Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 58

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Thuốc giải!” Sở Quân Mạc lạnh lùng nhìn Bạch Mặc Y, trong mắt có âm lệ.

“Ta không phải tỷ tỷ của ngươi, chịu không nổi cái quỳ của ngươi đâu!” Bạch Mặc Y nhìn Lâm thuỷ Nhi trước mặt, nữ nhân này cũng giỏi diễn trò gớm!

Nghe được lời Sở Quân Mạc nói, quay đàu bảo, “Sao? Người khác mắng con

ta, ta không thể dạy dỗ nàng ta sao?” Nhìn Sở Quân mạc càng khinh thường hơn, một nam nhân như vậy, thật không biết lúc trước Bạch Mặc Y thích

hắn ở điểm nào nhất đây?

Sự khinh thường trong mắt Bạch Mặc Y chọc giận Sở Quân mạc, nàng có thể hận hắn, oán hắn, nhưng mà hắn chịu không nổi sự khinh thường trào phúng này trong mắt nàng nhìn hắn. Đột nhiên

tiến lên túm chặt lấy cổ Bạch Mặc Y, nói ác độc, “Ta lặp lại lần nữa,

thuốc giải!” Hai chữ sau Sở Quân Mạc phun ra lạnh băng, chỉ có hắn biết, hắn táp tay Bạch Mặc Y là đấu, đến cả tâm hắn cũng thấy đau.

Bạch Mặc Y dùng ánh mắt ý bảo Hồng Lăng giữ chặt lấy Bạch Vô Thương lui lại, đảo mắt liếc một vòng lướt qua mọi người, trên mặt Bạch Sương Hoa đang

tủm tỉm, trên mặt TẦn Mộng Dao là hận ý, còn trong mắt Lâm Thuỷ Nhi thì

loé lên tia vui sướng thay thế cho tia ưu sầu, lại càng thêm vui sướng

hơn khi có người gặp hoạ. Cuối cùng tầm mắt nàng trở lại trên mặt Sở

Quân Mạc, nói thản nhiên, “Tam vương gia định so tài với ta một chút xem ai nhanh hơn ai sao?” Nói xong, vươn tay ra đẩy về trước một cái.

TRên người Sở Quân Mạc đau xót, cúi đầu nhìn thì thấy trong tay Bạch Mặc Y

đang cầm một cây trâm, lúc này đang đặt trên tử huyệt của hắn, nếu hắn

dùng sức, chỉ sợ nàng còn nhanh hơn cả hắn sẽ đâm châm vào người hắn.

Trong lòng rùng mình, nhìn cô gái nửa cười nửa không trước mặt đang nhìn hắn, nét trào phùng trong mắt lại càng nồng hơn, hơi buông tay ra, lại

thấy lưu luyến mãi không thôi, ngón tay vô thức vuốt ve làn da non mịn

mềm mại của nàng, tức giận trong mắt lui đi, ánh mắt sâu thẳm, còn có

chút quyến luyến.

Bạch Mặc Y bị hắn xoa xoa mà thấy lạnh run tức

giận, cảm thấy tóc gáy trên người mình cứ dựng đứng lên, đáy lòng chán

ghét càng đậm hơn, nhìn Sở Quân Mạc nói, “Vương gia, loại động tác này

của ngài, ta sẽ nghĩ là ngài vẫn còn chưa dứt tình với ta đó!” Nàng chưa thèm nói hắn đùa giỡn nàng, chỉ muốn khách sao với hắn thôi.

Sở

Quân Mạc bỗng giật mình, trên mặt áy náy khó chịu, rồi rất nhanh lui đi, tay vẫn như cũ thả xuống cũng không có động tác gì thêm, nói, ‘Để thuốc giải lại!” Chỉ là một lúc thôi mà hắn đã thấy rất thích muốn vuốt ve

làn da non mịn như tơ kia, hai người đứng gần nhau như thế, hắn ngửi

thấy rất rõ mùi hương tinh tế trên người nàng toả ra, khác hẳn mùi son

phấn, đó là mùi hương tự nhiên từ thân thể nàng toả ra, làm cho tim hắn

đập nhanh mê muội, như có như không quyến rũ mê hoặc hắn muốn ôm nàng

vào lòng.

Đứng thật gần, dĩ nhiên Sở Quân Mạc còn nhìn thấy vệt đỏ trên mặt Tiêu Tử Y, sát phạt nhiều năm sao hắn không thể nhìn ra đó là

vết kiếm, thân kiếm mạnh, vừa nhanh vừa độc, người tới võ công không kém nên vết thương là mới, lúc hắn ở rừng đoà rời đi chút, nàng đã gặp kẻ

nào rồi?

Bạch Mặc Y dùng tay khách nhanh chóng vung về hướng huyệt đạo trên người Sở Quân Mạc, hắn có thời gian tiêu dao, còn nàng thì

chẳng có tâm tình gì mà cùng chơi với hắn, nếu hắn không buông tay, cũng đừng trách nàng không khách sáo.

Sở Quân Mạc cảm giác được động

tác của Bạch Mặc Y, cũng dùng tốc độ như vậy tóm lấy tay của Bạch Mặc Y, đầu ngón tay loé lên một cây trâm. Lực nắm cổ tay nàng bất giác tăng

thêm, cùng lúc đó, ngân châm cũng đâm vào tử huyệt của hắn, hắn nhanh

một thì nàng cũng không kém, chẳng ai thua ai, ai cũng không buông tay!

“Vương gia?” Huyền Nhất cảm giác không đúng tiến lên đúng lúc nhìn thấy ngân

châm trong tay Bạch Mặc Y, toàn thân toát mồ hôi lạnh, ngân châm kia đã

không thể tiến thêm được tấc nào nữa, nếu như thêm một tấc thì vương gia chắc chắn sẽ chết ngay, hắn định lên giúp nhưng lại không biết xuống

tay chỗ nào, chỉ đành đứng bên lo lắng suông.

“Bạch Mặc Y, mày dám ám sát vương gia sao?” BẠch Sương Hoa cũng thấy được kêu to, trong mắt

lo lắng. Nàng nói sao mà vương gia lại chậm ra tay thế cơ chứ, hoá ra

hắn cũng chỉ chiếm được chút tiện nghi thôi, Bạch Mặc Y này gan cũng lớn thật, hôm nay nàng ta gây ra chuyện này, có chết mười lần cũng không

đền nổi!

“Câm miệng!” Một tiếng quát Bạch Sương Hoa không phải ai khác mà chính là Sở Quân Mạc người mà nàng ta để hết tâm tư lên đó.

“Tam vương gia, hay là chúng ta chơi một trò chơi được không? Xem ngài nhanh hay ta nhanh hơn?” Bạch Mặc Y vô vị nhìn hắn, lực trong tay nặng thêm

chút.

Sở quân Mạc lại thả nhẹ tay ra, nói, “Nàng đi đi!” Cuối cùng hắn cũng không đành lòng.

Bạch Mặc Y cũng thả tay ra, nhưng cây ngân châm kia vẫn cắm vào trong thịt

hắn, né tránh tay hắn cầm, vô cùng chán ghét lắc lắc nói, “Tam vương

gia, vậy Bạch Mặc Y xin cáo từ!” Nói xong giọng trong trẻo nhưng lạnh

lùng xoay người đi chỗ khác, không chút lưu luyến đi ra ngoài.

“Đứng lại, mày không thể đi được!” Bạch phu nhân nhìn thấy nàng rời đi, vội

lên tiếng, liếc một cái lập tức có mấy người đã vây Bạch Mặc Y lại.

Còn Bạch Sương Hoa thì lén ra chỗ Bạch Vô Thương núp sau lưng, lúc mọi

người chưa định thần thì cũng nhanh chóng tóm chặt lấy bé, kéo đến giữa

đám gia đinh của Bạch phủ, nói với Bạch Mặc Y, “Tỷ tỷ à, muội chẳng có ý gì đâu, hai vị phu nhân trúng độc, tỷ đem thuốc giải để lại là được,

còn về chuyện hôm nay tỷ sát hại vương gia, thì sẽ có người của Vương

giai đòi thôi!”

Sở Quân Mạc gạt ngân châm trên người xuống, nắm

cẩn thận trong tay, trên đó dường như vẫn còn lưu lại hơi ấm cơ thể

nàng. Sau khi nghe được những lời của Bạch Sương Hoa thì quay đầu lại

nhíu mày nói với nàng ta, “Thả nó ra!” Giọng rất lạnh, lệ khí vừa tan

lại lần nữa trào ra, nhưng lần này đổi lại là Bạch Sương Hoa.

“Tam vương gia, có ý gì vậy?” Kỳ thật ý những lời này của Bạch Mặc Y là, “Đây là ý của ngươi sao?”

Đảo mắt nhìn Bạch Vô Thương trong đám người nói nhẹ nhàng, “Vô Thương, ta

đếm đến mười nếu cong không đi ra thì vậy con cứ theo họ trở về đi nhé”

Bạch Vô Thương thong thả nhìn thoáng qua Bạch Sương Hoa, chỉ ngươi thôi mà

muốn bắt ta sao, đó là ta cố tình để cho ngươi tóm đó!

“Một, hai, ba, bốn…..”

“Mẹ, đừng đếm nữa, con sẽ ra ạ” Bạch Vô Thương vỗ vỗ tay lộp độp rồi hăng

hái đi ra, khuôn mặt nhỏ trông rất đắc ý, lại còn có tia mong chờ dược

Bạch Mặc Y khích lệ nữa!

Ai cũng không biết được lúc Bạch Vô

Thương đi ra lại để lại nhiều độc vật đến như vậy. Trên người những gia

đinh vừa vây bé đầy nhện độc và rắn rết linh tinh gì đó, thêm nữa, lại

còn có rất nhiều độc vật khác từ các góc bò ra, mùa hạ mà người thì ở

trên núi nữa, chỉ có rắn là hay tới, chỉ lát sau, trong viện đã đến tầng tầng lớp lớp. Càng kỳ quái hơn nữa là, những thứ đó đều tránh nhóm

người Bạch Mặc Y hồng Lăng, còn lại tấn công vào những người khác hết.

“A!….”

“A!…..”

Tiếng phụ nữ hét lên chói tai không ngừng, bọn thị vệ cùng đồng loạt rút kiếm ra chém những thứ đó.

“Nàng hơi quá đáng rồi đó!” Sở Quân Mạc nhìn Bạch Mặc Y, nói lạnh lùng, gân

xanh trong tay nổi lên, nàng thế mà lại dám dạy cho nhóc quỷ kia biết

khống chế độc vật ư? Nó mới bao tuổi hả? Chẳng may bị những thứ đó cắn

thì phải làm sao đây? Lúc này hắn lại không ngờ bản thân mình tức giận

nguyên nhân không phải Vô Thương đối phó với những người đó mà là bởi vì quá lo lắng cho Bạch Vô Thương nên mới tức giận như thế!

“Vô

Thương, có tiến bộ, chúng ta về đi!” Bạch Mặc Y tán thưởng nhìn thoáng

qua Bạch Vô Thương, rồi không thèm nhìn Sở Quân Mạc đang giận dữ, hắn

dựa vào cái gì mà nói nàng quá đáng chứ? Cực kỳ quá đáng là hắn mới

đúng!

“A di đà phật, phật môn thanh tịnh, không thể có tín đồ giết hại!” Một giọng già nua mạnh mẽ vang lên, một lão hoà thượng mặc áo cà

sa tự dưng xuất hiện, toả sáng, giữa hương khói nghi ngút, vẻ mặt từ bi, nhìn người trong viện vung kiếm loạn xạ mà cau mày. Tay áo rộng thùng

thình khẽ vung lên, cả đám độc trùng đều bị gió cuốn sạch, đến cả những

con bám trên thân người cũng không thấy, công phu này không thể nói hết

được, cực cao!

“Đã quấy rầy Hoằng Quang đại sư rồi!” Sở Quân Mạc

làm lễ hơi xoay người đảo mắt nhìn mọi người, được thị vệ che chở nên

những người bị thương cũng không nặng lắm, độc này cũng bình thường nên

rất dễ giải.

Bạch Mặc Y chỉ liếc mắt nhìn Hoằng Quang đại sư một cái, rồi hơi gật đầu, kéo Bạch Vô Thương rời đi.

“Xin thí chủ dừng bước!” Hoằng Quang đại sư nhìn nàng một cái, trong mắt hiện lên tia kinh dị, vội vã cất tiếng.

“Đại sư có chuyện gì vậy?” Bạch Mặc Y dừng chân xoay người lại, nàng có cảm

giác vị lão hoà thượng này ánh mắt quá sắc bén tinh thâm, chỉ liếc một

cái mà có vẻ như đã nhìn ra là nàng đến từ đâu rồi vậy.

“Cách đây không lâu, sao trời thay đổi kỳ lạ, lão nạp theo dõi đã lâu…..”

“Đại sư có việc của đại sư, không liên can gì đến Bạch Mặc Y cả, thiên hạ to lớn, ta chỉ cầu một mảng trời bình yên mà thôi!” Quả là thế, Bạch Mặc Y quay đầu lại nhìn ông, cắt ngang lời ông nói, biểu đạt ý của nàng.

“Cô nương tuệ tâm, cuối đời hạnh phúc vô cùng, a di đà phật!” Hoằng Quang

có vẻ nhìn ra nàng không nguyện ý nói, cũng không miễn cưỡng chỉ nhìn

vào mắt nàng có thâm ý khác.

“Xin cáo từ!” Bạch Mặc Y khẽ buông lỏng khẩu khí, mím mím môi, cất bước rời đi, sau này nàng quyết không thèm tới chỗ này nữa!

“Lời vừa nãy của đại sư có ý gì ạ?” Đợi sau khi mọi người đi cả, Sở Quân Mạc hỏi thăm, không phải hắn đa nghi, mà lời của Hoằng Quang đại sư có liên quan đến nàng, hắn nhịn không được rất muốn biết.

“Thiên cơ bất

khả lộ, thí chủ chớ hỏi nhiều!” Đại sư Hoằng Quang làm phật hiệu rồi rời đi, bước chân có chút nặng nề, dị tinh hàng thế, quốc vương nước Sở này sắp gặp phải một trận máu tanh rồi! Ông định ngăn lại nhưng cũng không

thể phạm vào ý trời, đành nhờ cả vào vị nữ thí chủ kia thôi!

“Nè,

lão lừa ngu ngốc kia, lão thật thất đức quá ha, lão nhân ta vừa mới rời

đi có một lúc mà bé con nhà ta lại gặp nhiều chuyện ở chỗ của lão như

vậy, lão giải thích cho ta xem nào!” Lão nhân Thiên Ky đột nhiên xuất

hiện giữa không trung rồi hạ xuống, lão chỉ là về tắm rửa có tý thôi rồi vội vã trở lại đã bị người khác đánh lạc hướng rời đi, may là bé con

không sao, nếu không lão phải xới tung cái ngôi chùa Pháp La này lên

rồi!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 58
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...