Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 11

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ánh mắt BẠch Mặc Y liếc nhìn sang hông Sở Tử Dật đứng cạnh, thấy chỗ đó

trống không, nhất định là hắn đã đem khối ngọc bội trị giá ngàn lượng

thế nợ rồi, khoé miệng bỗng hơi nhếch lên, mấy hộp son bột nước đó nhiều nhất cũng chỉ hết mấy lượng bạc thôi mà, thật là con nhà giàu chẳng

biết khó khăn của nhân gian là gì cả..

“À, ta sẽ tới chuộc lại

thôi!” Có thể nhìn ra ánh mắt khinh thường của Bạch Mặc Y, Sở Tử Dật nói ngay, ánh mắt không chỉ dừng trên cảnh kịch vui mà còn dừng lại trên

người Bạch Vô thương, bất giác miệng méo xệch, chuyện này còn không phải con nàng làm hại đó sao! Tiếc là hắn chỉ dám nghĩ mà không dám nói,

biết đâu chừng tên nhóc quỷ kia lại dùng chiêu gì doạ hắn ấy chứ!

“Các người làm cái gì thế?” Một tiếng quát rung chuyển trời đất vang lên,

Bạch Triển Bằng chủ nhà phủ họ Bạch Bạch Thừa tướng đã về, nhìn thấy cả

đám người hỗn loạn trong đại sảnh thì mở trừng hai mắt, râu vểnh rung

rung.

Lúc này, Bạch phu nhân đang bị Mai di nương cưỡi trên

người, một chân còn đạp vào cả mặt bà ta, hai tay thì nắm lại đấm mạnh

lên bộ ngực ngạo nghễ của Bạch phu nhân, ở đó bình thường còn lớn hơn

những chỗ khác rất nhiều, mặc quần áo mà đẩy gồ lên, không biết bị ăn

bao nhiêu đấm rồi. Còn Lục di nương thị bị nha hoàn của đại phu nhân

đang nắm chặt tóc tai, giật xuống từng đám, trên mặt còn bị cào, quần áo cúc cũng rớt mấy cái, lộ ra cả mảng da thịt trắng như tuyết, còn Mai di nương thì bị mấy nha hoàn bà tử của mình vây quanh, không bị thương thì cũng bị những người đó đánh, xé, đạp mấy đạp, nhưng chuyện như thế bà

ta vẫn không tha cho người phụ nữ ngứa mắt này đâu.

Bị tiếng rống của Bạch thừa tướng, tất cả mọi người đều dừng tay, Bạch phu nhân thì

đẩy Mai di nương ra, khóc lóc chạy đến trước mặt Bạch thừa tướng quỳ

xuống, hai tay vẫn còn xoa nắn bộ ngực vĩ đại, búi tóc thì đã bị rớt

sang một bên, quần áo hỗn độn.

Mai di nương và Lục di nương cũng

đều chạy tới, cứ bên lôi bên kéo tay Bạch Thừa tướng, khóc lóc sướt mướt nói, “Lão gia à, ngài phải làm chủ cho thiếp nha!” Mai di nương nói, lộ ra khuôn mặt diễm lệ đẫm nước mắt, điềm đạm đáng yêu nhìn Bạch thừa

tướng, trông thì rõ chật vật mà vẫn không mất đi vẻ đẹp mị hoặc.

“Lão gia à, thiếp thân bị nha hoàn bà tử kia kìa đánh đau lắm, ngài phải làm chủ cho thiếp nha!”

Lục di nương như chim nhỏ nép vào Bạch thừa tướng làm nũng chớp chớp mắt.

Cả đám nha hoàn bà tử trong phòng cũng đều quỳ xuống đồng loạt, ba vị tiểu thư cũng đều bị thương khắp người, cả đám nhìn thay đổi hoàn toàn, đâu

còn là các tiểu thư duyên dáng nữa, còn ai nhận ra các nàng ấy nữa? Ba

người quỳ gối xuống sau Bạch phu nhân, vừa khóc thút thít ngẹn ngào,

trông vô cùng thương tâm!

Những người này dường như đã quên mất

Bạch Mặc Y gây ra, kể lể hết tội lỗi của đối phương, hơn nữa các nàng ấy dường như đều không để ý tới sau lưng Bạch thừa tướng còn có một người, âm thầm không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn trò hề trước mặt, trong mắt

loé lên châm chọc.

Bạch Mặc Y để ý tới, cả người mặc màu đỏ chọc

mắt, mặt mày như vẽ, môi đỏ như máu, da trắng như tuyết, đường nét khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, khoé mắt long lanh, phảng phất như hoa đào, tóc

dài tung bay theo gió, đôi mắt sáng, con ngươi đen lóng lánh loé ra

những tia sáng lạnh và quyến rũ, nếu chỉ lơ đãng chút sẽ bị câu mất hồn

đoạt phách, đẹp đến vô cùng, yêu đến vô hạn, cả người mặc toàn thân màu

đỏ yêu diễm cực hạn, tựa như màu đỏ ấy sinh ra là vì hắn vậy, phản lại

với ánh sáng mặt trời chói chang, loá mắt cứ như những chùm tia sáng

tầng tầng lớp lớp vậy, làm con người ta hoa cả mắt, đúng là siêu cấp vô

địch xinh đẹp mà! Giờ phút này giơ chân nhấc tay thôi cũng mang theo một tia nghiền ngẫm đoan trang, quyến rũ phong tình!

Bạch Mặc Y bất giác khẽ nhếch miệng, nói nhỏ, “Nam nhân sinh ra đã như thế, nên đưa vào viện bảo tàng!”

Người đó cũng để ý đến ba người ở góc phòng, khoé mắt khẽ cau lại, không để ý tới thừa tướng bên cạnh, đi thẳng tới.

“Mặc Y, có ý gì thế!” Sở Tử Dật nghe được lời Bạch Mặc Y nói, bất giác phản ứng lại.

“Lớn lên như thế, chắc chẳng muốn phụ nữ nữa rồi, chẳng trách bị trời phạt

người oán!” Bạch Mặc Y nhìn người đó đi tới, mỗi bước chân đi, màu áo đỏ phất phơ, nhìn yêu tình vạn chủng!

“Hả? điều đó cũng đúng nha,

tứ ca ta lớn lên chính là thế mà lị!” Sở Tử Dật cũng đồng tình gật đầu,

mỗi lần nhìn đến khuôn mặt của tứ ca đó, hắn còn xúc động vô cùng, làm

hắn nhìn cả người đẹp mà mệt, liếc xem hắn thật đúng là chẳng có phụ nữ

nào lọt vào mắt hắn cả!

A! Hoá ra là tứ vương gia Sở Quân Ly nha, được xưng danh là yêu vương, vô cùng phong tình, lúc này Bạch mặc Y mới nhớ ra chút, hắn ta rất ít tới tam vương gia, còn trước khi BẠch Mặc Y

xuất giá, vị tứ vương gia này lúc nào cũng đi du lãng trên giang hồ, một năm gần đây mới trở về kinh thành, hai người cũng ít khi gặp nhau,

không biết cũng không có gì là lạ!

“Các ngươi đang khen ta đó

sao?” Sở Quân Ly đến gần nghe không sót lời hai người nói với nhau, tự

giác ngồi xuống cạnh hai người, ánh mắt lặng lẽ đánh giá Bạch mặc Y, nếu đoán không nhầm, nàng hẳn là vương phi mà tam ca đã bỏ, trước đó cũng

nghe người ta nói tính cách nàng ta rất nhát gan, đến cả nói với người

khác cũng đều ấp a ấp úng không thành lời, nay vừa thấy chỉ cảm giác lời đồn quá nhảm thôi! Chỉ sợ tất cả toàn cục trước mắt này đều do một tay

nàng đạo diễn ấy chứ, trong mắt bất giác loé lên tia hứng thú, những

ngày ở kinh thành thật là nhàm chán, có chút vui hắn đương nhiên muốn

chèn thêm một chân vào mới được!

Thật sự là yêu nghiệt mà, cả

giọng nói cũng đều yêu khí đến vậy, tràn ngập dụ hoặc làm BẠch Mặc Y

không khỏi than thầm, lớn đã như vầy, chính là hoạ thuỷ mà!

Nàng dám khẳng định, chỉ cần hắn đi trên đường thì bất kể là nam hay nữ đều xông tới!

“Oa! Tỷ tỷ này thật khá nha!” trong lúc vô tình quay đầu BẠch Vô Thương kêu

lên, trong mắt còn loé lên sợ hãi, còn thêm tia ảo tưởng nho nhỏ, sau

này lớn lên, bé cũng muốn lấy một nàng xinh đẹp giống như thế để làm cô

dâu! Nhìn cả trong phòng người đó là đẹp nhất!

“Pưng!” Cây gậy

trong tay Xuân Nhi rớt xuất, đập đúng chân mình, hôm nay đã là lần thứ

hai nghe tiểu thiếu gia gọi đàn ông là tỷ tỷ rồi, à, nàng phát hiện năng lực nhận thức của tiểu thiếu gia quá kém, chẳng phân biệt được nam nữ

gì, sau này nàng nhất dịnh phải dạy dỗ bé cho tốt mới được!

Sở Tử Dật nghe được lời Bạch Vô Thương nói, lén che miệng cười trộm, tứ ca

ghét nhất là bị người khác bảo mình lớn lên giống phụ nữ, càng miễn bàn

là một nhóc quỷ lại gọi hắn là tỷ tỷ nữa, quả nhiên thấy mặt Sở Quân Ly

đen sì lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Vô thương tưởng như xúc động tới mức sắp bóp cổ bé chết bất cứ lúc nào vậy!

“Mẹ à, nếy vị tỷ tỷ

này cũng đẻ ra một đứa bé xinh đẹp giống tỷ ấy, con có thể được chơi

cùng nàng ấy không mẹ?” Bạch Vô Thương chớp chớp mắt, nhìn Bạch Mặc Y,

tỷ tỷ này rất đẹp, đẻ con chắc cũng rất xinh đẹp, bé rất thích người đẹp đó!

“Ha ha, ha ha, cười chết mất!” Sở Tử Dật bị ngã chổng vó từ

trên ghế xuống, tứ ca đẻ con á? Nhìn tình hình đó, có nghĩ cũng không

dám mà! Nhưng nếu tứ ca sinh con, nhất định là rất được đó!

Xuân

Nhi cũng không sợ đến ngây người, đứng một bên cố nghiêm mặt, rung vai,

song nàng ta cũng không dám cười, mặt tứ vương gia sầm xuống tưởng sắp

rớt nước rồi!

Khoé miệng Bạch Mặc Y khẽ giật giật mấy cái, khoé

mắt liếc thấy Sở Quân Ly sắp nổi giận, vội kéo Bạch Vô Thương vào lòng,

bảo, “Ngài ấy cũng sẽ không sinh con đâu, bởi vì ngài ấy là nam giống Vô Thương đó!”

“Hả? Hoá ra người ấy là nam hả? Nhưng mà người ấy

lớn lên đều xinh đẹp hơn các tỷ tỷ kia chút, nhưng cũng không xinh đẹp

bằng mẫu thân đâu!” Tiểu Vô Thương không sợ chết lại nói, trong mắt bé,

ai cũng không đẹp bằng mẫu thân mình!

Bạch Mặc Y thấy kỳ lạ là,

tứ vương gia bất cần đời đến Bạch phủ làm gì thế nhỉ? Bạch thừa tướng

lợi thế thế mà lại mời hắn đến ư?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 11
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...