Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cậu Ấm Giả Không Muốn Tranh Sủng

Chương 95

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Công Nam vừa bước vào cổng trường, các bạn học đều quay đầu lại nhìn cậu, Công Nam hơi hoảng sợ, cậu sợ cảnh tượng chào mừng hô hào gì đó của lần trước lại lặp lại, như vậy thì ngại chết đi được.

Nhưng lần này cậu suy nghĩ nhiều rồi, mọi người chỉ nhìn chằm chằm cậu, không hề la hét hay chạy tới chào hỏi cậu, chỉ đứng ở đó… nhìn cậu.

Không hiểu sao Công Nam có cảm giác hơi rợn tóc gáy, cậu nhìn lên trên thì thấy hôm nay trời khá đẹp, cuối hạ đầu thu thời tiết mát mẻ, không có dấu hiệu gì của sự u ám chết chóc, vậy thì tại sao cậu lại cảm thấy bầu không khí trong trường giống như cảnh tượng trong phim kinh dị thế này.

Công Nam thử gật đầu chào mọi người, kết quả mọi người lại trợn to mắt hoảng hốt ôm ngực làm cậu sợ tới mức nhanh chóng chạy đi.

Nhìn bảng thông báo, Công Nam biết năm học này mình sẽ học ở lớp 11-1, lại nhìn tên của bạn học cũ, cậu thấy học năm nay có hai bạn học cùng lớp năm rồi sẽ học chung với mình đó chính là lớp trưởng Thái Tính và Khả Như.

Lúc trước cậu từng nghe Khả Như kể vốn thành tích của Thái Tính rất tốt, nhưng do cậu ta ngã bệnh phải nghỉ học một năm, sau khi khỏi bệnh, gia đình muốn cậu ta học lại lớp chín nhưng cậu ta không chịu, vì để đến trường chuyên Quang Huy học, cậu ta chỉ có thể chịu thiệt học ở lớp có thành tích kém nhất, tuy nhiên học sinh giỏi luôn là học sinh giỏi, mặc dù học ở lớp kém nhất, nhưng thành tích năm rồi của cậu ta lại thuộc top 15 của trường, thành công lội ngược dòng leo lên lớp chọn.

Còn Khả Như thì lại là do gia đình bắt buộc như thế, Khả Như và lớp trường là anh em bà con với nhau, lúc trước Khả Như học ở trường tỉnh luôn giành được hạng nhất, năm rồi gia đình cho Khả Như vào Sài Gòn học nhưng lại sợ cô ấy bị lôi kéo hay bị lừa gạt gì đó, cho nên cha mẹ muốn cô ấy học chung lớp với Thái Tính để cậu ta trông chừng cô ấy.

Thật ra Công Nam không ngại học tập với những người xa lạ, nhưng nếu có bạn cũ học chung thì không còn gì vui hơn.

Kế tiếp, Kiều Vy học khá hơn một chút nên được cho vào lớp 11-2, Bảo Đức và Thành Công học chung trong lớp 11-3, mọi người đều ở gần nhau như vậy là quá tốt rồi, cậu cũng có thể thỉnh thoảng đi sang kèm cho Bảo Đức, thằng nhỏ này đang tuổi phản nghịch, nếu bị bỏ bê chắc chắn thành tích sẽ tuột dốc không phanh.

Nhìn bảng thông báo xong, Công Nam đi thẳng lên lầu ba, lúc đi ngang qua nơi mình nhảy xuống, không hiểu sao chân cậu lại run lên, ngẫm lại không biết lúc đó ai cho cậu lá gan lớn như thế, dám nhảy từ lầu ba xuống, chắc là phúc đức kiếp trước của cậu đều xài hết trong lần chơi ngông đó rồi, sau này đi đứng phải cẩn thận hơn mới được.

Công Nam cho rằng mình đi khá sớm, trong lớp sẽ rất vắng, nhưng không ngờ, cậu vừa mới bước vào đã thấy trong lớp có rất người, không chỉ học sinh mà cả giáo viên cũng có mặt luôn.

Công Nam bắt đầu hoang mang, chẳng lẽ đồng hồ ở nhà bị hư rồi, kỳ thật cậu đã đến trễ?

Mà lúc này, mọi người trong lớp đều nhìn chằm chằm vào cậu, ánh mắt đó rợn người không khác gì cái nhìn của những bạn học ở ngoài cổng trường, cậu có cảm giác mình sắp bị làm thịt.

Trong lúc cậu đang do dự có nên bỏ chạy hay không thì một cánh tay giơ lên, có một người đang vẫy tay gọi cậu.

Công Nam nhìn qua thì phát hiện là Minh Đăng, đúng rồi, năm ngoái cậu ta đã nói sẽ chuyển về Quang Huy học, với thành tích xuất sắc của cậu ta, vào học trong lớp 11-1 cũng không có gì quá bất ngờ.

Thấy vị trí cậu ta đang ngồi là dãy giữa bàn gần cuối, xung quanh lại trống trãi giống hoàn toàn khác biệt với sự chật nít ở mấy bàn đầu, Công Nam nghĩ chẳng lẽ cậu bé này bị cô lập, mới vào trường đã bị cô lập thì thật sự quá đáng thương rồi, cậu cho rằng mình cũng coi như người quen của cậu ta, quan tâm cậu ta một chút hẳn là chuyện nên làm, vì thế cậu mỉm cười đi tới phía cuối lớp.

Chưa kịp đặt cặp xuống thì đột nhiên “xoạt xoạt xoạt”, mọi người trong lớp đột nhiên đứng lên chạy về phía bàn trống phía trên phía dưới và xung quanh bàn của Minh Đăng, thậm chí còn có cảnh tượng xô đẩy, một bạn học nhỏ con bị đẩy ngã nằm thành hình chữ X trên sàn, sống chết không rõ.

Công Nam: …?

Nói cô lập, tẩy chay đâu? Sao đang ngồi yên ổn lại tranh giành nhau thế này?

Lúc này, tình trạng trong lớp hơi hỗn loạn, một lúc sau, cô giáo đang ngồi trên bàn giáo viên mới lớn tiếng nói:

\- Các em trật tự\, không phải ban đầu đã tự chọn chỗ ngồi hết rồi sao? Ai về chỗ của người đó đi\.

Lúc này, cậu bé nhỏ con vừa bị ngã kia lồm cồm bò dậy, hai má phồng lên, trên mặt viết đầy ba chữ không cam tâm, sau cùng giận mà không thể nói gì, tức tối trở về bàn học trên cùng ngồi xuống.

Có một bạn nữ trong lớp mạnh dạn lên tiếng:

\- Thưa cô em muốn ngồi gần với bạn Nam ạ\!

Công Nam: ?

Tại sao ầm ĩ một hồi lại lôi cậu ra thế này? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Không ngờ cô bé vừa nói xong, mọi người lại xôn xao hưởng ứng.

Giáo viên hết cách, sau cùng đưa ra một đề nghị:

\- Như vầy đi\, để công bằng cô sẽ ôn lại kiến thức môn hóa năm rồi của các em\, ai trả lời được nhiều nhất\, cô sẽ sắp bạn đó ngồi gần bạn Nam\, được không?

Cô giáo đang ngồi trên bàn giáo viên là chủ nhiệm lớp năm nay của lớp 11-1, cô ấy tên Khánh Minh, là bạn cũ học cùng trường với cô Thu Phương dạy môn hóa năm rồi cho lớp của Công Nam, trước kia không ít lần cô ấy hâm mộ cô bạn thân được dạy học cho cậu, không ngờ năm nay cô ấy lại may mắn làm chủ nhiệm lớp học của cậu.

Quả thật, sau khi biết được tin tức này, cô Khánh Minh đã hưng phấn tới nỗi không ngủ được, cả đêm trằn trọc đến sáng, hôm nay đúng là cô ấy đã cố ý vào lớp thật sớm, cô ấy thật sự gấp gáp muốn gặp mặt học trò cưng của mình.

Không chỉ có mình cô giáo mà tất cả học sinh của lớp 11-1 cũng đều nghĩ như thế, được học chung với một cậu bạn liên tục ghi dấu thành tích quốc tế như thế, ngẫm lại đã thấy tự hào rồi.

Việc cậu tạo ra ứng dụng hệ thống NA càng khiến mọi người điên cuồng không thôi, ở trong mắt họ, cậu không khác gì thần cả.

Cũng giống như cô Khánh Minh, vì được gặp cậu sớm hơn, họ đã thức dậy từ sớm để đến trường, hơn nữa theo tư duy từ trước đến giờ trong giới học sinh giỏi thì người học càng giỏi sẽ càng muốn ngồi ở vị trí hàng đầu, cho nên tất cả họ đều dồn lên phía trên, không ngờ cuối cùng cậu lại đi xuống tận bàn cuối để ngồi, hỏi coi có tức không chứ?

Người tức giận nhất đương nhiên là cậu bé nhỏ con kia, cậu ta vốn là lớp trưởng cũ của lớp 10-1, cậu ta đã dùng uy quyền của mình để giành một mình một bàn ở ghế đầu, cứ nghĩ sẽ được ngồi cùng bàn với thần tượng, ai ngờ lại bị cái tên tuesday vừa chuyển trường kia cướp mất.

Nhìn gương mặt tự đắc của tên Tuesday kia kìa, muốn đập cho một trận hết sức.

Tất cả họ đều đồng ý với lời đề nghị của cô Khánh Minh, nếu để họ có cơ hội được ngồi gần Công Nam, đạp ngã vị trí hoàng hậu của Minh Đăng cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

Tuy nhiên, sau khi cô Khánh Minh hỏi mười câu thì tám câu đã bị Minh Đăng cướp lấy lượt trả lời, tất cả mọi người đều đã sắp chịu không nổi.

Một bạn nam cao gầy đập bàn đứng dậy chỉ vào Minh Đăng quát:

\- Cậu có thôi đi không\! Cậu đã được ngồi cùng bàn với Nam rồi còn muốn triệt đường sống của chúng tôi\, có tin chúng tôi đánh hội đồng cậu không?

\- E hèm\!

Cô Khánh Minh vội ho lên một tiếng, bạn học nam kia lập tức che miệng, sau đó dùng ánh mắt tức giận trừng Minh Đăng.

Minh Đăng tỏ vẻ không sao cả, huênh hoang khoanh tay lại trước ngực, khiêu khích:

\- Có giỏi cứ tới đây\, cô chủ nhiệm cũng đâu nói tôi không được trả lời\, không cướp được câu nào là do cậu không có bản lĩnh rồi\.

\- E hèm\! E hèm\!

Lần này cả cô Khánh Minh và Công Nam đều ho, hai người cảm thấy Minh Đăng thật sự rất gợn đòn, cứ như vậy sớm muộn gì cũng bị người ta trùm bao tải đập một trận mất thôi.

Công Nam lén lúc chuyển tờ giấy sang cho cậu ta, trên đó ghi: Cậu tiết chế một chút đi, lỡ như ra về bị đánh tôi cũng không cứu cậu được đâu.

Minh Đăng hừ một tiếng quay đầu đi, nhưng sau đó cậu ta cũng không cướp lượt trả lời nữa, an phận ngồi ở bên cạnh Công Nam dùng tư thế giống như chính cung nương nương cao ngạo nhìn mọi người.

Các bạn học: …

Mẹ dặn đi học không được đánh bạn không được đánh bạn không được đánh bạn, điều quan trọng nói ba lần!

Cuối cùng tiết học phong ba cũng kết thúc, Công Nam, Khả Như xuống canteen tụ hợp với nhóm bạn cũ, đồng thời cũng giới thiệu Minh Đăng cho nhóm luôn.

Sau khi nghe Công Nam kể về tình hình lớp học của mình sáng nay, mọi người đều cười phá lên, Bảo Đức cười khoa trương nhất, cậu ta nói:

\- Ông không biết bây giờ mình hot đến cỡ nào đâu\, đã có người lập fanpage trên facebook cho ông rồi đấy\, bằng tuổi nhau sao ông giỏi vậy Nam\, chia tôi chút xíu thông minh coi\.

Công Nam mở to hai mắt, khó tin hỏi:

\- Có cần đến mức vậy không\, tôi cũng đâu phải diễn viên ca sĩ nổi tiếng gì?

Thành Công xùy cười, liếc cậu một cái rồi nói:

\- Bây giờ chỉ sợ là cậu nổi tiếng hơn diễn viên ca sĩ nữa đấy chứ\, cả nước ngoài còn biết về cậu nữa mà\, cái app đó thật sự quá tuyệt luôn\, tôi và em tôi đều thích mê\.

\- Nói quá rồi\!

Công Nam cảm thấy không mấy lời này không quá đáng tin, nếu cái app phiên dịch kia được đón nhận như vậy, sao không thấy 001 thưởng gì cho cậu.

Công Nam vừa mới nghĩ tới đây, âm thanh của hệ thống lập tức vang lên:

[Chúc mừng ký chủ vừa lọt qua vòng bình chọn online của giải thưởng Sáng tạo trẻ quốc tế trong lĩnh vực công nghệ kỹ thuật số, thưởng: 10.

000 điểm học tập, xin ký chủ tiếp tục cố gắng!].

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 95
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...