Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cậu Ấm Giả Không Muốn Tranh Sủng

Chương 8

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tiễn khách đi xong, hai bà cháu ngồi im lặng không nói gì, một lúc sau Công Nam lên tiếng:

\- Con có mua cho ngoại mấy miếng cao dán với dầu xoa bóp đấy, lát nữa con mát xa cho ngoại nha.

Nói dứt câu, Công Nam đứng lên đi vào phòng lấy đồ ra, thoa dầu xoa bóp rồi nhẹ nhàng ấn vào lưng giúp bà.

Bà Hoa nghe cháu ngoại nói muốn mát xa cho mình chỉ nghĩ xoa bóp bình thường thôi, không ngờ ấn một hồi bà cảm giác lưng nóng lên, cơn đau cũng dịu đi rất nhiều, bà hỏi cậu:

\- Học mấy cái này ở đâu vậy?

Công Nam đã nghĩ xong câu trả lời:

\- Con học trên mạng.

Bà Hoa được mát xa thoải mái nhắm mắt lại, một lúc sau sợ cháu ngoại mỏi, bà kêu cậu ngừng lại, bà nói với cậu:

\- Ngoại xin lỗi con chuyện vừa rồi, sau này con đừng làm mấy công việc đó nữa, ngoại khỏe rồi mai sẽ đi bán lại.

Lần đầu nghe bà ngoại xưng hô thân mật như vậy với mình, Công Nam có hơi thẹn thùng, nhưng phần nhiều là vui vẻ, cậu nói:

\- Con chỉ làm có một buổi đấy thôi, hơn nữa ngoại đừng vội đi bán lại, nghỉ ngơi vài hôm đi.

Bà Hoa không đồng ý, bà nói:

\- Nghỉ mấy ngày mất khách hết, ngoại khỏe rồi.

Công Nam biết bà ngoại không chịu ngồi yên, cuối cùng cậu hạ giọng khuyên bà:

\- Hay ngoại chỉ con làm sao lấy cá về bán đi, con bán thay ngoại.

Cậu chân thành nhìn bà, bà Hoa cũng bị vẻ mặt này của cậu chọc cười, bà chỉ vào trán cậu cười mắng:

\- Được rồi, ngoại nghỉ thêm một ngày nữa mới đi bán lại, ngoại nấu cơm xong rồi, con dọn chén đũa ra ăn đi.

Công Nam thấy bà chịu thỏa hiệp cũng ngoan ngoãn đi vào bếp dọn đồ ăn lên bàn.

Hai bà cháu ăn xong, bà Hoa đi ra ngoài sang nhà hàng xóm chơi, cậu thì chui vào phòng, vừa định “khui” bộ sách mới mua ra, cậu lại suy nghĩ lại, cậu hỏi hệ thống:

\- 001, bây giờ tôi xem sách lớp 10 có quá sớm không, môn toán khá ổn rồi vậy bây giờ có phải tôi nên ôn tiếp môn vật lý hay hóa học sinh học không?

\[Không cần, môn toán là nền tảng cho các môn tự nhiên khác, ở cấp hai những môn tự nhiên ngoài môn toán đều là cưỡi ngựa xem hoa, vào cấp ba mới chính thức dạy chuyên sâu, cho nên ký chủ không cần thiết ôn lại những môn này.

\]

Công Nam nghe vậy cũng gật gật đầu, sau đó mới nhớ ra chuyện gì đó, gõ gõ đầu một cái, hỏi:

\- Lúc nãy cậu làm tôi khóc đúng không?

Hệ thống nghe hỏi trực tiếp nói:

\[Thân thể là tiền vốn, 001 không thể để ký chủ bị đánh hỏng cho nên mới kích thích tuyến lệ của ký chủ để ký chủ rơi chút nước mắt sinh lý, nếu lúc đó ký chủ phối hợp gào khóc một chút thì hiệu quả sẽ còn tốt hơn nữa.

\]

\- Sẽ còn tốt hơn? Rất mất mặt đấy có biết không? Sau này đừng có mà tùy tiện điều khiển cơ thể tôi.

Hệ thống im lặng, Công Nam cho rằng nó nhận sai, vì thế cũng không truy cứu tiếp, ngồi vào bàn lật xem toán lớp 10.

Cùng lúc đó bên này, ông Hà về tới nhà lập tức triệu tập hai vợ chồng con trai thứ hai, hai vợ chồng ông Tuân ngồi vào ghế, thấy ông cụ nghiêm trang như thế trong lòng có hơi căng thẳng, không biết có chuyện gì mà ông cụ lại triệu tập cả nhà như vậy, bà Liên vợ ông Tuân nháy nháy mắt ra hiệu với thanh niên ngồi bên cạnh ông cụ hỏi xem có chuyện gì, nhưng thanh niên lại làm như không hiểu, chỉ khẽ gật đầu với hai người.

Ông cụ Hà có hết thảy bốn đứa con ba nam một nữ, tất cả đều đã lập gia đình có con lớn hết, mà đứa con thứ hai là ông Tuân có một đứa con trai hai mươi lăm tuổi đang công tác bên nước ngoài đã mấy năm không về, do công việc là một phần, chủ yếu là lúc còn trẻ nhỏ hai cha con khắc khẩu, thằng nhỏ cũng thuộc dạng cứng đầu, đi du học xong định cư bên đấy luôn không về.

Bây giờ hai vợ chồng cũng lớn tuổi bên cạnh không con cái chăm sóc, đây cũng là điều khiến ông Hà lo lắng, mà sau khi gặp thằng bé kia, ông đã có suy nghĩ khác, thấy hai vợ chồng con thứ hai nhìn mình chằm chằm, ông hắng giọng một tiếng rồi nói:

\- Cha kêu hai đứa tới là muốn bàn với hai đứa một chuyện, bây giờ thằng Tuấn cứ ở mãi bên Mỹ không chịu về, hai vợ chồng con cứ như vậy cũng không tốt, cha định cho hai đứa nhận con nuôi.

Hai vợ chồng bất ngờ nhìn nhau, sau đó ông Tuân mở miệng nói trước:

\- Không phải tụi con chưa nghĩ tới, nhưng nhận con nuôi có nhiều chuyện phức tạp lắm, nhà mình cũng thuộc dạng nhà quan, lỡ như đứa nhỏ được nhận nuôi không hợp với nhà mình thì làm sao bây giờ?

Bà Liên biết nhìn sắc mặt cha chồng, bà vỗ vỗ tay chồng nói:

\- Cha hỏi vậy chắc đã chọn được người rồi, mình nghe cha nói tiếp đi.

Lúc này ông cụ nói tiếp:

\- Thằng bé này ngoan ngoãn hiếu thảo, chỉ có điều hoàn cảnh gia đình hơi phức tạp.

Nghe tới cậu nhóc ngoan ngoãn hiếu thảo là hai vợ chồng đã mừng thầm trong bụng, cả đời hai người chỉ có một đứa con trai nhưng nó lại quá cứng đầu, không nói về ai đúng ai sai, nhưng con cái cũng nên nhường nhịn cha mẹ một chút, còn đằng này cả hai bên đều căng thẳng cho nên mới dẫn tới tình trạng như thế này, nếu bây giờ có một đứa con trai hiểu chuyện bầu bạn, hai vợ chồng không thể vui hơn.

Ông cụ trầm ngâm một hai giây, sau đó nói tiếp:

\- Nó là con riêng của thằng Mạnh.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 8
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...