Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 35

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thái hậu trong tay

không còn, trong lòng nổi lên tia khổ sở, trước đây BẠch Mặc Y giống như đứa con gái của bà lúc nào cũng làm nũng rốt cục cũng không tìm lại

được nữa, một kiếm kia chẳng những chém bị thường lòng của nàng, mà càng làm cho nàng đối với người họ Sở khó có thể vượt qua, ánh mắt dừng trên người Bạch Vô thương, trong lòng nổi lên ý niệm kiên định, ít nhất

trên người quỷ nhỏ này còn chảy dòng máu nhà họ Sở họ, bất kể thế nào

thì cũng vẫn là người nhà họ Sở! Cái gì không trinh tiết, cái gì dâm

loạn bà không tin tất cả, Bạch Mặc Y coi như là một tay bà nuôi, tính

cách của nàng bà là người hiểu rõ nhất, hơn nữa cảm tình của nàng với Sở Quân Mặc bà đều thấy cả, cho dù chết, bà cũng không xin lỗi hắn, mà

trong đó nhất định có sự hiểu nhầm!

“Thái hậu, thân thể ngài không tốt, hay là ngồi xuống nói chuyện đi ha!” Vương ma ma tiến lên đỡ bà, săn sóc nói.

“Aizz, người già rồi, sức khoẻ cũng chẳng còn được như ý nữa, nào, Bảo nhi,

đến ngồi bên cạnh bà nội đi nào!” thái Hậu kéo tay Bạch Vô Thương tới

ngồi trên ghế, kéo bé ngồi xuống.

Bạn nguyệt tiến lên làm lễ, đứng lẳng lặng một bên, ánh mắt xoẹt qua bà lão tủm tỉm, hơi cúi xuống.

“Công tử Bạn Nguyệt không cần khách sáo, mau mời ngồi!” Thái Hậu cưới nói với Bạn Nguyệt, rất khách sáo, điều này làm cho Bạch Mặc Y âm thầm cau mày, Bạn Nguyệt này có thân phận gì mà đến cả thái hậu cũng đều có thái độ

thế này với hắn chứ?

“Tạ thái hậu!” Bạn nguyệt đứng bên ngồi

xuống ghế, cung nhân bưng ly trà lên, khẽ nhấp môi, mắt hướng về phía

Bạch Mặc Y và Sở Quân Mặc đang đứng.

“Nghiệt tử, quỳ xuống!” Thái Hậu trừng mắt nhìn Sở Quân mặc quát, tay vẫn nắm lấy cánh tay nhỏ bé

của Bạch Vô thương, mặc kệ bé cố rụt lại nhiều lần vẫn không thả ra.

Sở Quân Mặc ngẩn ra, quỳ gối xuống lại không nói gì cứ thế quỳ, một thân

toả ra hơi thở vương giả tôn quý cũng chẳng màng, khuôn mặt âm trầm góc

cạnh nổi rõ, lông mi dài rậm che khuất cảm xúc trong mắt hắn.

“Y

Y, ta biết con ta thật xin lỗi con, mà ta cũng thật xin lỗi con, hôm nay con muốn đánh muốn giết cứ tuỳ ý con, con lão bà ta đây có chết ta cũng không một câu oán thán!” Thành ý Thái hậu cứ nhất thiết nhìn Bạch Mặc

Y, trong mắt có đau lòng, đến cả tự xưng là ai gia cũng không.

Bạn Nguyệt tay bưng ly trà bỗng ngừng chút, mày hơi cau lại, chiêu này củ

thái hậu đúng là chiêu dụ dỗ thật lợi hại, Sở Quân Mặc kia nhưng vốn là

vươgn gia hoàng thất, để Bạch Mặc Y hận hắn, cũng không có khả năng đánh chết hắn được, quả nhiên là ngón nghề thâm trong thâm cung!

BẠch Mặc Y cúi mặt, nhìn cũng không thèm nhìn Sở Quân Mặc lấy một cái, lúc

thái hậu vừa dứt lời khoé miệng đã nhếch lên châm biếm, tiếp đó quỳ

xuống, Vô thương à, vì con, cái lễ tiết quỳ chết tiệt này mẹ đành nhịn!

Cụng đầu thật mạnh trên mặt đất một cái, tay lặng lẽ bấu đùi, cố gắng bức

mắt hồng hồng, chẳng còn cách nào cả, nàng cũng chẳng phải là diễn viên

giỏi gì, nước mắt không thể tự nhiên đến là đến. Cái cụng đầu này thật

mạnh, thật vang, nước trà trong chén Bạn nguyệt cầm vung ra gợn sóng,

khớp xương tay Sở Quân mặc nắm đột nhiên chặt thêm, trong lòng hiện lên

tia bối rối, chợt loé chợt mất, nhanh đến mức làm hắn không phân biệt

nổi đó là cảm giác gì nữa!

“Y Y, con làm cái gì vậy? Mau đứng lên đi!” Thái Hậu chấn động chút, ý bảo Vương ma ma mau tiến lên đỡ dậy.

Bạch Mặc Y đẩy tay Vương ma ma ra, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại mà kiên định, “Thái Hậu nương nương nhiều năm thương tiếc yêu thương, trong lòng Mặc Y rất biết ơn, hôm nay xin thái hậu ban thưởng cho Mặc Y một ân điển!”

Nói xong lại cụng đầu thật mạnh xuống đất.

Bạch Vô Thương tránh

được tay Thái HẬu, cùng quỳ gối xuống bên cạnh BẠch Mặc Y, tay nhỏ bé

nắm chặt góc áo Bạch Mặc Y, oán hận nhìn Sở Quân Mặc bên cạnh, lại vì

hắn mà mẫu thân đầu cụng đều đỏ rồi, bé hận hắn!

Thái Hậu chạm

vào ánh mắt đầy hận ý của Bạch Vô Thương với Sở Quân Mặc, trong lòng đã

hiểu, nói với Vương ma ma, “Mang đồ chơi mới của ai gia về đây, đưa cho

bảo nhi đi chơi!”

Vương ma ma cất tiếng vâng, rồi định dẫn BẠch Vô thương đi.

Bạch Vô thương quật cường, cố định một chỗ, đẩy bà ta ra, ngước đầu nhỏ lên

nói, “Thái Hậu nương nương, ta gọi là Vô Thương, Bạch Vô Thương! Ta muốn ở cùng một chỗ với nương, ta muốn bảo hộ nương, không cho người xấu bắt nạt nương!” Nói xong cũng không quên trừng mắt nhìn Sở Quân Mặc một

cái, ngụ ý là một người xấu trong miệng bé!

“Nha, đúng rồi, cháu

gọi là Vô Thương bà nội này vẫn nhớ chứ” Vẻ mặt Thái Hậu cười cười nhìn

Bạch Vô Thương càng nhìn càng thích, lại tiến đến kéo bé, ngồi xuống

trước mắt BẠch Vô Thương, lại nói vô cùng kiên định, “Sau này cháu gọi

là Vô Thương nhưng cháu không phải là họ Bạch mà là họ Sở!” Nói xong

nhìn thoáng qua Sở Quân Mặc đang quỳ, chuyện này thật sự ai có thay đổi

cũng không được.

“Không, ta họ BẠch, không phải họ Sở!” Bạch Vô

thương lại rút tay về, lần này đứng đằng sau Bạch Mặc Y, không hề muốn

cho thái hậu kéo tay bé, vẻ mặt quật cường.

Sắc mặt Thái hậu xầm

xuống, thằng quỷ nhỏ này mới có hơn bốn tuổi thôi, nếu không có người

lớn dạy, bà không tin đây là những lời bé nói, ánh mắt nhìn về phái Bạch mặc Y, bên trong mang theo một tia bất mãn và thất vọng.

“Y Y à, con là ai gia nhìn lớn lên, ai gia hy vọng trái phải rõ ràng chút, con

có thể hiểu” Thái Hậu lại hồi phục thái độ tôn quý như cũ, không hề bắt

buộc BẠch Vô Thương, để Vương ma ma đỡ đi lên ngồi trên ghế.

Khoé miệng Bạch Mặc Y cong lên, thái hậu vẫn không thèm nghe nàng nói, trước tiên lại cứ lấp đầy miệng nàng, hừ, cái gì mà gọi là phải trái cho rõ

chứ? BẠch Mặc Y vô tội ấm ức, bị người khác hắt nước bẩn lên người, bị

khoác lên tội danh không còn trinh tiết, rồi bị đuổi ra khỏi cửa, lại bị hắn Sở Quân Mặc một tay đẩy vào đao tử thần, mạng nhỏ này của nàng, đã

lởn vởn hai lần trước cửa Diêm vương rồi, lần đầu tiên là mạng Bạch Mặc Y kia đi vào, mà nàng, là Bạch Ngữ Thanh chứ không phải Bạch Mặc Y, động

vào mạng của nàng nàng không chấp nhận nổi! Sở gia chẳng những thiếu

Bạch Mặc Y một mạng người mà còn thiếu sự trong sạch của nàng nữa! Lại

càng thiếu Bạch Ngữ Thanh một món nợ máu, món nợ này không phải cứ một

hai câu là nói rõ mà lau sạch được!

“Y Y, mặc kệ người bên ngoài

nói gì, làm cái gì, ai gia đã nhận định con là con dâu của ta, Vô thương là huyết mạch của Sở gia ta, ai cũng không thể thay đổi được chuyện

này!” Thái Hậu nhìn Bạch Mặc Y, ánh mắt thâm trầm sắc bén.

“Thái

Hậu nương nương, thứ nhất, Bạch Mặc Y đã bị tam vương gia bỏ đuổi ra

khỏi cửa rồi, đã bị hắn đá một đá chết rồi. Thứ hai, Thái hậu có nghĩ

tới lúc dân phụ tỉnh lại thì còn có thể tở về tam vương phủ được hay

sao?” Bạch Mặc Y vẫn chưa vạch rõ chuyện Sở Quân Mặc đẩy nàng chắn kiếm, dù sao đó là vì cứu thái hậu, nàng không thể lấy này làm căn cứ, cứ thế mà thôi.

Sở Quân Mặc nghe ra hận ý giấu trong lời nói Bạch Mặc Y, trên người traà ra sự đau thương, cúi đầu, tay càng bấm chặt hơn.

Giọng điệu của Thái Hậu làm như không tin những lời Bạch Mặc Y nói, quay đầu

nhìn Sở Quân Mặc ai oán, oán hận bảo, “Được lắm, lão tam à, ngươi có

tiền đồ, lại học đánh phụ nữ lúc nào thế hả? Ai gia là dạy ngươi vậy

sao/” Tự động coi nhẹ những lời tiếp theo của Bạch Mặc Y.

“Y Y à, ai gia già rồi, quản không nổi chuyện của những người tuổi trẻ các con, nhưng mà, con dâu thứ ba ai gia chỉ có một, đó chính là con! là chúng

ta Sở gia thật xin lỗi con, ai gia cũng thật xin lỗi mẹ của con!” Thái

hậu nói xong, đôi mắt chứa đầy nước mắt, thở dài nặng nề, ngồi ở chỗ đó

bi thương, nhìn mắt Sở Quân Mặc thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành

thép thôi!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 35
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...