Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Chương 106

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đường Tiểu Mễ nước mắt lưng tròng, nhưng không rớt xuống goịt nào, ngây ngốc nhìn Phó Thụy Dương: "Anh đi đâu vậy, làm sao giờ mới trở về?" Giọng nói sâu kín, nghe như xa vắng. Phó Thụy Dương lấy tay nắm bả vai Đường Tiểu Mễ, ánh mắt của nàng dường như trống rỗng: "Tiểu Mễ, Tiểu Mễ. . . . . ." Vội vàng gọi tên nàng, một tay ôm lấy người trước mặt vào trong ngực, dáng vẻ Đường Tiểu Mễ như vậy làm cho hắn rất sợ hãi, từng hồi, từng hồi nhấn chìm hắn.

"Lúc nãy anh đi đâu vậy, Thụy Dương?" Đường Tiểu Mễ nở nụ cười, có chút thê lương: "Em đợi anh thật lâu".

Trong TV bắt đầu phát ra hình ảnh người lãnh đạo quốc gia tưởng nhớ Đường Kiếm, giọng nói nam trung vẫn dùng Anh ngữ lưu loát đưa tin, ánh mặt trời xuyên thấu qua từng tầng lá cây chiếu xuống một quầng sáng, giọng nói Đường Tiểu Mễ run rẩy: "Thụy Dương, em chờ anh thật lâu, làm sao anh không sớm trở lại một chút?"

Đường Tiểu Mễ nói mỗi một câu đều rất mong manh, tuy nhiên, nó nặng nề đập vào trong lòng Phó Thụy Dương, trên tay tăng thêm sức lực, ôm nàng thật chặt, đôi môi run lên, một chữ cũng nói không ra được.

"Tại sao anh không sớm trở lại một chút?" Đường Tiểu Mễ lẩm bẩm nói, cặp mắt vô hồn, đầu dựa vào trước ngực hắn, đây là mộng sao? Tại sao trong mộng cũng có thể đau nhói trong lòng như vậy? Phó Thụy Dương đỡ vai Đường Tiểu Mễ, nhìn vào mắt của nàng: "Tiểu Mễ, chúng ta trở về, có thể còn thấy mặt ông nội".

"Anh mới vừa đi đâu vậy?" Dường như nàng không nghe thấy Phó Thụy Dương nói gì, Đường Tiểu Mễ máy móc hỏi. Cũng nhìn không được nữa, dáng vẻ Đường Tiểu Mễ như vậy khiến Phó Thụy Dương không biết nên làm thế nào, hắn kéo tay của nàng đi ra ngoài: "Chúng ta trở về".

Cũng không biết Đường Tiểu Mễ vì sao vào lúc này lấy đâu ra sức lực lớn như vậy, cứ thế gắt gao nắm được cánh cửa tiệm nhỏ, không để cho Phó Thụy Dương kéo nàng đi, bàn tay nàng cũng bởi vì dùng sức quá lớn mà đỏ bừng lên.

Phó Thụy Dương đau lòng vội nới lỏng một chút, vẫn không buông tay, cũng không biết Đường Tiểu Mễ nắm chắc như vậy thì làm thế nào, trừ lúc nãy trong mắt nàng có chút nước mắt nhưng không rơi ra một giọt nào, nhìn nàng trầm mặc khiến cho hắn cảm thấy trong lòng thấp thỏm.

Hai người giằng co, ai cũng không lên tiếng, Đường Tiểu Mễ vẫn giữ vẻ mặt cứng ngắc, đờ đẫn, Phó Thụy Dương thầm than một tiếng, cuối cùng không nhịn nổi, ôm ngang người nàng lên, sải bước đi ra khỏi nông trại, lần này hắn thật sợ hãi, nếu Đường Tiểu Mễ có thể khóc ra tiếng, hoặc trút giận vào hắn, hắn cũng sẽ dễ chịu hơn, nhưng bây giờ nàng như vậy, Phó Thụy Dương cảm thấy Đường Tiểu Mễ còn chưa có hỏng mất, chính hắn đã phát điên trước.

Nhà tang lễ tại Thành phố N, Đường Kiếm mặc quân trang nằm ở giữa, trong đại sảnh tràn đầy vòng hoa, phía dưới ký tên mọi người nghe nhiều nên thuộc tên tuổi, bên cạnh quan tài bằng thủy tinh đứng theo thứ tự: Trương Vân, Đường Quốc Khánh, Đường Kiến Quân, Dương Ái Hoa, Phương Vân, Trương Anh Thụy, từng hồi đáp lễ cho khách.

Trương Anh Thụy lườm Dương Ái Hoa một cái, rõ ràng bây giờ bà mới phải con dâu lớn của Đường gia, tại sao người phụ nữ kia đứng ở vị trí chủ? Hận hận trừng mắt liếc Trương Vân, nếu không phải bà ta thiên vị, nếu nói Dương Ái Hoa xem như là một nữa con gái của ông cụ. Trường hợp này là cơ hội giao tế rất tốt, máy chụp hình một bên rắc, rắc, rắc, rắc không ngừng lóe sáng, nếu Trần Tuyết có thể đứng ở chỗ cháu gái Đường Kiếm tốt biết mấy.

Nghĩ tới đây, lại thêm căm tức Trương Vân, ông cụ cũng đã chết, nha đầu Đường Tiểu Mễ kia cũng không ở nhà, nếu Dương Ái Hoa được xem như là con gái của ông cụ thì Trần Tuyết cũng có thể được xem như là một nửa cháu gái ông cụ chứ? Nhưng bà cụ lại nói gì không thể rối loạn quy củ, cháu gái Đường gia chỉ có một mình Đường Tiểu Mễ.

Khẽ khom người bắt tay với khách, Trương Anh Thụy cảm thấy có chút mệt mỏi, bà ta đối với ông cụ này vừa hận vừa sợ, vốn không có tình cảm gì, đến dự tang lễ này đều là người có địa vị cực cao, nếu không, bà ta không bao giờ nghĩ đến tham dự náo nhiệt này. Trương Anh Thụy trong lòng tính toán, ông cụ chết rồi, dù sao bà ta cũng nên tìm cho con gái mình đường lui chứ?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 106
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...