Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Câu Chuyện Phù Sinh

Chương 8

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

– Tôi đã đợi suốt hai mươi năm rồi! – Người đàn bà dường như đã quen với mùi vị của Phù Sinh, trong tách trả chỉ còn dư lại một nửa – Người ấy không trở về.

Tôi ngoảnh đầu lại, nhìn cây ngân hạnh gầy yếu trong vườn sau.

– Cô cũng là yêu cây, có thể giúp tôi tìm người ấy về không? – Người phụ nữ nghiêng người về phía trước, nước mắt chực trào mi – Người ấy để lại cho tôi nguyên một hòm vàng. Chỉ cần cô có thể tìm thấy người ấy, tôi sẽ cho cô tất cả số còn lại.

– Đến bây giờ cô vẫn không biết chữ ư, Liêu? – Tôi không trả lời câu hỏi của cô ta.

Cô ta sững người, rồi ngại ngùng gật gật đầu.

– Cũng tốt! – Tôi cười thành tiếng.

Cô ta nhìn tôi khó hiểu.

– Cô sẽ mãi mãi nhớ về anh ấy? Và tất cả những ngày tháng hai người chung sống bên nhau? – Tôi nhấp một ngụm trà của mình – Nhớ tới lời hứa phải sống vui vẻ mà cô đã hứa với anh ấy?

– Đúng vậy! – Giọng nói của cô ta ẩn chứa một niềm kiên định rất mực dịu dàng.

Tôi đặt tách trà xuống, đẩy những thỏi vàng về trước mặt cô ta:

– Cô hãy về đi!

– Cô Sa La, cô… – Người phụ nữ kinh ngạc, sau đó là thất vọng.

– Hãy sống cho vui vẻ, biết đâu còn có cơ hội trùng phùng.

Tôi đứng lên, tiễn khách.

– Cô chủ, cô… cô có thể từ chối một số vàng lớn đến vậy ư? – Gã làm công béo ị đột ngột xuất hiện sau lưng tôi, nhìn theo bóng Liêu xa dần, hết giậm chân lại đấm ngực.

Gã làm công thứ hai là một gã gầy tay bấm nhoay nhoáy trên máy tính, tính toán xem theo thời giá hôm nay, đống vàng kia có thể đổi được bao nhiêu tiền mặt, số tiền mặt này lại có thể mua được bao nhiêu thức ngon đồ đẹp hàng tốt.

Tôi không đếm xỉa tới sự tồn tại của bọn chúng, vươn tay với lấy một cuốn sách từ trong không trung, trên tấm bìa da vàng ố viết ngay ngắn một dòng chữ “Yêu linh trường sinh phương”.

Giở soàn soạt vài cái đã tới chương “Yêu cây”, ánh mắt của tôi dừng lại trên mấy dòng chữ cuối cùng…

“Hạt ngân hạnh: linh dược, được sinh ra từ cây ngân hạnh thần trên thiên giới. Mỗi một ngàn năm xuất hiện bốn hạt trên đời, rơi xuống đất sẽ thành hình người, đều mang hình hài bé gái, hình thể tâm hồn không khác với con người, khuôn mặt tròn trịa, tâm địa thuần khiết, không sinh ác niệm. Xuất hiện ở nơi nào, cây khô tái sinh, mùa đông kết quả. Trong ngày thiên kiếp, lấy tim của người này, kết hợp với những vị thuốc nói trên, sẽ thành Trường Sinh Dẫn dành cho yêu cây. Uống vào có thể giúp yêu cây nguyên thần không phân tán, chân thân không huỷ diệt, trường sinh không phải âu lo”.

– Muốn gạt cô ta cũng thật dễ dàng! – Tôi khẽ mỉm cười, gấp quyển sách lại, đi về phía vườn sau.

– Cái gì? Cô chủ mà cũng có cuốn sách này ư? – Gã béo và gã gầy kinh ngạc xông cả tới, nhìn chằm chằm vào thứ trên tay tôi như thể là báu vật.

– Tốt nhất hãy bỏ ý định xem trộm đi! – Tôi lừ mắt nhìn bọn chúng, nhướng mày nói – Nếu không ta sẽ bắt chước đồng loại của ta, bỏ lời nguyền quên chữ vào đồ ăn của các ngươi, để các ngươi làm lũ mù chữ suốt đời!

Gã béo và gã gầy nhìn nhau, lí nhí:

– Số chữ mà chúng tôi biết hình như cũng chẳng được bao nhiêu…

Vầng trăng trên cao uốn cong thành một chiếc nanh trắng muốt, ánh sáng trong lạnh dịu dàng phủ ngập mảnh sân khuya.

– Sao tôi lại thấy cây ngân hạnh này đột nhiên tươi tốt hẳn lên thì phải? Lá mọc thêm rất nhiều, lại xanh tươi hơn hẳn. Ban ngày trông vẫn như chết dở cơ mà! – Gã béo chỉ vào cây ngân hạnh trước đó còn héo rũ, nói oang oang.

– Ừ nhỉ! – Gã gầy đi đi lại lại dưới gốc cây hồi lâu, đột nhiên chỉ tay kêu toáng lên:

– Cậu nhìn xem, chỗ kia, lại còn ra quả nữa. Bây giờ vẫn chưa tới mùa ra quả cơ mà?

– Thế thì… bọn ta đã có thể nấu được món gà hầm bạch quả sớm hơn dự kiến! – Gã béo bắt đầu ứa nước miếng – Cái cô kia đích xác là hạt ngân hạnh rồi, chỉ ở tiệm chúng ta có nửa ngày, mà ngay cả cái cây còm cõi này cũng ra quả!

– Tôi đi lấy gậy chọc bạch quả! – Gã gầy loáng cái đã biến mất.

Tôi đứng dưới tán cây, vỗ vỗ vào thân cây xù xì, lẩm bẩm một mình:

– Giết cô ta để làm thuốc, thì cái gọi là trường sinh sẽ biến thành sự cô đơn và đau khổ vô biên không có tận cùng…

Nếu bên cạnh có người luôn tốt với mình, khoảnh khắc cũng là trường sinh.

Nếu được một người nhớ nhung sâu nặng trong lòng, mãi không quên lãng,cái chết cũng là trường sinh.

Trong thời khắc cuối cùng, Lương Vũ Đống có lẽ cũng nghĩ như vậy.

– Cô chủ, chúng ta rồi cũng sẽ tới lúc phải trải qua ngày thiên kiếp, đúng không? – Gã béo đã len lén lỉnh đến sau lưng tôi, thèm thuồng nhìn cuốn sách trong tay tôi – Thứ kia… chắc chắn có nói tới phương pháp giúp tộc chúng tôi vượt qua tai kiếp…

– Ngươi còn lâu mới tới ngày đó! – Tôi lườm gã một cái – Nhưng ta khuyên ngươi hãy giảm béo đi, tới khi Thiên Lôi đánh xuống, ngươi còn có thể chạy nhanh hơn một chút.

– Công kích khiếm khuyết ngoại hình của người ta… – Gã béo cắn ngón tay, ấm ức ngồi bệt xuống góc tường buồn bã.

Dáng điệu của gã béo khiến tôi bỗng nhiên nghĩ tới con mèo Mạt Bạch. Cô ta mới là kẻ thông minh nhất, thông minh hơn Lương Vũ Đống nhiều, ít ra đã biết cách cố gắng khiến bản thân ngay từ đầu đã căm ghét Liêu, từ chối mọi ý tốt của cô, để sau này tới thời điểm cần ăn hạt ngân hạnh, không đến nỗi không nỡ ra tay.

Thế nhưng, cuối cùng cũng vẫn là không nỡ.

Cô ta từng có hàng trăm hàng ngàn cơ hội để giết chết Liêu.

Lương Vũ Đống, Mạt Bạch, chẳng ai được trường sinh.

Thế nhưng, họ vẫn sống trường sinh hơn bất cứ ai, trong tâm khảm của một cô gái không biết chữ, có chút khờ khạo, tên gọi là Liêu.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 8
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...