Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Chương 120

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Tiểu Mễ, đừng rời bỏ anh. . . . . ." Phó Thụy Dương đặt cằm ở cổ của nàng vuốt ve, trong miệng thở ra khí nóng làm cho nàng cảm thấy cả người tê dại, "Anh biết anh sai rồi. . . . . ."

"Thụy Dương. . . . . ." Đường Tiểu Mễ cảm giác mình giọng nói có chút khàn khàn, đôi môi giật giật, một câu cũng không nói ra được. Trên cổ tay truyền đến cảm giác lành lạnh, chiếc vòng tay dưới ánh đèn vàng lóe ánh sáng dìu dịu.

"Tiểu Mễ, thật xin lỗi, sau này sẽ không như vậy nữa, đừng rời bỏ anh . . . . ." Phó Thụy Dương đầu lướt qua gương mặt Đường Tiểu Mễ, "Tiểu Mễ. . . . . . dù thế nào cũng đừng rời bỏ anh. . . ."

Đường Tiểu Mễ cảm thấy trong giọng nói kia hơi nghẹn ngào, trái tim của nàng chợt đau, cả người có chút run run, nàng rất hiểu Phó Thụy Dương là người như thế nào, thời tuổi trẻ hắn chính là đại thần mà nàng ngưỡng vọng, cái loại ngạo khí khó có thể thân cận, lúc hắn nhìn ai cũng lạnh lùng.

Một người tự phụ như vậy, sinh ra trong gia đình giàu có, đời này, đoán chừng hắn không cầu xin qua người nào nhưng bây giờ, hắn từng tiếng, từng tiếng khẩn cầu và mong đợi: "Đừng rời bỏ anh".

Để mặc cho Phó Thụy Dương ôm, trong lòng Đường Tiểu Mễ không nhịn được rung động, cũng lẳng lặng hưởng thụ yên tĩnh ngắn ngủi này.

Phó Thụy Dương nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Thật xin lỗi, Tiểu Mễ. . . . . ."

Rất lâu, Đường Tiểu Mễ mới nhẹ giọng nói: "Thụy Dương, chỉ có lần này thôi".

Chỉ có lần này, để cho anh ôm em, bởi vì em cũng muốn học ôm anh trong ngực, cũng chỉ có lần này, chúng ta có thể thân mật, sau đó anh hãy đi con đường của anh.

Phó Thụy Dương thân hình hơi khựng lại, có chút cứng ngắc, từ từ buông Đường Tiểu Mễ ra, nhìn chòng chọc vào nàng, hai mắt màu nâu sẫm đã bộc lộ ra đè nén khổ sở nào đó. Đường Tiểu Mễ muốn đẩy hắn ra nhưng Phó Thụy Dương hung hăng siết nàng vào trong ngực hắn, hai người dán sát vào nhau.

"Có phải vì thằng nhóc Lâm Dương kia muốn ly hôn không?" Phó Thụy Dương giọng nói có chút hung tợn trên đỉnh đầu nàng truyền đến.

Nhất thời có chút sững sờ, Đường Tiểu Mễ thật không biết Lâm Dương muốn ly hôn, nhưng liên quan gì tới nàng? Lại dính dáng gì đến hắn? Nàng cũng không chất vấn chuyện Đỗ Thủy Tâm, tại sao hắn lấy Lâm Dương đổ lên đầu nàng? Đường Tiểu Mễ có chút tức giận.

"Phó Thụy Dương, anh không cần lấy người khác làm lấy cớ!" Đường Tiểu Mễ hung tợn trừng tròng mắt. Không biết có phải là ảo giác hay không, Đường Tiểu Mễ cảm giác mặt của hắn đỏ bừng.

"Dù sao cũng không cho phép em và thằng nhóc kia lui tới". Phó Thụy Dương cảm giác mình như đứa trẻ muốn ăn kẹo nhưng hắn không khống chế được muốn ăn giấm chua một chút, tiếp tục nói, "Còn có Lâm Vĩ Ba kia, cách xa hắn một chút, nghe không?"

Nói xong, Phó Thụy Dương lại ôm Đường Tiểu Mễ thật chặt, thỏa mãn mỉm cười.

"Anh đúng là càn quấy không nói đạo lý!" Đường Tiểu Mễ rất không hiểu, muốn đẩy hắn ra, cũng không thoát được sức mạnh của hắn, không thể làm gì khác hơn là núp trong ngực hắn, phẫn hận nói: "Bọn họ đều là bạn bè của em, tại sao anh hạn chế em lui tới với bọn họ? Giữa chúng ta cái gì cũng không còn rồi !"

Phó Thụy Dương nhướng mày, trầm giọng lặp lại: "Giữa chúng ta cái gì cũng không còn rồi?"

Đường Tiểu Mễ kín bưng: "Chúng ta ban đầu ước hẹn, không can thiệp chuyện của nhau, vĩnh viễn không được hỏi".

Phó Thụy Dương luôn miệng hừ lạnh, hay cho cái "Không can thiệp chuyện của nhau, vĩnh viễn không được hỏi"! Hiện tại hắn hận không tự cắn đầu lưỡi của mình, ban đầu tại sao có ước định hoang đường với nàng như vậy, hiện tại biến thành lợi thế để nàng cự tuyệt hắn.

Nhưng Đường Tiêu Mễ cảm thấy lo lắng, ánh mắt của hắn nhìn nàng trở nên quỷ dị, trong không khí tràn ngập mập mờ.

Hắn chợt đem nàng tựa lưng vào ván cửa, mùi trên người của hắn lập tức vây quanh nàng, chóp mũi của hắn chạm vào mặt nàng, nàng rõ ràng nhìn thấy ánh mặt hắn như hai ngọn lửa. Nàng giãy giụa nhưng hắn lại dùng thân thể vững chắc khóa lại nàng, hắn thở hổn hển, hơi thở ấm áp hắn làm cho nàng choáng váng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 120
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...