Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 30

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ngày ấy, Sở Quân Ly

rời khỏi Bạch phủ thì nàng ta chỉ mới liếc mắt nhanh chút thôi, ít nhất

đúng là không thấy rõ diện mạo, chỉ nói là một vị Ngọc công tử phong

thần tuấn lãng mà thôi!

Dù nàng ta thấy không rõ nhưng ngày đó

thì Bạch phu nhân lại thấy rất rõ, trong lòng kinh ngạc, sửa lại dáng

điệu phu nhân tao nhã, tiến lên từng bước thi lễ nói, "Không biết nhị vị vương gia ở đây, làm cho vương gia chê cười rồi!"

Làm lễ xong, đứng lên quay mặt ra sau quát mấy người, "Còn không mau lại đây bái kiến tứ vương gia và cửu vương gia đi!"

"Bái kiến hai vị vương gia!" Giọng trong trẻo, mềm mại non nớt quyến rũ lòng người.

"Không cần đa lễ!" Sở Quân Ly nói nhẹ nhàng một câu, mí mắt cũng chưa nhấc

lên, cau mày nhìn ly trà lạnh lẽo, thật là khó uống quá!

"Đại tỷ, vị công tử này là ai đây? Tỷ muội chúng ta kiểu gì cũng phải chào hỏi

ngời ta không phải sao?' Bạch Tinh Duyệt đi đến cạnh Bạch Mặc Y, dáng

dấp yểu điệu, mềm mại như bún.

Bạch Mặc Y một người lạnh lùng,

cũng đã làm cho Bạch Tinh Duyệt cả người toát mồ hôi lạnh, má ơi, điều

này đã vợt qua hẳn trí tưởng tượng của cô gái khuê các rồi, ngươi sao

không tỏ vẻ ra mềm yếu mị hoặc chút chứ? Thật đúng là loại con gái chẳng được dạy dỗ gì cả ha!

"Vị này là công tử Lạc!" Bạch Mặc Y lạnh lùng thốt ra, nói thản nhiên.

Hả? Chỉ vậy thôi sao? Bạch Tinh Duyệt vô cùng bất mãn với đáp án này.

"A! Đó là Lạc công tử của sơn trang Lạc Vân đó ư?" Lục di nương chưa nói câu nào bỗng mở miệng, đáy mắt có chút kinh ngạc.

Sơn trang Lạc Vân giàu có nhất nước, đến cả hoàng thượng cũng còn phải nể

ba phần, diện mạo trang chủ sơn trang Lạc Vân như thần tiên, thoát tục

hậu thế, siêu nhiên phàm trần, ai ngờ lại được nhìn thấy ở đây, mọi

người ai cũng đều nổi lên sự suy nghĩ cẩn thận.

Lạc Vũ Trần thản nhiên ngồi, phong tư phiêu dật, không nói câu nào, chỉ có loại ánh mắt thì nóng nực khó gần hơn.

"Xin chào Lạc công tử ạ!" Đám người Bạch Sương Hoa đều đến làm lễ, dù sao

thì cả hoàng thượng cũng còn nể mặt, các nàng sao lại dám đắc tội chứ!

"Vốn nghe tiếng của Bạch thừa tướng đã lâu, tiểu thư trong phủ dịu dàng,

hiền thục, hôm nay vừa thấy quả nhiên là nổi tiếng không bằng gặp mặt

ha!" Giọng Lạc Vũ Trần nhẹ như gió thoảng, rõ ràng là có chút chỉ trích

nhưng lại làm cho người nghe không biết được là hương vị châm chọc.

Không nói tới vài người mới đến, sắc mặt lại biến, ai cũng không phải kẻ ngốc mà nghe không ra ý của những lời này, trong lòng phẫn hận mãi, lại

chẳng dám phản bác gì, cuối cùng lại đổ dồn mọi ánh mắt về phía Bạch Mặc Y, nếu không phải là nàng cho người ngăn họ lại thì các nàng sao lại bị người ta coi như trò hề chứ! Nếu nàng sơm nhắc nhở các nàng một chút,

thì cũng không có cục diện xấu hổ như hiện giờ!

Trong lòng chỉ

biết trách người khác mà không nghĩ rằng tất cả đều do chính mình gây

ra, ngay từ đầu người ta đã không chào đón rồi, lúc này có vô lý thì

cũng phải tìm ra ba phần có lý!

Bạch phu nhân ngượng ngùng nở nụ

cười chút, lập tức lại chuyển ngay sang bộ dáng của chủ nhà Bạch gia,

thân thiện nói với Bạch Mặc Y, "Y Y à, phụ thân con rất lo lắng cho con

đó, hôm nay cùng trở về nhà thôi, Thuỷ Mặc các của con ta đã cho người

ta sửa lại rồi, hôm nay cha mẹ nào mà không thương con cái chứ, lâu như

vậy, lại giận cả cha con nữa sao, có giận thì cũng nên tan đi thôi, đỡ

phải để cho người khác nói người Bạch phủ chúng ta không biết dạy con

gái, chỉ chút chuyện nhỏ mà đã bỏ nhà trốn đi!"

Bạch phu nhân

nói hai ba câu mà đã đem mọi hành vi lúc trước của Bạch Mặc Y hoá thành

cha và con gái xích mích, ám chỉ nàng bất hiếu, nhưng lại lamd càn bỏ

nhà rời đi, hiện giờ đến tận cửa mời về, nếu không quay về thì đã chứng

thực tội danh bất hieeus này rồi!

Bạch Mặc Y là ai chứ? Nàng

tuyệt đối không cần chính là hư danh này, lúc ấy nàng cũng đã định liệu

được một ngày này của Bạch thừa tướng, vì thế mới bắt ông ta viết thư

cam kết từ bỏ! Người đời muốn mắng thì cũng không mắng tới nàng!

Lạnh lùng cau mày, Bạch Mặc Y nhàn nhã thưởng trà, đôi mắt sáng xoẹt qua

chút tia châm biếm thản nhiên, nếu nàng đoán không nhầm thì lúc các bà

ấy vào đến cửa còn vũ nhục nàng ra sao, nhưng mà nhìn hai vị mỹ nam

trước mắt này, vì thế mới mạnh bạo để Bạch phu nhân trước tiên thay đổi

chủ ý, mời nàng về là giả, mà muốn mượn sức ai đó mới là thật, vậy Bạch

Sương Hoa và Bạch Hân Di trong lòng lúc nào cũng tâm niệm muốn gả vào

hoàng gia đây mới là ý tuyệt nhất!

"Đúng đó nha, Y Y à, con ở

đây cũng không thích hợp để tiếp khách đâu, hay là xin mời hai vị vương

gia và Lạc công tử cùng đến quý phủ, hoàng thượng vừa ban thưởng cho

tướng gia mấy lượng trà vân sơn vụ vũ, xin mời các khách quý đến thưởng

chút trà!" Mai Di nương nói tiếp, ngôn ngữ vẫn còn chút đắc ý nho nhỏ,

tướng gia được sủng ái, mặt mũi các bà còn được hưởng theo, hơn nữa

chính con gái Bạch Tinh Duyệt của mình còn đang nhìn chằm chằm vào Lạc

Vũ Trần, một nam tử có năng lực và gia thế như vậy thật xứng với Bạch

Tinh Duyệt của bà ta!

Vừa nghe đến thưởng trà, nhưng lại là trà

vân sơn vụ vũ, Bạch Mặc Y giương to mắt nhìn Sở Tử Dật chút, cái này nha vừa đúng là loại trà hảo hạng đó, Mai di nương này thật đúng

là......loại cực phẩm đến cỡ nào đây!

"Đúng rồi, tiểu thư à, vừa

rồi cửu vương gia không phải cũng vừa mang đến là trà hảo hạng vân sơn

vụ vũ đó sao?" Hồng Lăng đúng lúc mở miệng, đem hai chữ "hảo hạng" đó

nhấn thật mạnh, đáy mắt còn loé ý cười.

"Phốc" Sở Quân Ly phun

thẳng ngụm trà ra, thoáng nhìn qua nha đầu Hồng Lăng kia, thật đáng giận mà, đành tha cho nàng chuyện không cho hắn uống trà kia.

"Đúng

đó, ta nhớ rõ trà vân sơn vụ vũ này là do Lạc gia tiến cống đó nha, có

phải không tứ ca?" Sở Tử Dật nhấp nháy đôi mắt sáng đáng yêu tò mò hỏi

Sở Quân Ly.

Mặt Mai di nương thì đen như đít nồi vậy, ai ngờ tự

mình lại gây ra chuyện nực cười đến thế, lập tức giận tới nỗi nói không

ra lời!

Bạch phu nhân hung hăng trừng mắt liếc nhìn bà ta một

cái, rồi lại liếc mắt nhìn một người đang ngồi thong dong cho đến tận

bây giờ vẫn chẳng nói một câu nào với họ là Bạch Mặc Y, đáy mắt càng âm

trầm lạnh, nói rất bố thí, "Y Y à, ta thấy hiện giờ nên theo chúng ta

trở về đi, những thứ kia cũng chẳng hay ho gì, không cần thu dọn đâu!"

Lại xoay người nói với Sở Quân Ly, "Tứ vương gia, tướng gia nhà ta vẫn còn

áy náy với chuyện lần trước, nên vẫn muốn tìm cơ hội được mời tứ vương

gia qua phủ, nếu tứ vương gia bằng lòng thì tướng gia thật rất cao hứng

đó!" Nói đi nói lại lại chính là muốn đem Sở Quân Ly và Lạc Vũ Trần mời

tới Bạch gia đi!

Bạch Mặc Y đứng lên, nhìn Bạch Vô thương cứ đi

ra rồi lại đi vào lúc mấy kẻ kai đến, tay nhỏ bé vung lên, đáy mắt có

yêu chiều, thằng nhóc này thật là, chẳng chịu thiệt thòi gì, cứ thế tuỳ

tiện quá! Nói lạnh lùng với Bạch Phu nhân, "Ngày ra khỏi phủ, thì đã

không còn liên quan gì đến Bạch gia nữa rồi, điểm ấy nói vậy là Bạch

thừa tướng tất nhiên là hiểu được, ta không hy vọng các ngươi lại tới

quấy rầy cuộc sống của ta nữa, nếu không ta khó mà giữ nổi lại gây ra

chuyện gì nữa đó!"

Ánh mắt nhìn về phía Sở Quân Ly và Lạc Vũ Trần, mím chặt môi lại nói tiếp, "Còn về những chuyện khác, ta cũng không can dự!"

Mời được người hay không thì là chuyện của bà, tóm lại bà cũng đừng có xuất hiện ở đây là được!

Giọng điệu Bạch Mặc Y lạnh lùng đầy uy hiếp, đám người Bạch phu nhân ngẩn ra, con tiểu tiện nhân này thật dúng là không biết xấu hổ! Cố nén lửa giận, tướng gia mọt lòng muốn lung lạc tứ vương gia, bà cũng không dám đắc

tội! Còn về con tiểu tiện nhân này, sau này khi nào có cơ hội thì thu

thập nàng! Dù sao thì hôm nay bà tới đây cũng không thật sự muốn đưa

nàng ta về Bạch gia tý nào cả!

"Ta không được khoẻ lắm, xin các

vị cứ tự nhiên cho!" Bạch Mặc Y liếc mắt nhìn Bạch Vô Thương, xong việc

rồi thì cũng kéo bé rời đi, Hồng Lăng cũng vội vàng đuổi theo.

Sở Tử Dật vừa thấy ở đây chẳng còn chuyện mình nữa, cũng vội vàng đứng

dậy, hắn định đi tìm thằng nhóc quỷ kia chơi! Dù sao ánh mắt bọn phụ nữ

ăn thịt người này cũng không phải nhìn hắn!

Sở Quân Ly và Lạc Vũ Trần trợn tròn mắt lên, không phải thế chứ, cứ vậy mà vứt hết bọn họ đi sao? Trong lòng hai người bỗng chốc tức giận, vốn họ đang ở đây hiền

hoà, bọn phụ nữ này chẳng có việc gì lại chạy tới làm náo loạn lên gì

chứ! Cơ hội như vầy cũng không phải lúc nào cũng có, lần này có thể được nàng đãi ngộ cũng là quý rồi, nếu nói lần sau không chừng nàng đã cho

ngươi ăn cái đinh thì có! Tức! Tức! Tức quá! Thật là tức chết bọn họ mà!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 30
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...