Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Chương 37

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lần này chạy trối chết, Đường Tiểu Mễ cố hết sức làm cho mình bình tĩnh, nàng không phải là đối thủ của Phó Thụy Dương, ít nhất, tạm thời không phải.

Thời gian trôi qua rất nhanh, mặc dù rất nhàm chán, mọi người vẫn lo nghĩ đến ngày 15 tháng giêng, lần trước là người lớn hai bên gặp mặt, lần này là đính hôn, nhưng là số người cũng không khác nhiều lắm, nhìn như không cần thiết nhưng thật ra đều là lễ tiết. Hai nhà đều không phải là gia đình tầm thường, nhưng mà Đường, Dương, Phó, ba nhà không thông báo cho nhau, khi ngày đó thật sự đến thì Đường Tiểu Mễ rơi lệ đầy mặt, tại sao mình giống như một nhà giàu rêu rao kết hôn trên Web?

Đây chỉ là đính hôn. Bữa tiệc đính hôn diễn ra tại khách sạn Sofitel Thành phố N, bữa tiệc do Phó gia đặt, nhưng lần trước Đường Kiến Quân sai Dương Sơ Nhất làm việc, dọn dẹp sạch sẽ, hắn không muốn cháu gái mình đính hôn còn có những người không dính dáng làm vướng víu chân tay, từ một góc độ nào đó mà nói, người hai nhà Đường, Dương một lòng sủng ái mù quáng một mình Đường Tiểu Mễ, nếu không có công lao của hai ông lão năm đó thì hai nhà sao có thể có địa vị vững chắc ở tỉnh J trong cả nước cho tới hôm nay?

Đường Quốc khánh và Dương Ái Hoa làm cha mẹ bên gái, chiêu đãi khách một chuyện tự nhiên không thể từ chối, Triệu Tử Quân và Dương Ái Hoa đều là người làm việc ở trường Đại học, một người là Viện trưởng Văn Viện tỉnh N, một người là Giáo sư Đại ngoại ngữ tỉnh B, trước kia tuy có qua lại vài lần nhưng cũng không thân quen, một người mềm mại, dịu dàng động lòng người, một người sôi nổi, thanh lịch, hoạt bát. Đường Tiểu Mễ và Phó Thụy Dương đính hôn cũng làm cho hai người phụ nữ này hiểu nhau không cần nói. Bên ngoài quán rượu dừng 2 chiếc Bước-Ba-Hách, 2 chiếc Lan-Cơ-Bony, một chiếc Ferrari, 3 chiếc BMW, một chiếc Hoa Sen, còn có mấy chiếc xe Jeep treo biển hiệu quân đội, cờ đỏ, đại chúng, xe mặc dù nhìn giống như nhau, điểm sáng ở bảng số xe.

Rõ ràng là đính hôn, coi là tiệc gia đình nhưng Đường Tiểu Mễ nhìn xuyên qua khe cửa còn thấy không ít khuôn mặt xa lạ, các cậu và chú đều ở đây, có lẽ những người phía dưới muốn nhân cơ hội bày tỏ một chút, nghe tin, không mời mà tự đến, tiệc vui kiêng kỵ nhất đuổi người. Đường Tiểu Mễ nhìn Hán phục trên người khóc không ra nước mắt, nhìn thì đẹp mắt nhưng có phải quá gây họa hay không, ngộ nhỡ Phó Thụy Dương trước mặt mọi người đào hôn hoặc là thoái hôn, nàng phải khiêm tốn phối hợp cho tốt đúng không?

Phương Vân hôm nay đặc biệt vui mừng, nàng tới nơi này, ngoài thân phận nhà thiết kế thời trang cho Tiểu Mễ, còn có một thân phận khác chính là thím tương lai của Tiểu Mễ, Đường Kiến Quân ngày hôm trước mời nàng tới tham gia bữa tiệc đính hôn của Tiểu Mễ, lúc đó hắn từ trong người, đưa ra chiếc nhẫn, hai người ăn ý nhau đã nhiều năm đều hiểu đây là cầu hôn. Nhiều năm như vậy, nàng rốt cuộc có thể thoải mái quang minh chánh đại đứng bên cạnh hắn, đeo chiếc nhẫn hắn trao.

"Không thể nào? Dì Vân, dì ngàn vạn lần không được nói cho cháu biết còn phải đội cái này?" Đường Tiểu Mễ kinh hãi chỉ vào bộ tóc giả trên tay Phương Vân.

"Đứa nhỏ này, nào có cô gái mặc Hán phục tóc ngắn chứ?" Phương Vân mỉm cười lắc đầu một cái, đội tóc giả lên cho Tiểu Mễ, sửa sang xong, hài lòng nhìn kiệt tác của mình, " Tiểu Mễ nhà chúng ta hôm nay nhất định sẽ làm Phó Thụy Dương mê chết".

Đường Tiểu Mễ nhìn mình trong gương, khuôn mặt trang điểm nhẹ, lông mi cong cong, có một chút ngượng ngùng, mặc Hán phục, đội tóc giả, giống như đã biến thành một người khác, nàng đã bao nhiêu năm rồi không để tóc dài? Từ lúc nào đã bắt đầu cắt tóc ngắn? Tiểu Mễ nhất thời có chút hoảng hốt, hoàn toàn không có chú ý trong gương có thêm một người.

Phó Thụy Dương hôm nay bị Phương Vân bắt mặc bộ quần áo này làm hắn không hiểu ra sao, loại quần áo này lần đầu tiên hắn mặc, bị mất rất nhiều sức lực mới mặc xong, bên ngoài có rất nhiều người, mặc dù da mặt hắn dày nhưng ăn mặc nghiêm chỉnh như vậy cũng rất xấu hổ, kết quả vừa tiến đến liền nhìn thấy Đường Tiểu Mễ đang ngẩn người soi gương, hắn thật sự kinh ngạc, Phương Vân lặng lẽ rời đi cũng không có ai phát giác.

Hắn rất ít khi nhìn thấy y phục cổ trang, chẳng ngờ một cô gái mặc y phục như thế thì ra rất xinh đẹp, mặc dù trên đầu là tóc giả, tuy nhiên nó rất thích hợp với nàng, làm cho cả người nàng dịu dàng hơn so với trước kia, người trong gương ánh mắt mông lung, lộ ra mấy phần ngây thơ, hắn cứ như vậy ngơ ngác nhìn nàng trong kính.

"Rắc rắc" một tiếng, hai người phục hồi tinh thần, Đường Tiểu Mễ đột nhiên từ trong kính nhìn thấy Phó Thụy Dương đứng bên cạnh mình.

"Nhìn ta chụp hình không sai chứ?" Phương Vân cầm Camera Digital đưa cho hai người nhìn, Tiểu Mễ quay đầu nhìn vào, ảnh tuy là hình chụp nhưng rất có cảm xúc, đầu của nàng hơi nghiêng, gương mặt ửng hồng, hắn đang nhìn mình, trong mắt chứa chan tình ý, nhìn tấm ảnh này, thật giống như hai người yêu nhau đang đắm đuối liếc mắt đưa tình. Không hiểu sao, nhìn hình trong máy ảnh, tim Đường Tiểu Mễ khẽ động.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 37
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...