Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Câu Chuyện Phù Sinh

Chương 36

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tôi là một con hồ ly. Về sự thực này, tôi luôn cảm thấy chẳng có gì mới mẻ.

Từ xưa tới nay, từ tiểu thuyết đến tới truyện tranh, từ truyền thuyết tới phim ảnh, chỗ nào cũng có thể bắt gặp hình ảnh hồ ly. Nào là hồ ly bình dân, hồ ly yêu tinh, hồ ly thần, chủng loại vô cùng phong phú. Ngay cả khi chửi mắng người khác cũng dùng tới một danh từ muôn thuở bất hủ: “hồ ly tinh”.

Là một con hồ ly bảnh trai luôn đi đầu thời thượng và tự cho mình là đứng trên đồng loại, tôi cực ghét cái cảm giác bị đụng hàng khắp nơi. Của hiếm mới là của quý, chỗ nào cũng nhan nhản hồ ly, thì còn giá trị gì nữa.

May mắn thay, hồ ly tuy đông, nhưng người thực sự có thể được gặp những con hồ ly có khả năng tu luyện thành người như tôi vẫn là số ít. Chỉ cần vòng hào quang thần bí bao quanh chúng tôi vẫn còn, sắc màu thần thoại chưa mất, là tôi cũng được an ủi phần nào.

Tuy nhiên, ngoài việc thi thoàng thấy sầu đời vì hồ ly lạm phát, thì tôi vẫn trút phần lớn nỗi ảo não vào một cô ả quê mùa tên là Đường Tiểu Hoa.

Nghĩ mà xem, trong một thế kỷ mới mẻ đầy nhóc những con người thời thượng, trong một đô thị lớn hiện đại sôi nổi, thế mà vẫn có người dùng cái tên là “Hoa”, đây chẳng phải là bi kịch thì còn là gì nữa? Thế nhưng một tấn thảm kịch còn bi đát hơn cả bi kịch, đó là hồ ly tinh tôi lại là thần hộ mệnh của cô ả Đường Tiểu Hoa này!

Haizzz, đây quả thực là sự bất đắc dĩ của một con hồ ly đặc biệt. Chính vì chúng tôi có nhiều hơn chút ít bản lĩnh so với đám đồng loại bình dân, kiểu như đi mây về gió, xuyên tường, tàng hình vân vân, nên mới phải gánh vác những thứ trách nhiệm mà đám hồ ly khác không cần đảm đương.

Tôi luôn khá mơ hồ về nhận thức của chính mình, cũng không rõ bản thân thuộc đẳng cấp hồ ly nào, dù sao thì những pháp thuật mà bọn hồ ly biết được thì tôi đếu biết cả. Còn nhớ khi tôi chui ra từ cái hang hồ ly tối mù tối mịt, trong bộ óc cứ như thiết bị định vị GPS, phóng thẳng một mạch tới bệnh viện bảo vệ sức khỏe bà mẹ và trẻ sơ sinh thành phố, sau khi liên tiếp xuyên qua mười hai bức tường, tôi loạng choạng ngã lăn ra trong phòng sinh, vừa ngóc đầu lên đã nhìn thấy đứa bé gái trần trùi trụi đang được bế trên tay cô y tá.

Thế nhưng, cô ả Đường Tiểu Hoa vừa mới lọt lòng kia lại nhất quyết không lên tiếng, mặc cho bác sĩ phát vào mông nó bao nhiêu cái, nó vẫn bất khuất kiên cường, kiểu gì cũng không chịu khóc.

Đúng lúc mọi người băn khoăn không biết có phải đứa bé này bị dị vật ngăn chặn khí quản hay không, thì tôi tiến lại gần, nhắm trúng vào mông nó, vỗ thẳng cánh một phát.

“Oa” một tiếng điếc óc, Đường Tiểu Hoa đã vinh dự giành được giải thưởng đứa bé trẻ sơ sinh có tiếng khóc chào đời lớn nhất năm đó. Sau đó, tôi phát hiện ra dù tôi có đứng chỗ nào, ánh mắt của Đường Tiểu Hoa cũng nhìn đúng về hướng đó rồi cười khanh khách.

Cón bé này nhìn thấy tôi! Ngay từ khi chào đời, nó đã có thể nhìn thấy tôi! Việc này thực quái lạ quá đi mất. Theo quy tắc của loài hồ ly chúng tôi, nếu chúng tôi không quét đuôi qua mắt người thường, thì bọn họ cả đời cũng không thể phát hiện ra tung tích của bọn tôi.

Thoạt đầu, tôi tò mò không hiểu rốt cuộc là ai đã phái tôi làm thần hộ mệnh cho con nhóc quái vật này. Đáng tiếc là, từ sau khi bước ra khỏi động hồ ly, tôi phát hiện ra mình đã không thể tìm được đường quay về nữa. Còn về cuộc sống trước đây của tôi trong động hồ ly, cũng nhanh chóng tan biến khỏi ký ức của tôi như bong bóng xà phòng vỡ.

Tôi đoán rằng tôi đã bị yểm thần chú để khiến tôi chuyên tâm hoàn thành sứ mạng hộ mệnh của mình. Theo giao ước, tôi phải bảo vệ cho Đường Tiểu Hoa cho tới khi nó sống hết thọ về trời. Trong những tháng năm đằng đẳng vô vị này, biện pháp tốt nhất ngăn cảm tôi lén lút quay về động hồ ly đánh một giấc đã mắt chính là khiến cho tôi không thấy đường về nhà. Thật thâm độc!

Tuy ký ức của tôi đã bị xóa nhòa, thế nhưng vẫn có người sử dụng một phương pháp tương tự như truyền tâm pháp của tộc hồ ly để thi thoảng trò chuyện với tôi, truyền đạt một vài mệnh lệnh. Tôi đã thử dùng phương pháp dò tìm ngược lại nhằm truy lùng ra kẻ phía sau, chất vấn hắn tại sao lại nhét con quái vật Đường Tiểu Hoa cho tôi, mà không ban cho tôi một nàng công chúa nhỏ xinh đẹp đúng kiểu, vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng trong miệng, nhưng lần nào cũng thất bại. Cái kẻ đã đá tôi đến chỗ Đường Tiểu Hoa chắc chắn là một lão hồ ly già đời pháp thuật cao thâm. Chỉ dựa vào một âm thanh hư vô, tôi căn bản không thể xác định được vị trí của lão.

Trong lúc muôn bề bất lực, tôi cũng chỉ còn biết miễn cưỡng ở lại bên Đường Tiểu Hoa. Tôi biết rằng, ngày nào chưa hoàn thành sứ mệnh, thì ngày đó tôi sẽ không thể quay về cái động hồ ly êm ấm kia. Tôi đúng là một con hồ ly ngoan ngoãn rất quyến luyến gia đình.

Thoáng cái, đã mười bảy năm.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 36
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...