Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trân Bảo Vợ Yêu

Chương 201

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bảo Châu đi về nhà giúp hai đứa em xem xét, thời điểm cô đi vào cửa, đó là một bộ phong cảnh thật đẹp a!

Có mấy người không biết rõ tình hình đang muốn đi đến gần, Côn Sơn từ ngoài cửa đi tới, một tay ôm một đứa bé mập mạp, hướng Bảo Châu hô: “Vợ à, em chờ anh với!”

Mấy người đàn ông nhìn Bảo Châu lập tức thất vọng bỏ đi, Côn Sơn rất đắc ý, nghênh ngang ôm hai đứa con đi tới trước mặt Vạn Phú Quý: “Cha, con thấy hôm nay thật náo nhiệt, nên mang theo hai đứa nhỏ đến.”

Vạn Phú Quý nhìn thấy hai đứa cháu lập tức mặt mày hớn hở, tiếp lấy một đứa, cười ha hả ôm vào trong ngực: “Tiếu Tiếu, ông ngoại ôm một cái!”

Hiện tại đứa nhỏ nửa tuổi ngũ quan đã rõ, Tiếu Tiếu người cũng như tên, thích cười giống Bảo Châu, mặt mày cong cong làm người ta ưa thích, y y nha nha ở trong ngực Vạn Phú Quý vung vẩy bàn tay nhỏ bé.

Kiều Kiều là một bé ngoan, không giống cha nó cà lơ phất phơ, cũng không giống chị gái, không biết vì sao, từ nhỏ đã giống một ông cụ non, vẻ mặt nghiêm túc, may mắn cùng em gái lớn lên rất giống, ngũ quan cũng sẽ không chênh lệch.

Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu như vậy, phối hợp với vẻ mặt nghiêm túc, càng làm cho người ta buồn cười, vẻ mặt Côn Sơn hưởng thụ ôm con trai, ánh mắt sủng nịch dường như hận không thể, đem tất cả thứ mình có đều cho nó, mặc dù nó vẫn còn trong tã lót.

Côn Sơn đang vuốt ve hưởng thụ, Kiều Kiều đột nhiên há miệng, ah ô một tiếng bắt đầu khóc.

Côn Sơn rất có kinh nghiệm nghĩ, có lẽ đứa nhỏ tè dầm, vừa tính kiểm tra, chỉ thấy cách đó không xa, một người đàn ông khác vội vã cầm tã hướng bên này chạy tới, sốt ruột hỏi Côn Sơn: “Có phải Kiều Kiều tè ra quần hay không? May mà tôi mang theo tã trong người.”

Côn Sơn rất tự nhiên tiếp nhận tã, thay tả cho cục cưng, những người khác tắc vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông kia.

Cho dù cảm thấy không có gì, nhưng bị người nhìn chằm chằm như vậy, người kia cũng không khỏi cảm thấy có chút bực bội, từ bên cạnh mọi người hô: “Nhìn cái gì? Chưa từng thấy ai đẹp trai như tôi sao?”

“Chưa từng thấy qua, anh là Tiểu Cù Từ à? Không biết, còn tưởng anh là vú em của hai đứa nhỏ.” Bảo Trân mặc váy dài, chậc chậc nói. Một đại thiếu gia, đi làm người hầu cho Vạn Bảo Châu cái con bé quê mùa kia, thật sự là tự hủy giá trị con người, trong lòng cô thầm nghĩ xem thường người đàn ông này.

Đúng vậy, người đàn ông này không phải ai khác chính là Cù thiếu, mỗi ngày Cù thiếu đi theo bên cạnh Bảo Châu, chiếu cố hai đứa nhỏ sớm đã thuần thục.

Trước kia Cù thiếu sống an nhàn sung sướng đã quen, hắn ngoại trừ phục tùng Bảo Châu, còn có thể phục tùng ai?

Bị cô gái trước mắt nói như vậy, hắn nổi cáu: “Tiểu Cù Từ cô có thể gọi sao? Nói t ôi như vú em, đáng tiếc cô cả vú em cũng không giống.”

“Tôi tuổi trẻ đương nhiên không giống.” Bảo Trân đắc ý.

“Không liên quan tuổi tác, mà liên quan tới dáng người.” Nửa câu sau Cù thiếu nói chậm lại, nhưng vô cùng rõ ràng.

Lúc Bảo Trân hiểu được, tức giận giày cao gót hướng phía giầy Cù thiếu giẫm qua: “Lưu manh!”

“Sân bay.”

“Anh không phải là đàn ông!” Bảo Trân tranh cãi mặt đỏ rần, cho tới bây giờ không có người nói cô như vậy, hắn quá không lễ phép rồi.

“Cô xác định cô là phụ nữ?” Chỉ cần đối thủ không phải Bảo Châu, Cù thiếu tự nhận được xem như cao thủ tranh cãi.

“Miệng anh thúi như vậy, đời này kiếm được vợ mới lạ! Khó trách hiện tại còn độc thân.” Bảo Trân tiếp tục đâm thọc.

“Tính tình cô xấu như vậy, cô mới gả không ra, định làm gái già cả đời à? Đáng tiếc cô gái không phải đồ cổ, sẽ không phải càng già càng đáng giá.” Cù thiếu miệng độc vô cùng.

“Tôi sẽ không làm gái già, anh chờ xem, nhất định tôi sẽ gả ra ngoài.”

“Tôi cũng nhất định sẽ lấy vợ, đến lúc đó tôi không mời cô uống rượu mừng. Chỉ là cô xác định cô thật sự có thể gả ra ngoài?” Cù thiếu ngây thơ nói.

“Có thể.” Bên cạnh có một âm thanh giòn giã khẳng định nói.

Cù thiếu và Bảo Trân đồng thời nhìn về phía âm thanh, là Bảo Châu.

Bảo Trân gần đây xem thường Bảo Châu, nhưng thấy Bảo Châu bênh vực mình, cảm thấy hôm nay cô thuận mắt hơn nhiều: “Bảo Châu chị hôm nay xem như nói được một câu có ích, lời này tôi thích nghe!”

“Bảo Trân em gả cho hắn a!” Câu nói thứ hai của Bảo Châu làm Bảo Trân lập tức hét lên một tiếng; “Cái gì, chị kêu tôi gả cho hắn ta?”

“Đúng vậy! Như vậy tôi có thể ăn cùng lúc hai phần bánh kẹo cưới rồi.” Bảo Châu cảm thấy thật tốt a!

“Bảo Châu chị điên rồi, tôi không muốn nói chuyện với chị nữa!” Bảo Trân tức giận quay đầu không để ý tới Bảo Châu.

Cù thiếu cũng nói: “Thiếu phu nhân, việc này không có khả năng.”

“Như thế nào không có khả năng, tôi cảm thấy rất tốt. Như vậy, nhà của hai chúng ta thân càng thêm thân. Đề nghị này của Bảo Châu không tệ, tôi sẽ hỏi ý kiến của người nhà cậu.” Côn Sơn đem con một bên đưa cho Bảo Châu một bên trêu chọc nói, thật ra cái này cũng rất tốt. Tiểu Cù là bạn Bảo Châu, có đôi khi hắn sẽ lo lắng sau khi Tiểu Cù kết hôn, sẽ rời khỏi Lục gia, đến lúc đó Bảo Châu có thể sẽ cùng người bạn này trở nên lạnh nhạt. Nếu như Tiểu Cù cưới em gái Bảo Châu, về sau đoán chừng sẽ thân thiết hơn. Vả lại hai nhà coi như là môn đăng hộ đối, có lẽ hai bên gia trường đều hài lòng. Chỉ là thành hay không thành, còn phải xem ý của hai người bọn họ, bây giờ là thời đại mới, đề xướng tự do yêu đương.

“Thiếu gia ngàn vạn lần đừng nói, tôi cũng không muốn giống ngài đâu.” Cả ngày bị vợ trông coi, bị vợ sai khiến, cái loại cảm giác này quá không tốt.

“Tôi làm sao?” Côn Sơn híp mắt.

“Ngài rất tốt, rất thương vợ. Nhưng tôi cần mặt mũi, với tôi mà nói đàn ông phải có tôn nghiêm.” Cù thiếu giả vờ cười, nghĩ thầm ngươi là một thê nô, ta mới không cưới con gái Vạn gia.

“Thê nô thì sao, nếu tôi đem Nhược Lan gả cho cậu thì sao?” Côn Sơn thản nhiên nói.

“Thật sự?”

Côn Sơn nói: “Xem biểu hiện của cậu.”

Cù thiếu lập tức sửa lời: “Tôn nghiêm cái gì đều là mây bay, tôn nghiêm thật đáng ngưỡng mộ, mặt mũi giá rất cao, nếu vì tình yêu, cả hai đều có thể vứt bỏ. Thiếu gia, hài lòng chưa?”

Côn Sơn rất hài lòng, cho nên khẽ thở dài một cái nói: “Hài lòng. Nhưng hôn nhân của Tích Nhược Lan tôi không thể làm chủ, tôi cũng không phải cha mẹ cô ấy, không làm chủ được.”

Cù thiếu rất tức giận, uổng công hắn khổ cực nói cả buổi: “Thiếu gia, đang đùa giỡn tôi sao?”

Hôm nay tâm trạng Côn Sơn không tệ, lắc đầu: “Tôi không phải đang đùa giỡn, tôi là trêu chọc cậu.”

“Có gì khác nhau sao?”

“Chữ đùa giỡn khoa tay múa chân tương đối nhiều.” Côn Sơn nói xong lôi kéo Bảo Châu đi ra.

Cù thiếu đáng thương nhìn ở đây cả trai lẫn gái nhiều như vậy, nghĩ đến vợ của mình lúc nào mới sẽ xuất hiện a?

Bọn người A Hổ đều đã lập gia đình, ngay cả A Thiếu cái hũ nút kia làm người ta phát bực cũng có thanh mai trúc mã, vậy mà vì cái gì Cù thiếu hắn tuấn tú lịch sự, đến nay vẫn độc thân?

A Long, A Hổ hai tên gia hỏa kia thậm chí đã đặt cược, cược xem Cù thiếu hắn và Tiểu Hoàng, ai sẽ cưới vợ trước.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 201
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...