Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 28

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bạch Mặc Y khi nhìn thấy mặt Sở Quân Ly thì sầm xuống, hiện giờ nàng vô cùng chán ghét người nhà họ Sở, đến cả chút nhìn thấy cũng không muốn nghĩ!

Đương nhiên nàng sẽ cần Lạc Vũ Trần, bởi vì hắn không phải là người họ

Sở, thứ hai hắn là thương nhân. Thương nhân mà, trong thương trường,

nàng muốn sống cuộc sống tiếp ở đây, nếu không có gia tộc dựa vào thì

chỉ có thể tự mình mở đường sống, mà tiền là thứ hiện thực nhất! Còn Lạc Vũ Trần lại đúng lúc có thể cung cấp cho thứ nàng cần.

Ý tưởng

của nàng, Sở Quân Ly cũng không hiểu mà Lạc Vũ Trần cũng càng không

hiểu, nhưng biết rõ tình cảnh của nàng, một cô gái tứ cố vô thân lại

mang theo một đứa bé nếu muốn sống sót thì cũng thật chẳng dễ dàng gì!

Nếu được, hắn định tới giúp đỡ một tay!

"Hàn xá đơn sơ, sợ làm nhục thân phận của tứ vương gia thôi!" Thức thời thì tốt hơn.

"Hết cách rồi, ta đã ở trên giang hồ nhiều năm, dãi gió dầm sương nào xá gì, huống chi chỉ là một chỗ ở đơn sơ u nhã chút!" Sở Quân Ly rõ ràng là

không được chào đón khẽ cười, hạ quyết tâm quyết không đi!

Bạch

Mặc Y tự dưng lại không đoán được Sở Quân Ly làm vậy, mím chặt môi nhìn

hắn. Yêu diễm như hoa, tuyệt sắc tao nhã, may mắn thay nàng đã chết tâm

với đàn ông rồi, nếu đổi lại là kiếp trước nàng chưa kết hôn, thì nàng

đã bám chặt lên người hắn không tha, người thật mị hoặc người ta mà!

Tiếc là hiện giơ hắn đẹp lại làm nàng chẳng thấy hứng thú chút nào!

Mãi vẫn không nói, ánh mắt Bạch Mặc Y không giận nhìn hắn, nghĩ thầm, người này sao thế nào mà chẳng cảm giác được là không được chào đón chứ? Sở

Quân Ly dĩ nhiên biết chính mình không được chào đón, ánh mắt u ám,

trong lòng không hiểu mùi vị gì. Sao Lạc Vũ Trần có thể đi vào mà ta lại không được vào chứ?

Càng nghĩ càng thấy cảm giác ê ẩm trào lên. Thì sao nào, ngày đó không phải ta cũng cầu xin cho con của nàng đó

thôi, nàng còn chưa cảm kích thì cũng đừng không nể mặt vô tình như vậy

chứ. Hắn mà mất đi lớp da mặt dày thì lại giống tính cừu đệ như vậy,

biết đâu mà chẳng bị thương tâm như thế!

Mấy năm nay được tôi

luyện trên gian hồ, da mặt thật ra cũng dày lắm, cứ nhìn thẳng vào Bạch

Mặc Y, kiểu gì thì hôm nay ta cũng quyết không đi!

Lạc Vũ Trần

nhìn tình hình giằng co, khoé miệng co lên, trong mắt mỉm cười, tay nắm

chặt lại che miệng ho khụ một tiếng, định nói chuyện thì chỉ thấy Bạch

Mặc Y xoay người đi vào cửa.

Sở Quân Ly sửng sốt chút, cụp mắt xuống, cũng đi vào theo, không cự tuyệt thì chính là đồng ý nhá!

Lạc Vũ Trần quay đầu nhìn bóng người ló ra ở góc đường chút, mắt sầm xuống, âm u, cũng đi vào theo trong viện!

Ba người ngồi xuống giữa rừng trúc, Hồng Lăng bưng nước trà ra, rất lễ phép, đặt nhẹ chén trước mặt Lạc Vũ Trần.

Khi chuyển tới trước mặt Sở Quân Ly sắc mặt xầm xuống, cố tình đặt mạnh

chén xuống, nước trà bắc ra vài giọt trên mặt bàn đá, cũng làm cho Sở

Quân Ly nhận ra mình chẳng được chào đón gì nhiều!

Mặc tính tình

hắn có là gì thì lúc này cũng cười không nổi, đảo mắt nhìn BẠch Mặc Y

ngồi đối diện uống trà, cụp mắt xuống coi như không thấy, ra sức dùng

lực vào tay trên chiếc chén!

Sở Quân Ly xoa xoa mũi, cười tự

giễu, hắn biết, thật sự là chủ nhân thế nào thì có người hầu thế đó!

Nhưng khi hắn nâng ly trà lên thì trên mặt bỗng đen sì lại. Có phải

không chứ? Dĩ nhiên là nước lọc! Lại nhìn chén trong tay Lạc Vũ Trần,

thấy là nước trà Long tỉnh tốt nhất tây hồ, mùi hương toả ra, sự khác

biệt này quá lớn ha?

"Khụ, này, Mặc Y à, nhà nàng không có lá trà sao?” Sở Quân Ly nhịn không được cất tiếng.

Vốn Lạc Vũ Trần còn không để ý, thấy Sở Quân Ly vừa hỏi mới giương mắt nhìn chén nước lọc của hắn, trà đến miệng lại nuốt cũng nuốt không trôi, lại buồn cười!

"Tứ vương gia, thật sự xin lỗi nha, trong nhà lá trà chỉ đủ hai chén thôi ạ!" Hồng Lăng đứng cạnh mở miệng, có nước uốn thì

đã tốt rồi, còn kén chọn! Tiểu thư nhà ta và tiểu thiếu gia suýt tý nữa

thì chết trong tay người họ Sở các ngươi đó đấy! May là nàng ta ở đây

đấy, còn nếu là Hồng Tiêu ấy à, thì đã trực tiếp đuổi người rồi ấy chứ!

Sở Quân Ly nghẹn họng, được lắm, ta nhịn!

"Hồng Lăng, ngươi đi xuống trước đi!" Thần sắc Bạch Mặc Y thản nhiên, với

chuyện phát sinh vừa rồi, nàng cũng coi như không thấy, chẳng nói câu

gì!

Hồng Lăng thi lễ, rồi xoay người lui ra.

"Tứ vương

gia tới đây rồi, có chuyện gì sao?" Bạch Mặc Y thả chén trên tay xuống,

ngước mắt nhìn Sở Quân Ly, hắn ở đây, có một số chuyện nàng không thể

nói thoải mái với Lạc Vũ Trần được!

"Mặc Y..." Sở Quân Ly vừa định mở miệng đã bị Bạch Mặc Y cắt ngang.

"Tứ vương gia, ta không quen với ngài!" Mặc Y ư? Chúng ta có thật thân đến thế sao?

"Chỉ là một câu xưng hô thôi mà, Mặc Y là người rộng lượng, hẳn sẽ không để ý đó chứ?" Sở Quân Ly khôi phục lại khuôn mặt tươi cười, trong con mắt lộ ra nét sắc bén, âm u.

"Tuỳ ngài thôi! Dù sao thì chỉ là câu xưng hô mà thôi!" Bạch Mặc Y giật giật mí mắt, người này không phải da mặt dày đó chứ!

"Tuyệt, trà ngon lắm!" Lạc Vũ Trần thở dài, nhìn Bạch Mặc Y mắt sáng láng bảo,

"Nếu chỉ là một câu xưng hô, vậy sau này chúng ta cũng gọi thẳng tên

nhau ra có được không? Nàng gọi ta là Vũ Trần còn ta cũng gọi nàng là

Mặc Y nhé!"

Hắn cũng hiểu được gọi Bạch cô nương thì rất xa lạ,

gọi tên mới tốt nhất! Cảm giác gần hơn chút, tên Sở Quân Ly này có đôi

khi cũng không đến nỗi chán ghét như thế, cũng có chỗ cũng được lắm!

Sở Quân Ly nghe hắn nói câu trà ngon kia xong, mặt liền đen lại, nhìn sang chén nước trong tay đã cạn, giơ lên bảo, "Nào, lấy tiền mua cho cả nhà

một đống là được chứ gì!" Dù gì thì cũng không thể để cho tên Lạc Vũ

Trần kia đắc ý được. Không phải chỉ là lá trà thôi à, nàng không có thì

hắn đưa cho nàng!

Ám vệ trong tối bỗng run lên chút, thầm nghĩ,

vị Bạch cô nương này cũng quá keo kiệt đi, chủ nhân đến đây thế mà cũng

chẳng có trà uống! Chỉ cho nước thì cho nước, vậy cũng phải đối xử ít ra bìnhđẳng chút chứ, vfi hai người thì cso thể hiểu được, thế chủ nhân

nhà mình thì sao? Bất công quá cơ!

"Đến đây, đến đây, lá trà đến rồi nè!" Một giọng rất quen thuộc vang lên từ xa.

Ở cửa Sở Tử Dật chạy tiến vào, mồ hôi trên trán lấm tấm, đôi mắt trong

sáng như chú nai con vô hạn mong chờ và khẩn cầu nhìn Bạch Mặc Y, đáy

mắt lại càng vô cùng cẩn thận, trong tay ôm một hộp đựng trà bằng sứ

thượng hạng, giá trị xa xỉ!

Mắt Bạch Mặc Y chớp chớp hai cái,

hai huynh đệ nhà họ Sở này người nào người nấy....à, người nào người nấy thật chẳng bình thường chút nào! Cứ biến chỗ này của nàng như là thiếu

lá trà vậy đó! Chạm đến ánh mắt mong chờ đáng thương như chú chó con của Sở Tử Dật, bất giác làm nàng thấy mềm lòng, sắc mặt vẫn bình tĩnh như

cũ, nói một câu, "Ngồi đi!"

Sở Tử Dật như được ông trời ban ân

huệ lớn vậy, vứt bỏ hết tăm tối lúc trước, cao hứng ngồi xuống, lại tự

động gọi, "Hồng Lăng, pha trà!"

Hồng Lăng vẫn đi chưa xa lắm,

đương nhiên thấy lá trà trong tay Sở Tử Dật rồi, hậm hực đi tới, nhận

hộp trà trong tay hắn, bất đắc dĩ rời đi! Trong nhà thiếu lá trà sao?

Nói thật nha, thật đúng là thiếu thật đó!

Sở Quân Ly bật cười, áp sát vào Sở Tử Dật bảo, "Cửu đệ, đệ đem hộp trà ngon nhất mà hoàng huynh tặng cho đệ ôm đến đây sao?"

Sở Tử Dật mặt đỏ bừng nhìn Bạch Mặc Y chút, ngây ngốc nở nụ cười, chỉ cần Y Y không giận thì hắn có đem cả toàn bộ vương phủ đến cũng được mà!

Lạc Vũ Trần ngắm lá trà trong tay Hồng Lăng chút, vân sơn vụ vũ, đó là cống trà năm nay, hay nói cách khác là do nhà họ Lạc hắn cung cấp mà! Chỉ lá trà thôi, hắn vẫn còn nhiều mà, nếu nàng thích, hắn có thể chở đến hàng xe!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 28
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...