Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xin Chào, Con Mèo Của Tôi!

Chương 18

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Buổi sáng, Đường Tiểu Mễ thức dậy làm điểm tâm, hai người kia còn đang ngủ, nàng có lúc yêu thích nấu ăn, nàng thích tự mình làm thức ăn. Nấu chút cháo trứng thịt nạc trứng bắc thảo, chiên trứng gà, nước ép trái cây, Nguyệt Như, Triệu Vi hai người rốt cuộc rời giường. Hai người đồng thời ôm Đường Tiểu Mễ: "Tiểu Mễ, yêu bồ chết mất, nếu ta là nam, ta khẳng định sẽ cưới bồ".

Đường Tiểu Mễ bĩu môi, cầm đũa gõ tay của hai người: "Buông móng vuốt của hai người ra".

Ba người cười hi hi, ha ha, ăn xong điểm tâm, Đường Tiểu Mễ đưa các nàng mỗi người một chìa khóa dự bị.

"Tiểu Mễ, bồ tính mừng năm mới ở đâu?" Triệu Vi ngồi xếp bằng trên ghế sa lon, vừa xem tin tức giải trí, miệng ậm ừ hỏi.

"A, đi đến nhà ông nội mừng năm mới a".

"Ôi, Tiểu Mễ, tết âm lịch xong rồi bồ thật muốn đi sao?" Nguyệt Như lật cuốn tạp chí, ngẩng đầu nhìn nàng, "Tiểu Mễ, nếu không, bồ ở lại thành phố N, trai đẹp tìm đến, tình yêu ồ ạt, như vậy thì có lý do ở lại thành phố N rồi?"

"Ai, cái này hay, Tiểu Mễ, có muốn hay không chị giúp bồ xem xét xem xét à?" Triệu Vi cười có chút xấu xa.

"Dẹp hai người, có tốt thì giữ lại cho mình đi, ông nội ta đây còn không biết làm sao để từ chối a". Đường Tiểu Mễ có chút phát sầu. Triệu Vi, Nguyệt Như liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy có chuyện rồi, tất cả lại gần: "Xảy ra chuyện gì, nói một chút xem".

"Chính là ông nội ta, ông lựa chọn đối tượng cho ta ……." Đường Tiểu Mễ ấp úng.

"Oa, ông nội bồ thật gấp gáp, chuyện này cũng làm được, bái phục, bái phục". Triệu Vi trong mắt sáng rỡ.

"Ai, vậy đối phương là người thế nào? Có cảm giác không?" Nguyệt Như dùng cùi chỏ thọc Tiểu Mễ một cái.

"Còn chưa nhìn thấy a, ta rất muốn hắn quên chuyện này đi, hiện tại ta còn chưa muốn nghĩ đến, không nghĩ là nhanh như thế lại tìm đối tượng kết hôn?" Nhíu nhíu mày, nàng là thật không nghĩ, tình cảm với nàng mà nói là một loại xa xỉ.

"Tiểu Mễ, bồ nói không có tình yêu với đối tượng kết hôn?". Hiếm thấy Triệu Vi nghiêm mặt nói. Nguyệt Như cũng lo lắng nhìn nàng. Đường Tiểu Mễ gật đầu một cái: "Ừ, có thể phải đính hôn trước, ta còn chưa gặp qua hắn, ta không muốn đính hôn, cũng không muốn làm ông nội thất vọng".

Triệu Vi bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn Nguyệt Như một chút: " Nguyệt Như, bồ xem này, muốn cùng người xa lạ đính hôn, nàng còn nghĩ làm đứa bé ngoan, trời ạ."

Nguyệt Như gật đầu một cái: "Cô gái này không cứu được".

Ba người lại tiếp tục đùa giỡn. Mấy ngày kế tiếp ba người họ dính vào nhau, đi đến đường lớn, đi ăn các loại ăn vặt, đi cửa hàng mua sắm, Đường Tiểu Mễ ở trong phòng bếp làm thử các loại thức ăn, hai người kia thưởng thức miễn phí, mỗi ngày ăn bao tử tròn trịa, nằm ở trên sofa nói không ra lời. Đường Tiêu Mễ biết, các nàng sợ một mình cô đơn nên đổi lại cố gắng bồi tiếp mình, bạn bè như thế làm nàng rất cảm động cũng rất quý trọng, chẳng mấy chốc đã đến đêm 30, Nguyệt Như và Triệu Vi đều muốn về nhà ăn tết, Đường Tiểu Mễ cũng muốn trở về gia đình, lúc này ba người như con nít hợp lại, trở về cuộc sống của chính mình. Đường Tiểu Mễ đi cắt tóc, tóc có chút dài rồi, như vậy cắt một chút, có vẻ ngắn hơn, một chút rối loạn mềm mại ôm sát da đầu, người cũng hoạt bát hẳn lên, qua năm nàng được 25 tuổi. Gần tối, Tiểu Mễ đến chỗ Đường Kiếm, sắc trời đã tối xuống, xe không tốt bị vỡ bánh, nàng cưỡi xe đạp lắc lư đi tới, trong đại viện rất có không khí mừng năm mới, khắp nơi đều sạch sẻ, dán lên câu đối có chữ phúc, cửa còn treo đèn lồng màu đỏ, trong không khí thoảng đưa mùi bánh trôi nước, trong phòng giống như không ít người, giọng nói, tiếng cười vui vẻ, trong lòng Đường Tiểu Mễ nhìn thấy bầu không khí lúc này cũng biến thành rất tốt, tế bào cả người giống như sống lại. Đem xe đạp đặt ở trong sân, sờ sờ vào bụng, hào hứng hô: "Bà nội, cháu đói bụng rồi".

Đẩy cửa ra, trên mặt Đường Tiểu Mễ tươi cười, tất cả mọi người xông tới nàng cười híp mắt. Đi tới bên cạnh Đường Kiếm, đem túi đeo lưng để xuống, ôm cổ Đường Kiếm: "Ông nội, cháu đã trở về. Thật là nhiều người a".

Đường Kiếm cười rất vui vẻ, vỗ vỗ mu bàn tay nàng. Đường Tiểu Mễ lại đi tới trước mặt người trung niên đứng yên này cửa cầu thang: "Ba." Nước mắt rơi đầy hốc mắt.

Đường Quốc khánh trăm mối cảm xúc ngổn ngang, biết đứa con gái này năm nay đã trở lại năm, hắn liên tục làm thêm giờ trong một tuần lễ mới đem chuyện bên nước Mĩ kia xử lý xong, buổi chiều mới vừa xuống máy bay. Đem bảo bối trước mắt rõ ràng gầy đi rất nhiều ôm vào trong lòng, khuôn mặt tràn đầy dịu dàng.

"Chú Hai." Đường Tiểu Mễ lại bị Đường Kiến Quân đi tới ôm thật chặt.

Đường Kiến Quân nét mặt nhu hòa, hoàn toàn không có gì là bén nhọn trên thương trường: "Tiểu Mễ chúng ta trở thành người lớn rồi".

Đường Tiểu Mễ lúc này mới đi tới một vị nữ trung niên ngồi ở một góc ghế sa lon trước mặt: "Dì Trương".

Nữ trung niên kia rất chăm chú, gật đầu một cái, nở nụ cười hòa ái dễ gần, "Đứa nhỏ này, ở Thành phố N lâu như vậy, cũng không về nhà".

Đường Tiểu Mễ cau mày, cũng không nói tiếp, đi thẳng tới bên Đường Kiếm, nhìn một ông lão trước mặt và người thann niên rất anh tuấn, trông rất quen mặt, khẽ cắn môi dưới, có chút xấu hổ. Lão nhân này nhìn rất tốt, dù sao ông ấy và tên yêu nghiệt đó có quá nhiều điểm tương tự, mặc dù tóc bạc trắng, trên gương mặt, dù đầy vẻ Phong Sương, ánh mắt sắc bén lóe lên một cái rồi mất, Đường Tiểu Mễ cũng không tránh, nhìn thẳng ánh mắt của hắn. Nàng mặc dù không kiêu căng, nhưng ở bên cạnh hai ông lão cũng không phải là chịu đựng, khi còn bé cũng đã gặp bao nhiêu người, giờ phút này đối mặt với ông lão này, ngược lại cũng không có chút luống cuống.

"Vị này nhất định là ông nội Phó rồi, ông nội thường nhắc tới ông, ông nội Phó khỏe". Đường Tiểu Mễ lễ phép khom người xá một cái.

Phó Long Bưu lúc này mới cười ha ha, Đường Tiểu Mễ khá lắm, vốn đang có chút lo lắng, hiện tại tất cả đã xóa sạch, cười rất sung sướng, Đường Kiếm cũng cười theo, lão đầu này, còn sợ mình hại hắn sao, mình đem bảo bối yêu quý nhất đưa đến nhà cho bọn họ.

Đường Kiếm suy nghĩ một chút không đúng, hắn chưa bao giờ nói qua cho Tiểu Mễ biết Phó Long Bưu họ gì, nàng làm sao biết mà gọi ông nội Phó? Ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Tiểu Mễ, Đường Tiểu Mễ cười cười cũng không để ý tới. Lại mỉm cười nhìn về phía nam nhân bên cạnh Phó Long Bưu.

"Học trưởng, không ngờ là anh".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 18
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...