Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Câu Chuyện Phù Sinh

Chương 118

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tô Thu Trì chưa bao giờ nghĩ rằng lần đầu tiên bước vào hoàng cung lại là bằng cách đi xuyên tường.

Lý Hoài trâm ngọc áo lụa, ngọc bội lanh canh, mái tóc mềm mượt như mây được chải thành búi tóc cầu kỳ tuyệt đẹp, đang ngồi ngơ ngẩn trước tấm gương đồng, bất chợt trông thấy hai người họ xuất hiện ngay trước mặt, kinh hoàng đến nỗi đánh đổ cả hộp phấn.

– Các người… – Lý Hoài kinh ngạc đưa tay lên bưng miệng, chỉ vào Cửu Quyết và Tô Thu Trì không thốt nên lời. Nghe thấy có tiếng động bất thường, bên ngoài cánh cửa khép chặt lập tức vọng lại tiếng bước chân dồn dập và tiếng gõ cửa gấp gáp:

– Công chúa điện hạ! Có chuyện gì vậy?

Lý Hoài gắng trấn tĩnh, đanh giọng quát mắng:

– Ầm ĩ cái gì? Chẳng may làm vỡ hộp phấn thôi, lui ra! – Bên ngoài nhanh chóng im bặt.

– Hai người làm sao lại tìm tới được đây? – Lý Hoài quay người lại, hạ giọng hỏi.

– Không nên hỏi một thần tiên câu này. – Cửu Quyết cười ranh mãnh với cô như thường lệ.

– Ngươi ngươi ngươi… – Tô Thu Trì há hốc miệng, đi vòng quanh Lý Hoài đủ một chục vòng – Ngươi là công chúa đương triều?

Thấy thân phận của mình không thể che giấu được nữa, Lý Hoài bèn ngẩng cao đầu, cố ý tỏ ra bất cần mà nói:

– Đúng! Công chúa Đại Đường Thụy Di, họ Lý tên Chuẩn. Sau này, tốt nhất ngươi hãy cẩn thận một chút, nếu không, cái đầu rơi xuống ra sao cũng không biết được đâu!

Lý Hoài… Lý Chuẩn… Chỉ lệch một chấm[4], mà khác biệt một trời một vực.

[4] Trong Hán tự, chữ “Hoài” chỉ nhiều hơn chữ “Chuẩn” một nét chấm. (Nd)

Cửu Quyết nhìn khắp xung quanh, cười nhạt mà nói:

– Những người ở bên ngoài, e rằng không phải để hầu hạ cô?

– Giám sát! – Lý Chuẩn nhìn bốn bề cửa đóng kín mít, cười rầu rĩ – Anh đã là thần tiên không việc gì không biết, chắc hẳn cũng biết rõ chỗ này đã bị phong tỏa triệt để, chỉ vào được mà không thể trở ra.

– Tại sao bọn họ phải giam lỏng cô? – Tô Thu Trì bỗng cảm thấy sự tình nghiêm trọng – Cô là công chúa đương triều kia mà!

– Năm ngày trước, Võ hậu hạ ý chỉ, muốn gả tôi cho Đột Quyết. Trước khi xuất giá, tôi không được bước ra khỏi cung nửa bước. – Lý Chuẩn mặt không chút biểu cảm, so với một Lý Hoài suốt ngày cười đùa mắng nhiếc, nghịch ngợm điêu ngoa trước đây, tựa như là hai con người hoàn toàn khác biệt – Triều đình nhận được tin, tù trưởng của hai mươi tư châu Đông Đột Quyết dường như có ý muốn làm phản, Tây Đột Quyết và Thổ Phồn qua lại rất mật thiết. Sói trước hổ sau, biên cương Đại Đường trùng trùng nguy hiểm.

– Man di sinh sự, có liên quan gì tới cô? – Tô Thu Trì nôn nóng hỏi.

– Năm xưa công chúa Văn Thành gả cho Thổ Phồn, đổi lại là hai nước hòa hảo, biên cương yên bình. Bây giờ, có lẽ cũng muốn tôi gánh vác trọng trách đó. – Lý Chuẩn mân mê miếng ngọc bội trên xiêm y, cười nhạt.

– Tôi tuy không đọc nhiều sách lịch sử, nhưng cũng biết công chúa Văn Thành chẳng qua chỉ là người trong tông thất, chứ không phải con ruột của hoàng đế, còn cô đường đường là công chúa, mẹ cô chính là hoàng hậu, sao lại nhẫn tâm hạ ý chỉ này? – Tô Thu Trì không thể tin rằng mẹ ruột lại có thể đẩy con gái mình xuống hầm lửa.

Lý Chuẩn ngẩng lên, điềm tĩnh nói:

– Tôi không phải là máu mủ của hoàng thượng và hoàng hậu. Cha đẻ tôi vốn là thị vệ thân tín của hoàng thượng, làm quan đến Hoài Hóa tướng quân. Mười năm về trước, trong chuyến đi săn mùa thu, cha tôi đã cứu vị hoàng đế không biết tự lượng sức mình thoát khỏi miệng một con mãng xà quái dị, nhưng bản thân ông lại bị con mãng xà nuốt chửng. Hoàng thượng niệm tình cha tôi chết thảm, sinh thời chính trực tận trung, lại thương tôi mẹ mất sớm, mồ côi không nơi nương tựa, nên phá lệ nhận tôi làm nghĩa nữ, ban cho họ vua, phong làm công chúa Thụy Di. Từ khi tôi vào cung, Võ hậu ban đầu đối xử với tôi như con gái ruột, nhưng từ khi bà ấy nhìn thấy dấu ấn hoa mai trong lòng bàn tay tôi, thái độ lập tức đổi khác, không còn gần gũi tôi nữa. Tôi càng lớn, ánh mắt bà ấy nhìn tôi lại càng thêm lạnh nhạt. Nguyên nhân của chuyện này, tới tận ngày nay tôi vẫn chưa hiểu rõ. Tóm lại, giờ đây thời cơ tốt nhất đã ở ngay trước mắt, bà ta vừa hay chộp lấy cơ hội để nhổ đi cái gai trong mắt.

Nói rồi, Lý Chuẩn mở bàn tay phải ra, trên lòng bàn tay cô, có năm nốt ruồi son nhỏ xíu xếp thành hình một đóa hoa mai tuyệt đẹp.

– Người đàn bà này điên rồi! – Tô Thu Trì giận dữ – Chẳng nhẽ bà ta lại ghen ghét với vẻ đẹp của bông hoa này?

Cửu Quyết xem xét tỉ mỉ bông hoa mai một hồi, rồi chậm rãi nói:

– Khi Võ hậu còn là Chiêu Nghi, để cướp ngôi vị hoàng hậu, đã từng tự tay giết chết con gái ruột vừa mới chào đời của mình, sau đó giá họa cho Vương hoàng hậu, khiến cho hoàng đế Lý Trị nổi trận lôi đình, phế Vương hoàng hậu. Từ đó, Võ hậu một bước lên mây, quyền thế khuynh đảo thiên hạ. Tôi nghe nói rằng, vị tiểu công chúa chết yểu kia, trong lòng bàn tay phải có một dấu ấn hình hoa mai màu đỏ. – Nói tới đây, anh đưa mắt nhìn Lý Chuẩn – Cô cũng thật xui xẻo, gặp ngay phải sự trùng hợp ngẫu nhiên này. Đối với đứa con gái ruột đã chết, Võ hậu luôn canh cánh trong lòng. Cô bỗng dưng được vào cung, Võ hậu nhìn thấy dấu ấn hoa mai trên người cô, lại thêm cô vốn là con gái nhà võ tướng, tính cách cương nghị, không tuân thủ lễ nghi, nên bà ta đương nhiên sẽ coi cô là yêu nghiệt do ông trời phái tới tìm bà ta báo thù. Với tính cách hiểm độc của Võ hậu, có thể để cô sống tới bây giờ, đã là phúc lớn của cô rồi!

Những phân tích hợp tình hợp lý của Cửu Quyết đã thức tỉnh người trong mộng. Lý Chuẩn nghiến chặt hàm răng ngọc, nhưng lại không nói một lời nào.

– Hoang đường! – Tô Thu Trì chửi thầm.

– Hãy đi theo tôi! – Cửu Quyết đưa tay về phía cô – Hoàng cung không phải chỗ của cô.

– Không được! – Lý Chuẩn lắc đầu, nhìn sang Tô Thu Trì, nói – Nếu tôi trốn đi, nhà họ Tô ắt bị khép vào tội khi quân, tru di cả nhà. Ông ngoại hắn cũng sẽ bị liên lụy.

– Cô khùng rồi hả? – Tô Thu Trì trợn trừng con mắt – Có ai biết được tôi đã tới đây? Tôi cùng vị thần tiên này xuyên tường mà tới!

– Tôi nghe vài cung nữ già nói rằng, bên cạnh Võ hậu có một yêu tăng, có thể hô mưa gọi gió, rắc đậu thành quân. Chỉ cần anh có tới đây, lão sẽ biết được thân phận của anh từ những dấu vết tinh vi mà người thường không nhìn thấy được. – Lý Chuẩn hít sâu vào một hơi, cố gắng nặn ra một nụ cười châm biếm – Tuy tôi và tên ngốc là anh chẳng hề có mối giao tình, anh lại luôn khiến tôi bực bội, nhưng, nếu vì tôi mà hại toàn bộ gia đình anh chết thảm, việc đó tôi không thể làm được. Hai người mau đi đi! – Cô đẩy Cửu Quyết và Tô Thu Trì ra ngoài – Ngày sau nhất định sẽ còn có cơ hội cùng hai người uống rượu cười đùa, tấu nhạc nhảy múa.

– Đừng nói nhảm! – Cửu Quyết lộ vẻ tức giận rất hiếm gặp, lập tức vung tay giữ chặt lấy cổ tay cô, tay còn lại tóm lấy Tô Thu Trì – Đi cả theo tôi!

Trong lúc giằng co, tay Cửu Quyết chạm phải chiếc vòng phỉ thúy trên cổ tay phải Lý Chuẩn, chợt khẽ chau mày, rồi lập tức bình tĩnh trở lại, kéo theo hai người đi xuyên qua tường mà ra khỏi cung điện.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 118
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...