Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Âm Duyên Kết

Chương 18: - Dụ dỗ hợp tác

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Bỏ tay ra!". Diệp Kết Mạn trừng mắt nhìn Kỷ Tây Vũ đang áp sát vào người mình, giọng điệu nghiến răng nghiến lợi. Nhưng mà thanh âm kia lại suy yếu không chút lực uy hiếp. Đương nhiên, Kỷ Tây Vũ cũng không để ý tới lời của đối phương, nàng chỉ cười cười, tầm nhìn chậm rãi hướng tới, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gương mặt Diệp Kết Mạn, giọng nói vô cùng thân thiết: "Chống cự như vậy làm gì? Ta với ngươi hợp tác, không phải sẽ vẹn toàn đôi bên hay sao? Bây giờ ngươi cứ phản kháng đi, chỉ thêm phí công mà thôi.".

Nói xong, Kỷ Tây Vũ để tay xuống, nụ cười trên mặt thân thiết, rạng rỡ lấp lánh, làm người khác phải lóe mắt. Nhưng mà rơi vào trong mắt Diệp Kết Mạn lại nhịn không được muốn rùng mình một cái, bộ mặt tươi cười của Kỷ Tây Vũ lúc này đối với nàng mà nói giống như một chiếc mặt nạ, dưới lớp mặt nạ là một con độc xà có thể dùng chiêu trí mạng của mình để tấn công đối phương.

"Ta sẽ không hợp tác với ngươi đâu.". Diệp Kết Mạn cắn cắn môi. Ở cùng nhau mấy ngày, nàng đã nhận thấy được sự nguy hiểm của đối phương, sợ là nếu như nàng hợp tác với Kỷ Tây Vũ rồi thì không chừng trước sau gì cũng bị tính kế. Với năng lực của mình, nàng không phải là đối thủ của đối phương? Huống chi... Kỷ Tây Vũ lại là một ma nữ.

Nghe vậy, Kỷ Tây Vũ nhìn Diệp Kết Mạn chằm chằm, trên mặt vẫn chưa lộ ra thần sắc tức giận, trái lại khóe môi hơi giương lên. Miệng nở nụ cười bí ẩn, để lộ ra một tia nguy hiểm: "Không hợp tác? Ngươi không sợ ta nhập vào người ngươi nữa sao...".

"Ngươi...". Diệp Kết Mạn giận dữ cau mày thật chặt, nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần kế bên, trong lòng vừa sợ lại vừa tức.

Kỷ Tây Vũ nhìn thấy thần sắc Diệp Kết Mạn thay đổi, đáy mắt có vài phần thoả mãn. Thân thể nàng hơi nghiêng về phía trước, đột nhiên nói: "Chuyện hôm nay, ngươi nhớ không?".

Diệp Kết Mạn mím chặt môi, không trả lời, rốt cuộc đành âm thầm chấp nhận.

"Nói vậy ngươi cũng biết, lần này ta đi ra ngoài là vì chuyện gì.". Kỷ Tây Vũ chậm rãi nói: "Về chuyện quay lại Kỷ phủ, ta đã bày xong đường. Chuyến này là tình thế bắt buộc.".

"Ta sẽ không đi.". Diệp Kết Mạn chịu không nổi đối phương áp sát gần như vậy, nàng quay đầu đi. Nhưng mà cằm lại cứng nhắc, đã bị Kỷ Tây Vũ kiềm chế, nàng đành một lần nữa xoay trở về nhìn thẳng hướng đối phương. Trong con ngươi u hồng càng sâu hút, lóe ra ánh sáng kỳ ảo.

"Ngươi nghĩ, ngươi không muốn đi thì sẽ không đi hay sao?". Mắt Kỷ Tây Vũ hơi nheo lại, "Diệp Kết Mạn, ngươi phải hiểu, không phải ta đang trưng cầu ý kiến của của ngươi. Còn nữa ... Ta cũng chết rồi, ngươi vì ta tới linh đường một lần, thiệt thòi cho ngươi lắm sao? Nếu không phải bởi vì đại hôn bát quái của ngươi thì ta đã sớm theo thi thể của mình trở lại Kỷ gia rồi, chứ không còn dây dưa ở Bùi phủ này đâu?". Nói xong, thanh âm của Kỷ Tây Vũ bỗng nhẹ hơn, tiến đến bên tai Diệp Kết Mạn, giống như thủ thỉ: "Lẽ nào ngươi lại không muốn đưa ta về Kỷ gia, để ta khỏi dây dưa ngươi nữa?".

Nghe được Kỷ Tây Vũ nói, trong lòng Diệp Kết Mạn khẽ động.

"Thế nào?". Kỷ Tây Vũ nhìn thấu cảm xúc của đối phương, nàng nhíu mày, dụ dỗ nói, "Bất quá chỉ về Kỷ gia cúng tế, cũng không có để ngươi đi giết người hay phóng hỏa, ngươi lo lắng cái gì?".

Diệp Kết Mạn trầm mặc một lát, đột nhiên nói: "Ngươi... vì sao không tự quay về Kỷ phủ?".

"Ta đã là ma không phải người nữa. Đâu phải muốn làm gì thì làm.". Kỷ Tây Vũ ngồi dậy, không nhìn Diệp Kết Mạn nữa, tầm mắt hướng về phía ngoài cửa sổ, thần sắc trong mắt trở nên có chút cô đơn.

"Có phải... bởi vì ngươi không có khả năng nhập vào người ta lâu, đúng không?". Diệp Kết Mạn thử thăm dò. Mới vừa rồi nàng cũng có chút hoài nghi. Khi nảy đối phương nhập vào người mình bất quá cũng chỉ có vài canh giờ mà thôi, nếu như có thể điều khiển thân thể của mình, thì Kỷ Tây Vũ đã không muốn nàng hợp tác, cần gì còn cố kỵ chuyện sống chết, nhập vào người nàng xong rồi muốn làm gì thì làm, hà tất phải quấn quít lấy nàng. Hơn nữa mấy ngày trước đây đối phương cũng không có làm như vậy. Có lẽ là lần này thân thể mình yếu đuối cho nên mới nhập vào được.

Nghe được câu hỏi của Diệp Kết Mạn, Kỷ Tây Vũ nhìn thẳng đối phương, một lát sau quả nhiên gật đầu thừa nhận nói: "Đúng, ngươi đoán không sai. Ta không có khả năng nhập vào người ngươi trong thời gian dài. Nhập vào người có dương khí, chỉ những lúc cơ thể người đó yếu nhất, bởi vậy lúc đó dương khí cũng thấp nhất. Nhưng dù vậy, ta nhập vào người ngươi cũng sẽ bị thân thể ngươi bài xích. Huống chi...". Thanh âm Kỷ Tây Vũ mềm nhẹ xuống, "Ta chỉ vừa mới chết không bao lâu, sẽ bị ánh mặt trời quản chế, không kiên trì được bao lâu.".

Nghe vậy, đáy lòng Diệp Kết Mạn thở phào một cái, nói thật nhỏ: "Thảo nào ban ngày không thấy ngươi ra khỏi cửa...". Đang lúc nói chuyện thì nhìn thấy nụ cười trên khóe môi Kỷ Tây Vũ có chút chua xót, không hiểu sao ngực Diệp Kết Mạn nổi lên chút cảm thông. Mặc kệ nói như thế nào, mấy ngày trước nữ tử trước mắt vẫn còn vui vẻ sống trên đời, lại là lúc tuổi trẻ phơi phới nhất, hôm nay bị sát hại, lời yêu cầu mang nàng quay về Kỷ phủ cũng không tính là quá phận... Nghĩ như vậy, cuối cùng Diệp Kết Mạn miễn cưỡng đồng ý: "Đi với ngươi quay về Kỷ phủ thì không thành vấn đề, nhưng ngươi đáp ứng ta trước, đến lúc đó không được ép ta làm chuyện không muốn làm.".

"Đương nhiên.". Thấy Diệp Kết Mạn đáp ứng, trên mặt Kỷ Tây Vũ bèn nở nụ cười, rạng rỡ không thể diễn tả, Diệp Kết Mạn nhìn mà nao nao, đối phương lập tức mở miệng nói: "Kỷ gia là danh môn vọng tộc, cha mẹ ta cũng hình thức hơn người bình thường. Ta tính rồi, ngày mười ba tới trùng hợp là ngày tốt, nếu như đoán không sai, vào lúc đó ta sẽ được hạ táng. Hai ngày này thân thể ngươi suy yếu, không vội, thời gian này nghĩ dưỡng cho khỏe lại, đến lúc đó cùng đi với thiếu gia Bùi gia là được. Về phần những chuyện khác, chờ đến Kỷ phủ ta sẽ nói rõ cùng ngươi. Bất quá trước đó, ngươi thay ta chuẩn bị mấy thứ đồ.".

Lúc An nhi bưng cơm trở về, liền thấy Diệp Kết Mạn tựa ở đầu giường, tựa hồ đang suy nghĩ gì. Nàng đặt khay xuống bàn, bưng chén đi tới cạnh giường, cúi đầu thổi thổi chén cháo nóng hổi, nói: "Thiếu phu nhân, thân thể người không khỏe, cho nên em đã phân phó phòng bếp nấu cháo, thiếu phu nhân ăn một chút đi.".

"Được.". Diệp Kết Mạn đưa tay muốn tiếp nhận, lại bị An nhi cản, "Thiếu phu nhân không cứ ngồi đó, tay người bất tiện, để em đi.".

Trước đó bởi sao chép gia quy, cổ tay Diệp Kết Mạn đúng là bủn rủn vô cùng. Hơn nữa lần này bị ngã xuống hồ làm nàng kinh hoảng không ít, không những vậy còn bị ma nhập vào người, bây giờ toàn thân không còn chút khí lực. Mặc dù cảm thấy không hay lắm, nhưng rốt cuộc nàng vẫn không có cự tuyệt mà gật đầu.

Thật lâu không ăn gì, lúc này nếm được mùi cháo thơm ngát ngon miệng, Diệp Kết Mạn mới phát giác được mình đang đói bụng. Một chén cháo dần dần thấy đáy. An nhi không chịu ngồi yên, trò chuyện liên tục với nàng. Có nhiều chuyện của Bùi phủ Diệp Kết Mạn không hiểu rõ, nhân cơ hội này cũng tìm hiểu được chút ít.

"Còn nữa, em vào Bùi phủ chưa lâu, hồi năm ngoái vào ngày mừng thọ thì có gặp qua thiên kim Kỷ gia một lần, chỉ cảm thấy nàng ta quả nhiên rất đẹp.". Bỗng nhiên An nhi đổi giọng, trong ánh mắt có chút hâm mộ của thiếu nữ, "Nếu Thiếu phu nhân cũng quen biết Kỷ Tây Vũ, Thiếu phu nhân nghĩ nàng là người như thế nào? Thật sự có thông minh lạnh lùng giống như trong lời đồn không?".

"... Khụ khụ.". Diệp Kết Mạn vừa nghe thấy câu hỏi của An nhi, không cẩn thận bị sặc cháo, tầm mắt liếc về phía Kỷ Tây Vũ đang ngồi ngay ngắn bên cạnh bàn. Ánh mắt của đối phương vừa vặn cũng quét tới, chống lại tầm mắt của nàng, khóe môi giơ giơ lên, bộ dạng vẫn ung dung như trước.

"À... biết đại khái thôi...". Diệp Kết Mạn không biết nên trả lời như thế nào, nàng qua loa nói: "Kỳ thực ta với nàng ấy cũng chỉ gặp qua có vài lần, không tính là quá thân.".

"Như vậy sao.". An nhi trù trừ một lúc lại nói: "... Lần này Thiếu phu nhân đi cúng tế Kỷ tiểu thư, có thể dẫn em cùng đi không? Vậy cũng tiện để em hầu hạ Thiếu phu nhân.".

"Em muốn đi sao?". Diệp Kết Mạn kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên a, em còn chưa có tới Kỷ phủ lần nào, nghe nói Kỷ phủ còn muốn lớn gấp đôi Bùi phủ.". Trong mắt An nhi lóe sáng, "Tới mở mang tầm mắt a. Hơn nữa kỳ thực em cũng rất thích Kỷ tiểu thư, muốn đi cúng tế nàng ấy một lần.".

Tầm mắt Diệp Kết Mạn khó hiểu nhìn An nhi: "Em thích nàng ấy... Vì sao?".

"Kỷ tiểu thư không giống như mấy tiểu thư khác. Thiếu phu nhân xem a, bộ dạng Kỷ tiểu thư xinh đẹp không nói, người lại thông minh, học thức uyên bác không thua nam tử, hơn nữa nghe nói tâm địa rất tốt, đối xử với người ngoài cũng chân thành nữa...".

"Chờ một chút,...". Diệp Kết Mạn mở to hai mắt, có điểm không thể tin được những gì An nhi miêu tả về Kỷ Tây Vũ, "Em có chắc người mình đang nói chính là Kỷ tiểu thư ở thành Nam không?".

"Đúng vậy, trong thành Tô Châu chẳng lẽ còn có Kỷ tiểu thư nào khác sao?". An nhi nháy mắt mấy cái, không rõ vì sao Thiếu phu nhân lại hỏi như vậy, "Không chỉ em đâu, cả thành Tô Châu này ai cũng thích Kỷ tiểu thư a. Nàng đúng là một nữ tử làm người người đều phải bội phục nha.". Dừng một chút lại tiếp tục, "Không lẽ Thiếu phu nhân không thích Kỷ tiểu thư sao?".

"Cũng... cũng không phải.". Bị An nhi hỏi, Diệp Kết Mạn có chút xấu hổ, nhất thời không biết nên trả lời thích hay không thích.

Dù sao thì "Nàng" cũng muốn mình đi cúng tế Kỷ Tây Vũ, nếu như nói không thích thì cũng vô lý. Còn nếu nói thích, không, ai thèm thích ma nữ kia chứ... Quả thực là trái lương tâm mà

.

Một tiếng cười khẽ phát ra trong phòng, Diệp Kết Mạn bất mãn nhìn phía phát ra tiếng vang, quả nhiên thoáng nhìn thấy ý cười nhè nhẹ trên mặt Kỷ Tây Vũ. Nàng bỗng nhiên nhớ lại trước đây nghe được mấy lời bàn tán đầu đường cuối ngõ, lập tức có chút hiểu được điều An nhi nói. Không phải lúc đó mình cũng nghĩ Kỷ Tây Vũ là người đáng được kính trọng hay sao? Hình tượng mà Kỷ tiểu thư có được, sợ là do Kỷ Tây Vũ trước mắt tận lực khéo tay đắp nặn lên. Ngẫm lại... Thực sự là đáng sợ. Nữ tử này khoác khuôn mặt đẹp đẽ lương thiện, nhưng tâm lại thâm trầm không lường được, mê hoặc tầm mắt người khác, làm họ không chút cảnh giác nàng ta.

Nghĩ như vậy, Diệp Kết Mạn nhíu nhíu mày, càng nổi lên nghi ngờ. Thế nhưng người như Kỷ Tây Vũ ... Rốt cuộc ai lại có năng lực hại chết nàng?.

"Thiếu phu nhân?".

Một bàn tay giơ giơ trước mắt Diệp Kết Mạn, nàng vội vã thu hồi tầm mắt từ trên người Kỷ Tây Vũ về, nhìn phía An nhi, không đợi đối phương mở miệng, đã giành nói sang chuyện khác trước: "Được rồi An nhi, ta cần vài thứ, em có thể nghĩ biện pháp giúp ta được không?".

"Là gì ạ?".

Thấy An nhi đơn thuần quả nhiên không tiếp tục truy vấn về chuyện Kỷ Tây Vũ nữa, Diệp Kết Mạn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thần sắc nghiêm túc nói: "Ta cần một khúc gỗ Hòe, tuổi thọ phải từ mười năm trở lên.".

"Gỗ Hòe? Thiếu phu nhân muốn thứ đó làm gì?". An nhi không nghĩ tới Diệp Kết Mạn sẽ đưa ra loại yêu cầu này, nàng giật mình nói.

"Cái này giải thích thì rất phiền phức,...". Diệp Kết Mạn không tiện nói quá nhiều cùng đối phương, chỉ nói: "Chỉ là nó có tác dụng với ta. Đã nhiều ngày thân thể ta không khỏe, sở dĩ làm phiền ngươi giúp ta lưu ý là vì vậy.". Dừng một chút, nàng tiếp tục nói bổ sung: "An nhi, về chuyện cây Hòe em đừng kể cho ai nghe, ngay cả Thư nhi cũng vậy. Được không?".

Tuy rằng không rõ vì sao Diệp Kết Mạn yêu cầu như thế, nhưng An nhi suy nghĩ một chút vẫn gật đầu đồng ý: "Không thành vấn đề, đại khái lúc nào cần ạ?".

"... Trước khi đi Kỷ phủ.".

ra-gaeTZ

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: – Hôm nay không thích hợp đi ra ngoài
Chương 2
Chương 2: – Hôn lễ kỳ lạ, động trời nhất
Chương 3
Chương 4
Chương 4: Quỷ dị
Chương 5
Chương 6
Chương 7: Con người còn đáng sợ hơn cả ma quỷ
Chương 7
Chương 8: Thị uy phủ đầu
Chương 8
Chương 9: Bị chiếm tiện nghi
Chương 9
Chương 10: Không đáng yêu
Chương 10
Chương 11: Ma nữ xảo quyệt
Chương 11
Chương 12: Gặp nạn
Chương 12
Chương 13: - Miễn cưỡng tiếp nhận ân huệ
Chương 13
Chương 14: - Buồn bực cũng phải làm
Chương 14
Chương 15: - Ma nhập (thượng)
Chương 15
Chương 16: - Ma nhập (hạ)
Chương 16
Chương 17: - Đừng bám theo ta nữa
Chương 17
Chương 18: - Dụ dỗ hợp tác
Chương 18
Chương 19: - Xung khắc như nước với lửa
Chương 19
Chương 20: - Ngủ chung một giường
Chương 20
Chương 21: - Quỷ Phù bằng gỗ Hòe
Chương 21
Chương 22: Mới bắt đầu đã có tai họa ập đến
Chương 22
Chương 23
Chương 23: - Hiểm họa trước mắt
Chương 24: Anh hùng cứu mỹ nhân
Chương 24
Chương 25: Viện binh
Chương 25
Chương 26: Mưu kế ngấm ngầm
Chương 26
Chương 27: - Thủ Phạm
Chương 27
Chương 28: – Đồng tâm (Thượng)
Chương 28
Chương 29
Chương 29: - Đồng Tâm (Hạ)
Chương 30: – Đàn bà ghen ghét nhau
Chương 30
Chương 31: – Hành trình đến Kỷ phủ
Chương 31
Chương 32: – Nửa đêm ma quỷ thường lui tới (Thượng)
Chương 32
Chương 33: – Nửa đêm ma quỷ thường lui tới (Hạ)
Chương 33
Chương 34: - Không khí mờ ám
Chương 34
Chương 35: - Tình trong chớp mắt
Chương 35
Chương 36: - Kỷ gia, sâu ba nghìn trượng
Chương 36
Chương 37: - Linh đường
Chương 37
Chương 38: - Hôn
Chương 38
Chương 39: - Đêm xuân trêu ngươi (Thượng)
Chương 39
Chương 40: - Đêm xuân trêu ngươi (Hạ)
Chương 40
Chương 41: - Quyết tâm
Chương 41
Chương 42: Trái tim luân hãm
Chương 42
Chương 43: - Lung Lạc
Chương 43
Chương 44: Khuê phòng
Chương 44
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 46: Tác hại của tín nhiệm
Chương 46
Chương 47
Chương 48: - Manh mối (Hạ)
Chương 48
Chương 49: – Bí mật của ban đỏ (Thượng)
Chương 49
Chương 50: - Bí mật của ban đỏ (Hạ)
Chương 50
Chương 51
Chương 51: – Sương mù dày đặc
Chương 52: - Bút tích
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54: – Chân tướng cái chết
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57: - Manh mối của địa bá
Chương 57
Chương 58: - Kỷ gia bí văn
Chương 58
Chương 59: - Ngầm cảnh cáo
Chương 59
Chương 60: - Tờ giấy đáng ngờ
Chương 60
Chương 61: - Tai hoạ ngầm
Chương 61
Chương 62: - Bí mật (Thượng)
Chương 62
Chương 63: - Bí mật (Hạ)
Chương 63
Chương 64: - Đa nghi
Chương 64
Chương 65: - Mặt trái của âm hôn
Chương 65
Chương 66: - Cái chết của Bùi Nghiêu Húc
Chương 66
Chương 67: - Đêm ma mị (Thượng)
Chương 67
Chương 68: - Đêm ma mị (Hạ)
Chương 68
Chương 69: - Pháp sự nguy hiểm (Thượng)
Chương 69
Chương 70: - Pháp sự nguy hiểm (Hạ)
Chương 70
Chương 71: - Hồn phách bị thương (Thượng)
Chương 71
Chương 72: - Hồn phách bị thương (Hạ)
Chương 72
Chương 73: - Quỷ phù biến mất (Thượng)
Chương 73
Chương 74: - Quỷ phù biến mất (Hạ)
Chương 74
Chương 75: - Ám ngữ
Chương 75
Chương 76: - Một người ái mộ
Chương 76
Chương 77: - Một ngày không gặp như cách ba thu
Chương 77
Chương 78: - Bại lộ
Chương 78
Chương 79: - Ác mộng và sự thật
Chương 79
Chương 80: - Trước bão, trời đẹp
Chương 80
Chương 81: – Thi thể biến mất
Chương 81
Chương 82: - Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất
Chương 82
Chương 83: - Chuyện ma quái (Thượng)
Chương 83
Chương 84: - Chuyện ma quái (Hạ)
Chương 84
Chương 85: - Giết người đền mạng
Chương 85
Chương 86: - Lời đồn
Chương 86
Chương 87: - Mê cục
Chương 87
Chương 88: – Bắt ma
Chương 88
Chương 89: – Lão hồ ly
Chương 89
Chương 90: – Hậu quả
Chương 90
Chương 91: - Viện binh
Chương 91
Chương 92: - Đêm trước lễ tang
Chương 92
Chương 93
Chương 93
Chương 94: - Kỷ tam tiểu thư
Chương 94
Chương 95: – Đại nạn
Chương 95
Chương 96: - Trữ Tâm chết
Chương 96
Chương 97: - Khó bề phân biệt
Chương 97
Chương 98: – Đêm không ngủ
Chương 98
Chương 99: - Linh môi (Thượng)
Chương 99
Chương 100: - Linh môi (Hạ)
Chương 100
Chương 101: – Nỗi nhớ (Thượng)
Chương 101
Chương 102: – Nỗi nhớ (Hạ)
Chương 102
Chương 103: - Sinh tử cục (Thượng)
Chương 103
Chương 104: - Sinh tử cục (Hạ)
Chương 104
Chương 105: - Báo ứng
Chương 105
Chương 106: - Đêm sương mù, người câu hồn
Chương 106
Chương 107: - Mưu kế
Chương 107
Chương 108: - Hồng nhan hoặc nhân tâm
Chương 108
Chương 109: – Lời giải
Chương 109
Chương 110: – Dụ rắn ra hang
Chương 110
Chương 111: - Giấu diếm
Chương 111
Chương 112: - Tỷ muội (Thượng)
Chương 112
Chương 113: - Tỷ muội (Hạ)
Chương 113
Chương 114: - Bí ẩn phơi bày
Chương 114
Chương 115: - Bạn
Chương 115
Chương 116: - Kỷ gia suy tàn (Thượng)
Chương 116
Chương 117: - Kỷ gia suy tàn (Trung)
Chương 117
Chương 118: - Tổn thương
Chương 118
Chương 119: - Sự dịu dàng lặng lẽ
Chương 119
Chương 120: - Điềm báo
Chương 120
Chương 121: - Phật châu
Chương 121
Chương 122: - Trấn trạch phù
Chương 122
Chương 123: -
Chương 123
Chương 124: - Mưu đồ
Chương 124
Chương 125
Chương 125: - Quật mộ
Chương 126: - Nghi thức (Thượng)
Chương 126
Chương 127: - Nghi thức (Hạ)
Chương 127
Chương 128: - Tình thâm không thọ
Chương 129: - Đại kết cục.

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 18: - Dụ dỗ hợp tác
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...