Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Chương 128

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đường Tiểu Mễ trở lại Tuyền Lâm, căn bản nàng không muốn trở lại nhanh như vậy nhưng chuyện của Triệu Vi và Quách Trình làm cho nàng không yên tâm, nàng không thể tha thứ cho người đàn ông kia đã làm thương tổn bạn thân của nàng như vậy.

Chuyện lần đó ở bệnh viện 87, Đường Tiểu Mễ và Phó Thụy Dương, không ai nhường bước, một người muốn chạy trốn, một người không chịu buông tay. Đường Tiêu Mễ nhớ rõ ánh mắt Phó Thụy Dương dịu dàng mà kiên định: "Đừng hy vọng anh sẽ buông tha em".

Từ sau chuyện này, hắn quả nhiên bắt đầu giữ khoảng cách với nàng, chẳng qua dường như người này da mặt hơi dầy, Đường Tiểu Mễ chớp chớp mắt, không đúng, dường như rất dầy. Nàng bắt đầu tiến hành duyên phận "Vô tình gặp được" với hắn.

Buổi sáng lúc ra cửa, hắn mặc tùy ý một cái áo sơ mi, cổ áo khẽ mở rộng ra, đứng dựa vào chiếc cũ kỷ kia, cười như không cười nhìn nàng: "Tiểu Mễ, thật là trùng hợp, chào buổi sáng".

Đường Tiểu Mễ không để ý tới hắn, cũng không lên xe của hắn, nàng đón một chiếc taxi đi mất, Phó Thụy Dương cũng không để ý, lái chiếc xe cũ kỷ đi song song với chiếc taxi, xuyên qua cửa sổ xe nhìn Đường Tiểu Mễ nháy mắt mấy cái, la lớn: "Anh cũng đi đường này, thật là trùng hợp".

Ngay cả buổi trưa, Đường Tiểu Mễ thỉnh thoảng ăn cơm ở phòng ăn nhân viên, hắn cũng bưng đĩa tới, ngồi xuống đối diện nàng.

"Để anh thử thức ăn ở Tuyền Lâm một chút, nhân viên Phúc Ninh có ý kiến với anh, nói tay nghề của đầu bếp không tốt". Phó Thụy Dương nhàn nhạt chau chau mày.

Sau một vài ngày, gần như Đường Tiểu Mễ đã quen Phó Thụy Dương thình lình xuất hiện trước mặt nàng, thỉnh thoảng hắn không tới, nàng sẽ âm thầm suy đoán, hắn đang làm gì, có phải gặp phải chuyện phiền toái hay không, sau đó ảo não lắc đầu, không để cho mình nghĩ đến hắn nữa.

Kha Ni Ca từ trong tủ hồ sơ lấy ra một xấp tài liệu, những thứ này tuy nói là lưu trữ, thật ra phần lớn là tài liệu bỏ đi, lật vài tờ, là bản kế hoạch công ty Weaving, bản kế hoạch như vậy, thậm chí mỗi tháng Tuyền Lâm nhận được rất nhiều phần, nhớ lại mấy ngày nay, Đường Tiểu Mễ bảo nàng điều tra bối cảnh của công ty Weaving, trong lòng mơ hồ nghĩ ra việc gì, nhưng không hiểu rõ ràng lắm.

"Đường tiểu thư, đây là tài liệu cô muốn". Kha Ni Ca đưa xấp tài liệu trong tay món để trên bàn, lặng lẽ quan sát Đường Tiểu Mễ.

Tóc của nàng dường như đã dài một chút, trước kia mái tóc ngắn vụn vặt chưa phủ đến tai, bây giờ dường như đã che khuất bên tai. Nàng ăn mặc rất đơn giản, có thể nhìn thấy được cổ của nàng rất dài, trên cổ tay đeo một vòng tay đinh ốc, không lớn không nhỏ, vừa vặn ôm lấy cổ tay nàng, nhưng dường như nhìn nàng không giống như hình chụp trên bìa tạp chí.

Nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy nàng, nàng quấn kín bít, cái mũ, khăn quàng cổ, bao tay, có trái cầu bằng len treo lủng lẳng..., lúc đó Kha Ni Ca nhìn nàng, chính mình cũng sợ run cả người, giống như bị lây bệnh.

Đường Tiểu Mễ nháy mắt mấy cái nhìn về phía Kha Ni Ca: "Giúp em nhìn xem, cái phương án này dự toán bao nhiêu". Suy nghĩ một chút, tiếp tục nói, "Đi một chuyến đến Sâm Quảng, tìm Sơ Nhất, nhưng nếu là hạng mục của công ty Weaving do Quách Trình phụ trách, một phân tiền cũng không đầu tư".

Vẻ mặt Kha Ni Ca hơi lúng túng một chút, nhận lấy tài liệu Đường Tiểu Mễ đưa tới, làm dự toán không thành vấn đề. Vấn đề là đi Sâm Quảng. Nhớ tới Dương Sơ Nhất, nàng luôn luôn tự nhận là rất bình tĩnh nhưng vẫn cắn răng nghiến lợi. Một tên đàn ông, một chút phong độ cũng không có, căn bản không coi nàng là phụ nữ, thật giống như nàng thiếu hắn mấy triệu.

Kha Ni Ca khẽ cắn răng, không phải thiếu mấy triệu mà là giá trị con người, số tiền này hắn không quan tâm. Tên đàn ông kia thật sự rất đen tối, nàng có chút sợ hắn, Kha Ni Ca âm thầm gật đầu, đúng, sợ hắn. Lúc đối mặt với Dương Sơ Nhất, Kha Ni Ca thường thường có loại ảo giác, hắn là một con sói, mà nàng là con dê đợi làm thịt.

Lúc này Quách Trình ngồi trong phòng làm việc mới rộng rãi, tươi cười rạng rỡ, văn phòng mới vừa mở ra, hắn làm người phụ trách, mở mày mở mặt, hào khí ngất trời cảm giác mâu thuẫn. Quách Trình hắn cũng có ngày hôm nay như vậy, ai có thể biết, hắn vì ngày này đã chờ đợi bao lâu, bỏ ra bao nhiêu công sức?

hơhơhơ, ta nhớ ở chương 7.9, có bạn thắc mắc thiếu thiếu cái gì, chính là chương này đây, ta cũng không hiểu vì sao tác giả đảo lộn một vài chương, một số chương tiếp tục này cũng sẽ làm ta hụt hẫng, chỉ thấy tác giả nói là tâm tình không tốt nên có chút ...!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 128
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...