Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Âm Duyên Kết

Chương 58: - Kỷ gia bí văn

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cơ hội để Diệp Kết Mạn đi dạo ở Kỷ phủ cũng không nhiều, và đây cũng là lần đầu tiên nàng nghe nhắc tới lưu ly đình nên Diệp Kết Mạn thoáng có tò mò.

An nhi có vẻ ngựa quen đường cũ, dẫn đường ở phía trước, thỉnh thoảng sẽ quay đầu lại nhàn thoại cùng Diệp Kết Mạn: "Thiếu phu nhân có nghe qua lưu ly đình này chưa?"

Thấy Diệp Kết Mạn lắc đầu, An nhi cũng không ngoài sở liệu, cười nói: "Vừa khéo, lưu ly đình của Kỷ phủ em đang nói với Thư tỷ tỷ."

Thư nhi chỉ khẽ cười, không có nói tiếp.

An nhi tiếp tục: "Cũng không xa lắm, ngay tại sau hoa viên Kỷ phủ, đi qua đó..." Nói tới một nửa, An nhi bỗng im bặt, ngay cả cước bộ cũng dừng lại.

"Sao vậy?" Thư nhi hỏi. Và bên tai liền mơ hồ nghe được tiếng tranh chấp, Thư nhi nao nao, ngẩng đầu nhìn.

Bọn họ đang đi tới một núi giả, vòng qua núi giả là một tòa lâm viên tinh xảo. Song giờ khắc này, cách đó không xa có ba nha hoàn đứng ở đường mòn tại lâm viên đó và có vẻ đang nói chuyện - ngữ điệu bay tới cũng hỗn loạn và không hay ho - và trong chớp mắt, một nha hoàn cao gầy nâng tay lên.

"Bốp."

Một tiếng vang thanh thúy vang lên, ba người Diệp Kết Mạn nhất thời sững sờ.

An nhi tức giận, đang muốn tiến lên đã bị Thư nhi kéo về: "Đừng xúc động, xem trước tình huống một chút."

"Nhưng..."

"Nhìn trước hẵn nói. Việc của Kỷ gia, đừng làm bừa." Thư nhi bình tĩnh nói.

An nhi không cam lòng dậm chân, rồi nhìn cách đó không xa.

Nha hoàn bị đánh lảo đảo té xuống, nha hoàn cao gầy buông tay, lớn tiếng nói: "Làm càn! Dám nói chuyện với ta như thế!? Ngươi cho là ngươi vẫn như trước, có người cho ngươi chỗ dựa? Tỉnh lại đi, chủ tử ngươi đã đi gặp diêm vương rồi."

Nghe được lời ấy, Diệp Kết Mạn trừng mắt. Lẽ nào... người bị bắt nạt là nha hoàn của Kỷ Tây Vũ?

Giữa trời mờ tối, bọn họ nhìn không thấy mặt nha hoàn té dưới đất - chỉ thấy nha hoàn ấy cúi đầu trầm mặc. Sau một lúc, nha hoàn ấy mới nói: "Ngươi không được nói tiểu thư như vậy."

Nha hoàn cao gầy nghe vậy càng tức, đanh giọng hơn, ngay cả Diệp Kết Mạn bên này cũng nghe được nhất thanh nhị sở:

"Như thế nào, ngươi không vừa lòng? A, buồn cười. Ngươi cho là nếu không có bộ dạng yêu tinh dụ dỗ người khác, nàng ta còn có ích gì? Chỉ là một đứa con riêng mà thôi, dựa vào thủ đoạn..."

"Ngươi câm miệng!"

...

Những lời ấy như sét đánh trúng Diệp Kết Mạn, đem nàng chấn động ở tại chỗ - nhất thời Diệp Kết Mạn không phản ứng kịp.

Con riêng? Là nói Kỷ Tây Vũ sao? Như thế nào sẽ...

"Thư, Thư tỷ tỷ..." Đồng dạng nghe được, An nhi không dám tin kéo Thư nhi, run run nói. "Tỷ, tỷ có nghe không?"

"Shh, đừng nói." Thư nhi lo lắng kéo An nhi ra sau núi giả với sắc mặt ngưng trọng. Thư nhi ngẩng đầu nhìn thấy Diệp Kết Mạn khiếp sợ thì lo lắng, nàng nhíu mày.

May mà tranh chấp bên kia không có lâu, nha hoàn vẫn luôn không lên tiếng nãy giờ có lẽ cố kỵ việc ngày càng nghiêm trọng, vội lôi kéo người cao gầy, khuyên nhủ: "Thôi đi, không còn sớm nữa, đừng chấp với nó, thiếu gia chờ đã lâu." Nói xong, người này lại đè giọng thêm vài câu gì đó.

Cũng không biết đối phương nói gì, người cao gầy mới bỏ qua. Người cao gầy đá người té dưới dất một cái và bỏ lại một câu: "Lần sau chú ý một chút, nếu không ngươi đừng trách!"

Nói xong, hai nha hoàn đi về phía kia. Còn nha hoàn té dưới đất chống mình đứng lên, biến mất trong bóng đêm.

Trong khoảnh khắc này, Diệp Kết Mạn muốn lao ra nhưng do thấy Thư nhi mới miễn cưỡng dừng bước.

Thư nhi lắc đầu, thần sắc căng ra. Khi người đã đi hết, Thư nhi mới nhẹ giọng nói: "Thiếu phu nhân, việc này chúng ta coi như không nghe thấy." Dừng một chút, Thư nhi chuyển hướng về An nhi và tăng thêm thanh âm, "Biết không? An nhi."

"Em... em biết rồi." An nhi có vẻ như chưa phục hồi từ tin tức dữ dội đó, An nhi há miệng. Khi thấy sắc mặt Thư nhi, An nhi nao núng, không nói gì.

Nhưng Diệp Kết Mạn, nhìn biểu tình Thư nhi thì trong lòng như nghĩ tới điều gì, nhíu nhíu mày, hỏi: "Thư nhi, em thành thật nói cho ta biết, chuyện này là thật? Có phải em đã biết hay không?"

Thư nhi trầm mặc một lát, cuối cùng gật đầu. Nàng quét mắt hết một vòng, thấy bốn bề vắng lặng mới thấp giọng nói: "Thưa Thiếu phu nhân, xem như có biết một ít ạ. Chuyện Kỷ tiểu thư là con riêng ở Kỷ phủ mặc dù không thể nói là ai ai cũng biết, nhưng vẫn khó tránh khỏi sẽ có lời đồn. Chỉ là khi Kỷ tiểu thư còn tại thế việc này coi như là kiêng kị, không nói được, mà cũng không ai dám nói."

Ngụ ý là cảm khái hiện giờ Kỷ tiểu thư mất đi, hạ nhân không bị ai trấn áp mới có thể nói ra những lời này.

Diệp Kết Mạn nghe vậy căng thẳng; trong đầu hiện ra chuyện trước đây Kỷ Tây Vũ từng nói khi còn bé nàng không được coi trọng thì bỗng giật mình. Là con riêng, để tồn tại ở Kỷ gia nhất định không phải là chuyện dễ dàng. Về phần Kỷ phu nhân khi mới gặp mặt nàng từng không thấy được bi thương, vốn thấy kỳ quái, thì ra Kỷ Tây Vũ không phải thân sinh của bà ta.

Không đợi Diệp Kết Mạn nghĩ nhiều, Thư nhi lại nói: "Thiếu phu nhân, mặc kệ như thế nào, việc này vẫn không nên nói ra, trong lòng biết là được. Dù sao cũng là gia sự Kỷ gia, Bùi gia chúng ta không thể nghị luận thêm."

"Ừ." Diệp Kết Mạn biết điều Thư nhi băn khoăn, gật đầu đáp. Nàng cũng muốn không theo mãi đề tài này, chỉ thầm nghĩ : khi trở về sẽ hỏi Kỷ Tây Vũ. Trên người nàng thật sự ẩn dấu rất nhiều bí mật, làm người ta đoán mãi.

Cùng Diệp Kết Mạn nói xong, Thư nhi càng thêm lo lắng An nhi, luôn mãi dặn dò: "An nhi, việc này hệ trọng, em phải cho rằng không biết, nghe không?"

"Em biết rồi, Thư tỷ tỷ yên tâm đi mà." An nhi bĩu môi làm nũng.

Thư nhi tiếp tục, "Nhớ kỹ là tốt rồi. Thôi, chúng ta đến lưu ly đình đi."

Một đường không nói chuyện, ba người lại đi khoảng một chén trà.

Vẫn còn cách lưu ly đình một đoạn, An nhi đã vứt chuyện vừa rồi, hưng phấn chỉ vào xa xa nói: "Thiếu phu nhân, người xem nơi đó đi, chính là lưu ly đình!" Dừng một chút, An nhi lại a một tiếng và nói thầm, "Hình như có người..."

Diệp Kết Mạn ngẩng đầu nhìn, thấy cách đó không xa là bóng dáng một tòa đình mơ hồ. Chân trời đã có trăng, ánh trăng dừng ở đỉnh đình dùng ánh sáng của nó phủ lên đình.

"Ai đó?" Có tiếng ở gần đình xa xa truyền đến, rồi mấy cái đèn lồng đong đưa - trong đó có một cái đèn lồng tiến về phía bọn họ.

Diệp Kết Mạn do dự, nàng không ngờ lưu ly đình giờ này có người, nhất thời không biết nên qua hay không. Nhưng không đợi nàng nghĩ lại, một gã sai vặt cầm đèn lồng đã tới trước nhìn Diệp Kết Mạn, có lễ nói:

"Không biết ngài.."

"Chúng ta là Bùi gia nhân, vị này là Thiếu phu nhân nhà ta." Thư nhi thi lễ dẫn đầu nói.

Nghe vậy, gã sai vặt cúi mình vái chào, rồi quay đầu hướng chủ tử cách đó không xa hô: "Thiếu gia, là Bùi thiếu phu nhân."

"Thiếu gia bảo mời đến." Được một chút, có một tiếng nữ đáp lại.

Gã sai vặt quay người lại làm tư thế mời: "Bùi thiếu phu nhân, mời."

Diệp Kết Mạn nghe tiếng nữ đó có chút quen tai, nàng đem mắt nhìn thử cách đó không xa thì nhìn thấy một thân ảnh kì dị không cao lắm, và bên cạnh có hai cái bóng khác có vẻ như là nha hoàn. Diệp Kết Mạn suy nghĩ một hồi mới nhớ : tiếng người này không phải là nha hoàn vừa rồi đánh người sao? Nghĩ vậy, Diệp Kết Mạn không hề do dự, nói tạ ơn với gã sai vặt, rồi để hắn dẫn đến lưu ly đình.

Đến gần, Diệp Kết Mạn phát hiện bóng dáng kì dị vừa rồi nhìn thấy là một nam tử ngồi xe lăn. Nàng nhíu mày, và rất nhanh đã nhớ được thân phận người này : chính là Kỷ tứ thiếu gia Kỷ Việt gầy yếu trong miệng Kỷ Tây Vũ. Kỷ Việt mặc cẩm bào xanh ngọc, trên đầu gối hắn có tấm thảm gấm, đội ngọc quan, sắc mặt có chút tái nhợt - nhưng mặt mày ôn nhuận, có thần thái làm người ta thương tiếc. Diệp Kết Mạn không có nhìn Kỷ Việt lâu, mà là cực nhanh nhìn hai nha hoàn đứng sau lưng Kỷ Việt. Quả nhiên là hai người gặp được khi nãy ; giờ phút này trên mặt đối phương không có thần sắc ngang ngược lúc đó, mà là cung kính cúi đầu.

"Không ngờ gặp được Bùi thiếu phu nhân ở đây, " Kỷ Việt ho nhẹ một tiếng, trong lời nói như mang theo ý cười, như xuân phong. "Thật sự là phúc của Kỷ Việt."

"Không dám. Tôi chỉ là nghe nói lưu ly đình của Kỷ gia nổi danh, hiện tại cũng rảnh rỗi, mới đến coi trộm một chút. Như vậy xảo ngộ gặp được Kỷ thiếu gia, không biết có quấy rầy?"

"Không thể nào, tại hạ cũng chỉ rảnh rỗi mới đến hóng gió và thưởng cảnh đêm mà thôi." Kỷ Việt khách khí nói. Song, quay đầu hướng nha hoàn phía sau nói: "Tiểu Ngọc, lấy điểm tâm để Bùi thiếu phu nhân nếm thử."

"Kỷ thiếu gia đừng khách khí." Diệp Kết Mạn nghe vậy vội lắc tay khước từ, mà nha hoàn được gọi là Tiểu Ngọc đã xoay người lấy điểm tâm trên bàn đưa qua, đẩy cũng không được, Diệp Kết Mạn đành phải lấy một cái; mắt thì không dấu vết nhìn nha hoàn, thầm nghĩ : hóa ra là nha hoàn Kỷ Việt. Nhưng tại sao sẽ cùng nha hoàn Kỷ Tây Vũ tranh chấp?

"Nghe hạ nhân nói, Bùi thiếu phu nhân thường đến linh đường bái tế Ngũ muội?"

Diệp Kết Mạn đang trầm tư, Kỷ Việt đã mở miệng đem nàng gọi trở về. Nghĩ đến đánh giá của Kỷ Tây Vũ đối với Kỷ Việt, Diệp Kết Mạn không dám xem thường, gật đầu nói: "Vâng."

"Không biết Bùi thiếu phu nhân và Ngũ muội có giao tình gì?" Kỷ Việt nhìn Diệp Kết Mạn, cười nhạt, tựa như một lão hữu bàn chuyện phiếm. "Bùi thiếu phu nhân hữu tình hữu nghĩa, thật làm tại hạ khâm phục."

"Kỷ thiếu gia nói quá lời." Nếu là đặt ở bình thường Diệp Kết Mạn cũng sẽ giảm tâm phòng. Nhưng nghĩ tới cảnh tượng vừa gặp khi nãy, Diệp Kết Mạn cảm thấy quan hệ giữa Kỷ Việt và Kỷ Tây Vũ e là cũng không được tốt - nếu không nha hoàn hai bên sẽ không tranh chấp như thế. Bởi vậy nghe Kỷ Việt hỏi, Diệp Kết Mạn chỉ hàm hồ nói:

"Tôi và Kỷ tiểu thư có duyên gặp được vài lần, và ở Tô Châu thỉnh thoảng cũng có nghe thấy danh nàng. Đối với cái chết của nàng ấy, tôi rất nuối tiếc."

"Thì ra là thế, " Kỷ Việt che miệng ho khan vài tiếng, tựa vào xe lăn, đối với lời của Diệp Kết Mạn cũng từ chối cho ý kiến, ngược lại thản nhiên nói, "Ngũ muội lãnh tĩnh cơ trí, đáng tiếc vận mệnh khó dò, không ngờ ra đi rước Tứ ca ta. Khụ khụ..." Lời còn chưa dứt, Kỷ Việt đã ho liên tục - hắn khốn khổ cong lưng, khuỷu tay chống trên đầu gối, toàn bộ thân mình chấn động theo tiếng ho và mi gian hiện lên tia thống khổ.

Diệp Kết Mạn thấy thế cả kinh. Nàng không ngờ thân thể Kỷ Việt còn tệ hơn nàng tưởng. Tình cảnh quả thực giống như muốn ho ra cả lục phủ ngũ tạng.

Nha hoàn phía sau thấy thế, lo lắng cúi người xuống: "Thiếu gia, bên này gió lớn, ngài không khỏe, vẫn là trở về thôi."

Kỷ Việt khoát tay, ý bảo mình không sao.

Diệp Kết Mạn ôn nhu nói: "Kỷ thiếu gia nếu không khoẻ, đừng sơ suất như thế."

"Đã quen rồi, không sao đâu." Kỷ Việt khẽ cười. "Có điều, nếu ngồi nữa sẽ nhiễm phong hàn thật. Lại để mẫu thân lo lắng. Tại hạ vẫn là cáo từ trước, thứ cho không thể tiếp đãi."

Diệp Kết Mạn âm thầm thở ra, cũng hồi lễ. Lúc này mới nhìn Kỷ Việt được gã sai vặt đẩy xe đi, và hai nha hoàn cầm đèn lồng dẫn đường biến mất trong bóng đêm.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: – Hôm nay không thích hợp đi ra ngoài
Chương 2
Chương 2: – Hôn lễ kỳ lạ, động trời nhất
Chương 3
Chương 4
Chương 4: Quỷ dị
Chương 5
Chương 6
Chương 7: Con người còn đáng sợ hơn cả ma quỷ
Chương 7
Chương 8: Thị uy phủ đầu
Chương 8
Chương 9: Bị chiếm tiện nghi
Chương 9
Chương 10: Không đáng yêu
Chương 10
Chương 11: Ma nữ xảo quyệt
Chương 11
Chương 12: Gặp nạn
Chương 12
Chương 13: - Miễn cưỡng tiếp nhận ân huệ
Chương 13
Chương 14: - Buồn bực cũng phải làm
Chương 14
Chương 15: - Ma nhập (thượng)
Chương 15
Chương 16: - Ma nhập (hạ)
Chương 16
Chương 17: - Đừng bám theo ta nữa
Chương 17
Chương 18: - Dụ dỗ hợp tác
Chương 18
Chương 19: - Xung khắc như nước với lửa
Chương 19
Chương 20: - Ngủ chung một giường
Chương 20
Chương 21: - Quỷ Phù bằng gỗ Hòe
Chương 21
Chương 22: Mới bắt đầu đã có tai họa ập đến
Chương 22
Chương 23
Chương 23: - Hiểm họa trước mắt
Chương 24: Anh hùng cứu mỹ nhân
Chương 24
Chương 25: Viện binh
Chương 25
Chương 26: Mưu kế ngấm ngầm
Chương 26
Chương 27: - Thủ Phạm
Chương 27
Chương 28: – Đồng tâm (Thượng)
Chương 28
Chương 29
Chương 29: - Đồng Tâm (Hạ)
Chương 30: – Đàn bà ghen ghét nhau
Chương 30
Chương 31: – Hành trình đến Kỷ phủ
Chương 31
Chương 32: – Nửa đêm ma quỷ thường lui tới (Thượng)
Chương 32
Chương 33: – Nửa đêm ma quỷ thường lui tới (Hạ)
Chương 33
Chương 34: - Không khí mờ ám
Chương 34
Chương 35: - Tình trong chớp mắt
Chương 35
Chương 36: - Kỷ gia, sâu ba nghìn trượng
Chương 36
Chương 37: - Linh đường
Chương 37
Chương 38: - Hôn
Chương 38
Chương 39: - Đêm xuân trêu ngươi (Thượng)
Chương 39
Chương 40: - Đêm xuân trêu ngươi (Hạ)
Chương 40
Chương 41: - Quyết tâm
Chương 41
Chương 42: Trái tim luân hãm
Chương 42
Chương 43: - Lung Lạc
Chương 43
Chương 44: Khuê phòng
Chương 44
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 45
Chương 46: Tác hại của tín nhiệm
Chương 46
Chương 47
Chương 48: - Manh mối (Hạ)
Chương 48
Chương 49: – Bí mật của ban đỏ (Thượng)
Chương 49
Chương 50: - Bí mật của ban đỏ (Hạ)
Chương 50
Chương 51
Chương 51: – Sương mù dày đặc
Chương 52: - Bút tích
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54: – Chân tướng cái chết
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57: - Manh mối của địa bá
Chương 57
Chương 58: - Kỷ gia bí văn
Chương 58
Chương 59: - Ngầm cảnh cáo
Chương 59
Chương 60: - Tờ giấy đáng ngờ
Chương 60
Chương 61: - Tai hoạ ngầm
Chương 61
Chương 62: - Bí mật (Thượng)
Chương 62
Chương 63: - Bí mật (Hạ)
Chương 63
Chương 64: - Đa nghi
Chương 64
Chương 65: - Mặt trái của âm hôn
Chương 65
Chương 66: - Cái chết của Bùi Nghiêu Húc
Chương 66
Chương 67: - Đêm ma mị (Thượng)
Chương 67
Chương 68: - Đêm ma mị (Hạ)
Chương 68
Chương 69: - Pháp sự nguy hiểm (Thượng)
Chương 69
Chương 70: - Pháp sự nguy hiểm (Hạ)
Chương 70
Chương 71: - Hồn phách bị thương (Thượng)
Chương 71
Chương 72: - Hồn phách bị thương (Hạ)
Chương 72
Chương 73: - Quỷ phù biến mất (Thượng)
Chương 73
Chương 74: - Quỷ phù biến mất (Hạ)
Chương 74
Chương 75: - Ám ngữ
Chương 75
Chương 76: - Một người ái mộ
Chương 76
Chương 77: - Một ngày không gặp như cách ba thu
Chương 77
Chương 78: - Bại lộ
Chương 78
Chương 79: - Ác mộng và sự thật
Chương 79
Chương 80: - Trước bão, trời đẹp
Chương 80
Chương 81: – Thi thể biến mất
Chương 81
Chương 82: - Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất
Chương 82
Chương 83: - Chuyện ma quái (Thượng)
Chương 83
Chương 84: - Chuyện ma quái (Hạ)
Chương 84
Chương 85: - Giết người đền mạng
Chương 85
Chương 86: - Lời đồn
Chương 86
Chương 87: - Mê cục
Chương 87
Chương 88: – Bắt ma
Chương 88
Chương 89: – Lão hồ ly
Chương 89
Chương 90: – Hậu quả
Chương 90
Chương 91: - Viện binh
Chương 91
Chương 92: - Đêm trước lễ tang
Chương 92
Chương 93
Chương 93
Chương 94: - Kỷ tam tiểu thư
Chương 94
Chương 95: – Đại nạn
Chương 95
Chương 96: - Trữ Tâm chết
Chương 96
Chương 97: - Khó bề phân biệt
Chương 97
Chương 98: – Đêm không ngủ
Chương 98
Chương 99: - Linh môi (Thượng)
Chương 99
Chương 100: - Linh môi (Hạ)
Chương 100
Chương 101: – Nỗi nhớ (Thượng)
Chương 101
Chương 102: – Nỗi nhớ (Hạ)
Chương 102
Chương 103: - Sinh tử cục (Thượng)
Chương 103
Chương 104: - Sinh tử cục (Hạ)
Chương 104
Chương 105: - Báo ứng
Chương 105
Chương 106: - Đêm sương mù, người câu hồn
Chương 106
Chương 107: - Mưu kế
Chương 107
Chương 108: - Hồng nhan hoặc nhân tâm
Chương 108
Chương 109: – Lời giải
Chương 109
Chương 110: – Dụ rắn ra hang
Chương 110
Chương 111: - Giấu diếm
Chương 111
Chương 112: - Tỷ muội (Thượng)
Chương 112
Chương 113: - Tỷ muội (Hạ)
Chương 113
Chương 114: - Bí ẩn phơi bày
Chương 114
Chương 115: - Bạn
Chương 115
Chương 116: - Kỷ gia suy tàn (Thượng)
Chương 116
Chương 117: - Kỷ gia suy tàn (Trung)
Chương 117
Chương 118: - Tổn thương
Chương 118
Chương 119: - Sự dịu dàng lặng lẽ
Chương 119
Chương 120: - Điềm báo
Chương 120
Chương 121: - Phật châu
Chương 121
Chương 122: - Trấn trạch phù
Chương 122
Chương 123: -
Chương 123
Chương 124: - Mưu đồ
Chương 124
Chương 125
Chương 125: - Quật mộ
Chương 126: - Nghi thức (Thượng)
Chương 126
Chương 127: - Nghi thức (Hạ)
Chương 127
Chương 128: - Tình thâm không thọ
Chương 129: - Đại kết cục.

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 58: - Kỷ gia bí văn
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...