hỏi.

“Thu lại cái bộ dáng chơi bời của anh đi.

Ở đây là công ty đó.”, Phù Dung nhăn mặt.

“Sao thế? Em ghen à?”

Mạc Tử Thâm cười khúc khích tiến đến bên cạnh Phù Dung.

Anh đưa tay ra định vòng qua vai của cô thì lập tức đã bị Phù Dung đập cho một phát, đau điếng.

“Này, đau đó.”, Mạc Tử Thâm ôm bàn tay bị đánh mà nhăn nhó, “Người gì mà hung dữ thế không biết?”

“Hừ, nếu đang là ở ngoài đường, anh muốn ôm ấp bao nhiêu gái đẹp tôi đều sẽ không can thiệp.”, Phù Dung lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn vào màn hình máy tính nghiêm túc:

“Nhưng đây là ở DSM, anh nghiêm chỉnh lại cho tôi.

Cút về bàn làm việc ngay đi.”

Mạc Tử Thâm thấy bộ dáng làm việc của Phù Dung thì cũng không dám quấy rầy cô nữa.

Anh lẩm nhẩm trong miệng mấy câu rồi cũng ngoan ngoãn trở về bàn của mình.

Phù Dung trở về nước vẫn chưa có phòng làm việc riêng, vì vậy cô tạm thời sử dụng chung văn phòng với Mạc Tử Thâm.

Phù Dung kiểm tra xong một bảng tài liệu, ngẩng đầu lên thì thấy Mạc Tử Thâm cũng đã tập trung vào làm rồi.

Trong lòng Phù Dung khẽ thở dài một tiếng.

Mạc Tử Thâm là một nhân tài, anh ta nếu chịu nghiêm túc chắc chắn sẽ có chỗ đứng không nhỏ trong bất cứ lĩnh vực nào.

Nhưng Mạc Tử Thâm luôn tạo cho mình cái vẻ bề ngoài ăn chơi trác táng, một gã vô dụng.

Anh gặp gái xinh đều sẽ tiến đến trêu ghẹo, nói chuyện làm quen.

Người ta nhìn vào Mạc Tử Thâm đều sẽ nghĩ gã này là một tên dâm dục, Phù Dung cũng từng nghĩ như vậy.

Thế nhưng qua mấy năm ở bên cạnh, Phù Dung lại phát hiện ra một điều.

Mạc Tử Thâm thế mà lại là… trai tân.

Lúc Phù Dung biết được chuyện này đã cười đến suýt ngất, Mạc Tử Thâm giận dữ mà đạp cửa bỏ đi hai ngày về không về nhà.

Cuối cùng Phù Dung phải đi năn nỉ, thề sẽ không bao giờ nói ra với ai khác thì Mạc Tử Thâm mới chịu trở lại bình thường.

Mạc Tử Thâm ôm gái, hôn gái, sờ mó gái thì nhiều vô số kể.

Thế nhưng lại chưa bao giờ thật sự lên giường với một cô nàng nào cả.

Phù Dung cảm thấy sự không hiểu nổi.

Mạc Tử Thâm phải làm cái vỏ bọc bên ngoài của mình như vậy để làm gì chứ?

Phù Dung lắc lắc đầu, nghĩ không ra thì thôi không nghĩ nữa.

Cô nên lại tập trung vào những con số trên màn hình trước mặt thì hơn.

“Rầm.”

Mạc Tử Thâm đập bàn một cái rồi giận dữ:

“Mẹ kiếp.

Con chó TL247 lại ăn cắp dữ liệu bên mình nữa rồi.”

TL247 là một đám chuyên gia ăn cắp, công sức người khác tạo ra sản phẩm cứ thế bị nó sao chép rồi tung ra thị trường.

Đúng là mặt dày mà.

Chuyện này đối với công ty công nghệ nào cũng có thể gặp phải.

Nhưng Mạc Tử Thâm vẫn nhịn không được mà mắng chửi.

Phù Dung liếc nhìn về phía Mạc Tử Thâm đang giận dữ, bàn tay vẫn không ngừng múa trên bàn phím.

“Xong rồi.”, Phù Dung bỗng dưng nói lên một câu.

“Em làm gì thế?”, Mạc Tử Thâm nhíu mày khó hiểu.

“Tung clip sex của thằng chủ bên đó lên trên mạng.”, Phù Dung nhếch miệng cười tỉnh bơ mà nói.

“Hả?”, Mạc Tử Thâm nghệt mặt ra, “Làm sao em có được clip đó?”

“Vô tình đi dạo mà thấy thôi.”

Phù Dung nhún nhún vai, tỏ ra vô tội.

Đối với cái thứ cặn bã như cái đám TL247 thì có nói gì cũng vô dụng thôi.

Tốt nhất là để thiên hạ tự nhìn thấy cái xấu xa của bọn chúng.

Mạc Tử Thâm đen mặt, không thể tưởng tượng nổi Phù Dung đã xem những thứ dơ bẩn như vậy.

Cô nàng này quá hư rồi.

“Ai cho em xem mấy cái…”

“Ây, anh nói nhiều quá.”, Mạc Tử Thâm định càm ràm thì đã bị Phù Dung chen vào nói trước:

“Chuyện bọn TL247 cứ để bên luật sư xử lý.

Trước sau gì bọn chúng cũng vô tù.

Còn giờ thì mau đi thôi, đến giờ rồi.”

Phù Dung đứng dậy, xách túi xách, rồi dứt khoát kéo Mạc Tử Thâm đi ra khỏi công ty DSM.

“Này, em đi đâu đó hả?”

“Anh quên là chúng ta có hẹn với bên cung ứng linh kiện sao?”

Hai người đã đến bãi đỗ xe, Phù Dung mở cửa ngồi vào ghế bên trước, sau đó hất mặt nói với Mạc Tử Thâm:

“Còn lề mề nữa.

Mau lái xe chạy đi.”

“Sao tôi cảm thấy tôi giống tài xế riêng của em quá vậy? Sai đến thuận miệng thế cơ mà.”

Mạc Tử Thâm cằn nhằn, nhưng vẫn làm theo lời của Phù Dung.

Anh chui vào ghế lái, khởi động xe chạy đi.

Bốn năm rồi Phù Dung mới trở lại nơi này.

Đường xá vẫn không hề thay đổi gì cả, có chăng chỉ là lòng người đổi thay mà thôi.

Phù Dung nhìn khung cảnh hai bên người, tâm trí bỗng trở nên mông lung.

Dù muốn, dù không, cô vẫn phải tiếp tục sống tiếp.

Xe chạy đến nơi, Mạc Tử Thâm tắt máy.

Anh nhìn sang, cô nàng bên cạnh ngồi im không nhúc nhích.

“Này, sao còn chưa chịu xuống xe đi?”

“Hả?”, Phù Dung ngơ ngác nhìn lại anh.

“Không phải khi nãy em còn hối tôi bảo trễ giờ rồi sao? Giờ đến chỗ xưởng cung ứng linh kiện rồi thì lại không chịu xuống?”, Mạc Tử Thâm nhíu mày khó hiểu.

“À.”, Phù Dung gật đầu, trí óc dần trở nên tỉnh táo lại, “Xuống thôi.”

Mạc Tử Thâm lắc lắc đầu, sau đó chủ động bước xuống trước.

Anh đi vòng qua mở cửa xe cho Phù Dung.

“Anh vào trước đi, tôi trang điểm lại chút đã.”

Phù Dung nhìn gương mặt nhợt nhạt của mình trong kính xe mà nói.

“Phụ nữ đúng là phiền phức thật.”

Mạc Tử Thâm bĩu môi, nhưng lại một lần nữa thuận theo ý muốn của Phù Dung mà rời đi trước.

Phù Dung lấy hộp phấn ra, dặm thêm lên mặt để che đi bớt sự thất thần trong đáy mắt.

Một bóng dáng lướt qua đuôi xe, lọt vào kính chiếu hậu, hộp phấn trên tay của Phù Dung lập tức rớt xuống.

Cô vội vàng đẩy cửa xe mà chạy đuổi theo, thế nhưng không kịp.

Người đàn ông khi nãy đã mất dấu nơi khúc ngoặt.

“Là hắn…”

Bàn tay của Phù Dung siết chặt lại đến trắng bệch, gương mặt đầy giận dữ.

Cô có thể nhìn ra được bóng lưng của người đàn ông đó.

Bóng dáng y đúc giống như trong trí nhớ của cô.

Phù Dung suy nghĩ một chút, quay đầu đi ngược lại lại phía nhà xưởng.

Người đó đi từ trong đây ra, bên trong chắc chắn có người biết được hắn ta là ai.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 84
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...