Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cậu Ấm Giả Không Muốn Tranh Sủng

Chương 112

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau khi tiến hành kiểm tra não, quả nhiên nhóm nhà khoa học của hành tinh WR5390 phát hiện có một con chíp siêu vi được cài sâu bên trong não bộ của Công Nam, việc cấy ghép này cực kỳ tinh tế và chuẩn xác, nền kỹ thuật y học hiện tại của Trái Đất e rằng cũng không làm được việc này.

Chỉ có thể nói, đây là thủ đoạn của viện nghiên cứu thuộc các cường quốc làm ra, mục đích chính là muốn bắt giữ siêu quang não 001 của họ để chiếm làm của riêng, mượn công nghệ đỉnh cấp của thực thể ngoài hành tinh để tăng độ hùng mạnh trong cuộc chiến chạy đua khoa học kỹ thuật của mình.

Tiến trình này, cách làm này không hề phục vụ cho sự phát triển của nhân loại, dựa theo tình hình chiến sự hiện đại của địa cầu, việc nước A điên cuồng theo đuổi 001 cho thấy dã tâm bá chủ thế giới của họ đã muốn thoát ra khỏi kén.

Một khi tách được 001 ra khỏi não, một cậu bé người Việt Nam như Công Nam chắc chắn sẽ bị thủ tiêu, đồng thời những người quen biết cậu cũng sẽ không thể sống yên.

Chính vì thế, chủ quản của hành tinh WR5390 quyết định tạo ra một ma trận ảo giác, tráo đổi dữ liệu mà những nhà khoa học Trái Đất kia vừa thu thập được, tuy hành động này được cho là xâm phạm quyền riêng tư, nhưng đứng trước lợi ích của hành tinh mẹ, họ có thể bất chấp tất cả, kể cả việc tiêu diệt hết những người biết chuyện.

- Thưa Boss, theo như bệnh án gần đây của cậu bé kia thì có vẻ thời gian trước tâm lý của cậu ta gặp dấu hiệu bất ổn sau khi rơi xuống nước, dẫn tới xuất hiện một số ảo giác không thực tế, hiện tại cậu ta đang sử dụng thuốc để điều trị tại nhà, tình trạng cũng dần chuyển biến tốt hơn rồi.

Stept nghe cấp dưới báo cáo lại, đồng thời lật xem tư liệu trên tay, đầu lông mày càng lúc càng nhíu chặt, mọi thứ trước mắt cho anh ta biết việc sóng điện não xuất hiện dòng đối lưu phập phồng chỉ là do tác động của tâm lý sinh ra ảo giác, hoàn toàn không liên quan gì đến thực thể ngoài hành tinh, nhưng không hiểu sao trực giác lại khiến anh ta có suy nghĩ khác.

- Vậy là công trình nghiên cứu mấy tháng qua của chúng ta thành công cóc rồi, việc cậu bé kia một đường từ học sinh dở trở thành quán quân IMO là quá bất thường, chúng ta cũng dựa vào sự bất thường này kêu gọi đầu tư cho dự án nghiên cứu bí mật, nhưng bây giờ mọi thứ đã sáng tỏ, các nhà đầu tư không chịu chi tiền vào dự án vô ích này nữa, chúng ta cũng nên bỏ cuộc thôi Stept à.

Nhà khoa học tóc bạc tiến tới vỗ vào vai Stept mà an ủi.

Stept trầm ngâm không đáp lời, dự án vô ích sao? Không đúng, trực giác của một nhà khoa học thiên tài như anh ta không thể nào sai được, cậu bé kia chắc chắn có vấn đề.1

- Ông tiếp tục thuyết phục họ đầu tư cho chúng ta, tôi sẽ nghĩ cách bắt cậu bé kia về đây, cùng lắm chúng ta mổ não của cậu ta ra, tôi muốn tận mắt xem thử bên trong có chứa thứ sinh vật ngoài hành tinh nào hay không.1

Càng nói, vẻ mặt của Stept trông càng thêm đáng sợ, hai mắt anh ta trợn trắng, mặt mày dữ tợn, hoàn toàn không giống với dáng vẻ ôn hòa khi bình thường chút nào.

Nhà khoa học tóc bạc kia thấy tình hình không ổn, vội vàng trấn an Stept vài câu sau đó tìm cách chuồn đi mất, bỏ lại một mình Stept ở bên trong phòng thí nghiệm lạnh lẽo.

- Tôi nhất định phải mổ não của cậu ra, chờ đó, Southeast Asian doll.1

Bên này, Công Nam vẫn chưa biết nguy cơ đã cận kề mình, cậu đang chết ngợp bên trong kho tàng sách khổng lồ của thư viện không gian, quả nhiên không phụ cái tên, nơi đây là một vũ trụ kiến thức, bất kể nan đề gì cũng đều được giải đáp tại đây.

Ban đầu Công Nam chỉ muốn tăng cường Vật lý, nhưng sau đó lại mê đắm bên trong các định luật Toán học từ lúc nào không hay.

- 001, cậu nói nếu tôi mang những định luật này đến Trái Đất, vậy có khi nào tôi sẽ trở thành Tesla thứ hai hay không?

Tròng mắt của Công Nam trở nên lập lòe, bản tính tham lam nguyên thủy của con người lại bắt đầu trỗi dậy, từ trước đến giờ cậu cứ nghĩ mình không có cảm xúc với tiền bạc thì không phải là kẻ có tham vọng, nhưng cậu sai rồi, cậu có tham vọng, nhưng không phải với tiền bạc, mà là tri thức.

Tuy nhiên sau khi hỏi ra câu đó, Công Nam lập tức hối hận, cậu vội vàng sửa miệng:

- Tôi tôi tôi chỉ nhất thời lỡ miệng, cậu đừng cho là thật, tôi sẽ dựa vào sức mình đạt được thành tựu vĩ đại.

[Thật ra kiến nghị này không tệ, quả thật mục đích họ đưa tôi đến Trái Đất cũng là vì muốn truyền lại kỹ thuật tân tiến cho nơi này, vốn dĩ ban đầu đã có người muốn đoạt cơ thể của cậu cho dễ bề hành động rồi ấy chứ, nhưng đề nghị này đã bị bác bỏ vì lý do nhân đạo, may cho cậu đấy.]

Công Nam nghe vậy lập tức trợn trắng hai mắt, sau đó cảnh giác hỏi:

- Chủ nhân của cậu đang muốn thôn tính Trái Đất đúng không? Tôi tuyệt đối không phản bội đồng bào của mình đâu.

Nhìn dáng vẻ hiện tại của cậu cứ như thể chỉ cần 001 nói phải thì cậu sẽ tự sát rửa tội vậy.

[Trái Đất chỉ là một hành tinh cấp thấp trong vũ trụ bao la, muốn thôn tính thì chỉ cần chủ quản của tôi búng một lóng tay mà thôi, tuy nhiên tôi thật sự không biết mục đích thật sự của nhóm lãnh đạo cấp cao là gì, nhưng tuyệt đối không đơn giản chỉ vì muốn thôn tính một hành tinh nhỏ như Trái Đất đâu.]

Công Nam không đạt được câu trả lời chắc chắn từ 001 cho nên vẫn rất căng thẳng, thế nhưng sau khi nghe 001 nói cậu chỉ còn thời gian mười tiếng bên trong thư viện thì cậu lập tức quăng cảnh giác ra sau đầu, tiếp tục lao vào đống tư liệu rồi trầm mê ở bên trong đó.

001 nói rất đúng, cậu đã chứng kiến WR5390 hùng mạnh như thế nào, tất nhiên sẽ không đơn giản là muốn thôn tính địa cầu, điều này khiến cậu cảm thấy mình quá nhỏ bé, chính vì quá nhỏ bé, cậu càng phải làm bản thân mạnh hơn, mạnh đến nỗi ngay cả người ngoài hành tinh cũng phải dè chừng, đến lúc đó, tự ắt cậu sẽ biết được chân tướng mà thôi.

Cũng vào lúc này, giáo sư Tiến Đạt và thầy Hưng đến nhà ông Hà tìm Công Nam, ông Hà thấy người tới là thầy giáo thì lập tức đi gọi cháu nội xuống nhà nói chuyện.

Tuy nhiên ông ấy đứng bên ngoài gõ một hồi lại không ai đáp trả, cảm nhận được điều chẳng lành, ông cụ vội kêu người lấy chìa khóa dự phòng mở cửa.

Tình huống này khiến giáo sư Tiến Đạt và thầy Hưng được một phen khiếp vía, trong lòng cũng trở nên bất an hơn.

Quả nhiên, sau khi một đám đạp cửa xông vào thì hình ảnh Công Nam nằm dài trên sàn nhà, hai mắt nhắm chặt mặt mũi tái nhợt lập tức đập vào mắt ba người.

.

Ngôn Tình Sắc

- Ôi thôi chết thằng cháu của tôi rồi.

Ông cụ Hà la lên một tiếng rồi xông tới giật tóc mai của Công Nam.1

- -

Mọi người còn nhớ ai gọi Công Nam là Southeast Asian doll không?1.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 112
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...