Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 49

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lảo đảo trong xe, Lục phi càng nghĩ càng không cam lòng, cơ hội tốt như vậy mà sao lại tha

chứ? Nhớ tới người nọ đối với Bạch Mặc Y không tự chủ được để ý, khuôn

mặt dịu dàng lộ ra đố kỵ và méo mó, khăn luạ trong tay bà ta bị vo lại

nát bươm, mắt nhìn thấy đã tới cung, chả lẽ hết thảy hôm nay đều hỏng cả sao? Ánh mắt liếc nhìn về phía Sở Quân Mạc đang cười ngựa đi bên cạnh,

màu tím sẫm, phong thái cao quý, uy nghi nghiêm nghị, một nam tử tự cao

tự đại như vậy, lòng mang thiên hạ, Bạch Mặc Y có đức gì mà có thể chiếm được sự ưu ái của hắn cơ chứ?

"Nương nương, nên hạ kiệu rồi ạ!" Cũng nữ bên ngoài xe nói nhẹ nhàng, cắt ngang suy nghĩ của bà ta, Lục

phi vẻ mặt xuân ý ngời ngời, đưa tình đầy ẩn ý.

Lục phi ngừng

mắt lại, bình ổn tâm tình, nhẹ nhàng bước xuống xe, được cung nữ đỡ bước từng bước theo sau thái hậu, tiến vào trong, lúc đi quan Sở Quân Mạc,

lại hơi dừng lại, nói nhẹ nhàng, "Tam vương gia, hôm nay ngoài cửa Thuỷ

Mặc cư trình diễn một vở rất hay, aizzz, thật làm khó cho Y Y rồi!" Noó

xong cũng chẳng cho Sở Quân Mạc có cơ hội hỏi gì nhiều, bước nhanh rời

đi.

Nói đến nơi đây có lẽ bà ta tin Sở Quân Mạc nhất định sẽ đi

điều tra, hơn nữa biết đâu Bạch Mặc Y đang ở một nơi nào đó cùng nam

nhân giải độc kìa, bà ta muốn chặt đứt sợi tưởng niệm cuối cùng của Sở

Quân Mạc với nàng ấy, cho hắn biết Bạch Mặc Y chẳng qua chỉ là một kẻ

phản bội phải chết, cũng làm cho hắn càng thêm tin tưởng Bạch Vô Thương

căn bản không phải là con của hắn, chỉ cần thái độ kiên định của hắn,

thái hậu cũng đành phải chấp nhận, kiểu gì thì kiểu, Bạch Mặc Y kia

thoát được lần đầu mười lăm thì cũng sớm hay muộn chỉ có 1 con đường

chết mà thôi!

Sở Quân Mạc nghe xong lời bà ta nói, hơi hơi nhìn

bà ta một cái, rồi sau khi hộ tống Thái hậu hồi cung xong, tức khắc rời

đi, kfy thật không cần bà ta nói, hắn đã thấy chuyện nghi vấn trong lòng nổi lên, vội vã đạp ngựa chuẩn bị rời đi, ám vệ tới báo lại, cẩn thận

nói xong mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, sắc mặt hắn càng thâm trầm

thêm, một luồng khí tức giận trào dâng, hai tay nắm chặt dây cương,

trong đầu lại để ý, chỉ khi biết tiền căn hậu quả, trách không được hắn

cảm giác Bạch Mặc Y hôm nay có chút là lạ, hoá ra là giả mạo! Vậy nàng

thật sự đã đi đâu rồi? Hiện giờ thế nào? Nghĩ đến không rõ nam nhân nào

lại giúp nàng giải độc, trong lòng lại thấy buồn bực, còn có một luồng

lửa giận, so với lúc hắn nghe thấy Bạch Vô Thương không phải con hắn kia còn tức giận hơn nhiều! Nhưng mà hiện giờ hắn lại không kịp nghĩ nhiều

đến thế, hai chân kẹp chặt bụng ngựa, giục ngựa phi nhanh đến Thuỷ Mặc

cư, trong lòng hắn nóng ruột muốn giết người!

Ngay lúc hắn đi rồi, ở cửa cung xoẹt qua bóng người, phi nhanh tới báo tin cho Lục phi nương nương.

Lục phi sau khi nghe xong, trầm giọng nói, "Nhanh đi tìm người, nhất định

phải tìm được người trước bọn họ, khi tìm được rồi, không cần tay dạy

nhóm các ngươi thế nào chứ?"

Người đó vội chạy nhanh rời đi.

Lục phi oán hận nhìn ra ngoài cửa sổ, Bạch Mặc Y, cho dù có đào tung cái

kinh thành này lên, bản cung cũng phải tìm cho ra ngươi!

Thuỷ Mặc cư chỉ còn lại ba nha đầu và một người bị thương là Bạch Vô Thương, Sở

Quân Mạc lúc đuổi tới nơi, Xuân Nhi vừa mới đổi lại thành chính mình, ba nha đầu nóng vội đi đi lại lại trong sân, Lúc Bạn Nguyệt rời đi có giao cho các nàng ấy an tâm ở nhà đợi, nhưng cứ nghĩ đến tình huống hiện tại của tiểu thư, lòng các nàng ấy nóng như lửa đốt, trong lòng cứ mắng

không ngừng cái người đã lén mang Bạch Mặc Y đi. Khi quay đầu lại thấy

Sở Quân Mạc, ba người lắp bắp kinh hãi, vốn sự đề phòng trong lòng cực

cao, vội vã miễn cưỡng tiến lên hành lễ nói, "Bái kiến tam Vươn gia!"

"Tiểu thư nhà các ngươi đâu?" Sở Quân Mạc dừng chân lại, giọng mang theo hơi thở mưa rền gió dữ chìn chằm chằm vào ba người.

"Tiểu....tiểu thư...." Xuân Nhi cứng lưỡi, sợ áp lực vô hình của hắn, bất giác nói

không ra lời. Không phải hắn ta đã rời đi rồi sao, sao thế nào đã quay

lại rồi? Cái này không phải là muốn lòi ra rồi ư? thảm thảm rồi!

Hồng lăng Hồng tiêu cùng liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, Hồng Lăng kiên trì

nói, "Tiểu thư mất tích rồi!" Hiện giờ Sở Quân Mạc cũng quay lại, nhất

định là đã biết gì đó, chẳng bằng ăn ngay nói thật, nếu hiện giờ hắn đến một mình, nói rõ Thái Hậu cũng không biết chuyện này, không bằng đánh

cuộc, đánh cuộc xem tiểu thư trong lòng hắn có áy náy chút nào không,

nếu có thì nhất định cũng không nói chuyện hôm nay ra! Hơn nữa, cho dù

các nàng cũng không nói tiìn hình thực tế, thì hắn cũng tra ra được, còn không bằng có thêm người giúp đi tìm tiểu thư! NHưng mà vậy cũng tốt,

cũng là cho hắn hết hy vọng hoàn toàn với tiểu thư, đương nhiên, điều

kiện tiên quyết là người mang tiểu thư đi là chủ tử của các nàng mới

được!

"Mất tích ư? Lúc nào?"

"Chính là lúc thái hậu đến

đó!" Hồng Lăng sau khi hoảng chút, thì bình tiĩn ngay, nếu sự tình đã đi đến cảnh không cứu vãn được nữa thì các nàng sẽ dẫn tiểu thư rời đi, ở

lại kinh thành không thể được nữa!

"Các ngươi thật to gan!" Sở

Quân Mặc chưa nói xong đã xoay người rời đi, dẫn theo người đi tìm kiếm

chung quanh tung tích Bạch Mặc Y.

"Ôi, Hồng Lăng à, làm sao bây

giờ? Tỷ nói xem thái hậu có biết chúng ta lừa bà ấy hay không hả?" Xuân

Nhi lo lắng cầm lấy tay Hồng Lăng hỏi, tuy Thái Hậu luôn yêu thương tiểu thư, nhưng mà cũng không chấp nhận bị người khác lừa gạt, hiện giờ tam

vương gia đã biết rồi, nếu mà nói cho thái hậu thì nhất định tiểu thư sẽ gặp nguy hiểm rồi!

"Yên tâm đi, ta cảm thấy hiện tại thái hậu

cũng không biết đâu, chúng ta cứ đợi ở nhà đi, cố gắng chắm sóc tiểu

thiếu gia cho tốt, tiểu thư ở bên ngoài cũng yên tâm" Hồng Lăng an ủi

nàng ta, còn chính mình thì lại cau chặt mày lại, chủ nhân à, rốt cuộc

có phải người đã mang tiểu thư đi không hả, ít nhất cũng nói cho các

nàng một câu chứ!

Lại nói Lưu Tinh vừa rời đi, đã chạy hộc tốc

tới Thiên Hạ số 1 trong kinh thành, nhưng vẫn không thấy Ngọc Vô Ngân

về, đem toàn bộ người trong lâu tản ra đi tìm người, rồi tự mình vội vã

ra ngoài tìm kiếm. Vừa mới đi ra thì đã thấy Ngọc Vô Ngân hiện ra chạy

trở về địa bàn, Lưu tinh lập tức đi theo sau, lại không muốn hắn nhìn

đến mình, thân thể lập tức run rẩy lên, rồi quỳ ngay xuống giọng run rẩy ôm ấp tia hy vọng cuối cùng bẩm báo, "Chủ...Chủ tử, Bạch...Bạch cô

nương không....ở một chỗ cùng ngài đó chứ?"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 49
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...