Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 124

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mái tóc được cô bới lên gọn gàng, gương mặt nghiêm nghị, cánh tay được dũi thẳng ra còn đôi mắt thì tập trung vào phía trước nhưng khi viên đạn được bắn ra lại lệch khỏi hồng tâm.

Thấy mình bắn trượt thì cô bực tức bỏ cây súng đến rồi đi lại một bao cát gần đó ra sức mà đấm mạnh vào đó:

Anh đến đây làm gì"

Khả năng cảm nhận mọi thứ xung quanh khá tốt nhưng tài bắn súng quá tệ, mỗi một nắm đấm của cô được tung ra với một lực đạo không điều.

Cô đây là đang muốn tập luyện hay đang trút nỗi đau của mình lên những thứ này vậy"

Đấu với tôi một trận có được không"

Không"

Anh chê tôi là phụ nữ không có đủ sức để đánh nhau với một người đàn ông"

Lúc trước anh có dạy một ít võ cho cô nên biết thừa cô sẽ không đánh lại mình nhưng nếu bây giờ mà anh gật đầu một cái chắc chắn bản thân của mình sẽ bị cô đuổi đi khỏi đây mất.

Biết làm sao được, dù gì thì đây cũng là địa bàn của cô nên cô có quyền làm đều đó.

Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng anh lên tiếng:

Tôi không đánh nhau với người bị thương"

Vừa nói anh vừa tiến lại lấy cậy súng lúc nãy của cô giơ lên rồi bắn ba phát liên tục, cả ba viên đạn đều bay đến hồng tâm.

Tôi biết cô muốn cố gắng luyện tập để mình trở nên mạnh hơn nhưng cô có nhìn lại bản thân của mình hiện tại như thế nào không.

Việc tập luyện loại xạ không có bài bản lại cộng thêm cơ thể đang bị thương nên chỉ sẽ khiến cho cô đau đớn chứ không có hiệu quả gì.

Bạn bè của cô còn đã bận trăm công nghìn việc rồi mà giờ này còn phải lo cho cô nữa, cô có bao giờ cảm nhận được nỗi quan tâm lo lắng của họ dành cho mình chưa"

Diệp Viên Hy nghe anh nói mà cả người vô lực trượt xuống sàn nhà rồi bật khóc:

Tôi không thể nào quên được hình ảnh của ngày hôm đó, cậu ấy vì muốn bảo vệ tôi mà từ từ ngã xuống huhu"

Hàn Chiêu Dạ để cho cô khóc đã rồi anh mới đi lại khụy một chân xuống nhìn gương mặt đang lắm lem nước mắt của cô:

Em ngốc thật, nghe anh dù sao này có xảy ra chuyện gì thì cũng không được ngược đãi bản thân"

Nói xong anh vươn tay ra lao những giọt nước mắt động lại trên gương mặt cô rồi đứng dậy bế cô đi.

Diệp Viên Hy ở trong khu tập luyện cả buổi chiều nay lại khóc rất nhiều nên cả người không còn sức phản kháng.

Khi bước ra khỏi khu tập luyện thì anh được người làm trong biệt thự dẫn đường lên phòng ngủ của cô.

Nhìn cô gái không biết đã thiếp đi trong mình từ lúc nào mà anh khẽ đau lòng.

Chắc hẳn cái chết của Lưu Quang Khải đã khiến cô chịu một cú sốc rất lớn và cho rằng mình là người đã hại chết cậu ta.

Nếu cô vượt qua được cú sốc này thì có lẽ sẽ trở thành một người trưởng thành và nhìn thấu được nhiều thứ trong cuộc sống của mình hơn.

Nhìn những đốt ngón tay của cô đỏ lên do lúc nãy đánh mạnh vào bao cát mà anh khẽ thở dài:

"Hy vọng em sẽ nhanh chống vượt qua nỗi đau này, ngừng tự trách bản thân và trở nên mạnh mẽ hơn để đối đầu với cuộc sống như một Diệp Viê Hy của trước kia"

Anh ngồi kế bên giường xem vết thương tay cô, nhìn thật kỹ gương mặt cô rồi khẽ thì thầm:

"Nếu em đã quên tất cả những gì của trước kia và quên luôn cả tình yêu muộn màng của chúng ta thì cũng không sao vì dù thế nào anh vẫn sẽ âm thầm quan sát em, chăm sóc, bảo vệ và làm em yêu anh thêm một lần nữa"

Ngồi kế bên được một lúc thì anh phát hiện cơ thể cô khẽ co giật và đổ nhiều mồ hôi.

Anh kiểm tra sơ qua thì phát hiện cơ thể cô lại phát sốt và lâm vào mê man.

Hàn Chiêu Dạ thấy tình hình không ổn nên lấy điện thoại gọi cho Hàn Mặc rồi bản thân mình thì vào nhà tắm pha nước ấm rồi lấy cái khăn nhúng vào nước vắt khô để lên trán cho cô.

"Em đúng là cô gái hay bị bệnh mà"

Hàn Mặc đến nơi kiểm tra sơ qua cho cô rồi lên tiếng:

Vết thương cô ấy chỉ mới hồi phục mà phải làm việc với cường độ cao cộng thêm tâm trạng không được ổn định nên mới phát sốt thế này.

Vừa rồi đã được tiêm thuốc nên cô ấy sẽ sớm hạ sốt.

Để cho bệnh nhân được thoải mái và hồi phục nhanh thì chúng ta nên thay một bộ đồ mới và lao người sơ qua.

Àk còn đây là thuốc, để khi nào cô ấy tỉnh dậy thì cho ăn cháo rồi uống cái này vào"

Dặn dò lão đại mình xong xuôi thì Hàn Mặc rời đi, Hàn Chiêu Dạ cũng rất nhanh sao đó tiếng hành lao người cho cô gái đang hôn mê trên giường bệnh.

Khi thay đồ cho cô anh nghĩ hai người cũng đã từng ngủ với nhau rồi với lại anh cũng đã chọn cô làm vợ của mình nên không ngần ngại mà làm việc một cách nhanh chóng..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 124
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...