Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 12

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Thật vô liêm sỉ! Không nhìn thấy khách sao? Bộ dạng này còn ra thể thống gì

nữa hả?” Râu Bạch thừa tướng vểnh lên rung rung, một tay gạt hai người

phụ nữ ra, nổi giận mắng.

Ôi? Cả đống phụ nữ lúc này mới để ý

trong phòng có hai nam nhân phong tư yểu điệu, lại cũng đang ngồi hai

bên Bạch Mặc Y, liếc mắt châm biếm nhìn họ, lúc này mới nhớ ra, chính

bởi nàng ta nên nhóm họ mới biến thành dạng này, bất giác nổi giận bừng

bừng nhìn chằm chằm Bạch Mặc Y, ánh mắt đó như muốn nuốt sống nàng vậy!

Ba vị tiểu thư của Bạch Phủ nhìn thấy có nam nhân ở đây, nhưng lại đều là

hai vị vương gia, hét lên một tiếng rồi bỏ chạy ra ngoài, hiện giờ bộ

dạng này của các nàng sao dám nhìn mặt mũi người ta chứ!

Mọi

người trong nhà cũng đều giải tán ngay lập tức, Bạch Thừa tướng lúc này

mới mang mặt xấu hổ đi về phía ba người, chạm vào ánh mắt trêu tức của

hai người, bất giác mặt mũi đỏ bừng, hai tay vòng lại làm lễ, “Đã để cho hai vị vương gia chê cười rồi!”

“Hết cách, hết cách thôi, chỉ sợ cảnh diễn trong vườn xuân vẫn còn chưa đủ đó!” Sở Quân Ly chớp ánh mắt

hoa đào, cười nói nhẹ nhàng.

Bạch Thừa tướng lại quẫn, ánh mắt

rơi xuống người BẠch Mặc Y, bất giác cau mày, nàng ta làm sao mà lại có

thể ở cùng một chỗ với cửu vương gia chứ?

“Sao lại mặc như vậy

hả? Trong phủ không cho ngươi ăn mặc đủ hay sao?” Ánh mắt Bạch thừa

tướng dừng trên bộ quần áo bị giặt bạc phếch của Bạch Mặc Y, tức giận

hỏi, hắn thích nhất là sĩ diện, con gái mà mặc như vậy gặp người, doạ

người là chính ông ta Bạch Triển Bằng đó, lại sớm quên mất tiêu cái cảnh vừa nãy xảy ra trước mặt ông ta!

BẠch mặc Y ngắm lại bản thân

chút, cười khẽ một tiếng nói, “Khó được Bạch thừa tướng ngài còn nhớ đến ta! Hai mẹ con chúng ta sống chết thế nào đều không phải là chuyện của

ngài hay sao?” Ý tứ nói khác, ta mặc như vầy, còn không phải là do ông

mặc kệ mà tạo thành hay sao!

Bạch thừa tướng sợ run lên, con gái

lớn đã thay đổi rồi, trước kia cũng không dám nói chuyện như thế với ông ta, nhưng ý tứ trong lời nói này không phải giả, đứa con gái này đã bị

tam vương gia bỏ rồi về, ông ta ngại nàng doạ người, đến cả vào triều

cũng đều bị quan viên nói chê cười sau lưng ông ta, sự sống chết của

nàng ông ta còn cần quản làm gì nữa chứ! Có đôi lúc còn muốn cho một ly

rượu độc để bỏ chúng đi, đỡ cho ông ta phải xấu hổ không ngóc nổi đầu

lên trước mặt người khác!

“Nghiệp chướng, ngươi dám nói như vậy

với cha ngươi sao?” Bạch Thừa tướng cả giận, tâm tư chuyển nhanh, đã

đoán ra chuyện ngày hôm nay có liên quan đến nàng, nay gia đình làm trò

hề ở trước mặt hai vị vương gia, nếu mà ở trước mặt hoàng thượng nói vài câu chắc ông ta xong đời rồi. Gần đây hoàng thượng không ngừng soi mói

lão thần như ông ta, có những động tác rất quyết đoán, điều đó làm ông

ta càng phải cẩn thận hơn, chỉ sợ gây ra chút sai lầm thì chiếc mũ trên

đầu khó mà giữ được. Hôm nay lại mời được tứ vương gia đến làm khách,

chỉ vì muốn đặt chuyện hôn nhân lên hai người con gái, ai ngờ mọi suy

tính trong lòng đều đổ bể cả.

“Ông là cha ta sao? Ta cũng không

rõ phụ thân lại chẳng thèm quan tâm đến chuyện sống chết của con gái,

đến cả người hầu trong phủ cũng đều bắt nạt lúc nào cũng được, đến cả

một con chó trong phủ cũng đều mạnh hơn cả chúng ta, xin hỏi, cái này

được coi là phụ thân kiểu gì đây?” Bạch Mặc Y nhìn ông ta, ánh mắt sắc

lạnh, những câu bức bối!

“Vô liêm sỉ, ngươi thế như đại nghịch

bất đạo, ta cho ngươi ăn, cho ngươi mặc, tháng nào cũng cho tiền không

thiếu một xu, sao lại coi như không có là sao?” Bạch thừa tướng tức giận đến phát run, ánh mắt dừng lại trên hai mẹ con Bạch Mặc Y đầy sát khí,

bỗng chốc lại trùng xuống. Bạch Mặc Y thế nào sao ông ta nhìn mà không

biết nàng đang khiêu khích ông ta, nhưng lúc nhìn thấy bộ mặt gầy gò của Bạch Vô thương kia, ông ta lại cảm thấy nàng nói đều là thật cả!

“Xem ra Bạch thừa tướng còn không biết mình sai ở đâu đây?” Bạch Mặc Y nhìn

ông ta khinh bỉ, người cha như thế cũng không thèm, trong mắt đều là

tính kế hết, chỉ là ánh mắt ông ta cứ dừng mãi trên người nàng và Sở Tử

Dật, chẳng cần nghĩ cũng biết đứa con gái như nàng đây còn có bao nhiêu

giá trị, trong lòng bỗng chốc cảm thấy thương hại khi đối xử như trước

với Bạch Mặc Y.

“Vô thương, chúng ta đi!” Bạch mặc Y gọi tên Bạch Vô thương, nhàn nhã thanh thản xoay người , cũng chẳng thèm liếc mắt

nhìn Bạch thừa tướng một cái, cứ lạnh lùng thản nhiên như không, giờ

khắc này lại làm cho con người ta cảm giác trên người nàng loé ra hào

quang, còn lộ ra khí thế lạnh bạc, miệt thị tất cả thế gian, ngạo nghễ

đến cùng!

“Nếu Bạch thừa tướng có hứng thú, có thể đến ngồi ở

tiểu viện của ta!” Đi tới cửa Bạch Mặc Y quay đầu lại, nhìn lướt qua

Bạch thừa tướng nói, khoé miệng loé lên tia cười lạnh.

“Mặc Y đợi ta với, ta đến đây đã lâu, khát nước lắm, ta muốn đi tới trong viện

uống chén nước!” Sở Tử Dật lập tức đứng lên đi theo, giống y cái đuôi

của Bạch mặc Y vậy, hắn vốn nghĩ muốn biết nàng ở thế nào, hiện giờ có

cớ để đi hắn sao thèm để ý đến tứ ca và lão già thừa tướng này chứ, bọn

họ nói chuyện, hắn chẳng thấy hứng thú chút nào!

Sở Quân Ly vẫn

nhìn Bạch mặc Y, mỗi một cử động đều có loại phong thái khó nói nên lời, khác hẳn những pụ nữ hắn nhìn, chỉ là nhìn gương mặt độc nhất vô nhị

này trong mắt loé lên tia kinh diễm, lại không chút ái mộ, trên người

toả ra nét tang thương, đôi mắt sâu có thể nhìn thấu lòng người thay đổi và thâm thuý, không thể không nói, người phụ nữ trước mắt này làm cho

hắn nổi lên hứng thú!

Nở nụ cười quyến rũ chút nhìn quanh cảnh

thảm hại trong đại sảnh một lượt, tất cả các đồ đạc đều bị vỡ mà sợ hãi

than: Sức phá hoại của phụ nữ thật là lớn quá nha! Liền nói với theo,

“Ta rất thích tiểu quỷ đó, ta cũng đi nhìn xem sao!” Thích, thích đến

mức hận không thể bóp chết nó ấy chứ, ai bảo nó dám bảo hắn giống phụ nữ chứ!

Màu đỏ phất lên mang theo mùi thơm, cả người đã biến mất

trước mắt Bạch thừa tướng, ở cùng với người phụ nữ kia còn thú vị hơn cả với lão già gần trăm tuổi này ấy chứ!

Nét mặt già nua của Bạch

thừa tướng từ trắng chuyển sang đỏ rồi lại từ đỏ chuyển sang trắng, vẻ

mặt cuối cùng tái xanh cũng đi theo sau, hướng về Thuỷ mặc các mà Bạch

Mặc Y ở.

Thuỷ mặc các vốn đã bị nát, nay lại bị đại phu nhân dẫn

người đến phá càng nát thêm, gần như là lung lay sắp đổ vậy, cả đồ đạc

trong phòng thì hỗn độn đổ vỡ.

Bạch Mặc Y cứ kéo Bạch Vô thương

đứng ở cửa nhìn một chút, sau đó cũng không quay đầu lại mà xoay người,

đứng giữa viện, trên mặt loé lên tia cười tàn khốc lạnh lùng, qua hai

người, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào người Bạch thừa tướng!

“Trời à, đây là nơi cho người ở sao?” Vẻ mặt Sở Tử Dật khiếp sợ, bất giác

đứng lên, trong phòng kia giống như chỉ cần hắn nặng tay chút là sẽ đổ

sập vậy, đừng nói cái gì trong phòng mà duy nhất nói đầy đủ là một cái

hố, tuy hơi gồ ghề chút!

Ánh mắt Sở Quân Ly chớp chớp một chút,

cứ tưởng là nàng cố ý làm vậy để cho Bạch thừa tướng xấu mặt, ai ngờ,

hai mẹ con các nàng ấy thế nhưng lại được đãi ngộ kiểu này! Đôi mắt hoa

đào cùng vẻ mặt kinh ngạc nhướng lên nhìn Bạch Thừa tướng!

“Xuân

Nhi, lấy giấy bút ra đây!” Bạch Mặc Y lạnh lùng sai bảo, ánh mắt chẳng

rời khỏi Bạch thừa tướng lấy một khắc, làm cho ông ta càng thêm xấu hổ,

xấu hổ vô cùng, mồ hôi lạnh túa ra!

Chỉ lát sau Xuân Nhi đã mang

giấy bút mực tới, có một màn sáng nay như thế, hiện giờ quý Bạch phủ ai

cũng không làm khó được nàng rồi!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 12
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...