Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cậu Ấm Giả Không Muốn Tranh Sủng

Chương 75

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chuyện hôm nay kết thúc trong không vui, mọi người ai về chỗ của người nấy, không ai châm lửa thêm nữa, đối với họ mà nói, học tập, thành tích mới là quan trọng nhất, kịch vui xem một chút rồi thôi, họ không rảnh rỗi can thiệp quá nhiều.

Trong lòng Công Nam cảm thấy hơi có lỗi với Xuân Khánh, vốn dĩ người ta muốn nhằm vào cậu, cuối cùng lại khiến Xuân Khánh bị chửi oan.

Khi hai người trở về phòng mình, Công Nam nói ra suy nghĩ trong lòng và bày tỏ sự áy náy với Xuân Khánh, cậu ta đã xua tay tỏ vẻ không sao cả nói:

\- Cái gì mà chuyện cậu chuyện tôi chứ, là họ quá đáng trước.

Mà kể ra tôi cũng lớn tuổi hơn cậu, hai ta coi như chưa đánh chưa thân, thấy cậu bị ức hiếp, sao tôi khoanh tay đứng nhìn được chứ?

Nói xong, Xuân Khánh lại liếc xéo cậu, nói:

\- Sao hả? Muốn coi tôi là người xa lạ à?

Công Nam nghe vậy lập tức nghẹn họng, ngay sau đó nhanh chóng phủ định, nói:

\- Làm gì có, bây giờ chúng ta là bạn bè kia mà.

Xuân Khánh lại hừ một tiếng, phản bác lại:

\- Ai bạn bè với cậu, tôi lớn tuổi hơn cậu đây, gọi một tiếng anh trai nghe thử.

Công Nam cười khinh, sau đó giơ ngón giữa lên, khiêu khích nhìn Xuân Khánh.

Xuân Khánh vừa nhìn lập tức trợn mắt, sau đó nhào lên câu lấy cổ của Công Nam đè xuống, la to:

\- Cái thằng này, dám ra dấu bậy bạ với ông, muốn chết phải không?

Công Nam cũng câu lấy cổ Xuân Khánh quật xuống, cười ha ha nói:

\- Hóa ra anh cũng biết ý nghĩa của ngón giữa, tôi tưởng anh ngây thơ như tờ giấy trắng chứ?

\- Ngây cái đầu cậu, hôm nay chúng ta không chết không ngừng.

\- Ha ha! Cái tên tiểu nhân này, anh dám cù lét tôi!

\- Mẹ nó, cậu mau buông quần trong của tôi ra!

!

Ngày hôm sau, một vị giáo sư già lên bục giảng bài, kiến thức mà ông ấy truyền tải khá khó hiểu, hơi trừu tượng, đa phần là lý thuyết suông, học sinh trong phòng học đều là những người có khả năng tập trung xuất sắc nhưng cũng không chịu nổi bài giảng khô khan như vậy trong nhiều giờ liên, càng về sau, càng có nhiều người nhíu mắt đẩy kính hoặc gật gù buồn ngủ, chỉ có ba bốn người trong phòng là vẫn còn tỉnh táo.

Trong ba bốn người này đương nhiên có Công Nam, không biết có phải nhờ lúc đầu hệ thống dùng thủ đoạn quá tàn nhẫn bắt ép cậu học tập hay không mà bây giờ cậu đã hình thành nên kỹ năng tập trung siêu cao, hơn nữa còn là học đến đâu nghe hiểu nhớ ngay đến đó.

Tiếp tục những ngày sau đều là trong tình trạng này, các giảng viên chỉ giảng toàn lý thuyết, ý chí chiến đấu của mọi người dần suy kiệt, ngay cả Hoàng Tuấn cũng thế, tuy nhiên khi thấy tinh thần của Công Nam vẫn dồi dào tỉnh táo, cậu ta lại vực dậy tinh thần tiếp tục nghe giảng, mà Công Nam, cậu giống như một miếng bọt biển không ngừng hấp thụ tri thức, có đôi khi hết giờ giảng bài cậu còn chưa đã thèm muốn nghe tiếp, có thể nói, cậu đã bước vào giai đoạn nghiện học rồi.

Một tuần lễ nhanh chóng trôi qua, một tuần kế tiếp là thời gian dành cho thực hành bài tập, nhóm học sinh lập tức trở nên phấn chấn, cả người dường như đã được sống lại, tuy có nhiều chỗ nhiều bài do mất tập trung khi nghe giảng nên không hiểu, nhưng cũng không cản trở họ tiến công tàn sát đống đề cương.

Còn lại một ngày cuối cùng, đây cũng là ngày quyết định lựa chọn ra sáu người đại diện quốc gia chiến đấu trên đấu trường quốc tế, ngày này, mọi người nhìn ai cũng giống như nhìn đối thủ, người thì hừng hực lửa chiến, người thi lo sợ e dè, tóm lại, thời gian thi tuyển cũng đã đến.

Jason ôm xấp giấy đi vào, mỉm cười nhìn đám học sinh bên dưới, nói:

\- Hai tuần tập huấn đã đến hồi kết thúc rồi, hôm nay là ngày quyết định xem ai sẽ đại diện Việt Nam tham gia IMO, trong tay tôi là đề thi chọn lọc, tổng cộng hai mươi bài, làm trong vòng bốn mươi phút, không nhất thiết phải làm hết, ban hội đồng sẽ căn cứ vào phương pháp giải để chấm điểm, bây giờ là tám giờ sáng, sau khi làm xong, khoảng một giờ chiều sẽ công bố kết quả.

Hả? Hai mươi đề trong vòng bốn mươi phút?

Vậy tức là mỗi đề làm chỉ là trong hai phút? Sao được chứ, đề bài tuyển chọn chắc chắn sẽ siêu khó, hai phút, đừng nói là làm xong một bài, thời gian đọc đề cũng mất hai phút rồi.

Mẹ nó, có cần biến thái như vậy không?

Ngay cả Công Nam nghe xong quy tắc cũng nhíu mày, tuy cậu có tự tin sẽ giải được phần lớn để trong bài tuyển, nhưng không có nghĩa cậu siêu tới mức giải quyết một đề trong hai phút, cái này quá khó khăn!

Không đợi nhóm học sinh than khóc, Jason đã phát đề tính giờ làm bài, Công Nam nhận được đề thi lập tức nhìn lướt qua một lượt theo thói quen, sau đó mới cầm bút lên giải.

Hai mươi câu, câu nào cũng đều là dạng toán khó có bẫy, nếu áp dụng câu dễ làm trước thì chắc chắn bốn mươi phút này coi như uổng công, tạch là cái chắc.

Vì thế Công Nam lựa chọn phương pháp nguyên thủy nhất, làm từ trên xuống dưới.

Chiếu theo tâm lý bình thường, học sinh sẽ làm những câu đầu tiên với trạng thái từ từ chậm mà chắc, càng về cuối, thời gian càng vơi dần, học sinh mới gia tăng tốc độ không suy ngẫm trước sau nữa, đồng thời tâm lý cũng sẽ trở nên hoảng loạn tùy mức độ, có những bạn thời gian càng ép sát não sẽ càng vận động nhanh, ý tưởng tuôn ra như suối, cũng có những bạn hoàn toàn bị áp lực đè nén nhanh chóng bỏ cuộc.

Công Nam không thuộc hai trường hợp trên, cậu là chiến binh do hệ thống ngoài hành tinh huấn luyện, có ai biết cách tạo áp lực hơn hệ thống đâu chứ.

Đã từng, hệ thống quăng cho cậu một đề toán hình học mà chỉ cho thời gian có năm phút, không hoàn thành sẽ bị giật điện, lần đầu chỉ cho dòng điện 50V giật, Công Nam đã bị giật rất nhiều lần cho nên trở nên chai lì, không sợ nữa, hệ thống lại tăng lên 100V, Công Nam không muốn bị giật đến tâm thần, vì thế đã tự luyện cho mình một kỹ năng, tay viết của tay, mắt đọc đề của mắt, não suy nghĩ cách làm của não, có đôi khi hệ thống sẽ không cho đề dạng viết mà là dạng nói, hơn nữa còn biến thái tới mức một bên tai đọc một đề, nếu cậu không nghe được đề coi như không hoàn thành nhiệm vụ.

Vì thế cho nên, bây giờ hai mắt, bộ não, hai tay và hai lỗ tai của cậu đã có thể vận hành cùng một lúc, giúp cậu tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Ba mươi phút trôi qua, cậu đã làm được mười hai đề, trong khi đó, nhóm học sinh còn lại chỉ mới làm được năm sáu đề mà thôi.

Đến khi hết giờ, Công Nam chỉ còn một đề cuối cùng là chưa giải kịp, tuy trong lòng hơi tiếc nuối, nhưng cậu vẫn khá hài lòng với kết quả này.

Lúc đi ra khỏi phòng thi với Xuân Khánh, Xuân Khánh nói mình chỉ giải được mười một bài, hơn nữa còn không biết đúng hay sai, Công Nam im lặng không nói gì, cậu cảm thấy bây giờ mình mà nói gì thêm nữa Xuân Khánh sẽ gặp đả kích.

Quả nhiên, không đợi Công Nam che giấu, Xuân Khánh đã hí hửng hỏi:

\- Còn cậu thì sao? Làm trên mười đề không?

Công Nam gật đầu:

\- Cũng cỡ đó thôi.

Cho nên đừng hỏi nữa! Nhưng!

\- Mười mấy là mười mấy?

Công Nam im lặng một lúc, sau cùng bất đắc dĩ thở dài nói:

\- Mười chín.

Xuân Khánh: !

\- Ha ha! Tôi chưa nghe gì hết! Ha ha ha!

Xuân Khánh dùng hai tay ôm lấy đầu vừa cười to làm bộ như gặp đả kích lớn, liên tục lắc đầu nói không nghe.

Công Nam nhìn cậu ta làm trò không nhịn được bật cười, thật sự lúc đầu cậu còn sợ Xuân Khánh kích động cho nên có ý giấu giếm, nhưng giờ thấy cậu ta vẫn hoạt bát như thế, cậu an tâm rồi.

Xuân Khánh: Không phải! Tôi thật sự đã bị lời cậu nói kích thích rồi! Thật đấy! Nói điêu làm chó!

Trong lúc hai người vui đùa ầm ĩ với nhau, đột nhiên Hoàng Tuấn đi qua nhìn Công Nam nhếch môi nói:

\- Bốc phét!

Sau đó hừ một tiếng rồi quay lưng đi một mạch.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 75
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...