Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 29

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hồng Lăng bình tĩnh pha hai ly trà, trừng mắt liếc nhìn hai huynh đệ họ Sở,

lui xuống, hai da mặt dày thật, hoặc nói rất vô lại, sánh ngang với tân

binh vậy!

"Tiểu thư, người Bạch phủ đến rồi ạ!" Hồng Tiêu từ xa

đi tới, trên mắt có chút ưu sầu. Chuyện của tiểu thư các nàng cũng nghe

Xuân Nhi nói mới biết, thật không ngờ người của Bạch phủ đó lại còn có

mặt mũi mà tới đây nữa, tin tức này thật linh mẫn, tiểu thư vừa về thì

đã tìm đến đây rồi!

Hồng Lăng vừa định lui ra thì dừng lại, ôm khay đứng sang một bên.

Bạch Mặc Y đang uống trà thì ngừng chút, rồi chậm rãi nói, "Bạch phủ là ai

thế? Ta không biết!" Từ ngày nàng bước ra khỏi cửa nhà họ Bạch, thì nàng đã không còn quan hệ gì với Bạch gia rồi, hiện giờ họ lại đến chắc là

sợ liên quan tới thái hậu rồi!

"Vâng, thưa tiểu thư, nô tỳ hiểu rồi ạ!" Hồng Tiêu nói xong thì xoay người ra cổng.

Trong không gian lưu chuyển bầu không khí tĩnh lặng, cả bốn người ngồi đều

không ai nói chuyện, gió thổi qua ngọn trúc phát ra tiếng sàn sạt dễ

nghe, lá trà tao nhã lịch sự, lại còn thoang thoảng mùi hương trúc thản

nhiên nhẹ nhàng nữa.

Lạc Vũ Trần cúi nhìn xuống không nói, áo

trắng như tuyết thanh nhã như tiên, giữa cảnh tĩnh lặng thế này lại càng giống như thần tiên nhập trần thế vậy.

Sở Quân Ly yêu dã phong

tình, tuyệt đại tao nhã, người như thế, chỉ cần một động tác hay một ánh mắt thôi cũng đã tràn ngập mị hoặc rồi, một đôi mắt hoa đào không biết

đã giết chết bao con tim của thiếu nữ si tình.

Trong ba người

làm Bạch Mặc Y cảm thấy vô hại nhất vẫn là Sở Tử Dật, bất kể là hắn thật sự dơn thuần hay giả vờ thì ít nhất hắn còn làm cho nàng có cảm giác

thật. cặp mắt trong suốt như nước suối, khuôn mặt trẻ con đáng yêu vô

địch, là cho con người ta hận không thể đi lên bấu cho một nhát cho thoả thích!

"Mẹ, mẹ ơi!" Giọng trẻ con non nớt mềm mại phá vỡ sự yên tĩnh chung của mấy người họ, Bạch Vô Thương đã từ xa chạy tới.

"Vô Thương, mẹ không phải đã bảo cho con rồi sao, bất kể là chuyện gì xảy

ra cũng không được hấp tấp hay sao?" Trên mặt BẠch Mặc Y nhân Bạch Vô

Thương đến đã nở chút tươi cười, buông ly trà xuống, đỡ được thân hình

nho nhỏ của Bạch Vô Thương lao tới, oán trách nhìn bé.

"Mẹ à, con nghe nói người nhà họ Bạch đến, có phải không ạ?" Bạch Vô Thương hỏi, đáy mắt có chút tức giận.

"Đúng vậy!" Bạch Mặc Y cũng không tính gạt con, cứ nói cụ thể. Bởi vì từ xa

đã nghe có tiếng cãi nhau, từ xa tới gần, cứ nghĩ một mình Hồng Tiêu

cũng ngăn không nổi một đám quân vợ con kia được.

"Mẹ, con ghét họ!" Bạch Vô Thơng lại cho thấy rõ lập trường, bé chán ghét họ, không muốn trở về Bạch gia đâu!

"Được rồi, Vô Thương về phòng trước cùng Xuân Nhi có được không?' Ánh mắt

Bạch Mặc Y liếc qua ba người đang nhàn nhã uống trà, hơi nhíu nhíu mi,

những lời của nàng có ý đuổi người chút, nàng không tin là họ không

biết, dù sao đây cũng là chuyện nhà của nàng, họ ở đây cũng có vẻ không

hay cho lắm? Nếu là người khác, đụng tới chuyện tranh cãi gia đình này,

sớm tránh thì tránh luôn, xem ra, mấy người này cũng không định đi rồi!

Đến cả Sở Tử Dật luôn hiếu động kia cũng ngồi im bất động kia kìa.

"Không, mẹ ơi, con không về phòng đâu!" Bạch Vô Thương nói kiên trì, trong mắt hiện lên tia sáng giảo hoạt.

Bạch Mặc Y cười cười xoa đầu bé, ánh mắt nhìn về phía xanh xanh đỏ đỏ đằng xa, đội hình cường đại, đến cũng đông đủ quá ha!

"Tránh ra, ta đánh cuộc xem con tiểu tiện nhân kia có phải có cánh cứng lắm

không mà ngay cả ta cũng không gặp!" Bạch phu nhân đưa tay ra ngăn Hồng

Tiêu lại, nghĩ đến Bạch Mặc Y ở Bạch phủ làm hết mọi chuyện với họ, bà

ta tức đến nỗi chẳng có chỗ trút, nhất là hôm nay lão gia còn bảo họ đến tận nơi mời nàng về phủ nữa chứ, ta nhổ vào! Bà tới là để làm nhục nàng ta thật lực vào, cũng không muốn nàng ta trở về phủ làm cho bà ta trở

nên ngộp thở!

"Chỗ ở của con tiểu tiện nhân kia cũng được quá

ha!" Trong mắt Bạch Tinh Duyệt loé lên tia ghen tị, không ngờ nàng bị

đuổi ra khỏi phủ, thì lại sống quá tốt ở bên ngoài thế này!

"Ở

tốt thì có ích lợi gì chứ, chẳng phải vẫn là kẻ bị chồng bỏ đó thôi!"

Bạch Hân Di nhìn chung quanh một lượt, trong mắt hiện lên tia khinh

thường với Bạch Tinh Duyệt, đúng là thiển cận, cái nơi ở này cũng chỉ có con tiện nhân loại này mới xứng ở đó mà thôi!

"Không những là bị chồng bỏ, mà lại vốn là một kẻ không trong sạch mới bị chồng bỏ nữa đó, nếu là ta ấy à, ta đã sớm không muôố sống nữa rồi, sao còn vô liêm sỉ

mà đi quyến rũ khắp mọi nơi nữa chứ! Thật sự là bản tính không thay đổi

tý nào nha!" Mai di nương lắc mông, vẻ mặt phỉ nhổ, dĩ nhiên là nói

chuyện ngày đó Sở Quân Ly và Sở Tử Dật đều cầu tình cho nàng, lại càng

làm cho bà ta thấy hận nữa là công tử Bạn Nguyệt kia, cha bà ta bị bệnh

mang hẳn một số tiền lớn đến cầu xin hắn chữa bệnh cho, thế mà hắn dám

cự tuyệt, chớp mắt một cái mà lại dám để cho con tiểu tiện nhân Bạch Mặc Y kia ở trong Bạn Nguyệt cư những hơn nửa tháng cơ đấy! Đó chính là

chuyện chưa từng có, ai mà chẳng biết công tử Bạn Nguyệt mỗi ngày chỉ

khám bệnh cho ba người thôi, Bạn Nguyệt cư cũng chưa từng bao giờ giữ

bệnh nhân ở lại, thật không hiểu con tiểu tiện nhân kia vận phải cứt chó gì mà được thế chứ!

Chân bước càng ngày càng ngắn lại, nói càng ngày càng khó nghe hơn, mặt ba nam nhân cũng càng ngày càng xám xịt

lại, khí lạnh trên người mỗi lúc một nặng thêm!

Trên người Lạc Vũ Trần mêng mông một làn sương trắng, áo trắng càng lạnh hơn, mắt loé lên tia sắc bén.

Sở Quân Ly tay cầm ly trà bốc khói mà thoáng chuyển sang lạnh luôn, môi

mím lại lạnh lùng, mắt sinh đẹp mị hoặc như hoa đào, vô cùng yêu nghiệt, lại nở rộ như hoa đào điện Tu La, mị hoặc chết người!

Sở Tử Dật đặt mạnh ly trà xuống, mặt trẻ con lộ vẻ tức giận, đứng lên định đi ra

ngoài, hắn nhất định phải dạy dỗ thật tốt cái đám đàn bà con gái này mới được.

"Cửu Vương gia, uống trà đi ạ!" Bạch Mặc Y vẫn nhàn nhã

cất giọng lạnh nhạt, , làm cho người không muốn nghe cũng bị giọng nói

trong veo, lạnh nhạt thế này lọt vào tai.

Sở Tử Dật chút lửa

giận bị tắt ngấm, Y Y đã nói chuyện với hắn rồi, hắn vui vẻ quá ha! Mặt

trẻ con nở nụ cười rất tươi, khiến cho nữ hầu kia đắc ỹ mãi, Y Y không

cần hắn quan tâm, hắn không muốn chọc cho Y Y giận làm gì!

Khuôn

mặt nhỏ của BẠch Vô thương phồng lên, cái kiểu nói này bé nghe rất nhiều rồi, không cần nghĩ cũng biết là đang chửi mẹ của bé, nắm thật chặt tay lại, bé không muốn các bà ấy đến đâu!

"Tiểu thư, chúng tôi không ngăn lại được ạ!" Hồng Lăng đi tới bên cạnh Bạch Mặc Y trừng mắt nhìn đống phụ nữ đó.

Đám đàn bà con gái giúp chồng kia dường như không đoán được là ở chỗ này

của Bạch Mặc Y còn có người ngoài, đập vào mắt là ba phong thái khác

nhau, lúc dáng yểu điệu kia nhìn thấy nam nhân lập tức đứng sững sờ tại

chỗ, mặt mũi xấu hổ, vừa rồi các nàng nói nhưng từ chẳng dễ nghe chút

nào, cứ như mắng chửi bình thường ở nhà vậy, bên ngoài các nàng là danh

môn thục nữ đó!

Ánh mắt Bạch Mặc Y đảo qua nhìn các nàng một

lượt lúc tái lúc đỏ bừng, nói thản nhiên, "Các vị phu nhân tiểu thư,

dường như chẳng hiểu gì về chuyện lễ nghi bước vào cửa nhỉ?"

Thật sự là được dạy dỗ tốt quá ha! Ở đây không phải là Bạch phủ, cứ tuỳ tiện người ra vào, đã xông vào thì thôi lại còn tuỳ tiện vũ nhục nữa, loại

phu nhân danh môn, cũng chỉ đến thế mà thôi, hiện giờ bị người ta nhìn

thấy, đúng là xấu chẳng có chỗ chui mà!

Bạch Tinh Duyệt và Bạch

Hân Di liếc mắt nhìn thấy Lạc Vũ Trần và Sở Quân Ly thì cũng không dám

động đậy, lại đúng là tuổi còn nhỏ mà nảy mầm xuân, chỉ nhìn thấy người

phiêu diêu tuấn dật như tiên kia thì đã như người mất hồn rồi!

Trên mặt hai người đỏ bừng lên rồi ngượng ngùng, mắt đẹp ẩn tình, muốn nói gì lại thôi!

Mặt Bạch Sương Hoa cũng trầm trầm, nhìn thấy mỹ nam ngồi như thế, chỉ chớp

mắt một cái mà thất thần, nhưng nàng ta lại chỉnh trái tim lên trên

người Sở Quân Mặc cả, đụng vào mắt hai người kia cũng không đến nỗi mất

mặt như vậy!

"A, Y....Y Y à, vị công tử này là....?" Mai di

nương là người lấy lại tinh thần trước tiên, nhìn thấy Lạc Vũ Trần như

thần tiên vậy, lại liếc mắt thấy con gái của mình nhìn thẹn thùng cứ

nhằm thẳng vào người đó, mở mồm hỏi.

Ánh mắt Bạch Hân Di dính

chặt vào người Sở Quân Ly, đúng là nam tử đẹp trai quá, tim đập bình

bịch, kéo tay áo Bạch phu nhân lại.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 29
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...