Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trân Bảo Vợ Yêu

Chương 135

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Thẩm mẹ, bà cũng đừng quá lo lắng, tôi thấy con của bà mặc quân phục, có lẽ cuộc sống rất tốt.” Một người hàng xóm nói.

“Vậy là tốt rồi.” Thẩm mẹ cười cười, trong lòng thật vui vẻ, cuối cùng đã có tin tức.

Côn Sơn ở đây không có xe, vốn hắn và Bảo Châu cũng không phải người được chiều chuộng gì, nhưng hai cục cưng thật sự kiều nộn, hiện tại đã là cuối tháng tư, trời nóng nực, sợ làm hai đứa nhỏ sinh bệnh.

Côn Sơn cố ý mướn một chiếc xe ngựa, xe ngựa đi rất nhanh đã đến nhà hàng ước định.

Côn Sơn mang theo gia quyến trực tiếp lên lầu hai, lúc đẩy cửa ra, Mộc lão gia tử đã tới, ông vừa nhận được thư mời đã lập tức xuất phát đến nhà hàng này, đx lâu không gặp Côn Sơn, làm ông có chút tưởng niệm đồ đệ này, ông có chín người đồ đệ, hiện tại thì mấy người Côn Sơn cực kỳ có tiền đồ.

Côn Sơn đột nhiên trở về, mời ông gặp mặt, ông làm sao không đến?

Mộc lão gia tử nhìn thấy Côn Sơn vừa định hàn huyên, thì thấy trong ngực Côn Sơn ôm đứa bé, kinh hỉ một trận hỏi: “Đây là Kiều Kiều mà con nhắc trong điện thoại a?”

Côn Sơn gật đầu: “Mang đến cho ngài xem, đây là Kiều Kiều, trong lòng Bảo Châu đang ôm chính là Tiếu Tiếu.”

Mộc lão gia lúc này mới chú ý tới cô gái trẻ đứng sau lưng Côn Sơn, lớn lên rất xinh đẹp, đứa nhỏ cũng đều rất đẹp. Thấy Côn Sơn săn sóc thay Bảo Châu kéo ghế ra, Bảo Châu thì quan tâm hỏi Côn Sơn có nóng không.

Mộc lão gia cuối cùng thở dài một hơi, Côn Sơn thật có phúc khí, vợ con không chỉ đều đã có, người vợ này nhìn thế nào, cũng đều hiền lành, thực không giống ngu dại như lời đồn đã nói.

Bảo Châu thấy ông nhìn mình, lễ phép bắt chuyện: “Lão bá, chào ngài, con là Bảo Châu.”

“Không cần phải khách khí.” Bữa cơm này Mộc lão gia tử ăn rất thoải mái, lúc gần đi trong lúc vô tình nhìn thấy trên người Bảo Châu đeo viên đá bạch ngọc năm đó ông cho Côn Sơn thì càng vui vẻ, hòa ái đối với Bảo Châu nói: “Hoan nghênh con về sau thường xuyên trở lại Vận Thành chơi, có chuyện gì có thể tới tìm lão già này.”

“Cảm ơn bá bá, bá bá có rảnh đến Quảng Châu chơi.” Lão bá này thật thân thiết ah!

“Được!” Nhưng trong lòng của ông tinh tường, đoán chừng là không có cơ hội, lần này từ biết không biết khi nào mới có thể gặp lại…

Buổi tối Côn Sơn cùng Bảo Châu ăn cơm xong ngồi trong sân chơi, Mộc lão gia sai người đưa tới hai cái khóa vàng, Tiếu Tiếu một cái, Kiều Kiều một cái.

Côn Sơn quý trọng đeo vào cho hai cục cưng, trên khóa vàng của Tiếu Tiếu có khắc Phượng, Kiều Kiều chính là rồng.

Sáng sớm hôm sau Côn Sơn mang theo Bảo Châu về tới Quảng Châu.

Bọn họ trở về nhà, ngũ phu nhân lập tức nghênh đón nhìn Bảo Châu vài lần: “Hơi mập lên một chút, nhưng mập cũng tốt, nhìn xem rắn chắc. Đêm Kiều Kiều cho mẹ ôm một cái.”

Bảo Châu đem Kiều Kiều đưa tới, ngũ phu nhân ôm Kiều Kiều yêu thích không buông tay, lại nhìn Tiếu Tiếu trong lòng Côn Sơn, phân phó vú em ôm trở về phòng .

Côn Sơn không thấy cha hỏi ngũ phu nhân: “Mẹ, cha con đâu rồi?”

“Lão gia đang ở trong thư phòng phiền lòng, con và Bảo Châu đi lên khuyên nhủ ông ấy a! Anh trai con chọn chính là cái cô Ôn tiểu thư kia, khẩu khí rất lớn, há miệng muốn biệt thự lớn.” Hiện tại Lục Hoài Ninh cơ hồ bắt đầu lại từ đầu, ở đâu ra biệt thự lớn, Lục lão gia cũng định cho, ở trong thành Quảng Châu mua một cái biệt thự cho Lục Hoài Ninh, lại không nghĩ bị cái ác bá đem mảnh đất kia cưỡng chiếm đi, đã bắt đầu xây phòng ốc.

Hết lần này tới lần khác cậu của người nọ quyền cao chức trọng, ai cũng không dám động vào hắn.

Thái độ Ôn tiểu thư rất kiên quyết, không có biệt thự cô sẽ không lấy chồng.

Vốn Lục Hoài Ninh cũng không phải không có cô không thể, nhưng bây giờ thiệp cưới đã phát ra ngoài rồi, nếu đột nhiên tuyên bố hủy bỏ, phải thay đổi cô dâu, vậy hắn làm sao ăn nói đây?

Còn không trở thành trò cười trong thành Quảng Châu sao.

Hôm nay đâm lao phải theo lao, Lục Hoài Ninh sốt ruột, đại phu nhân càng sốt ruột hơn, đại phu nhân thường xuyên ở trước mặt Lục lão gia đề cập đến chuyện này, khiến cho Lục lão gia rất phiền lòng, không có biện pháp.

Côn Sơn nghe xong, cảm thấy khó giải quyết, lén đi tìm đường chủ nghe ngóng về tên ác bá kia.

Đường chủ nói: “Tên kia thường xuyên chiếm đoạt của cải người khác, cậu là thị trưởng, ai dám đụng vào hắn? Tuy nhiều lần tôi muốn giáo huấn hắn một chút, nhưng vì liên quan rất rộng, hiện tại chưa phải thời cơ tốt nhất để ra tay. “

Côn Sơn nghe xong, liên tiếp vài ngày cũng là phát sầu, tất cả các phần lễ lớn nhỏ đưa ra ngoài, không phải tặng không, thì là bị trả về.

Phiền muộn đến không có tâm tư sinh hoạt vợ chồng.

Một đêm nọ, Bảo Châu phiền muộn ghé vào người Côn Sơn, lầu bầu cái miệng nhỏ nhắn: “Côn Sơn, gần đây sao anh không chơi yêu tinh đánh nhau với em nữa?”

“Anh đang phiền lòng, qua vài ngày a!” Côn Sơn vỗ vỗ bờ vai của cô, mày như trước nhíu lại.

“Anh phiền cái gì?”

“Em không hiểu được đâu, mà em cũng không cần phải hiểu.” Hắn chỉ cần Bảo Châu an an ổn ổn, vui vui vẻ vẻ sống là được rồi.

“Ai nói em không hiểu?” Bảo Châu nhếch miệng, không phải là ác bá sao? Ngày mai cô sẽ đi giải quyết, sau đó Côn Sơn có thể cùng cô chơi yêu tinh đánh nhau! Hắc hắc!

Côn Sơn không có để ý, đắp chăn cho cô: “Ngủ đi!”

Sáng hôm sau, khi Côn Sơn thức dậy, Bảo Châu đã không có trong phòng, cô khó được dậy sớm như thế.

Côn Sơn dụi dụi mắt, mặc quần áo xuống lầu, không nhìn thấy Bảo Châu, sau đó trong trong ngoài ngoài tìm một lần, vẫn không phát hiện Bảo Châu, mới sáng sớm, Bảo Châu có thể đi nơi nào?

Tùy ý hỏi một cái nha hoàn: “Có nhìn thấy Bảo Châu không?”

“Thiếu phu nhân sáng sớm mang theo A Long A Hổ đi ra ngoài rồi.”

“Cô ấy đi ra ngoài làm gì? Nguy rồi!” Côn Sơn đột nhiên nhớ tới lời tối qua Bảo Châu nói, cô sẽ không phải là muốn đi tìm tên ác bá kia tính sổ a? Đây không phải là dê vào miệng cọp sao?

Quảng Châu này rất hỗn tạp, ngoại trừ phồn hoa, cũng có một mặt nghèo khó cùng sa đọa.

Bảo Châu nhìn về cái hẻm nhỏ phía trước tên là Đại Phương Hạng, khó hiểu hỏi A Long: “Anh run cái gì? Bên trong có lão hổ sao?”

Không có lão hổ mà có thứ so với lão hổ đáng sợ hơn, bởi vì nghe nói nơi này là địa phương hỗn loạn nhất Quảng Châu, ngư long hỗn tạp, cảnh sát nhắc đến đều biến sắc, trước kia đến điều tra mấy lần, kết quả đều không chiếm được chỗ tốt, về sau chịu qua giáo huấn đã không đến nữa.

Ai đi vào sẽ gặp không may!

Nơi tối tăm nhất trên đời này là nơi cờ bạc, mà ở trong đó có dầy đặc sòng bạc, đổ khách (người đánh bạc) tùy ý có thể thấy được, người thua chỉ còn lại một bộ đồ lót hoặc là bị băm tay băm chân ném chỗ nào cũng có, trên mặt đất lờ mờ có thể thấy mấy vết máu.

Bên cạnh sòng bạc chính là kỹ viện, mấy cô gái giữa ban ngày cũng dám đứng trên đường mời chào khách nhân, ăn mặc vô cùng thiếu vải, lớn lên cũng được xem là xinh đẹp, giơ tay kêu gọi lôi kéo! Trăm người đi vào thì có chín mươi mốt người đừng nghĩ ra được!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 135
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...