Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Con À, Cha Con Là Ai Vậy?

Chương 20

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thái hậu à? Trước mắt Sở Tử Dật sáng ngời, hắn còn nhớ rõ thái hậu là thương Bạch Mặc Y nhất, chẳng qua là hai năm trước đây thái hậu rời kinh, đi

dưỡng bệnh vơi tam vương thúc, vậy khi nào thái hậu về nhất định sẽ

triệu gặp Y Y rồi!

Thái Hậu và mẹ đẻ của Bạch Mặc Y là Phong

Thanh Vân vốn là chị em kết nghĩa, Phong Thanh Vân cứu lúc ấy bà vẫn còn là hoàng hậu còn đang mang thai Bạch Mặc Y, lúc đó bị thương, suýt chút nữa thì đứa bé trong bụng đã không giữ được, cũng bởi nguyên nhân đó,

sau khi Phong Thanh Vân sinh Bạch Mặc Y ra, thân thể rất yếu, cố gắng

chống đỡ vài năm, rồi mất, để lại Bạch Mặc Y vẫn còn nhỏ, lại phó thác

cho thái hậu nương nương hiện giờ. Trong lòng thái hậu vẫn còn áy náy,

hơn nữa tình ý giữa Phong Thanh Vân vẫn còn đậm, đã coi Bạch Mặc Y như

con gái ruột của mình, lại làm chủ đem nàng gả cho tam vương gia Sở Quân Mặc, chỉ vì lúc ấy thấy Bạch Mặc Y có tình cảm với hắn, vì thế đã thành toàn cho nàng! Hai năm trước, thân thể thái hậu không khỏe, mới đi

dưỡng bệnh, thái hậu vừa đi, Bạch Mặc Y không còn chỗ dựa, cơ thiếp

trong Mạc vương phủ lại lớn mật thêm, bắt nạt nàng bất kể lúc nào!

Cũng nhân cơ hội thái hậu không ở trong kinh thành,mọi người đều đã quên mất thái hậu là người hiểu rõ Bạch Mặc Y nhất, vì thế Bạch Triển Bằng cứ

thuận theo trục xuất nàng ra khỏi phủ, nay thái hậu sắp trở lại kinh

thành, tin tức này truyền về, lại làm mọi người liên can lo lắng, đặc

biệt là phụ nữ trong Bạch phủ lại càng lo lắng hãi hùng hơn!

Sở Quân Mặc cũng sợ run chút, mím môi rời đi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Bạch Mặc Y từ ngày đó đóng cửa ở trong nhà

không ra, người Bạch phủ vài lần đến mời nàng trở về, nàng đến cả cửa

cũng chưa từng mở lần nào, thái hậu đã về, định lấy lòng nàng chắc?

Nhưng nàng cũng chẳng nhàn rỗi tý nào, mấy ngày nay nàng chuyên tâm vào y

dược, may mắn là kiếp trước nàng đã có nền tảng, thoạt nhìn cũng không

khó lắm, làm nàng đau đầu lại chính là Sở Tử Dật, tên này ngày nào cũng

đến, ngày nào cũng ôm một đống sách thuốc theo, cả cái sân nhỏ của nàng

đều đầy ụ chẳng còn chỗ trống nào, mà người đó lại da mặt dày nữa, đuổi

thế nào cũng không đi, thấy mình thật sự phiền nàng thì lại quay sang

chơi đùa cùng Bạch Vô Thương. Chỉ mới có vài ngày mà làm cho nhóc quỷ

kia không bài xích hắn thì cũng nhức cả đầu vì hắn!

“Mẹ à, hôm

nay thái hậu đã về cung rồi, chúng ta có đi nghênh đón không ạ?” Bạch Vô thương chỡp chớp mắt, ngẩng khuôn mặt tròn tròn mập mập của trẻ con hỏi Bạch Mặc Y.

Bạch Mặc Y đang để ý bắt tay vào nghiên cứu một cây

thuốc, thái hậu à? Trong đầu lại tràn lên một đống hình ảnh ở chung với

thái hậu lúc trước, trong lòng nổi lên một luồng ấm áp, đó không phải là cảm giác của nàng mà là của khối thân thể này! Từ nhỏ Thái hậu cũng rất chiếu cố đến nàng, ba năm lại thỉng thoảng tuyên nàng vào cung, đến cả

hôn nhân của nàng với Sở Quân Mặc cũng đều do bà định đoạt, có thể thấy

được lúc trước rất yêu thương Bạch Mặc Y! Vứt cây thuốc trong tay

xuống, vỗ vỗ tay bảo, “Gặp, sao lại không gặp chứ!”

Thái Hậu vốn

là một cái ô to để che nắng, nàng muốn sống sót tại dị thế này thật đúng là không thể thiếu được sự che chở của bà, điều kiện tiên quyết là chỉ

cần nói thật tốt! Nhưng lấy trình độ yêu thương của thái hậu đối với

kiếp trước, hơn nữa thế giới này rất coi trọng danh dự phụ nữ, không

loại trừ khả năng Sở Quân Mặc phải tiếp nhận nàng trở lại. Đây mới là

vấn đề phiền toái nhất, nàng cần phải suy nghĩ thật kỹ để xem ứng phó

thế nào mới được!

Nghĩ đến đây ánh mắt Bạch Mặc Y lại dừng trên người Bạch Vô Thương, hơi cắn nhẹ môi, đã có rồi!

Thay một thân quần áo thanh lịch, Bạch Mặc Y kéo Bạch Vô thương mặc một bộ

quần áo gấm mới đi ra ngoài, ở nơi này còn cách cửa thành một đoạn khá

xa, tính toán thời gian thì đợi lúc nàng đi đến thì xe của thái hậu cũng vừa lúc tiến vào cửa thành rồi!

Hồng Tiêu ở nhà trông nhà, Bạch

Mặc Y dẫn theo Xuân Nhi và Hồng Lăng, trong đầu tự lên kế hoạch của

mình! Mới ra đến cửa, thì đã thấy Sở Quân Mặc cưỡi ngựa đi đến, dưới ánh nắng chói chang, vụt roi ngựa, người kia ở trên cao, một thân tôn quý,

cả người mặc quần áo gấm bọc thân thể hoàn mỹ, loé ra từng quầng sáng

giống như thiên thần vậy!

Bạch Mặc Y sợ run chút, áp chế sự hỗn

loạn trong lòng nàng, ánh mắt dừng trên người Sở Quân Mặc, nam tử như

vậy, uy nghi nghiêm nghị, tôn quý vô cùng, chẳng trách mà Bạch Mặc Y

trước đây lại mê luyến hắn đến thế, cứ thế trông cậy vào một phần yêu

thương, si ngốc chờ đợi bốn năm!

“Thái hậu nói muốn gặp ngươi,

thê tử trước của ta!” Sở Quân Mặc mở miệng nói, nhìn Bạch Mặc Y cả người thanh nhã mộc mạc, ánh mắt thâm u. Hôm nay hắn phụng chỉ đi nghênh đón, mới ra đến cửa liền nhận được ý chỉ của hoàng hậu truyền đến, bảo hắn

dẫn Bạch Mặc Y tới!

“Ta sẽ tự mình đi!” Bạch Mặc Y thản nhiên mở miệng, vòng qua hắn, tiến lên phía trước!

Chỉ sợ thái hậu đã biết Sở Quân Mặc ly hôn nàng rồi, hiện giờ lại để cho

hắn dẫn nàng cùng đi, lại chứng thật lời dự đoán trong đầu nàng!

“Tuỳ ngươi thôi!” Sở Quân Mặc liếc mắt nhìn nàng một cái, quay ngựa giơ roi vụt lên ngựa chạy đi, bụi bốc lên mù mịt!

Bạch Mặc Y đen mặt lùi lại mấy bước, tên đàn ông này đúng thật là chả phong

độ con mẹ gì, chỉ ngu như heo vậy! Nhìn tro bụi bụi mù trên đường, cứ

lẳng lặng mà đứng, mãi cho tới khi bụi tan đi, mới tiếp tục tiến về phía trước!

Đi tới phố chính, chỉ thấy vô số dân chúng đang hướng về

cửa thành mà đi! Tiếng người ồn ào, đi dường vội vã, trên mặt xen lẫn sự tò mò hưng phấn!

Một loạt tiếng vó ngựa truyền đến từ đằng sau,

Bạch Mặc Y kéo Bạch Vô Thương tránh sang một bên, thế giới này hoàng

quyền là to nhất, lại mạnh vô cùng, đi ngực dọc phố, nếu không phải là

hậu duệ của hoàng thất quý tộc, thì cũng là con nhà quan, trong lòng

Bạch Mặc Y rất khinh thường!

“Y Y à, ta vừa đi nhà nàng tìm nàng, không ngờ nàng đã đi rồi!” Vẻ mặt Sở Tử Dật hưng phấn kéo ngựa dừng lại bên cạnh Bạch Mặc Y, ánh mắt sáng ngời.

Bạch Mặc Y quay đầu, hôm nay Sở Tử Dật cả người mặc toàn thân màu đỏ, lộ ra bộ mặt trẻ con, càng không giống như đã trưởng thành. Nhưng nàng lại không thấy người này

tục tằn tý nào, trên người hắn không thấy chút tục khí, chỉ ộ ra bộ mặt

hồng hồng trắng nõn đáng yêu đến vô cùng, làm cho nàng chợt thấy xúc

động!

“Y Y à, ta dẫn nàng đi nào!” Sở Tử Dật nhìn thoáng qua đám đông đang bắt đầu di chuyển, nháy mắt mong chờ bảo.

Bạch Mặc Y liếc mắt ngắm mấy người thị vệ đi đằng sau hắn, một người một con cứ lẳng lặng đi phía sau Sở Tử Dật, lại liếc mắt nhìn vị “giai nhân áo

đỏ” kia, khoé miệng giật giật rồi quay lưng đi. Nàng có những bốn người, hắn sẽ dẫn đi thế nào, đúng là ngu ngốc!

Sở Tử Dật cũng phát

hiện ra vấn đề này, vội hỏi lại, “Y Y, các nàng có biết cưỡi ngựa

không?” Hỏi xong, suýt chút nữa Sở Tử Dật lại cắn phải lưỡi, bởi vì lại

chạm vào ánh mắt khinh thường miệt thị của Bạch Mặc Y!

“Ba người các ngươi, đi xuống!” Sở Tử Dật chỉ bừa vào ba thị vệ, bảo họ phải tìm cho được ba con ngựa mang đến.

Ánh mắt Bạch Mặc Y khẽ loé lên, kiếp trước ông chồng của nàng cũng rất yêu

ngựa, vì thế nàng cũng yêu, cứ lúc nào rảnh rỗi họ lại thường xuyên cưỡi ngựa cùng nhau.

“Vô Thương à, mẹ mang con đi cưỡi ngựa có được

không?” Bạch Mặc Y nhìn thoáng qua Bạch Vô Thương nói. Nhìn dòng người

phía trước khẽ nhíu mày, nếu dựa theo tốc độ của các nàng thì chỉ sợ lúc thái hậu về đến nhà thì các nàng vẫn còn chưa tới được cửa thành, vì

người đông lắm! Có lẽ nàng cũng nên hưởng thụ chút cảm giác cưỡi ngựa đi trên đường phố mới được!

“mẹ, có thể được chứ?’ Vẻ mặt Bạch Vô thương chờ mong, trước đây bé rất thích ngựa, nhưng vẫn không có cơ hội để cưỡi!

Bạch Mặc Y đỡ Bạch Vô thương lên ngồi trên ngựa, bản thân cũng nhanh nhẹn

nhẩy lên ngồi sau Bạch Vô thương, động lác lưu loát, thành thạo thong

dong! Ngắm đến Hồng Lăng, động tác cũng thuần thục cưỡi ngựa, ánh mắt

thoáng nháy lên chút!

“Đi thôi!” Ánh mắt Sở Tử Dật tán thưởng nhìn qua Bạch Mặc Y, dẫn đầu rời đi!

Lập tức có hoàng gia dẹp đường, mọi người đều nhanh nhường đường, rất nhanh một đoàn đã ra đến cửa ngoại thành.

Mà lúc này, vương quan liên quan cũng đã sớm đợi ở đó, Sở Quân Mặc cũng

đang đứng ở đầu, bên cạnh là cương gia Sở Quân Ly, nhìn thấy mấy người

Bạch Mặc Y thì đều đưa mắt chào hỏi!

Ánh mắt Bạch Mặc Y dừng lại

người ở giữa Sở Quân Mặc và Sở Quân Ly, tuy chỉ quần áo thường phục

nhưng lại có thần thái uy nghi vô cùng, bộ dạng gần giống Sở Quân Mặc,

ánh mắt lợi hại, lúc nhìn đến nàng thì như điện xẹt, sắc nhọn, như bị

một luồng áp lực vô hình đập vào mặt bắn đến, Bạch Mặc Y sợ run, đó là

hoàng đế nước Sở Sở Quân Hạo! Hắn tự mình tới đón ư? Ngồi trên lưng ngựa bạch, Bạch Mặc Y thản nhiên đưa mắt đánh giá, hoàng đế này thoạt nhìn

thì ôn hòa, cực kỳ lạnh lùng, có thể có nhiều người huynh đệ vây xunh

quanh thoạt nhìn thì lại là người trông vô cùng ôn nhu!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 20
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...