Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cậu Ấm Giả Không Muốn Tranh Sủng

Chương 159

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thầy Hưng nói vài câu qua loa trấn an thầy Cường xong rồi cúp máy, nhưng tối hôm đó ông ấy cứ lăn lộn không tài nào ngủ được, nếu là lúc trước, việc Công Nam muốn du học nước ngoài hay không, ông ấy đều không phản đối, nhưng bây giờ đã khác, có bên trên chú ý và nâng đỡ mà cậu lại muốn chạy thì ông ấy ăn nói thế nào với người ta đây.1

Còn nếu Công Nam xin nghỉ một tháng không phải vì muốn đi du học thì càng đáng lo hơn, lỡ như rớt đại học, chắc chắn sẽ tạo thành cú sốc không nhỏ đối với chính bản thân cậu và cả nhóm học sinh đang coi cậu là tấm gương nữa.

Thật không thể yên tâm mà.

Mang tâm trạng lo âu thấp thỏm này, sáng hôm sau thầy Hưng đến trường với cặp mắt gấu trúc, đồng dạng như ông ấy còn có thầy Cường khiến các giáo viên khác tò mò không thôi, chẳng lẽ tối qua hai thầy hẹn nhau đi nhậu thâu đêm?

Tuy nghĩ là nghĩ vậy, nhưng không ai dám tiến tới hỏi, không có thầy Nghiêm ở đây, ai dám liều mạng sáp lại lúc thầy Hưng đang bực chứ?

Hôm nay thầy Hưng và thầy Cường đến lớp 12-1 tìm gặp trực tiếp Công Nam thì thấy cậu đã vắng học, hai người khó hiểu nhìn nhau, đây không phải phong cách của cậu, rốt cuộc là chuyện gì gấp đến nỗi khiến cậu vừa thông báo xin nghỉ hôm trước, hôm sau lập tức vắng mặt như thế?

Thầy Hưng gọi điện thoại cho Công Nam, không bao lâu sau đầu dây bên kia bắt máy, ông ấy khẽ thở phào một hơi, bắt máy là tốt rồi, chỉ sợ cậu bé này xảy ra chuyện gì thì nguy.

- Em làm gì mà xin nghỉ tận một tháng vậy Nam, năm nay cuối cấp rồi, một tháng quá dài, em sẽ bị tụt lại đấy.

- Thầy Hưng nhẹ giọng khuyên nhủ.

Lúc này Công Nam đang ngồi trên xe của Andrew chuẩn bị đến nơi máy bay tư nhân đang đậu, nghe thầy Hưng nói xong, cậu bèn đáp:

- Vì đây là chuyện gấp, em không thể không xin nghỉ, mong các thầy cô thông cảm cho em, thật ra em đã ôn hết kiến thức cấp ba rồi, chỉ một vài môn xã hội vẫn chưa vững mà thôi, em đã nhờ bạn bè ghi chép hộ, tuyệt đối sẽ không khiến mình bị tuột lại đâu ạ.

Thấy Công Nam kiên quyết như thấy, thầy Hưng cũng không thể làm gì hơn, nếu là học sinh khác, ông ấy còn có thể phân tích đúng sai lợi hại, nhưng cậu bé này quá có chính kiến, đôi khi ngay cả ông ấy cũng không bằng, vì vậy chỉ có thể chấp nhận cho cậu nghỉ một tháng, mong rằng lúc biết kết quả không tốt, cậu sẽ không bị kích thích quá mạnh.

Giải quyết vấn đề ở trường học xong, Công Nam bước lên máy bay, mà lúc này bên trong còn có một vài người khác, đó chính là bác sĩ Quỳnh Đông, ông anh nuôi Thanh Tuấn và một thanh niên trông khá quen mặt, người này gầy yếu xanh xao, dường như không thể ngồi vững mà phải tựa vào lòng ngực của Quỳnh Đông, thấy cậu nhìn mình thì cố gắng mỉm cười một cái.

Công Nam gật đầu chào lại, sau một hồi quan sát, cậu mới bất ngờ nhận ra người này chính là Tấn Phát!1

Lâu rồi không gặp, lúc trước vẫn hoạt bát chạy nhảy khắp nơi, sao bây giờ anh ta lại thành ra như thế này?

Trong lúc Công Nam nhìn Tấn Phát, đối phương cũng đang quan sát cậu, một lúc sau, anh ta mỉm cười hỏi:

- Cậu làm tôi rất bất ngờ đấy, chỉ mới một năm mà cậu đã thay đổi nhanh như vậy rồi, khí thế sát phạt nói một không hai y hệt như ông Quân vậy, hay là… cậu vốn dĩ chính là thế này?

Trên gương mặt xanh xao yếu ớt của Tấn Phát lộ ra biểu cảm hóm hỉnh, nhưng không hề có ác ý, tuy vậy, vẫn có người không giữ mồm mà chen vào.

- Đúng là che giấu quá sâu, đến cả ông anh họ của tôi cũng không nhận ra thì nói gì tới những người khác trong nhà.

Nghe ra được giọng điệu mỉa mai trong lời nói của Thanh Tuấn, người trên máy bay đều quay sang nhìn anh ta, nụ cười trên môi Tấn Phát cũng thu lại, bầu không khí trở nên đông cứng khó chịu.

Thanh Tuấn thấy vậy hoang mang hỏi:

- Gì, gì vậy? Cậu cũng nói mà, sao đến lượt tôi nói thì lại nhìn tôi với ánh mắt đó?

Quỳnh Đông cau mày nói:.

Truyện mới cập nhật

- Cậu nên im lặng đi, đừng mang việc tư vào làm ảnh hưởng việc chung.

Thanh Tuấn há miệng định phản bác lại thì Công Nam đã cắt ngang:

- Anh chỉ có hai sự lựa chọn, một là câm miệng lại cho tôi, ở đây mọi chuyện đều phải nghe tôi, hai là dùng cách lúc trước của anh Quân, tiễn anh về đất liền.

Thanh Tuấn nghe đến đây lập tức đứng phắc dậy, tức giận quát:

- Cậu tưởng cậu là ai mà dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với tôi hả? Dựa vào chiêu trò giả đò ngoan ngoãn lấy lòng ông bà già tôi, lấy lòng ông Quân sao? Ông Quân có mắt không tròng mới tin tưởng hạng người như cậu thôi

- Tuấn! Cậu không được phép...!khụ khụ…

Tấn Phát nghe Thanh Tuấn nói động vào Trường Quân thì nổi giận quát to, do dùng sức quá độ mà lồng ngực bỗng trở nên đau xót liên tục ho mạnh.

Quỳnh Đông vội điều hòa hơi thở cho Tấn Phát, mất một lúc sau anh ta mới hô hấp bình thường trở lại.

Công Nam đương nhiên cũng không cho phép bất cứ ai mắng Trường Quân, cậu đứng dậy, hai bàn tay siết chặt lại thành nắm đấm, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Thanh Tuấn.

Nhưng anh ta lại nhếch mép cười mỉa, nói:

- Sao? Định đánh tôi à? Với thân hình cò ma chưa mọc đủ lông này của cậu ư? Tôi khuyên cậu nên tập luyện sao cho bản thân thảo mai hơn nữa đi, như vậy mới có ích, chứ cậu thì đánh đấm gì…

Bốp!1

Thanh Tuấn chưa kịp nói hết câu thì một cú đấm như trời giáng đã nện lên trên mặt của anh ta, tốc độ phải nói là vô cùng nhanh, bởi lẽ bản thân Thanh Tuấn cũng đã tiếp nhận huấn luyện đặc biệt từ nhỏ, độ cảnh giác vượt trội người thường, có thể tung cú đấm trong trường hợp anh ta không kịp đề phòng là chuyện rất hiếm hoi.

Nhưng Công Nam lại có thể dễ dàng tung đòn, thậm chí sức lực còn rất mạnh khiến Thanh Tuấn bị đấm ngã ra sàn.

Ban đầu anh ta còn chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, nhưng ngay sau đó lại thấy Công Nam tiếp tục lao tới muốn đánh người bèn nhanh nhẹn né tránh, anh ta cho rằng vừa rồi chỉ do mình vì tức giận mà mất cảnh giác, tiếp theo đây anh ta sẽ dạy cho thằng nhóc này một bài học.

Tuy nhiên, chính anh ta mới là người nhận lấy bài học này, bởi lẽ… anh ta không đánh lại Công Nam!

Suốt quá trình sau đó, người trong khoang máy bay chứng kiến Công Nam đánh Thanh Tuấn không kịp phản kháng chỉ có thể ôm đầu chịu trận, đòn nào đòn nấy vừa nhanh lại mạnh mẽ, nếu không phải phát hiện cậu chỉ đơn thuần là đánh người thì họ đã nhảy vào can ngăn rồi, giận thì giận chứ để xảy ra án mạng thì thật không hay.

Quả nhiên sau khi đánh hả dạ rồi, Công Nam dừng tay trở về chỗ ngồi của mình, Andrew, Tấn Phát và Quỳnh Đông liếc nhìn Thanh Tuấn đang nằm dài trên sàn chỉ biết lắc đầu thở dài, họ vốn biết Công Nam không hề là bình hoa di động, đã nhiều lần cảnh cáo nhưng anh ta luôn bỏ ngoài tai, bị đánh một trận cũng tốt, sau này biết khôn ngậm cái miệng lại.

Một lúc sau, Thanh Tuấn lồm cồm ngồi dậy, ôm bụng bước khập khiễng lại chỗ mọi người đang ngồi, anh ta ngồi đối diện với Công Nam, thấy cậu chỉ tập trung gõ gõ gì đó trên máy tính không để ý đến ai, miệng lại bắt đầu muốn xiên xỏ người ta, nhưng may mắn cơn đau khắp người nhắc nhở anh ta đừng làm bậy, nếu không chắc chắn anh ta sẽ bị thằng nhóc trước mặt quăng ra khỏi máy bay mất.

Chết tiệt, sao anh ta lại quên lần đầu gặp mặt đã biết thằng nhãi này rất mạnh mà đâm đầu vào khiêu khích chứ?

Thời gian sau đó mọi người trong khoang máy bay đều im lặng, chỉ còn lại tiếng gõ liên tục vào bàn phím máy tính, ai nấy đều tò mò không biết rốt cuộc Công Nam định làm gì, họ không cho rằng cậu có bản lĩnh tìm ra tung tích của Trường Quân, nhưng xuất phát từ lòng hiếu kỳ, họ vẫn quyết định nghe theo lời cậu nói.

Mười mấy tiếng bay trôi qua, cuối cùng máy bay cũng đáp xuống địa phận đảo Jazz, nhóm năm người vừa đáp xuống, một tốp người mặt cùng một kiểu áo đã tiến lên, nhìn thấy chứng nhận thân phận, họ lập tức dẫn đám người đi vào sâu bên trong căn cứ..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 159
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...