Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Câu Chuyện Phù Sinh

Chương 76

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Diệp Nghê Thường quả thực là một cô gái đẹp đến mức khiến người ta chết lặng, đẹp một cách cao quý, đẹp một cách sắc sảo. Ngay cả mắt nhìn của nàng cũng như mang theo gai hồng. Nàng lao vào lòng Bắc Đường Khẩn, hờn trách:

– Sao bây giờ mới tới?

– Không sao chứ? – Anh nhẹ nhàng đỡ lấy hai tay nàng, khéo léo nới rộng chút ít khoảng cách giữa hai người. Diệp Nghê Thường lắc đầu, rồi đưa mắt về phía Đinh Tiểu Thác đang đứng sau lưng anh, chau mày:

– Cô ta là ai?

– Một người bạn! Anh đã nhận lời cho cô ấy mượm kiếm Linh Tê – Trước mặt Diệp Nghê Thường, anh chưa bao giờ giấu giếm điều gì. Đinh Tiểu Thác nhìn Nghê Thường, nở nụ cười gượng gạo. Cô không thích cô gái này, cũng không thích toàn bộ Cánh Đồng Bất Tận. Ghen? Từ này còn đáng sợ hơn cả vượt thời gian. Quả thực cũng có chút ít, song không phải hoàn toàn. Bắc Đường Khẩn, Diệp Nghê Thường, hai cái tên đột nhiên giống như một con dấu sắt nóng đỏ, đóng mạnh vào trí não cô.

– Bắc Đường Khẩn… Diệp Nghê Thường… Con cá đó là của ta! Ta biết ngươi tên là Bắc Đường Khẩn! Ta biết tên của kẻ mà ngươi căm ghét nhất! – Những câu nói rời rạc cứ theo nhau vang lên bên lỗ tai ù đặc của Đinh Tiểu Thác.

Trước mặt cô, Diệp Nghê Thường đang nổi giận với Bắc Đường Khẩn, kiên quyết phản đối việc anh lấy kiếm Linh Tê cho cô. Anh không lắc đầu, cũng chẳng gật đầu.

Đằng sau, một người đàn ông mặc áo đen, đầu trùm khăn che mặt đang đứng cung kính. Vừa nãy, đi qua hành lang quanh co, băng qua mấy chục cánh cửa, mới tới được căn phòng mái vòm rộng thênh thang này. Nội thất trong phòng cao sang hoa lệ, không thiếu thứ gì. Mỗi một góc tường đều thắp một cây đèn chim hạc đế cao bằng đồng xanh.

– Chủ nhân căn dặn tại hạ chăm sóc Nghê Thường cô nương chu đáo, đợi Bắc Đường công tử đại giá quang lâm. – Người đàn ông che mặt cúi đầu nói – chủ nhân còn dặn, ban đêm thời tiết khắc nghiệt, mời khách phương xa nghỉ lại một đêm, sáng mai hãy lên đường.

– Không cần, chúng tôi đi ngay bây giờ! – Bắc Đường Khẩn ôm quyền nói với người đàn ông che mặt! – Cảm ơn đã tiếp đãi. Cáo từ!

Đang chuẩn bị lên đường, cánh tay anh bỗng bị Diệp Nghê Thường túm chặt, chỉ thấy đôi mày liễu của nàng khẽ nhíu, bàn tay ôm ngực, kêu lên:

– Bắc Đường Khẩn, em… – Lời còn chưa dứt, nàng đã ngất lịm trong lòng Bắc Đường Khẩn.

– Nghê Thường! – Anh vội vã bế nàng lên giường, cuống quýt gọi tên nàng.

– Nghê Thường cô nương thân thể yếu ớt, vốn dĩ đã nhiễm phong hàn, nay lại gặp được Bắc Đường công tử, vui mừng quá độ, mới nhất thời không chịu nổi. Công tử không phải lo lắng, đợi tại hạ nấu một bát nhân sâm cho cô nương uống, ngày mai sẽ khá hơn. – Người đàn ông che mặt bước lên bắt mạch cho Diệp Nghê Thường, rồi lại nói – Nếu công tử cứ kiên quyết muốn đi ngay, tại hạ sẽ chuẩn bị thêm một chiếc áo ấm cho Nghê Thường cô nương, đề phòng thời tiết giá rét bên ngoài làm tổn hại thêm tới cô nương.

Bắc Đường Khẩn thoáng nghĩ ngợi, rồi xua tay với hắn, nhìn sang Đinh Tiểu Thác nãy giờ vẫn im lặng:

– Hãy nghỉ lại đây một đêm. Đợi khi Nghê Thường hồi phục, chúng ta sẽ lên đường.

Nghỉ đêm tại địa bàn của quân bắt cóc, cảm giác này thật là gớm ghiếc. Ánh sáng từ cây đèn xanh lập lòe ma quái, những tia khói trắng mỏng manh phơ phất bay ra từ cây đèn giống như một con rắn trắng, uốn éo trong không khí, khiến Đinh Tiểu Thác tinh thần căng thẳng. Cạm bẫy! Cạm bẫy! Không thể lưu lại nơi này! Cô muốn hét lên như thế. Nhưng lời thốt ra khỏi miệng, lại biến thành:

– Được thôi…

– Vị cô nương này, xin mời theo tại hạ sang gian phòng khác. – Người đàn ông che mạng tới trước mặt Đinh Tiểu Thác – Mời đi lối này!

– Đinh Tiểu Thác! – Bắc Đường Khẩn đột ngột ngẩng đầu – Cô ở lại bên cạnh tôi, không được đi nơi nào khác!

Cô quay đầu, thoáng ngạc nhiên. Có lẽ do cô quá đa nghi nên đã tình cờ nhìn thấy Diệp Nghê Thường đang nằm trên giường khẽ chau mày, không phải vì đau đớn, mà vì tức giận.

– Dào ôi, không sao đâu! Anh ở lại đây chăm sóc cô ấy, tôi cứ lù lù ở đây cũng không hay cho lắm! – Cô cười vang với anh, rồi quay sang nói với người đàn ông che mạng – Phiền ông dẫn đường!

Bắc Đường Khẩn vụt một bước lao tới bên cạnh, chụp lấy cổ tay Đinh Tiểu Thác, hạ giọng trách móc:

– Cô nghĩ nơi này là chỗ nào?

– Một người ngoài cuộc như tôi, chẳng hề liên quan tới vụ bắt cóc của mấy người, có lẽ sẽ không có ai làm gì tôi đâu. – Cô cất giọng thản nhiên, rồi lại ghé sát tai anh thì thầm – Nhưng tôi nhắc nhở anh, đừng quên việc anh đã hứa với tôi!

– Được thôi! – Bắc Đường Khẩn nhìn vào đôi mắt trong sáng mà cương quyết của cô, buông tay – Hãy cẩn thận!

Cuối cùng, anh đã không giữ được cô. Trước khi bước ra khỏi cửa phòng, cô ngoái đầu lần nữa, nhìn anh rồi phát hiện, anh cũng đang nhìn mình.

Đêm khuya, trên Cánh Đồng Bất Tận tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng, phút chốc đã nhuộm trắng cả thế gian. Một đội binh mã Khiết Đan từ phía xa dần dần tiến lại…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 76
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...