Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Phong Vũ Thanh Triều [Quyển 2]

Chương 134

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lâm Tố Đình và Tần Thiên Hoàn chạy sát vào nhau, theo mười hai người đương

gia xông tới chém giết. Nhưng Thanh binh càng giết càng nhiều, cứ thoát

ra một lớp lại thấy bên ngoài có thêm mấy lớp bao vây.

Hàm Trường múa kiếm nhanh và mạnh như chớp giật, tên nào cản trở đều mất mạng ngay, chốc lát đã giết được mấy chục tên lính Thanh, cuối cùng

cũng xông ra khỏi trùng vây. Đợi một lúc không thấy ai ra theo, Hàm

Trường lo lắng trong lòng, bèn quay lại đánh trở vào trong vòng vây thấy mấy chục tên thị vệ đang vây chặt tổng đà chủ mà ác chiến. Thân thể Lâm Tố Đình vấy đầy máu, thần sắc như người điên.

Tần Thiên Hoàn muốn tả xung hữu đột đến cứu mẹ nhưng lại bị binh lính triều đình liên tục ép thoái lùi.

Lúc này tiếng người la hét ầm ĩ xen lẫn tiếng binh khí va vào nhau loạn

xạ. Khang Hi đã chạy được ra ngoài, thoát khỏi vùng hiểm nguy, đảo mắt

nhìn quanh thấy những người Hồng Hoa hội đang liều chết ác chiến với

quân đội của Mã Tề, tưởng chừng giống như cảnh tượng của mười mấy năm về trước ở đồn Bạch Nhật. Thoạt tiên thì bên Hồng Hoa hội không sao chống cự nổi nhưng Lâm Tố Đình cũng giống Tần Thiên Nhân lúc xưa, cả hai đều

là những người thống lĩnh rất can đảm và tài ba, thêm sự giúp đỡ của Hàm Trường nên đã giết được rất nhiều quân Thanh, cho tới khi Mã Tề hạ lệnh phát tiển, dồn những người Hồng Hoa hội vào trong vùng lửa đang bốc

cháy dữ dội.

Khang Hi thấy đất đá phía trước liên tiếp văng lên trời, tiếng nổ ầm ầm, mới biết Mã Tề đang mang súng thần công ra dàn trận.

Hàm Trường kinh hãi tột đỉnh, mặt cắt không còn giọt máu khi trông thấy

mấy nòng súng thần công đó thay phiên nhau nã đạn đùng đùng. Hàm Trường mới liên tiếp vung kiếm mở đường cho tổng đà chủ và nghĩa tử của mình

bỏ chạy. “Kim cang tráo thiết đầu" Liễu Nhân, "bát bộ truy hồn" Lộ Vân

Tiên, "cam phụng trì thông" Lữ Nguyên và "tí viên bạch thái quan" Thiệu

Châm Tằm cũng hợp nhau múa đao khua kiếm mở con đường máu, để cho người

thống lĩnh của họ và con trai nàng ấy hai người hợp thành một khối thi

triển khinh công rời đi.

---oo0oo---

Về phần Khang Hi khi thấy Mã Tề đến cứu giá rồi thì mới cảm giác trong

lòng yên tâm một chút. Ngài biết ái phi bị thương rất nặng nhưng cũng

cố hy vọng nàng có thể theo mọi người toàn mạng trở về kinh thành.

Tây phi nằm trên thảm cỏ toàn thân dính đầy máu, trên ngực hãy còn cắm một thanh phi đao.

Khang Hi quỳ xuống đỡ nàng dậy ôm trong tay, đau xót kêu lớn:

- Tây Hồ! Tây Hồ! – Khang Hi đau đớn đến nỗi toàn thân run bắn, run run đưa tay lên mũi nàng, nghe hơi thở vẫn còn thì mới bình tĩnh được phần

nào, lại kêu lên – Tây Hồ…

Tây phi từ từ mở mắt ra, miệng nở một nụ cười khô héo nói:

- Tiêu Phong… huynh đã đến rồi à…?

Khang Hi vội nói:

- Không phải, vẫn là trẫm, chứ không phải cung thân vương!

Tây phi mở to mắt ra nhìn Khang Hi, sau hồi thất vọng thì khép hờ lại rồi nói:

- Hoàng thượng, cầu xin hoàng thượng tha thứ, thần thiếp đã phụ lòng ngài…

Khang Hi nói:

- Đừng nói nữa, để trẫm cứu nàng!

Ngài dứt lời một tay đỡ đầu ái phi dậy, tay kia cầm lấy cán đao định rút ra. Nhưng khi nhìn lại thấy lưỡi đao đã đâm ngập tận cán, chỉ cần rút

ra là mạng nàng cũng theo đó mà đi luôn, Khang Hi không dám liều, nhưng

cũng không biết phải làm sao, kêu lên:

- Phải làm sao bây giờ? Phải làm sao bây giờ đây?

Tây phi mở mắt ra gượng cười nói:

- Hoàng thượng, đã không kịp nữa rồi, thần thiếp sắp đi rồi, xin

hoàng thượng chuyển thư này của thiếp đến với chàng. Thiếp cầu xin

hoàng thượng, được chăng?

Khang Hi gật gật đầu. Tây phi lấy phong thư mà nàng đã cất trong áo ra

nhờ trao cho Dương Tiêu Phong. Khang Hi nhìn lá thư chằm chằm như nhìn

một con quái vật, không muốn cầm lấy nó, vì biết mỗi một chữ trong đó là một giọt nước mắt của nàng.

Khang Hi nhìn ái phi, lòng đau như cắt, Lâm Tố Đình ra tay thật tàn ác,

phóng phi đao đâm trúng chỗ nhược, lại sâu đến tận cán. Sợ rằng Hoa Đà

có tái sinh cũng không còn cách gì cứu nàng được nữa.

Căm tức thấu xương, Khang Hi ngỡ như đang có một con rắn độc đang gặm nhấm tâm khảm ngài, nên nói:

- Tây Hồ! Nàng thật ngu xuẩn, tại sao lại sá thân cứu trẫm? Tại sao?

Tây phi không trả lời câu hỏi đó, chỉ cất giọng đứt quãng nói:

- Hoàng thượng, thiếp có thể cầu xin ngài thêm hai chuyện nữa không? - Hỏi rồi không đợi Khang Hi trả lời nàng nói luôn - Hãy hứa với thiếp, hoàng thượng sẽ chăm sóc Tứ a ca... chăm sóc nó… như con ruột của ngài…

Khang Hi không ngần ngại gật đầu, Tây phi nói tiếp nguyện vọng thứ hai.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 134
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...