Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Chương 80

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Cậu hai, Chú hai, các người thế nào ở tại phòng Thụy Dương?" Đường Tiểu Mễ hào hứng chạy tới, nhìn thấy hai người Đường Kiến Quân và Dương Ái Dân, không đợi hai người trả lời, Đường Tiểu Mễ cúi đầu ôm Gạo nói: "Gạo, đó là ông cậu hai", ngón tay chỉ Dương Ái Dân, Gạo phối hợp sủa gâu gâu. Lại chỉ chỉ Đường Kiến Quân: "Gạo, đây là ông chú hai". Gạo lại phối hợp sủa gâu gâu.

Đường Tiểu Mễ đắc ý nhìn hai người Dương Ái Dân và Đường Kiến Quân, nàng huấn luyện Gạo thật lâu mới phối hợp ăn ý. Phó Thụy Dương ở một bên nhìn bộ dạng Đường Tiểu Mễ phô trương, không khỏi khẽ mỉm cười, chuyện huấn luyện Gạo, hắn chịu không ít đau khổ.

Đường Kiến Quân và Dương Ái Dân liếc mắt nhìn nhau, cùng có cảm giác đầu đầy vạch đen, Đường Kiến Quân mất tự nhiên ho khan một cái, chỉ chỉ con vật màu trắng nằm trong ngực Đường Tiểu Mễ, dời đi lực chú ý nói: "Tiểu Mễ, cháu ôm cái gì trong tay?"

Dường như vừa nhớ đến, ánh mắt Đường Tiểu Mễ sáng lên, đi tới trước mặt Phó Thụy Dương, khẽ cắn môi dưới, cười đắc ý, đưa một con vật lông xù trong tay đến trước mặt Phó Thụy Dương: "Thụy Dương, anh xem đây là con gì?"

Mọi người nhìn chằm chằm con vật trong tay Đường Tiểu Mễ, so với Gạo, nó còn nhỏ hơn một chút, bộ lông màu trắng, chân ngắn, đôi mắt màu hổ phách như ánh lưu ly nhìn mọi người, ngáp một cái, cái lưỡi màu hồng liếm liếm lỗ mũi, đầu rụt lại.

"Mèo Singapore?" Phó Thụy Dương hỏi, con vật bé xíu, cái đầu tròn trịa, lỗ tai thật to, vừa nhìn là biết mèo Singapore, loại mèo nhỏ nhất trên thế giới. Đường Tiểu Mễ gật đầu một cái, con mèo này nàng đã nói Lâm Vĩ Ba tìm thật lâu, mới tìm được loại lông màu trắng.

"Thụy Dương, thật là trùng hợp a, nó cũng gọi là Thụy Dương". Nói xong nhìn Phó Thụy Dương cười tự nhiên, đôi mắt cong cong rực sáng, lộ ra tia giảo hoạt. Phó Thụy Dương cũng không giận, từ trên bàn trà rút ra một cái khăn giấy, nhẹ nhàng lau lớp mồ hôi mịn trên trán Tiểu Mễ, "Chạy vội vã như vậy làm gì?" Lườm con mèo trên tay Đường Tiểu Mễ một cái, lạnh nhạt nói: "Cũng gọi là Thụy Dương, sau này gọi sai thì làm thế nào?"

"Nó gọi là Con mèo Thụy Dương, anh tên là Thụy Dương, sẽ không nhầm lẫn". Đường Tiểu Mễ lắc đầu một cái, khom lưng đem con mèo nhẹ nhàng thả xuống đất, một mèo, một con chó nhìn nhau. Đường Kiến Quân đứng lên nói: "Tiểu Mễ, có thời gian cùng Thụy Dương trở về gặp ông nội một chút, ông nội rất nhớ cháu".

Đường Tiểu Mễ lè lưỡi xin lỗi, sau tết Nguyên tiêu, nàng rất ít về nhà gặp ông nội, hơn nữa sau khi yêu Phó Thụy Dương, cũng có cảm giác thời gian mỗi ngày quá ngắn, bây giờ nghĩ lại, dường như nàng rất ít trở về.

"Ở lại đây hai ngày nữa trở về cũng được, thế nào, Tiểu Mễ chúng ta có Thụy Dương rồi cũng không còn cần ông nội?" Đường Kiến Quân mỉm cười trêu ghẹo nói.

"Chú Hai". Đường Tiểu Mễ gắt giọng: "Hai ngày nữa cháu sẽ trở về".

Đường Kiến Quân gật đầu một cái, Dương Ái Dân cũng đứng dậy theo, xoa xoa tóc Tiểu Mễ: "Tiểu Mễ, có thời gian cũng phải đi xem xem ông ngoại cháu, sau khi lấy chồng cũng quên rồi phải không?"

Len lén liếc Phó Thụy Dương, trên mặt hắn đang cười khẽ, nàng khẽ cúi đầu, nhún vai một cái: "Sẽ không nha, cháu cũng vậy rất nhớ ông ngoại".

"Được rồi, chúng ta đi". Đường Kiến Quân lạnh nhạt nói, ý vị sâu xa nhìn Phó Thụy Dương một cái, vẻ mặt Phó Thụy Dương vẫn bình thường, bộ dạng không chút nào để ý.

Đường Tiểu Mễ cụp mắt xin lỗi, không phát hiện cơn sóng mãnh liệt trong mắt ba người bọn họ.

Chờ hai người đi rồi, Phó Thụy Dương nhìn Gạo và con mèo cùng tên với hắn trên đất, Tiểu Mễ đang ngồi xổm trên mặt đất trêu chọc hai con vật, trong lòng hắn dâng lên một luồng hơi nóng. Đường Tiểu Mễ ngẩng đầu nhìn Phó Thụy Dương một chút: "Lại phát chứng gì đây?"

Kéo người đang ngồi xổm trên mặt đất lên, mủi chân vươn ra, hai con vật nhỏ bị đá sang một bên, đem Tiểu Mễ ôm vào trong ngực, cằm đặt ở trên tóc của nàng cọ cọ, lẩm bẩm nói: "Tiểu Mễ, sau này mặc kệ xảy ra chuyện gì, tin tưởng anh có được không?"

Đường Tiểu Mễ vùi trong ngực hắn, nhất thời có chút không hiểu, ngẩng đầu lên nhìn hắn, vẻ mặt Phó Thụy Dương đã bình thường, nhẹ nhàng hôn lên trán nàng: "Buổi tối chúng ta đi Nhà lớn gặp ông nội có được hay không?"

Ngoan ngoãn gật đầu, suy nghĩ một chút lại úp mặt vào ngực Phó Thụy Dương: "Tốt, về sau mặc kệ xảy ra chuyện gì, em đều tin tưởng anh".

Phó Thụy Dương thoáng sửng sốt, khóe miệng nở nụ cười ôn nhu, ngón tay vuốt vuốt mái tóc ngắn của Tiểu Mễ, ánh mắt có chút bay xa: Tiểu Mễ, nếu quả thật có ngày đó, anh sẽ không buông tay, hãy nắm chặt tay của anh.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 80
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...